Một lúc lâu sau, Trử doanh trưởng mới phản ứng lại, hắn cẩn thận tới gần Lam Giác Huyết Lang, dùng các loại phương thức thăm dò, xác định đúng là yêu tướng cao cấp Lam Giác Huyết Lang thật sự đã chết.
"Ha ha ha! Trời không tuyệt đường người a!" Trử Doanh trưởng cười rộ lên, nhìn về phía nam tử cao lớn hỏi: "Là vị Đại Tông Sư nào tới đây xuất thủ? Có thể đánh chết Lam Giác Huyết Lang ít nhất phải có thực lực Đại Tông Sư trung cấp!"
Nói xong hắn còn tự mình suy đoán: "Tại toàn bộ căn cứ thành phố Hoa Đông, đạt tới Đại Tông Sư trung cấp mà lại có thời gian chạy đến đây hẳn là chỉ có Hà hội trưởng tọa trấn tại phân bộ công hội võ giả!"
Lời nói vừa dứt, phía chân trời bỗng nhiên truyền ra một đạo âm thanh ầm ầm, chỉ thấy một đạo thân ảnh mặc áo giáp màu vàng đất, mang theo đại lượng khí lãng điên cuồng chạy đến.
Rất nhanh thân ảnh liền hạ xuống cách đám người Chu Hạo không xa.
Từng luồng sóng khí cuồn cuộn thổi bay đám người Hứa Linh, nam tử cao lớn vội vàng ổn định thân hình.
"Trử doanh trưởng, các ngươi còn sống à? Quá tốt rồi, Lam Giác Huyết Lang đâu!" Người tới nhìn thấy đám người Trử doanh trưởng còn sống, đầu tiên là vui vẻ, sau đó vội vàng hỏi.
Trử doanh trưởng nhìn thấy người tới thì liền ngây dại.
"Hà… Hà hội trưởng, sao lại là ngươi?"
"Không phải ta thì còn có thể là ai?" Hà Bưu tức giận trừng mắt nhìn Trử Doanh trưởng.
"Bảy vị cường giả Tông Sư ở bên ngoài toàn bộ căn cứ thành phố Hoa Đông, sáu người đều có chức vụ của mình. Về phần Triệu Tư lệnh càng phải tọa trấn căn cứ thành phố, không thể tuỳ tiện động đậy. Có thể chạy đến cứu viện chỉ có mình ta!"
"Vừa nhận được cứu viện khẩn cấp từ trạm nam truyền ra ta liền vội vàng... Con mẹ nó!!"
Vừa nói được một nửa thì Hà Bưu đã chửi thề. Ánh mắt hắn trợn tròn, gắt gao nhìn chằm chằm vào con cự lang khổng lồ cách đó không xa.
Lúc đến hắn lo lắng như lửa đốt, căn bản không chú ý tới cự lang khổng lồ nằm trên mặt đất.
Nhìn thấy đám người Trử doanh trưởng không có việc gì hắn mới theo bản năng đánh giá chung quanh, sau đó liền thấy thi thể cự lang khổng lồ nằm đó.
"Trử doanh trưởng, ngươi… ngươi đã đánh chết Lam Giác Huyết Lang sao?" Hà Bưu không dám tin nhìn Trử doanh trưởng.
Lúc này Trử doanh trưởng cũng đang trong trạng thái ngơ ngác.
Lúc trước hắn còn đang suy đoán Hà hội trưởng đã chạy đến đánh giết Lam Giác Huyết Lang cứu mạng mọi người, cho nên khi nhìn thấy Hà hội trưởng vừa tới hắn mới có thể kinh ngạc như vậy.
"Hà hội trưởng đại nhân, Trử Doanh trưởng, kỳ thật... Là vị cường giả Đại Tông Sư này đã tự mình đánh chết Lam Giác Huyết Lang."
Ngay khi Hà Bưu và Đàm doanh trưởng đều đang bối rối, một giọng nói yếu ớt vang lên.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ánh mắt Hà Bưu cùng Trử Doanh trưởng đầu tiên là tụ tập ở trên người Hứa Linh vừa nói chuyện, sau đó theo ánh mắt của nàng cuối cùng tập trung ở trên người Chu Hạo.
"Ngươi là Đại Tông Sư sao?"
Ánh mắt Hà Bưu lộ ra vẻ hoài nghi giống hệt với Trử Doanh trưởng trước đó, bởi vì Chu Hạo mặc áo giáp chính thức quá tầm thường.
Dù sao phàm là Tông Sư hoặc là Đại Tông Sư, áo giáp trên người chí ít đều là cấp Tướng.
Cho dù là muốn khiêm tốn, ở phương diện áo giáp bọn họ cũng sẽ không cố ý mặc áo giáp chính thức.
Bởi vì áo giáp đối với cường giả nhân loại mà nói là cái mạng thứ hai, không có ai sẽ chủ quan ở phương diện này.
Chu Hạo nhún vai, hắn không để ý đến Hà Bưu cùng Trử Doanh trưởng hoài nghi, mà cất bước đi thẳng tới bên cạnh thi thể Lam Giác Huyết Lang.
Hắn vươn tay bắt lấy cái sừng trên đầu nó, cánh tay hơi dùng sức.
Thi thể cự lang khổng lồ dài hơn trăm mét ở trong tay hắn giống như là một món đồ chơi mà bị lật qua lật lại.
"Cho ta mượn một thanh chiến đao." Chu Hạo nhìn về phía nam tử cao lớn nói.
Nam tử cao lớn há to mồm, nhất thời không kịp phản ứng.
Phải biết rằng đây chính là thi thể Yêu Tướng cao cấp nặng mấy chục tấn, mười mấy chiếc phi cơ phi hành toàn lực mới có thể miễn cưỡng để cho nó động đậy.
Đồng tử Hà Bưu co rụt lại, hắn nhìn ra được động tác vừa rồi của Chu Hạo tựa hồ không có dùng sức, mà lại có thể dễ dàng lật đi thi thể của Lam Giác Huyết Lang, không hề nghi ngờ Chu Hạo nhất định là Đại Tông Sư.
Cũng chỉ có lực lượng của Đại Tông Sư mới có thể làm được điểm này.
"Dùng của ta."
Hà Bưu đã xác định Chu Hạo đúng là Đại Tông Sư đã đánh chết Lam Giác Huyết Lang, lúc này hắn liền ném tới chiến đao của mình.
Toàn thân thanh chiến đao này của hắn dùng vật liệu yêu thú cấp Vương kết hợp với kim loại quý giá để chế tạo, chỉ riêng trọng lượng đã đạt tới mấy trăm kg.
Chu Hạo tùy ý chụp lấy chiến đao của Hà Bưu, đáp lại một câu: "Cảm ơn!"
Sau đó hắn bỗng nhiên hướng về phía thi thể cự lang bổ một cái, độc giác có đường vân màu lam đặc thù liền bị hắn cắt xuống.
Thấy một màn như vậy, Trử Doanh trưởng liền lấy lại tinh thần, hắn nhanh chóng tiến lên, rất áy náy nói: "Vị đại nhân này, đa tạ ân cứu mạng của ngài, lúc trước ta không nên hoài nghi thực lực của ngài."
Chu Hạo khoát tay: "Không sao!"
Hắn lại nói tiếp: "Trử doanh trưởng, toàn thân da lông, xương cốt, máu thịt của con Lam Giác Huyết Lang này đều là tài liệu tốt nhất, ta cũng không mang đi được, như vậy đi..."
Lời còn chưa nói hết, Hà Bưu bên cạnh đã vội vàng hô lên: "Bằng hữu, công hội võ giả của ta nguyện ý lấy 700 vạn nhân dân tệ thu mua tài liệu trên thi thể con Huyết Lang này."
700 vạn!!!
Nghe được giá tiền này, ánh mắt tám học sinh thiên tài Hứa Linh liền chấn động mãnh liệt.
Cho dù là lấy gia thế bối cảnh của bọn họ thì 700 vạn cũng là một khoản tài phú kếch xù.
Chu Hạo cũng sững sờ tại chỗ.
700 vạn đã đủ để mua bảy căn biệt thự ở tiểu khu Dương Viên.