Chương 51: Tiếp Tục Tích Lũy

Không bao lâu sau, lãnh đạo trong trường chạy tới.

"Chiến đấu của các học sinh kết thúc, Dị tộc bị giết chết toàn bộ, các Đại Tông Sư trong căn cứ thành phố đã chạy đến, mọi người không cần sợ!" Thầy phụ trách kích động hô lên.

"Cắt! Chúng ta cũng không có sợ!"

"Đúng vậy! Lão tử còn tự tay giết một con thú binh!"

"Sợ cái trứng gì a? Đã có thiên tài ban ba chúng ta ở đây, lại đến mấy con Yêu Tướng cao cấp cũng không phải là đối thủ!"

"Không sai! Thật sự là tiện nghi cho những Dị tộc kia!"

Từng học sinh tự tâng bốc mình, giống như là bọn họ tự tay đánh chết yêu tướng cao cấp vậy.

Hứa Linh không ngừng quét mắt nhìn xung quanh, thấy Chu Hạo không còn, lo lắng hỏi: "Trương Nghị, ngươi thấy Chu Hạo đâu không?"

Trương Nghị cũng đang tìm Chu Hạo: "Không có, nơi này quá hỗn loạn."

Hứa Linh khẽ giật mình.

"Chẳng lẽ Chu Hạo là vị tuyệt thế thiên tài kia?" Trong đầu nàng không nhịn được tuôn ra một ý nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh liền lắc đầu bỏ đi.

Chu Hạo chỉ vừa đột phá một lần khí huyết, hắn sao có thể là vị tuyệt thế thiên tài kia được.

Nhưng không nhìn thấy Chu Hạo, Hứa Linh luôn không yên lòng, nàng không nhịn được hô lên: "Chu Hạo, Chu Hạo..."

"Ta ở đây."

Một trận gió từ cửa sổ thổi qua, Chu Hạo rất nhanh đã xuất hiện trong đám học sinh.

Hứa Linh vừa nhìn thấy Chu Hạo liền giận không chỗ phát tiết: "Ngươi chết ở đâu vậy?"

Chu Hạo đương nhiên không có khả năng nói là mình chạy đi giết yêu tướng cao cấp, hắn cười khan vài tiếng nói: "À à, ta quá sợ hãi nên liền chạy đến nhà vệ sinh phía sau hội trường trốn trong chốc lát, vừa rồi ta từ cửa sau đi vào."

Lời này vừa nói ra, chung quanh đã có không ít học sinh cười vang.

"Đồ nhát gan! Uổng phí áo giáp chính thức trên người ngươi!"

"Ngươi thế mà trốn vào nhà vệ sinh, đúng là một tên kỳ hoa!"

Tiếng cười mỉa mai liên tiếp vang lên.

Hứa Linh có tướng mạo dáng người đều là đỉnh tiêm, trước đó đối mặt thú binh cao cấp nàng là người thứ nhất trong học sinh đứng ra, khiến cho vô số học sinh sinh lòng kính nể.

Bởi vậy rất nhiều người nhìn thấy Hứa Linh sốt ruột vì Chu Hạo như vậy mà không khỏi sinh lòng ghen ghét.

Trương Nghị không cam lòng nói: "Đừng nói Chu Hạo, trong các ngươi có mấy người không sợ chứ? Lúc Hứa Linh đứng ra chỉ có một phần ba các ngươi hưởng ứng! Hừ, nếu không phải vị thiên tài tuyệt thế kia ra tay áp chế nguy cơ, các ngươi tuyệt đối chạy nhanh hơn thỏ!"

Đại bộ phận học sinh châm biếm Chu Hạo đều trầm mặc, bọn họ không dám phản bác, bởi vì áo giáp trên người Trương Nghị máu me đầm đìa đã nói rõ tất cả.

Hứa Linh hung hăng trừng mắt nhìn Chu Hạo một cái, trước mặt nhiều học sinh như vậy nàng cũng không thể ác miệng.

Chỉ chốc lát sau, Triệu tư lệnh đã mang theo một đám Đại Tông Sư đi tới.

"Các học sinh, là do căn cứ thành phố có sơ suất mới dẫn đến tai nạn của trường cấp ba Khúc Thành lần này. Ta xin thay mặt thành phố Hoa Đông bồi tội với các ngươi!" Triệu tư lệnh cúi người nói lời xin lỗi.

Bốp bốp bốp bốp...

Tiếng vỗ tay vang lên.

Không ai ngờ Triệu tư lệnh đường đường là Chiến Thần ở căn cứ Hoa Đông mà sẽ bồi tội với những học sinh bọn họ.

"Học sinh thương vong lần này căn cứ thành phố sẽ xử lý thích đáng."

Nói một hồi, Triệu tư lệnh liền mang theo các Đại Tông Sư khác rời đi.

Mà lãnh đạo trường học cho các giáo viên sắp xếp các học sinh có trật tự rời đi.

Ba bốn ngày kế tiếp, trường học đều đắm chìm trong bi ai cho các học sinh thương vong.

Ngoài ra, thi thể dị tộc ở sân luyện võ đã được thanh lý, còn có tu sửa kiến trúc đều đang khôi phục đâu vào đấy.

...

Tại tiểu khu Dương Viên.

Chu Hạo nằm ở trên giường, mở màn hình giả lập ra.

Giá trị may mắn: 62000 (giai đoạn trước mắt, vận khí tăng cao)

Không có chút biến hóa nào!

Mấy ngày nay hắn cũng không có tâm tình rời khỏi căn cứ đi khu hoang dã giết dị tộc.

Phụ huynh của những học sinh thương vong tuy rằng nhận được không ít tiền trợ cấp, nhưng đau xót mất đi con cái lại không cách nào an ủi bọn họ.

Mấy ngày nay cha mẹ hắn đã không ít lần cảm thấy may mắn vì Chu Hạo không có việc gì, hơn nữa mỗi tối bọn họ đều tan ca sớm chính là vì lo lắng Chu Hạo ra ngoài xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Điều này làm cho Chu Hạo dở khóc dở cười, vì chiến lực Đại Tông Sư đỉnh phong như hắn chỉ có thể khiến cho người khác xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chứ ai có thể làm cho hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn được?

Nhưng mà phòng ngự của căn cứ thành phố quả thật đã nghiêm khắc hơn trước kia rất nhiều, mỗi con đường đều sẽ có đội tuần tra.

Lúc mười giờ rưỡi tối, sau khi cảm ứng được cha mẹ đã ngủ, Chu Hạo nhảy vọt một cái rời khỏi tiểu khu Dương Viên.

Hắn không có khả năng luôn một mực ở trong nhà, hắn muốn từ trong hộp may mắn của phần mềm thiên đạo mở được vật phẩm tốt hơn thì hắn nhất định phải tích lũy càng nhiều giá trị may mắn, hiện tại hơn sáu vạn giá trị may mắn còn lâu mới đủ.

Trong lòng Chu Hạo dự định lần này ít nhất hắn phải tích lũy được hơn trăm vạn giá trị may mắn, dù sao lúc trước mở hộp may mắn bình thường đạt được 108 tầng Long Tượng Bàn Nhược Công chính là nhờ trăm vạn giá trị may mắn.

Mà bây giờ là hộp may mắn bạch ngân có vật phẩm so với hộp may mắn bình thường tốt hơn rất nhiều lắm. Trăm vạn giá trị may mắn nện xuống hắn tin tưởng tuyệt đối có thể mở ra vật phẩm cực tốt.

Huống hồ hắn còn muốn lên tới đẳng cấp người chơi hoàng kim để nhìn xem hộp may mắn sẽ có biến hóa gì khác.