Mệnh danh là đô thị hạch tâm tại Anh Đông, thành phố Tùng Lâm hiện là một trong ba thành phố có quy mô lớn nhất cả nước, nơi tập trung nhiều cao thị, hạng mục, cảnh sắc, khoa học kỹ thuật tiên tiến bậc nhất quốc gia.
Thiên không phía trên trụ đứng mặt trời chói chang, tinh không vạn lý. Gió đông bắc nhè nhẹ thổi vào giống như những đôi tình nhân tay trong tay cùng một chỗ nhảy múa, đàn chim, tán lá giống như lung lay cao giọng hát ca, hạt thóc đầu mùa như những đứa con tinh nghịch thỏa thích ngân vang từng điệu quan hò...
Hết thảy thành phố nhìn qua tràn đầy ánh nắng, nhưng chân chính khoái hoạt lại đang ẩn dấu tại đáy lòng mỗi con người.
Chính là tại cái thành phố tràn đầy mỹ lệ này.Giờ này khắc này, tuyệt đối không một người nào nghĩ đến, một đôi nam nữ vẫn đang hòa vào nhau làm chuyện cấm kỵ vi phạm luân lý không sinh thứ.
Lúc này ở gian phòng ngủ thiếu phụ đã sớm xuân sắc tràn đầy.
Không có quần áo vứt tung lộn xôn khắp nơi, nhưng lại có mười phần mập mờ bầu không khí.
Giờ này khắc này tại trước mắt Lục Cảnh, là một cái cao gầy kỹ phụ đang ghé vào trên mặt giường giống như một tiểu mẫu cẩu. Cặp đùi đẹp thon dài của nàng khép chặt lại, cái môi tròn trịa sóng sữa nhô lên cao lúc lắc vặn vẹo qua lại một cái.
"Ực.."
Lục Cảnh nuốt nước miếng một cái: "Chị Vân, em thật muốn hôn một cái, làm sao bây giờ"
Lục Cảnh Diệp Hi một tay vòng lấy eo thon của mỹ phụ, người ngồi nửa quỳ tại nàng đằng sau lưng, ánh mắt rơi vào một đôi tuyết trắng mông ngọc, gầm nhẹ một tiếng, một tay kia đặt tại trên mông mềm yêu thích không thôi vuốt ve say mê một hồi lâu. Váy ngủ mỏng mảnh để cho hắn cảm thấy được cặp mông này càng thêm mê người hết mức. Thật quá mềm mại, thật co dãn...
Cuối cùng lại dọc theo bờ eo của nàng một đường mà lên, ngũ trảo kim long đã tiếp cận gần sát biên giới nơi trấn thủ đỉnh núi tuyết Everest.
"Hỗn đản, đừng có được nước làm tới"
Ngọc Vân hô hấp dồn dập gắt giọng, trên mặt đỏ ửng một trận đấu qua một trận. Cảm giác được bộ ngực sữa của mình sắp thất thủ, Ngọc Vân lập tức buông ra luồn hai tay nắm chặt cổ tay muốn đem hắn triệt hạ. Chỉ là đáng tiếc ma trảo phía sau so với nàng còn nhanh hơn một bước.
Ngũ trảo xòe ra như huyết bồn ác khẩu lập tức bao bọc lấy một đôi mỹ nhũ sung mãn nắn vào chặt chẽ.
"Ờ..tiểu Cảnh...hay...hay là thôi đi...hơ"
Trước ngực xiết chặt nóng rực tê dại để trên mặt nàng trở nên càng thêm mê người. Ánh hồng đỏ ửng phảng phất như chân trời áng chiều đỏ, như thiên nữ say rượu mê đắm lòng người.
"Ha ha, chị quá mê người rồi, hôm này em phải hảo hảo ăn chết chị" Lục Cảnh một tay kia tiếp tục vòng qua dưới nách nàng, bắt lấy một bên núi non vểnh cao bên cạnh, nhàn nhàn mùi hương cùng xúc cảm mỹ diệu để cho hắn càng lúc càng trở nên nóng rực khó chịu.
"Đừng bóp mạnh...ư...chị đau...Ân...hỗn đản..." Trên thân hai cái trọng yếu bộ vị đều đã rơi vào trong lòng bàn tay nam nhân. Ngọc Vân lập tức tại yết hầu phát ra duyên dáng gọi to một tiếng, thân thể thành thục cũng run rẩy theo! Nàng tượng trưng vùng vẫy mấy lần cho có, nhưng là hai cái ma trảo sờ bóp qua lại để thân thể của nàng từ từ mềm nhũn, theo đó là chậm rãi tiếp nhận động tác khinh bạc của nam nhân.
Tại bầu không khí tràn đầy cấm kỵ tối ác này, lại khiến cho nàng cảm thấy kích thích ập đến thật quá cường liệt, khát vọng càng lúc càng bùng lên mãnh liệt.
Nàng lúc này đã sớm dục hỏa như tiên, hai mắt mị nhãn như tơ, đôi gò má kiều diễm ửng đỏ, toàn thân run rẩy, một thân băng cơ ngọc cốt, sóng sữa mông lớn làm cho người hoa mắt lộn xộn, hai viên bảo thạch toát ra một vệt dục vọng như đói như khát, quả thật là một mỹ phụ kiều diễm động lòng người, toàn thân đều tản ra trận trận thành thục nữ nhân mùi thơm ngát.
Ngọc Vân tự hỏi, mình thật có nên cam lòng sa đọa hay không, nên phản kháng hay không, nàng lúc này rất mê võng, cũng không biết mình nên làm gì. Dù cho nàng đối với trượng phu không quá có tình cảm, nhưng làm sao có thể để tiểu nam nhân này làm ẩu a, chẳng lẽ nàng thèm khát đến mức vậy sao?
Nhưng nếu để nàng dứt khoát từ bỏ quan hệ này, nàng thật không làm được...
Ngọc Vân cứ nằm yên như vậy, thật giống như đã im lặng khuất phục, nhưng nàng vẫn là làm không được, bỗng nhiên đẩy ra Lục Cảnh tựa hồ muốn đứng lên.
Thật, không thể để quan hệ này tiếp diễn, nàng biết mình thật đã sa đọa, nhưng cũng không muốn mình sa đọa nhanh như vậy, ít nhất là 'cho' nàng một thời gian.
(Lục Cảnh said: chị hỏi ý kiến thằng tác chưa, nó không cho đâu nhé!!!)
.........
"Em muốn chị" Lục Cảnh bổ người nhào tới, phảng phất như sói đói nhào dê, thân thể cường tráng đem thành thục gợi cảm thiếu phụ đặt ở dưới thân thể của mình.
"Ba!"
Một tiếng vang trầm thật lớn,bàn tay Lục Cảnh bất ngờ đánh mạnh vào trên mông đít nàng, một trận sóng sữa đi theo đó mà rung lên chầm chập.
"Ưm.."
Ngọc Vân không kìm được rên lên tiêu hồn, dị dạng khoái cảm để mỹ phụ cảm nhận được động tình không thôi.
"Đồ hỗn đản này, thật muốn hại chết chị mới cam tâm a!" Ngọc Vân run giọng dồn dập mà nói, lần này thật không còn có bất kỳ động tác gì. Nàng thật muốn chết.
Thôi, hắn muốn, liền cho hắn vậy .
Lúc này nàng một đôi mang theo kích tình dư uẩn đôi mắt sáng, chỉ là đôi mắt đã sớm ngập nước tràn trề mang theo u oán nhìn lại trước mắt cái này dáng dấp cũng không cao lớn nam nhân, nhưng lúc này lại có vẻ thật giống như muốn để nàng cúi đầu khuất phục. Nàng đưa bàn tay ra vuốt ve khuôn mặt của hắn, yếu ớt nỉ non nói:
"Chị cả cuộc đời thật khổ mới bị cậu... nhẹ..nhẹ nhàng một chút"
Vừa nói như vậy, nàng bỗng nhiên cúi thấp người xuống sát mặt giường, chủ động vểnh cao bờ mông tuyết trắng lên một chút, hai đùi đẹp chậm rãi tách rộng sang bên dễ dàng để cho nam nhân hành động, đây đã là nàng lấy hết dũng khí mới dám làm ra tư thế dâm đãng như vậy.
Không biết từ lúc nào, váy ngủ trắng mỏng đã sớm bị kéo hạ xuống vất vưởng một bên, đồ lót đường viền hoa màu đỏ cũng bị Lục Cảnh chậm rãi kéo xuống.
"Chị...Vân.." Thanh âm Lục Cảnh trở nên khàn khàn, đột nhiên miệng của hắn vượt qua đầu vai nhỏ nhắn, thoáng cái hôn lên đôi môi mỹ phụ xinh đẹp. Lục Cảnh chỉ cảm thấy môi của mình khẽ tiếp xúc với hai mảnh mềm mại thơm ngát! Từng đợt vị ngọt, hương thơm của môi mềm thiếu phụ truyền tới thật sâu kích thích khứu giác thần kinh của hắn.
Không nhịn được!
Hai tay hắn kìm lòng không được mà ôm chặt lấy thân thể thành thục động lòng người, để cho thân thể mềm mại của nàng càng thêm thân mật dán lên lồng ngực của hắn.
Ngọc Vân má đỏ như son, cái miệng anh đào ướt át bị ngậm chặt phun ra từng đợt nhiệt khí mê người, mũi nhỏ thổ khí như lan, nàng không ngờ lại nhiệt liệt nghênh hợp với hắn! Môi anh đào mở ra, để cho đầu lưỡi Lục Cảnh đắc ý thuận lợi mà xông vào miệng nhỏ, cái lưỡi đinh hương lại càng mềm mại ngọt ngào, chủ động thẩm thấu ở trong miệng của tiểu nam nhân.
Đầu lưỡi như cá chạch cùng nàng quấn quýt hòa lẫn cùng một chỗ không ngừng mà phát ra âm thanh nuốt nước bọt.
Ngọc Vân một trận ý loạn tình mê, chỉ cảm thấy thân thể thật muốn hòa tan. Lục Cảnh đầu lưỡi mạnh mẽ mút vào cùng phun ra liên tục, linh xảo chuyển động xoắn chặt co duỗi, cơ hồ có thể hòa tan hết thảy băng tuyết cùng ngăn cách. Tay của hắn rất tự nhiên ôm lấy eo thon, ôn nhu vuốt ve nàng dưới váy nở nang mượt mà thân thể, sờ lên nàng nở nang tròn vo mông đẹp.
Thật lâu thật lâu!
Lục Cảnh cứ như vậy ôm lấy tuyệt sắc mỹ phụ, tất cả suy nghĩ ưu tư không biết đã bay tới phương nào.
"Ân..."
Cuối cùng, cho đến khi mỹ nhân trong ngực truyền đến tiếng nghẹn ứ thiếu dưỡng khí, Lục Cảnh lúc này mới lưu luyến không rời mà đem nàng buông ra, lại thấy nàng trong khi hôn hít đã kiều diễm đỏ ửng, mỹ nhân như hoa như ngọc thở hổn hển càng làm cho nàng thêm kinh diễm, xinh đẹp.
Giờ phút này bắt đầu lên cơn động tình để mặt của nàng nổi lên một rặng mây đỏ hồng, bờ môi thở ra một luồng hơi thở nặng nhọc cùng với cặp mắt mông lung.
Bị Lục Cảnh gần như cưỡi tại trên lưng, trong nháy mắt đó vẻ diễm lệ phong tình vạn chủng để cho người ta mê muội! Lúc này nàng hai tay run run, nhẹ nhàng rời khỏi trước ngực của mình, vậy mà chủ động giải khai quần áo của mình.
"Thật đẹp..." Lục Cảnh hưng phấn nói, ánh mắt của hắn từ từ nóng rực lên, từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy đầu nịt vú lúc này đã chậm rãi mà cởi ra, đập vào mắt là một đôi tuyết trắng mỹ nhụ cao ngạo vểnh lên, hai hạt nhũ sương đỏ hỏn kiêu hãnh trước mắt nam nhân tràn ngập một vẻ khiêu khích, theo hô hấp của nàng mà nhẹ nhàng phập phù lên xuống, ẩn ẩn toát ra nhàn nhàn mùi hương mê người.
Lục Cảnh chậm rãi duỗi ra hai tay run rẩy muốn đụng vào một đôi nhũ phong trước mắt.
"Thơm quá" Nhẹ nhàng di chuyển đầu của mình xuống tham lam hô hấp thật sâu một hơi, chậm rãi đem mặt của mình đè xuống, cuối cùng để hai viên thịt dán chặt lên mặt hắn.
Không nhịn được, Lục Cảnh vươn ra đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm quá nhũ hoa một cái, rất nhanh liền há mồm ngoạm chặt một đầu vú của nàng, tay kia đưa lên bầu vú còn lại mạnh mẽ xoa nắn nó thành những hình dạng khác nhau, bên dưới tiểu Lục Cảnh đã không nhận gò bó mà dựng đứng chĩa thẳng vào giữa hai đùi nàng.
Hơi hơi ngẩng mặt lên nhìn xuống phía dưới, lúc này thánh địa tuyệt diệu của nàng đã hoàn toàn lộ ra trước mắt Lục Cảnh, hai múi đào mật ửng đỏ ngập đầy mê người, giữa hai khe suối nhô lên một viên thịt cứng rắn chịu kích thích mà căng phù đỏ chót vươn cao biểu tình, bên trên gò mu là một lùm thảo nguyên đen tuyền rậm rạp, nếu như nói của Hạ Đình là một vùng thảo nguyên xanh tươi đang con non nớt trưởng thành thì của nàng là một vùng suối cốc thành thục huyền ảo đầy dụ hoặc.
Nhìn vào hai mép âm đạo chậm rãi rỉ ra từng giọt dịch khí nhầy nhụa, Lục Cảnh không nhịn được mà vươn đầu ngón tay nhẹ nhàng mân mê hạt le nhỏ nhắn, ghé sát tai thiếu phụ thổ khí:" Chị Vân, tiểu huyệt của chị thật ướt, em muốn nó.."
"A...em!" Ngọc Vân nghe được run rẩy bậm môi một cái, miệng nhỏ hé mở ra, nhưng lại không biết nên trách cứ hắn thế nào, để một thiếu niên độ tuổi đủ để làm nhi tử của mình ghé sát đầu giữa hai chân, thậm chí còn làm ra động tác càn rỡ thân mật như vậy. Nàng đột nhiên lại cảm thấy thể xác, tinh thần của mình như đang bị hàng hàng tia lửa đánh thẳng vào. Khoái cảm phản bội trượng phu, cùng với một nam nhân khác yêu đương vụng trộm hoàn toàn bao phủ lấy tâm trí của nàng.
Ngọc Vân hờn dỗi, nàng không thèm để ý hắn nữa, thế nhưng là cơ thể nàng đã vô thức dang rộng hai chân ra.
Đột nhiên, cảm giác được Lục Cảnh vậy mà hạ thấp đầu xuống tiến sát về âm đạo của mình, Ngọc Vân trong lòng nổi lên một trận kinh đào hải lãng, nàng muốn vươn tay đỡ lấy hắn nhưng lập tức trợn tròn mắt đẹp, âm đạo rất nhanh đã thất thủ trong miệng nam nhân.
"Ân...không được...bẩn lắm.." Ngọc Vân giật mình đẩy hắn ra nhưng không được, bây giờ nàng mới chú ý cái tư thế của mình, nàng đang ngồi ở góc thành giường, hai chân dang rộng thành hình chữ M, hoàn toàn mở rộng nơi thầm kín mê người vào trong mắt Lục Cảnh, trong lòng thầm trách cứ chính mình, không lẽ nàng lại có sở thích biến thái vụng trộm sau lưng trượng phu như vậy?
"Ối...ưhhh...hưhh...chết mất..."
Không để nàng suy nghĩ nhiều, Lục Cảnh đã há mồm cắn nhẹ vào hòn le mẫn cảm của nàng. Cuối cùng, khuôn mặt ửng đỏ mỹ phụ, bỗng nhiên vươn hai tay ôm lấy đầu hắn, đem mặt hắn thật sau đè vào âm đạo của mình, mà lại nàng còn cố ý ưỡn lên mông đẹp.
Lục Cảnh ngửi thấy một mùi hương khó tả từ âm đạo lan truyền vào mũi càng làm cho hắn hưng phấn,hắn biết nàng sắp lên đỉnh rồi,vội vàng đưa đầu lưỡi day nhẹ hạt le,một tay hắn đưa lên xoa bóp cặp vú tràn đầy dấu tay đỏ hỏn của mình .
"Nhẹ một chút...Ưhh... cắn đau..." Ngọc Vân một mắt đỏ ửng rên rỉ, hai tay của nàng ôm lấy nam nhân đầu tóc tựa hồ như mẫu tính tiếu dung, chỉ là tư thế của bọn hắn lúc này thật hoàn toàn trái ngược.
Mỹ phụ thục nữ nhàn nhạt huyệt dâm mùi thơm, nhàn nhạt mùi suối, còn có nhàn nhạt mùi thơm mồ hôi ái dịch hỗn hợp lại cùng nhau, để Lục Cảnh cảm nhận được cả thân thể đều run rẩy lên, điên cuồng hưng phấn liên tục mút lấy hạt le nhỏ nhắn.
"Ân...ra...chị...hơ..ra...ưhhhh..."
Kích thích liên tục từ hai phía khiến Ngọc Vân không chịu nổi, ngọc thủ lại càng đè chặt đầu của hắn, phía dưới âm đạo không ngừng co thắt, một cỗ dịch khí từ trong tử cung phun ra tưới lên miệng Lục Cảnh, cảm giác vô cùng ấm nóng thoải mái.
P/s: Ủng hộ cho mình có thêm động lực nhé
MB BANK:1010027102004
MOMO:0357889835