Khi Lâm Phong tìm được Cao Hải, hắn đang luyện hóa yêu linh, cơ thể phát sinh dị biến.
Lâm Phong đứng một bên canh phòng, tránh cho có người không cẩn thận quấy nhiễu.
Chỉ thấy khuôn mặt béo của Cao Hải đỏ bừng, gân xanh hiện lên hết cả, trong miệng phát ra tiếng gào thống khổ, thịt mỡ toàn thân run nhè nhẹ như là gợn sóng chập chờn.
Hắn nhìn thấy Lâm Phong, nhưng lại đau đớn đến mức không nói được gì.
Trong lòng Lâm Phong khẽ run lên, ánh mắt kia sao lại giống đến như vậy.
“AAAAA...”
Theo sau một tiếng gào thét cuối cùng, hai mắt của tên nhóc Cao Hải vốn mập mạp lúc này biến tròn biến lớn, mũi hóa to, hai bên trán mọc ra hai chiếc sừng trâu cong và nhọn, tựa như hai thanh kiếm sắc bén, tứ chi trở nên tráng kiện, làn da hóa thành màu đồng, tỏa sáng bóng loáng, bởi vì yêu linh phụ thể, dáng vóc thừa cân ban đầu cũng trở nên cường tráng hơn một chút, nhưng vẫn như cũ không nhìn ra được đường nét của cơ bắp.
“Phong ca, ta luyện hóa Đại Lực Ma Ngưu, cuối cùng cũng thành công rồi!”
Cao Hải kích động hét lớn, yêu linh phụ thể khiến giọng nói của hắn hơi có vẻ khàn khàn.
Đối với Cao Hải, có thể trở thành yêu linh sư đã rất không dễ dàng, cho dù Đại Lực Ma Ngưu phẩm giai không cao, là nhị giai yêu linh thuộc về sơ cấp yêu linh, không có kĩ năng thiên phú hay thuộc tính sát thương.
“Ừm, ngươi cuối cùng cũng đã trở thành yêu linh sư rồi!” Lâm Phong cười nói.
Trước sự kiện đại tai họa, thi đậu vào một trường đại học trọng điểm, sau khi tốt nghiệp tìm được một công việc tốt có thể diện, hoặc là làm ăn kiếm nhiều tiền là mục tiêu của hầu hết học sinh.
Nhưng tới bây giờ, trở thành yêu linh sư mới là khao khát của mỗi một người thiếu niên.
Không chỉ có Cao Hải, Lâm Phong cũng không ngoại lệ.
Từ khi còn nhỏ bọn hắn đã tưởng tượng rằng khi lớn lên, đợi đến 18 tuổi tham gia ngày thức tỉnh và luyện hóa yêu linh cho bản thân, trở thành yêu linh sư cường đại, thay đổi cuộc sống của cả gia đình.
Hai người từng không chỉ một lần nói xem muốn luyện hóa yêu linh gì, yêu linh nào cường đại nhất, trông đẹp trai bá khí nhất, năng lực thích hợp với mình nhất.
Lâm Phong nhớ rằng Cao Hải muốn luyện hóa cửu giai Mãnh Mã Tượng.
Cao Hải dáng dấp béo mập, đồng nghĩa với sở hữu sức tấn công mạnh mẽ nhưng tốc độ thì chậm chạp, mà Mãnh Mã Tượng là kim thuộc tính yêu linh, nổi danh phòng thủ cao, tấn công mạnh nhưng tốc độ thấp, đối với Cao Hải, đây là yêu linh cực kì thích hợp với hắn.
Mà yêu linh Lâm Phong muốn dung hợp trước đây là cửu giai Thanh Dực Long.
So với sức mạnh, tốc độ và sự linh hoạt của hắn ưu tú hơn nhiều, phương hướng phát triển trong tương lai tất nhiên sẽ là tật phong kiếm sĩ.
Mà Thanh Dực Long còn là á long hệ yêu linh, trên người có long tộc huyết mạch, không chỉ có năng lực phi hành, còn có thể khống chế lôi điện, là lôi thuộc tính yêu linh hiếm thấy.
Trong những lúc thảo luận trước kia, hai người bọn họ đều muốn luyện hóa cửu giai yêu linh.
Về phần yêu linh trên Địa bảng, bọn hắn đương nhiên cũng muốn a.
Bất quá chỉ có thể mơ mộng.
Giang Thành mỗi một năm có mười vạn người tham gia ngày thức tỉnh, nhưng chưa chắc đã có người luyện hóa được một con Địa bảng yêu linh, việc đó căn bản không thực tế.
Kỳ thực cửu giai yêu linh cũng rất phi thực tế, người luyện hóa được đều là thiên tài tìm trong ngàn dặm mới có được một, nếu có thể luyện hóa thất giai, hay chỉ là ngũ giai yêu linh thì bọn hắn cũng đã rất thỏa mãn rồi.
“Phong ca, ngươi thì như thế nào, luyện hóa yêu linh gì vậy?”
Sau khi niềm vui vơi dần, Cao Hải thấy Lâm Phong không yêu hóa, liền vội vàng hỏi.
“Không có, ta không tìm được con yêu linh nào phù hợp cả.”
Lâm Phong lắc đầu, tình huống hiện tại có chút phức tạp.
Nếu như hắn luyện hóa được Mộng Yểm thì hoàn toàn có thể nói thẳng, bởi vì trong mắt những người khác đây chỉ đơn giản là một con Ám Ảnh yêu linh.
Nhưng con Mộng Yểm trong cơ thể Lâm Phong kia chỉ là bị hắn phong ấn, chưa hề bị luyện hóa, mà là dùng bí kỹ phong tà pháp ấn cực kỳ hiếm thấy.
Lâm Phong không giải thích được nguồn gốc xuất phát của cái bí kỹ này, đồng thời dùng bí kỹ dạng này để phong ấn ngũ giai yêu linh, tựa hồ cũng có chút đại tài tiểu dụng, không hợp lẽ thường.
Nếu không cẩn thận thì rất dễ khiến người khác suy đoán được con yêu linh này có chỗ không bình thường.
Mặc dù trên lý thuyết, yêu linh một khi bị luyện hóa là sẽ hoàn toàn thuộc về người luyện hóa, không thể bị người khác tước đoạt.
Nhưng con Mộng Yểm trong cơ thể Lâm Phong chỉ mới bị hắn phong ấn chứ chưa hề bị luyện hóa.
Hơn nữa, một số bí kĩ hiếm thấy cũng có khả năng hấp thu năng lực thiên phú của yêu linh.
Tuy những bí kĩ này có yêu cầu sử dụng rất cao, không thể phục chế hoàn toàn, nhưng lấy tác dụng đặc thù của Mộng Yểm, cho dù chỉ có một phần mười hiệu quả cũng đủ để người người điên cuồng, bí quá hoá liều.
Mang ngọc có tội, cây cao đón gió, hai đạo lý này Lâm Phong cực kì rõ ràng.
“Làm sao lại...”
Cao Hải nói với vẻ mặt không thể tin nổi, hai mắt tròn xoe trừng trừng như cặp chuông đồng, Lâm Phong là thể tu thất đoạn, thực lực tất nhiên là mạnh hơn thể tu lục đoạn như hắn.
Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, làm tiểu đệ của Lâm Phong, trong mắt Cao Hải, Lâm Phong tuyệt đối sẽ luyện hóa yêu linh có phẩm giai cao hơn hắn mới đúng.
Bất quá rất nhanh, Cao Hải liền an ủi:
“Không sao cả, với thiên phú của ngươi, nói không chừng trường học sẽ chuẩn bị cho ngươi yêu linh tốt hơn.”
"Oa!"
“Nhìn kìa, có người luyện hóa Mị Hoặc Chi Điệp.” Đột nhiên, đám đông phát ra tiếng xôn xao.
Nghe vậy, Lâm Phong và Cao Hải cũng hướng mắt lên trên màn hình.
Trong màn hình, một thiếu nữ mặc đồng phục màu xanh trắng nhắm chặt hai mắt, cặp lông mi dài hơi hơi rung, hai tay nắm chặt, cơ thể hơi run rẩy, thần sắc nhìn qua rất đau đớn, theo thời gian trôi qua, thân thể của nàng phát sinh dị biến, một cỗ hào quang bảy màu rực rỡ hiện lên, một đôi cánh nhiều màu lộ ra từ lưng nàng, vỗ nhẹ, khiến cơ thể nàng lơ lửng giữa không trung.
Một cặp râu nhiều màu xuất hiện hai bên trán, nguyên bản làn da trắng nõn hơi hồng lên, ba đạo hoa văn màu đỏ tím chậm rãi leo lên cổ cùng với gần phân nửa khuôn mặt của nàng, như là một đóa tử la lan yêu diễm, khiến cho nàng nhìn qua càng thêm vũ mị.
“Đó là Nhã Ca sao? Đồng phục với ngoại hình như vậy thì chỉ có Nhã Ca thôi."
"Không thể nào, nàng vậy mà luyện hóa phi hành yêu linh.”
“Nào chỉ là phi hành yêu linh, ta đã bảo ngươi bình thường đọc nhiều sách lên, kia là bát giai Mị Hoặc Chi Điệp, mặc dù sức chiến đấu không mạnh, nhưng là tinh thần hệ yêu linh hiếm thấy, năng lực đặc thù của nó còn trân quý hơn một số cửu giai yêu linh.”
“Còn trân quý hơn cả cửu giai yêu linh? Nhã Ca thật sự muốn nhất phi trùng thiên a! Thiên phú này chắc chắn sẽ được trường học trọng điểm bồi dưỡng, chỉ sợ không cần thi đại học cũng được cửu đại đặc chiêu.”
“Nào chỉ là cửu đại, nói không chừng tam đại anh hùng học viện cũng không thành vấn đề.”
“Nàng không phải là bạn gái của Lâm Phong sao? Lâm Phong luyện hóa yêu linh gì vậy?”
“Tên Lâm Phong kia là một phế vật, thiên phú quá kém, vừa mới luyện hóa thất bại, hình như còn bị thương.”
Các thiếu niên bàn tán không thèm giấu diếm, cho dù phát hiện thấy Lâm Phong đang ở ngay bên cạnh cũng không để ý.
“Phong ca, ngươi có nhìn thấy Nhã Ca không? Nàng thế mà dung hợp bát giai Mị Hoặc Chi Điệp, thật quá lợi hại.”
Cao Hải vung tay, thét lên vui sướng.
Ba người bọn họ là hàng xóm và bạn học, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, bây giờ Nhã Ca kén hóa thành bướm, hắn tự nhiên sẽ thấy vui mừng cho đối phương.
“Là hiệu ứng cánh bướm sao?”
Lâm Phong hơi kinh ngạc.
Hắn không ngờ rằng Nhã Ca thế mà lại có vận khí tốt tới như vậy, vậy mà có thể luyện hóa bát giai Mị Hoặc Chi Điệp, không chỉ có đẳng cấp yêu linh rất cao mà kỹ năng thiên phú cũng cực kỳ cường đại.
Tinh thần hệ yêu linh không phải rau cải trắng, cực kỳ quý hiếm, so với lôi thuộc tính yêu linh còn hiếm thấy hơn rất nhiều.
【 Mị hoặc Chi Điệp: tinh thần hệ yêu thú. Quá trình trưởng thành gồm bốn giai đoạn: trứng, ấu trùng, nhộng, hóa bướm. Ấu trùng kỳ thực lực rất yếu, nhiều nhất là phát ra tinh thần ba động, tiến hành khống chế yêu thú cấp thấp khác để dựa vào đó mà sinh tồn, sau khi hóa bướm sẽ nắm giữ thực lực bát giai yêu thú, sở hữu một đôi thất thải cánh có thể tạo ra phấn hoa khiến người hít phải gặp ảo giác, hai chiếc râu có thể phát ra tinh thần công kích khiến người khác choáng váng, thậm chí là tử vong... 】
Đây là chi chép về Mị Hoặc Chi Điệp trong bách khoa toàn thư yêu thú.
Không chỉ hiếm thấy, vẻ ngoài của Mị Hoặc Chi Điệp cũng rất xinh đẹp, sau khi được người dung hợp càng là phát ra mị lực vô hạn.
Trên danh sách mười yêu linh mà phái nữ muốn luyện hóa nhất, Mị Hoặc Chi Điệp xếp thứ ba, chỉ sau Cửu Vĩ Liệt Diễm Hồ và Medusa yêu linh.
Nó là một trong những yêu linh được đông đảo thiếu nữ thiết tha mơ ước nhất.
Tinh thần hệ yêu linh không có sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng là trợ thủ tốt nhất cho thích khách, loại tinh thần công kích quỷ dị kia thực sự rất khó lòng phòng bị.
Rất nhiều yêu thú nhục thân cường hãn, sức chiến đấu kinh khủng, nhưng lại e ngại tinh thần công kích, bởi vậy so với nhiều loại yêu linh khác, tinh thần hệ yêu linh quý giá hơn rất nhiều.
Lâm Phong quan sát một vòng, lần này số học sinh thể tu ngũ đoạn trở lên đến từ Giang Tâm nhất trung lên tới gần hơn năm ngàn người, nhưng số người yêu hóa hiện tại chỉ có không đến năm trăm người, cơ hồ đều là trung sơ cấp yêu linh, thất giai cũng không nhiều, chỉ có bảy người, bát giai chỉ có hai người, một người trong đó chính là Nhã Ca.
Mà cửu giai càng là một người cũng không có.
Nhã Ca phe phẩy cánh, lơ lửng giữa không trung cứ như một hồ điệp tiên tử, nàng lúc này trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Bởi vì vừa mới luyện hóa yêu linh, lại thêm được nhiều người chú ý như vậy, thiếu nữ rõ ràng có hơi khẩn trương, tay chân luống cuống, hơi mất thăng bằng, bay ngã trái ngã phải.
Bất quá sau khi làm quen một hồi, nàng liền có thể điều khiển đơn giản để đôi cánh di chuyển, sắc mặt cũng dần bình tĩnh lại.
“Tiểu cô nương này thật xinh đẹp a!”
“Thật hâm mộ nàng a, bát giai Mị Hoặc Chi Điệp vừa xinh đẹp lại mạnh mẽ, thực sự quá là ghen tị a!”
“Nếu nàng mà mặc váy chắc chắn sẽ càng xinh đẹp...”
Trong lúc mọi người đang tập trung bàn tán, Nhã Ca cẩn thận điều khiển đôi cánh bay đến khu vực Giang Tâm nhất trung.
Nàng phát hiện một thân ảnh quen thuộc giữa đám đông, phảng phất như tìm được phương hướng, rất nhanh liền xuất hiện trước mặt Lâm Phong, đôi mắt hồng của nàng nhìn về phía hắn, từ trên cao nhìn xuống dò hỏi:
“Lâm Phong, ngươi luyện hóa yêu linh gì vậy?”
Không biết có phải là vì yêu linh phụ thể hay không mà giọng nói vốn ôn nhu, nhẹ nhàng của Nhã Ca bây giờ nhiều thêm một tia lạnh lùng, cao ngạo.
"Chúc mừng ngươi!"
Lâm Phong hơi ngẩng đầu, nhìn qua người thiếu nữ tựa như hồ điệp tiên tử, nói:
"Ta không luyện hóa."
"Thất bại, tại sao lại thất bại...."
Nhã Ca liếc nhìn Lâm Phong, tự lẩm bẩm, trong mắt lộ rõ sự thất vọng.
“Nhã Ca, hồn lực của ngươi thế mà lại cao đến như vậy, vậy mà có thể luyện hóa bát giai yêu linh, sau này chúng ta...”
Ba người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Cao Hải cảm thấy được bầu không khí lúc này có chút lúng túng, thậm chí còn có cảm giác ngột ngạt, thế là mở miệng định xoa dịu bầu không khí.
Thế nhưng chẳng biết tại sao bầu không khí lại càng thêm ngiêm trọng.
Lâm Phong thần sắc bình tĩnh, lạnh nhạt, một câu cũng không nhiều lời, việc này khiến sắc mặt Nhã Ca hơi đổi, nàng muốn tiếp tục hỏi thăm, thế nhưng đôi mắt đen tuyền ấy không lộ ra dù chỉ một chút hâm mộ cùng tự ti nào, bình tĩnh như là một đầm thu thủy.
Nhã Ca không dám nhìn thẳng vào mắt của Lâm Phong, nàng nhẹ nhàng hạ xuống đất, đứng bên cạnh Lâm Phong, chỉ là không còn gần gũi như trước.