Chương 5: Phong tà pháp ấn

Lâm Phong không biết rõ về Mộng Yểm, ở kiếp trước, chỉ có mình Diệp Thu là từng luyện hóa nó.

Cũng là thông qua nhật kí của Diệp Thu mà mọi người mới biết được có tồn tại loại yêu linh thần kì như này.

Trong kỳ trân dị thú bảng, Mộng Yểm xếp thứ bảy, trông thì không thấp, thế nhưng trong mắt rất nhiều người, nếu không phải bởi vì tác dụng phụ trí mạng, Mộng Yểm tuyệt đối có thể xếp thứ nhất.

Tuy nói là được ghi chép lại trên kì trân dị thú bảng, nhưng ngoại trừ việc nó có thể ban cho người sở hữu võ đạo thiên phú yêu nghiệt, đồng thời sẽ tước đoạt linh hồn của chủ nhân ra thì phần giới thiệu của nó hoàn toàn không miêu tả quá nhiều.

Chủng tộc lẫn thuộc tính của nó, rồi còn việc liệu Mộng Yểm có sở hữu năng lực thiên phú nào khác hay không cũng đều là bí ẩn.

Mặc dù còn rất nhiều bí ẩn, nhưng đúng như kỳ trân dị thú bảng giới thiệu, Mộng Yểm là một con tà linh.

Tà linh, tà ác bất tường tồn tại.

Dù chỉ mới đưa vào hồn hải, còn chưa bắt đầu luyện hóa, thế nhưng cỗ khí tức cùng sát khí tà ác kia ngay lập tức khiến Lâm Phong biến sắc.

Trong cơ thể hắn, dù còn chưa chân chính bắt đầu luyện hóa, nhưng Mộng Yểm vừa cảm nhận được nguy hiểm liền liều mạng giãy dụa, điên cuồng gào thét!

Đầu óc đau nhói khiến Lâm Phong cực kỳ đau đớn, hoa mắt váng đầu, cũng may kiếp trước thân là bát phẩm tông sư, hắn trải qua vô số lần nguy hiểm chết đi sống lại, cửu tử nhất sinh, ý chí lực kiên định, chút quấy nhiễu này không thể gây ra uy hiếp quá lớn với hắn.

Mặc cho Mộng Yểm gào thét ăn mòn, hắn chỉ cần cố thủ bản tâm là đủ.

"Ý chí lực thật đáng sợ."

Thỉnh thoảng có thiếu niên đi qua nhìn thấy Lâm Phong nhắm mắt ngưng thần, tự nhiên biết hắn đang luyện hóa yêu linh, nhưng biểu hiện lạnh nhạt, bình tĩnh của Lâm Phong lại làm cho người khác rất là kinh ngạc.

Phải biết, yêu linh vốn là thể tập hợp của linh hồn cùng năng lượng của yêu linh sau khi chết, tràn đầy thú tính.

Luyện hóa yêu linh tương đương với việc muốn tiêu diệt ý thức của nó, chỉ lưu lại một tia linh tính, quá trình này tất nhiên sẽ khiến yêu linh ngoan cố kháng cự, thậm chí còn có thể bị phản phệ.

Dù là lúc này yêu linh đã bị áp chế thú tính, nhưng vẫn có thể dễ dàng làm nhiễu loạn tâm thần người luyện hóa.

Thiếu niên bình thường lúc luyện hóa yêu linh đều là sắc mặt nhăn nhó, toàn thân run rẩy, có người còn gào thét đau đớn, thậm chí còn có thể tự ngược, người bình tĩnh được như này cực kì hiếm thấy.

Đây cũng là nguyên nhân quốc gia quy định người tham gia ngày thức tỉnh nhất định phải tròn 18 tuổi, không quá 20 tuổi, thực lực phải đạt tới thể tu ngũ đoạn.

Tuổi quá nhỏ thì tâm tính không kiên định, hoặc là cường độ thân thể không đủ sẽ dẫn đến luyện hóa thất bại, thậm chí còn có khả năng bị yêu linh phản phệ.

Hơn 20 tuổi mà còn chưa trở thành yêu linh sư đồng nghĩa với thiên phú quá kém, cho dù có luyện hóa cũng chỉ được sơ cấp yêu linh, hoàn toàn là lãng phí tài nguyên.

Yêu linh càng cao cấp, phản phệ càng kịch liệt.

"Grào..."

Mộng Yểm không ngừng gào thét trong cơ thể Lâm Phong, thanh âm tràn ngập sát ý hủy diệt, một đạo bóng đen quỷ dị xuất hiện trong đầu hắn, không ngừng ra sức làm nhiễu loạn tinh thần.

"Đã bị áp chế thú tính rồi mà vẫn còn có sức kháng cự mạnh mẽ như vậy!"

Quá trình mặc dù gian nan, nhưng trong lòng Lâm Phong lại là kinh hỉ.

"Ngũ giai Ám Ảnh yêu linh chắc chắn không thể có sức chống cự mạnh mẽ như vậy, tám chín phần mười là Mộng Yểm."

Lâm Phong vui mừng đồng thời cấp tốc triệu tập hồn lực bao phủ lấy Mộng Yểm.

Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện tốc độ luyện hóa quá chậm, tốc độ luyện hoá hồn lực thậm chí còn không chống đỡ được tốc độ bài xích của Mộng Yểm.

"Hồn hải thiên phú của mình đúng là quá kém." Lâm Phong cảm thán.

Muốn trở thành yêu linh sư, nhất định phải có hồn hải thì mới có thể có được hồn lực.

Hồn hải nằm ở vị trí dưới đan điền 3cm trong cơ thể con người.

Có rất nhiều người là thiên tài võ đạo nhưng lại trời sinh bị phong bế hồn hải, không cách nào trở thành yêu linh sư, xác xuất của chuyện như vậy hoàn toàn không hiếm thấy.

Lâm Phong mặc dù có hồn hải, nhưng hồn hải quá nhỏ, hồn lực quá ít, đây chính là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn ở kiếp trước không thể trở thành yêu linh sư.

Mà kích thước của hồn hải mỗi người là gần như không thể thay đổi.

"Hồn linh biến."

Lâm Phong mặc niệm, thể nội linh lực bắt đầu dâng trào, dần dần phát sinh biến hóa kỳ diệu.

Ở kiếp trước, không thể trở thành yêu linh sư một mực là nỗi tiếc nuối lớn nhất của Lâm Phong, vì thế hắn hao phí nhiều năm, tìm kiếm đủ loại bí kỹ.

Hồn linh biến là một loại bí kỹ có thể đem thể nội linh lực chuyển hóa thành hồn lực trong thời gian ngắn.

Thi triển hồn linh biến có di chứng rất lớn, thậm chí có thể sẽ ảnh hưởng đến căn cơ võ đạo, hơn nữa quá trình này không thể dừng lại được.

Điều đó có nghĩa là một khi vận chuyển công pháp này, toàn bộ thể nội linh lực đều sẽ bị chuyển hóa thành hồn lực, khí hải để lưu trữ linh lực của võ giả cũng sẽ bị vỡ nát.

Mặc dù sở hữu được cái bí kỹ hiếm thấy này, nhưng Lâm Phong chưa từng sử dụng qua, bởi vì đối với mỗi một võ đạo tông sư, bảo hắn từ bỏ thành quả nhiều năm khổ tu, bắt đầu tu luyện lại từ đầu, hiển nhiên là được không bù mất.

Cũng may hiện tại Lâm Phong mới chỉ là thể tu thất đoạn, vẫn chưa ngưng tụ khí hải, còn ở giai đoạn cường hóa khí huyết, cho nên không có quá nhiều thứ phải lo lắng!

Linh lực ẩn chứa trong cơ thể Lâm Phong có chút chấn động, không ngừng chuyển hóa thành hồn lực rồi tập hợp vào trong hồn hải.

Lúc này, hồn lực bên trong hồn hải không ngừng được tích lũy, Mộng Yểm bị hồn lực cọ rửa, nguyên bản thân thể đen nhánh dần nhiễm phải một lớp bụi xám, dần dần, màu xám đó đã chiếm 4/5 thân thể Mộng Yểm.

"Mau lên, chỉ còn chút nữa là thành công rồi."

Ngay lúc Lâm Phong nghĩ rằng mình sắp thành công, Mộng Yểm lại khẽ run lên, cặp đồng tử trống rỗng bắt đầu lưu chuyển, đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt.

"Không tốt!"

Trong lòng Lâm Phong truyền đến cảm giác kinh hãi.

Loại cảm giác này khiến hắn rùng mình, toàn thân nổi da gà.

Chỉ thấy con yêu linh kia liều mạng giãy dụa ngày càng kịch liệt, não hải và đan điền truyền đến từng đợt đau nhói.

"Yêu linh phản phệ!"

Lâm Phong có chút cả kinh, nếu như yêu linh thật sự thoát ly khống chế, vậy hắn ắt phải chết không nghi ngờ.

"Cũng may mình vẫn còn khá yếu, bằng không đã mất cả chì lẫn chài!"

Lâm Phong thầm cười khổ.

Hắn hiện tại ở vào thể tu thất đoạn, là giai đoạn khí huyết.

Thể tu là giai đoạn ban sơ của võ đạo.

Thể tu phân cửu đoạn, chủ yếu là thông qua rèn luyện thể phách, khiêu chiến cực hạn thân thể, phối hợp với ăn uống đồ bổ, sử dụng đan dược để khiến cho thân thể trở nên cường tráng, phản ứng linh mẫn, khí huyết tràn đầy, tạo lập căn cơ võ đạo.

Thể tu cảnh mỗi khi đột phá một đoạn sẽ được gia tăng trăm cân sức mạnh.

Thể tu cửu đoạn sẽ có sức mạnh gần ngàn cân.

Thể tu cảnh không thể tu luyện công pháp.

Linh lực trong cơ thể mỗi võ giả là sau mỗi một lần rèn luyện thể phách, khiêu chiến cực hạn thân thể khiến cho lỗ chân lông mở ra, tự động hấp thu linh lực vào cơ thể, số lượng không nhiều.

Cho dù có đủ linh lực để thi triển hồn linh biến nhằm khiến linh lực chuyển hóa thành hồn lực, loại hồn lực được chuyển hóa mà thành này cũng sẽ không tinh thuần, không chỉ có tốc độ luyện hóa chậm chạp mà còn giống như chất xúc tác làm cho yêu linh dễ lâm vào trạng thái điên cuồng.

Bí kỹ tuy có đặc hiệu, nhưng cũng không phải vạn năng.

Nó không thể khiến một người không thể luyện hóa yêu linh trực tiếp luyện hóa cao cấp yêu linh.

Lấy ý chí lực của Lâm Phong cộng với sự trợ giúp của bí kỹ, hắn hẳn là có thể luyện hóa lục giai yêu linh.

Mà Mộng Yểm, bởi vì tính đặc thù, mặc dù không khó khăn như luyện hóa bát giai hay cửu giai yêu linh, nhưng cũng không phải thứ mà thất giai yêu linh bình thường có thể so sánh được.

Lúc này nếu như còn tiếp tục tùy tiện luyện hóa, vậy thì chỉ có kết cục hồn phi phách tán.

"Phong tà pháp ấn!"

Lâm Phong mặc dù cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng không coi là ngoài ý muốn.

Thiên phú nếu có thể thay đổi dễ dàng như vậy thì đã không gọi là thiên phú.

Lâm Phong hơi cúi người, che đi ánh mắt người khác, hai tay giấu trước ngực nhanh chóng kết ấn, toàn thân truyền đến từng đợt nóng ran, phảng phất như bị lửa thiêu, từ khóe miệng hắn bắn ra một vệt máu tươi, cùng lúc đó, thể nội huyết dịch bắt đầu sôi trào, hội tụ trong hồn hải của hắn, ngưng tụ thành một cái lồng giam máu, bao phủ lấy hồn hải.

Trong nháy mắt sau khi chiếc lồng giam ấy xuất hiện, Mộng Yểm đang bạo động bỗng toàn thân cứng đờ, đột nhiên biến mất, sau một khắc thân ảnh của nó đột ngột xuất hiện trong lồng giam.

"Rít..."

Mộng Yểm hơi sửng sốt, chợt phát ra tiếng rít chói tai, không ngừng va đập vào chiếc lồng giam nhưng lại chẳng thể làm được gì, từng đạo dây xích đẫm máu nhô ra từ chiếc lồng đâm vào cơ thể Mộng Yểm, Mộng Yểm dần dần bị màu máu nhuộm đỏ, nhìn qua có cảm giác cực kì yêu dị.

Bùm!

Đột nhiên trong đầu Lâm Phong truyền đến một tiếng nổ vang, nguyên bản huyết dịch sôi trào dần nguội đi, Lâm Phong toàn thân run lên, cảm giác có chút lạnh lẽo.

"Bằng vào thực lực của mình bây giờ căn bản là không có cách nào luyện hóa, chỉ có thể tạm thời đem nó phong ấn."

Lâm Phong mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra một tia tiếc nuối.

Hắn muốn đứng dậy, nhưng hai chân của hắn nặng như rót chì, một giây sau liền nhịn không được mà ngã xuống trên mặt đất.

Lúc này Lâm Phong sắc mặt trắng bệch, hư thoát bất lực.

Với thực lực của hắn bây giờ, chỉ dùng một lần phong tà pháp ấn đã khiến huyết dịch bản thân hao tổn nghiêm trọng, thậm chí, lục phủ ngũ tạng đều nhận một chút tổn thương, rõ ràng nhất chính là cơ bắp bị xé rách, khí huyết thâm hụt hầu như không còn, ngay cả căn cơ tu luyện cũng bị ảnh hưởng.

Hắn đã phải trả một cái giá rất lớn!

Cũng may, rốt cục cũng bắt được con Mộng Yểm này.

So với thu hoạch, chút tổn thất này không tính là gì, chỉ cần có thể luyện hóa Mộng Yểm, Lâm Phong chắc chắn có thể bù đắp lại được.

Hít một hơi thật sâu, một lúc sau, Lâm Phong đứng dậy, lau mồ hôi trên trán, nếu như không phải hắn lưu lại một con bài, nói không chừng sẽ thật sự lật thuyền dưới mương.

Lâm Phong ngẩng đầu quan sát bốn phía.

Lúc này ngày thức tỉnh đã chuẩn bị kết thúc, có thiếu niên đã sớm ăn mừng, cũng có nhiều người còn đang liều mạng truy bắt yêu linh, tựa hồ không có người chú ý tới hắn.

Trong mắt người ngoài, Lâm Phong sắc mặt trắng bệch, mồ hôi đầm đìa, thân thể vẫn chưa phát sinh yêu hóa hẳn là đã thức tỉnh thất bại.

Mà con Ám Ảnh yêu linh kia, bởi vì luyện hóa thất bại nên đã hôi phi yên diệt.