Chương 2: Dị biến 1

Tiết học bắt đầu, các học sinh xung quanh đều lũ lượt chạy về sân vận động.

Sân vận động khá lớn, trên sân lúc này có bốn lớp xếp hàng ở bốn vị trí khác nhau, trong bốn lớp học này có hai lớp là khối 12, một lớp khối 11 và một lớp còn lại thuộc lớp khối 10.

Lớp trưởng của lớp Minh đứng ra chỉ đạo và tập hợp lại các học sinh xếp hàng, xếp hàng xong thì chia lớp ra thành bốn nhóm.

Qua gần hơn ba mươi phút sau, lúc này cũng đã gần hết một tiết, Minh đang tập nhảy xa ở trên hố cát một mình thì lớp trưởng bỗng đi qua đứng nhìn cậu ta.

Lớp trưởng tên Huyền, là một nữ sinh nhan sắc xinh đẹp đứng hàng một hai trong trường, trong trường các học sinh thường tự lập ra các bảng xếp hạng để đề danh các học sinh nổi bật, tuy nhà trường không ủng hộ chuyện này nhưng cũng không cấm, cho nên lớp trưởng lớp Minh còn có một cái biệt danh trong trường này. Đó là top 2 nữ sinh đẹp nhất của trường.

Lớp trưởng vừa nhìn Minh vừa cười tủm tỉm, bởi vì tư thế nhảy hố cát của Minh lúc này thật quá khó coi, một phần là do cậu ta quá mệt, một phần nữa là do đang suy tư về vấn đề của bản thân nên không quá để ý đến tư thế chạy nhảy của mình.

Minh có chút chột dạ nhìn lớp trưởng, nhìn thấy vẻ đẹp của cô ấy, cậu không khỏi có chút mê mẩn, cô gái trước mắt này không chỉ xinh đẹp mà còn học giỏi, thậm chí tính cách nàng còn vô cùng hào sảng, thường xuyên giúp đỡ các học sinh trong lớp, Minh cũng đã không ít lần được cô nàng bao che cho mấy cái tội đi học muộn.

Thấy vài người khác đang dần đi về phía lớp trưởng và Minh, cậu ta cuối cùng cũng không thể giữ cái vẻ uể oải đấy tiếp được nữa, đang tính nghiêm túc tập luyện thì bỗng một tiếng sét đánh nổ ầm vang lên khiến cho người có siêu thính lực như cậu ta hai tai bị âm thanh sấm sét trấn cho lỗ tai không còn nghe rõ.

Trời đổ mưa tầm tã, cơn mưa kéo dài hơn cả tiếng đồng hồ nhưng vẫn không tạnh. Học sinh lẫn giáo viên đều đã sớm đi vào trong phòng cách sân vận động gần nhất để trú mưa.

Căn phòng vô cùng rộng lớn, nói là phòng nhưng thực tế nơi này thường được gọi là nhà đa năng, thường dùng để thực hiện một vài hoạt động như chào cờ...

Trong phòng từng học sinh đều đang chờ mưa tạnh để được về nhà, đột nhiên có một giọng nữ sinh hét lên một tiếng, nghe thấy tiếng hét đột ngột này, Minh đang ngồi ở một góc trong nhà đa năng không khỏi chửi mắng trong lòng, suýt thì lại trấn cho lỗ tai hắn bị điếc luôn rồi.

Mọi người đều tập trung về phía bên nữ sinh nọ, chỉ thấy cô nàng đang không ngừng chỉ tay về một hướng.

Ở nơi kia, một con chuột nhát đang kêu chút chít ngửi ngửi bò về phía cô nữ sinh, thấy vậy mọi người đều thở phào, một nam sinh gần đó đang định tiến tới bắt con chuột nọ mang vứt đi thì bỗng một âm thanh có chút gấp gáp quát lên.

"Cẩn thận!!”

Âm thanh vừa dứt, con chuột nhát vừa rồi nhìn cực kỳ vô hại bỗng nhảy lên cắn thẳng vào nam sinh nọ, chỉ nghe một tiếng la lớn, con chuột kia lại tiếp tục hung hăng cắn lên cổ nam sinh kia, nam sinh bị cắn vừa tức vừa sợ, hai tay không ngừng kéo con chuột ra khỏi cổ nhưng bởi vì vị trí cắn khiến cậu ta quá mức đau đớn nên không dám quá mức dùng sức.

Lúc này các học sinh khác ở quanh đó cũng kịp phản ứng lại, một nam sinh vội chạy đến dùng tay bắt lấy con chuột nọ sau đó kéo ra khỏi người nam sinh đang bị cắn kia.

Dùng sức đập con chuột kia xuống dưới sàn nhà, chỉ thấy nó chẳng những không chết mà còn cố giãy giụa bò dậy, nam sinh có chút hoảng hốt nhưng nhanh chóng dùng chân đạp mạnh lên khiến con chuột bị dẫm đến nát nhừ.

15 giờ chiều, trong cơn mưa, tiếng xe cấp cứu kêu inh ỏi bên ngoài cổng trường, chỉ thấy một nam sinh đang bị khiêng lên trên xe. Chiếc xe rời đi, giáo viên lẫn học sinh đều thở phào.

Vừa rồi tuy nam học sinh kia chỉ bị cắn nhẹ nhưng kỳ lạ là cậu ta lại chảy rất nhiều máu, phải thông qua một vài phương pháp sơ cứu cầm máu mới có thể đợi đến khi cấp cứu tới nơi.

Lúc này cũng chẳng ai nhớ tới tiếng quát cẩn thận khi nãy nữa. Lại nói đến chuyện này, vừa rồi khi nghe thấy tiếng hét của nữ sinh nọ, Minh tức tối quay qua bên này nhìn thì thấy bộ dạng của con chuột nọ.

Bởi vì hai mắt minh có thể nhìn thấy rõ hơn người bình thường nên cậu ta nhìn thấy rất rõ con chuột kia hai mắt trắng bệch, khác xa với những con chuột bình thường.

Trong khoảnh khắc ấy, hai mắt Minh tập trung nhìn vào thì thấy con chuột nhát kia dường như muốn lao về phía nam sinh nọ, không hiểu vì sao trực giác của cậu ta lúc đó lại dường như cảm thấy con chuột nọ cực kỳ nguy hiểm nên liền theo bản năng quát lên.

Chỉ là lúc đó đã quá muộn, nam sinh kia lại đã bị cắn.

"Vừa rồi là sao, anh biết nó sẽ cắn bạn kia ư?" bên cạnh Minh không biết từ lúc nào đã đứng hai cô gái, một người là lớp trưởng, người còn lại là Ngân.

Vừa rồi khi Minh quát lên hai tiếng kia cả hai cô gái đều đang chú ý cậu ta nên đều nhớ kỹ, thấy hai người hỏi vậy thì Minh lúng túng không biết trả lời sao. Chợt lúc này giáo viên thể dục thông báo cho các học sinh giải tán chờ mưa tạnh rồi tan học.

Không biết vì sao, trong lòng Minh luôn cảm thấy vô cùng bất an, cậu ta lúc này chỉ muốn nhanh trở về ký túc.