Vèo vèo vèo vèo…
Dưới ánh trăng, Chu Hạo mang theo một tia tàn ảnh rất nhanh đã đi tới phòng tuyến căn cứ phía Nam.
Rắc!!!
Trang bị Huyền Vũ mô phỏng thành áo giáp màu đỏ bao trùm toàn thân hắn.
Chu Hạo vừa đi đến cổng lớn kim loại của căn cứ, Trử Doanh trưởng đã xuất hiện.
Trử Doanh trưởng nhìn Chu Hạo mặc áo giáp đỏ, kích động hỏi: "Xin hỏi đại nhân đã đánh chết Thiết Xỉ Long Ngạc phải không?"
Chu Hạo không chần chờ mà lập tức gật đầu.
Hắn đổi thành áo giáp màu đỏ nên trong lòng sớm đã có chuẩn bị sẽ bị nhận ra.
Đương nhiên sở dĩ hắn làm như vậy chủ yếu là vì hắn muốn mượn lực lượng của quân đội một chút, dù sao khu hoang dã quá lớn, muốn chuẩn xác tìm ra một ít yêu thú cấp Vương cùng trùng thú cấp Vương thì phải có bản đồ mới được.
Trử Doanh trưởng vội vàng nói: "Đại nhân, là như vầy, Triệu tư lệnh dặn dò ta nếu như gặp được đại nhân thì nhất định phải mời ngài tọa trấn phòng tuyến phía đông."
Chu Hạo lộ vẻ ngoài ý muốn hỏi: "Triệu tư lệnh bảo ta đi phòng tuyến phía đông sao? Cụ thể là có chuyện gì?"
Đối với biểu hiện lần trước của Triệu tư lệnh ở trường học, trong lòng hắn vẫn rất kính nể.
Lúc này Trử Doanh trưởng liền đem sự tình nói ra.
Thì ra Triệu tư lệnh dự định liên thủ với các Đại Tông Sư khác làm ra một lần hành động sấm sét quét sạch khu hoang dã, mục đích chủ yếu là để tìm ra và giết chết Ám Ảnh Trùng đang ẩn tàng.
Chu Hạo giật mình, yêu thú và trùng thú tập kích trường cấp ba Khúc Thành có thể giấu diếm được chủ yếu là do Ám Ảnh Trùng, nếu không dọn dẹp nó thì bên trong căn cứ khẳng định sẽ còn tiếp tục lọt vào tập kích.
"Được."
Đáp ứng xong thân ảnh Chu Hạo liền biến mất tại chỗ.
Trử Doanh trưởng cười khổ, thầm nghĩ vị đại nhân này làm việc thật đúng là lôi lệ phong hành.
Chu Hạo vừa xuất hiện ở phòng tuyến phía Đông thì Triệu tư lệnh đã cảm ứng được.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt…
Bảy, tám bóng người bao gồm cả Triệu tư lệnh cùng nhau vọt tới trước người Chu Hạo.
Chu Hạo không khỏi giật mình ồ lên.
Hắn cảm ứng nhạy bén nên tự nhiên có thể cảm ứng được khí tức của những người này vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối đều là Đại Tông Sư.
Triệu tư lệnh cười ha hả nói: "Vị đại nhân này, hôm nay ta rốt cuộc đã gặp được ngài!"
"Đúng vậy, rất không dễ dàng a!"
"Truy tìm hai ba lần cuối cùng bây giờ cũng nhìn thấy chân thân!"
Đám Đại Tông Sư Hà Bưu cũng cười thổn thức không thôi.
Chu Hạo buồn bực, nghi hoặc hỏi: "Triệu tư lệnh, nghe ý của ngươi chẳng lẽ quen biết ta?"
Triệu tư lệnh đem tiền căn hậu quả nói ra một lần.
Lúc này Chu Hạo mới biết được lúc hắn đánh chết Thiết Xỉ Long Ngạc và bán ra tài liệu thì một đám Đại Tông Sư này thế mà đi theo phía sau hắn.
Chu Hạo không khỏi âm thầm cảm thấy may mắn vì mình đã rời đi rất nhanh, nếu không hắn sẽ bị đám Đại Tông Sư này nhận ra và cuộc sống sau này của hắn sẽ rất khó bình thản.
"Triệu tư lệnh, ta nghe Trử doanh trưởng nói thành phố chuẩn bị làm ra một lần hành động sấm sét quét sạch dị tộc bên trong căn cứ đúng không? Có chuyện gì thì ngươi cứ nói!" Chu Hạo không muốn hàn huyên với đám Đại Tông Sư này nên trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Dù sao cảnh giới chân chính của hắn cũng chỉ là cấp độ võ giả, nếu tiếp xúc nhiều với bọn họ hắn rất dễ dàng bại lộ.
Triệu tư lệnh lập tức nói: "Không sai, đám dị tộc quá mức càn rỡ, chúng thế mà tập kích học sinh trong căn cứ thành phố, nếu chúng ta không cho chúng một chút giáo huấn thì chúng tuyệt đối sẽ càng thêm không kiêng nể gì cả."
"Lần hành động sấm sét này ta sẽ chia làm bốn tiểu tổ, mỗi tiểu tổ có hai người, chia ra phụ trách bốn hướng Đông Nam Tây Bắc."
Nói đến đây hắn dừng một chút mới tiếp tục nói: "Đúng rồi, ta còn không biết tên họ của đại nhân?"
"Gọi ta lão Chu là được, không cần khách khí như vậy." Chu Hạo tùy ý nói.
"Lão… Lão Chu." Triệu tư lệnh hô lên một tiếng có chút không quen. "Nhiệm vụ của hai chúng ta chủ yếu là phối hợp và viện trợ. Đương nhiên khi các tiểu tổ không gặp phải nguy hiểm thì chúng ta cũng có thể tự do hành động!"
Chu Hạo trầm ngâm một chút rồi gật đầu: "Được."
Các Đại Tông Sư khác đều không lên tiếng, hiển nhiên bọn họ đã sớm biết rõ hành động lần này.
Triệu tư lệnh bỗng nhiên từ trên người mình lấy ra một khối tinh thạch màu xanh lục.
Tinh thạch tản ra một cỗ khí tức mát lạnh.
"Sinh mệnh thạch!"
Đột nhiên có người kinh hô lên.
"Cái gì? Triệu Tư lệnh, trên người ngươi lại có loại đồ vật quý giá này sao?"
Cảm ứng được khí tức kỳ diệu, đám người Hà hội trưởng đồng loạt dời ánh mắt lên trên viên tinh thạch màu xanh lục này.
Chu Hạo không biết Sinh mệnh thạch là cái gì, nhưng hắn cũng không hỏi.
Triệu Tư lệnh nhìn chằm chằm vào Sinh Mệnh Thạch, cảm khái nói: "Đây là một viên đan dược ta may mắn lấy được khi ta xông xáo vào chỗ sâu trong khu hoang dã."
Đám người Hà hội trưởng vô cùng hâm mộ ghen tị nhìn xem Triệu Tư lệnh.
"Sinh mệnh thạch vô cùng hiếm thấy, nó chẳng những có thể cải thiện gen trong thân thể và tăng tuổi thọ, nó còn có thể âm thầm tăng cường khả năng khống chế thân thể. Có nó ta tuyệt đối có thể đạt tới Đại Tông Sư đỉnh phong, thậm chí đột phá tầng thứ cao hơn cũng không phải là không có khả năng!" Một vị Đại Tông Sư họ Vu nhịn không được nói.
Triệu Tư lệnh gật đầu nói: "Đúng vậy, ta chính là dựa vào Sinh mệnh thạch mà ta mới chậm rãi tăng lên tới Đại Tông Sư cao cấp, nhưng tiềm lực của ta đã đến đỉnh nên rất khó dựa vào Đá sinh mệnh để tiếp tục đột phá!"
"Lần này ta lấy nó ra làm ban thưởng cho hành động sấm sét lần này."
Nghe nói như thế, Hà hội trưởng cùng các Đại Tông Sư khác đều cực kỳ kích động.