Chương 3: Kỳ trân dị thú bảng

Rầm rầm rầm...

Hỏa lực phân bố bên ngoài Giang Thành đồng loạt khai hỏa, bầu trời cùng mặt đất trong nháy mắt trở thành biển lửa, vô số yêu thú bị oanh sát.

Cho dù có một ít cá lọt lưới thì sau đó cũng bị quân nhân lao tới bổ cho một đao.

Máu bắn tung tóe, bay lả tả như mưa phùn, mặt đất cũng bị nhuộm thành màu đỏ sậm, dù là có thủ hộ kết giới ngăn cách, mọi người vẫn có thể ngửi được mùi máu tươi tanh nồng.

Sau khi yêu thú bị giết, các loại yêu linh đủ mọi màu sắc điên cuồng tuôn ra, như từng đạo cầu vồng bị một cỗ lực lượng thần bí hấp dẫn, bay lên không trung.

Lúc này, Lam Nguyệt hình trăng lưỡi liềm, cao tới hơn trăm mét, toàn thân màu trắng bạc như một nụ hoa chớm nở, hơi để lộ ra một khe hở ở vị trí trung tâm, không ngừng hút lấy yêu linh.

"Chỉ là một chút trung sơ cấp yêu thú mà thôi." Lâm Phong bình tĩnh đứng xem.

Yêu linh là thể tập hợp của linh hồn và lực lượng yêu thú sau khi chết, trừ khi được phong ấn vào trong thần khí Lam Nguyệt, hoặc là dùng một số phương pháp đặc thù để lưu trữ, bằng không qua khoảng mười phút liền sẽ tiêu tán.

Làm thủ hộ thần khí của Giang Thành, Lam Nguyệt trừ phóng thích thủ hộ kết giới ra còn có rất nhiều tác dụng, áp chế yêu linh thú tính chính là một trong số đó.

Để sử dụng năng lực này cần hao phí một lượng năng lượng khổng lồ, bình thường cũng chỉ trong ngày thức tỉnh mới có thể sử dụng.

Vì để cung cấp yêu linh cho học sinh, mỗi năm vào ngày thức tỉnh, căn cứ khu đều sẽ phái ra đại lượng quân đội đi vây quét yêu thú.

Thanh Phong sơn mạch bên ngoài Giang Thành chính là bãi săn chủ yếu.

Loại vây quét này chỉ giới hạn tại khu vực ngoại vi của Thanh Phong sơn mạch, sẽ không xâm nhập vào sâu trong đó.

Những con yêu thú bị hỏa lực oanh sát có cấp bậc cao nhất cũng chỉ tới lục giai, mà cho dù là lục giai yêu thú cũng rất ít thấy.

Thứ thực sự đáng giá là những yêu linh đã được phong ấn bên trong Lam Nguyệt trong suốt hơn trăm năm nay.

Giống như những con yêu linh mới được các đại nhân vật mang tới trên đài cao vừa rồi, cơ hồ đều là thất giai trở lên.

Có không ít yêu linh đã đạt tới bát giai, thậm chí còn có một số ít là cửu giai.

Còn những yêu linh đã trải qua trăm năm sóng lớn đãi cát còn lại mới thực sự là bảo bối, nếu không phải đỉnh cấp thiên tài thì không thể thu hoạch được.

"Hiện tại Lam Nguyệt đang bắt đầu áp chế yêu linh thú tính, nếu mình không lầm thì chỉ còn khoảng mười phút nữa là sẽ bắt đầu."

Lâm Phong đưa mắt nhìn bốn phía, tìm kiếm mục tiêu của mình giữa đám người!

Mỗi một năm, vào ngày thức tỉnh đều sẽ xuất hiện một vài thiên tài, lần này tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Hoặc có lẽ có thể nói...

Lần ngày thức tỉnh này là ngoại lệ duy nhất.

Bởi vì lần này xuất hiện một tên yêu nghiệt tên là Diệp Thu.

Thiếu niên tên là Diệp Thu này, 10 tuổi thể tu nhị đoạn, 12 tuổi thể tu lục đoạn, 16 tuổi thể tu cửu đoạn, 18 tuổi trở thành võ giả.

Thiên phú như vậy quả không thẹn với danh xưng thiên tài.

Mà đó chỉ mới là khởi đầu.

Từ sau khi luyện hoá bản mệnh yêu linh năm 18 tuổi, nhân sinh Diệp Thu liền phảng phất như bật hack.

Vẻn vẹn thời gian một năm, hắn vào năm 19 tuổi đã vượt ngũ cảnh, bước vào ngũ phẩm cảnh.

20 tuổi bước vào thất phẩm phi thiên cảnh.

Khi hắn tốt nghiệp đại học năm 22 tuổi liền bước vào cửu phẩm lăng vân cảnh, cũng cùng năm đó, hắn được Giang Thành trao tặng danh xưng thành thị chi tử.

25 tuổi khai mở động thiên, một bước trở thành Võ vương, bước vào hàng ngũ cường giả đỉnh cao.

Sau đó ba năm ngắn ngủi, hắn trở thành Võ hoàng khi mới chỉ 29 tuổi, khiến cả thế giới phải khiếp sợ.

Võ hoàng chính là đỉnh phong chiến lực của một quốc gia, loại cường giả cấp bậc này sẽ được người dân cả nước cung phụng kính ngưỡng.

Phải biết, từ khi linh lực khôi phục đến nay, Võ hoàng trẻ tuổi nhất cũng là 43 tuổi, Diệp Thu phá kỷ lục sớm đến mười năm năm.

Mặc dù trở thành võ hoàng không đến nửa năm liền bất hạnh vẫn lạc, nhưng một đời ngắn ngủi của hắn lấy một loại yêu nghiệt chi tư rung động thế nhân.

Ở kiếp trước, Diệp Thu toả sáng chói mắt, cao không thể chạm, có không biết bao nhiêu người mơ tưởng chạm được tới độ cao của hắn.

Mặc dù là người đồng lứa, nhưng đứng trước một yêu nghiệt như vậy, Lâm Phong chỉ có thể ngưỡng vọng, ngay cả đố kị cũng không dám.

Nhưng ngày hôm nay, bọn hắn đều ở cùng một điểm xuất phát.

Lâm Phong biết, yêu linh hôm nay Diệp Thu luyện hoá là một con yêu linh có hình dáng gần giống với con người, tương tự ngũ giai Ám Ảnh yêu linh.

Yêu thú phân cửu giai, tương ứng với mỗi phẩm cấp của võ giả.

Nhất giai yêu thú có sức chiến đấu tương đương nhất phẩm võ giả.

Nhất giai thấp nhất, cửu giai tối cao!

Yêu thú phân làm cửu giai, yêu linh tự nhiên cũng chia cửu giai.

Từ nhất tới tam giai là sơ cấp yêu linh, tứ tới lục giai là trung cấp yêu linh, thất tới cửu giai là cao cấp yêu linh.

Nhưng căn cứ theo ghi chép, Diệp Thu lúc chiến đấu với người khác chưa hề sử dụng qua con Ám Ảnh yêu linh này.

Hắn dùng chính là một con cửu giai Ám Dạ Tinh Linh, mà con Ám Ảnh yêu linh hắn luyện hóa trong ngày thức tỉnh lại chỉ có ngũ giai.

Giữa hai bên không chỉ là chênh lệch phẩm giai quá lớn, sức chiến đấu cùng kĩ năng thiên phú càng là cách biệt một trời một vực.

Đối với yêu linh sư, hồn hải thiên phú, cũng chính là độ lớn nhỏ của hồn hải và độ nhiều ít của hồn lực, là sẽ không thể thay đổi theo thời gian hay thực lực.

Thứ thay đổi duy nhất chính là thực lực của yêu linh được luyện hoá.

Muốn yêu linh tiến giai hay trưởng thành đều cần hao phí lượng lớn tài nguyên và thời gian, hơn nữa hồn lực của yêu linh sư cũng là có hạn.

Đây cũng là nguyên nhân tuyệt đại bộ phận yêu linh sư cả đời chỉ luyện hoá một yêu linh, cho dù là siêu cấp thiên tài không thiếu tài nguyên cũng không ngoại lệ.

Dù sau này gặp được yêu linh thích hợp với mình hơn, đem thay thế cho yêu linh đầu tiên, cũng là bản mệnh yêu linh, đẳng cấp yêu linh thường sẽ không phát sinh quá nhiều biến hóa.

Dù sao, độ lớn hồn hải cùng cường độ hồn lực đều không hề thay đổi.

Cho dù thể phách và ý chí lực có mạnh lên, tối đa cũng chỉ cao hơn được một phẩm giai, không có khả năng làm giống Diệp Thu, chênh lệch đến bốn phẩm giai.

Loại tình huống này chưa hề xuất hiện qua.

Người có thiên phú càng trác tuyệt thì càng có yêu cầu khắt khe và thận trọng hơn với bản mệnh yêu linh.

Không ai đoán được tại sao vào ngày thức tỉnh năm 18 tuổi, Diệp Thu lại đi luyện hoá một con ngũ giai Ám Ảnh yêu linh.

Bí ẩn này vẫn luôn không hề có lời giải.

Chỉ đến sau khi Diệp Thu chết không lâu, một ngày nọ khi vợ hắn tìm thấy một bản nhật kí còn sót lại của hắn, mọi người nhờ đó mới biết chân tướng.

Con yêu linh hình người kia không phải là Ám Ảnh yêu linh, mà là một loại yêu linh chưa từng được ghi chép lại, được Diệp Thu đặt tên là Mộng Yểm.

Vẻ bề ngoài của Mộng Yểm và Ám Ảnh yêu linh không có khác biệt quá lớn, nếu như không cẩn thận quan sát rất khó nhận ra, bởi vậy trước đây mới không có ai phát hiện.

Yêu thú phân cửu giai.

Trên cửu giai, còn có Thiên Địa hai bảng!

Địa Bảng ghi chép 108 con yêu thú, thực lực tương đương với Võ vương, những con xếp thứ năm mươi trở lên hoàn toàn có thể sánh với Hoàng giả.

Mà Thiên Bảng chỉ có 18 con, một phần trong số đó đã tuyệt diệt, chỉ còn trong truyền thuyết, loại tồn tại ấy cho dù là Hoàng giả cũng phải e ngại.

Thiên bảng yêu thú dù có chết đi, yêu linh cũng có thực lực rất mạnh, muốn luyện hoá là chuyện gần như không có thể nào.

Mà ngoài hai bảng Thiên Địa ra, còn tồn tại một kỳ trân dị thú bảng.

Yêu thú trên bảng này cực kì hiếm thấy, nhiều con dù thực lực không mạnh, nhưng lại sở hữu một loại năng lực đặc biệt.

Ví dụ như Tầm Kim Thử trứ danh.

Luyện hóa yêu linh của nó sẽ có được năng lực tìm kiếm thiên tài địa bảo, ở một mức độ nào đó còn quý giá hơn cả Địa Bảng, thậm chí là Thiên Bảng yêu linh.

Kỳ trân dị thú bảng ghi chép 67 con yêu linh trân quý, sau khi Diệp Thu chết, Mộng Yểm cũng được tính vào trong đó, xếp thứ bảy.

Đây là một loại yêu linh cực kì trân quý và hiếm thấy.

Loại yêu linh này không có bất cứ năng lực chiến đấu nào, năng lực duy nhất chính là khiến người luyện hóa nó có được ngộ tính và tốc độ tu luyện siêu cường.

Nó có thể khiến cho một người từ chỉ có tư chất phổ thông liền trở thành võ đạo thiên tài sở hữu yêu nghiệt chi tư.

Loại yêu linh này cũng cực kì tà ác, bị người coi là tà linh.

Bởi vì nó dù ban cho người sở hữu yêu nghiệt chi tư, nhưng lại sẽ không ngừng thôn phệ linh hồn của người sở hữu.

Diệp Thu bất hạnh qua đời năm 29 tuổi, rất có thể chính là kết quả của việc linh hồn bị thôn phệ hầu như không còn.

Mà nó, chính là mục tiêu lần này của Lâm Phong.

"Xoạt!"

Đột nhiên, biển người phát ra tiếng xôn xao ầm ĩ.

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Lam Nguyệt vốn đang đen như mực, chỉ lộ ra một khe hở nhỏ xíu đột nhiên nở rộ hào quang rực rỡ, chồng chất ở bên trong, rồi hàng ngàn hàng vạn yêu linh điên cuồng tuôn ra, như là bảy sắc cầu vồng, rung động dị thường.