Đầu hè dần đã bắt đầu thay đổi, buổi trưa ánh nắng nóng nhiệt hạch chiếu rọi xuống một phương trời đại đô thị Việt Vũ, nhàn nhàn gió bấc nổi đến, để cho người ta cảm thấy nóng nực không thôi.
Tháng 3,tháng 4 trời trong như hải dương ngọt ngào chảy đến, hạ xuân đầu hè thời tiết dần chậm rãi xoay chuyển, từng mảnh chồi non đã sớm vươn xanh lẳng lặng kiêu ngạo lung lay giữa chốn thiên bồng. Nếu như mùa xuân sinh cơ ngập đầy thì mùa hạ lại mang theo một vẻ khác biết, lay động già dặn, can đảm đón nhận sóng gió tiến đến vẫn kiêu hãnh vươn cao.
Chỉ là, thời tiết nóng bức như vậy, trái lại lúc này Lục Cảnh lại cảm nhận được từng đợt ý lạnh ! Thân thể của hắn, giống như tiến vào hầm băng, lãnh lẽo để toàn thân của hắn cũng nhẹ nhàng run rẩy lên.
Bởi vì, bên cạnh hắn ngồi cái này thành thục xinh đẹp mụ mụ! Nhàn nhạt mùi thơm cơ thể tràn đầy thục nữ thuỳ mị .Đây hết thảy đều để Lục Cảnh cảm nhận được đả kích cường liệt. Sâu trong đáy lòng, loại dục vọng ta niệm tham lam, thú tính, đều từng chút từng chút tăng cường. Trong đáy lòng tà ác thật sâu kích thích thần kinh của hắn.
Cảm giác khó chíu từ bên dưới liên tục truyền đến, tiểu đệ đệ không nếm được trái cấm vẫn ngẩng cao cuống ngạo gầm lớn.
Thật không thể kiềm chế được dục vọng, Lục Cảnh vội vàng chạy sang nhà Ngọc Vân, hắn cần phải phát tiết.
.............
........................
Lúc này tại nhà, Ngọc Vân nhẹ nhàng khép cửa phòng lại, đem mình khóa tại trong phòng ngủ. Gian phòng này, lúc này y nguyên tồn tại nhàn nhạt dâm mị chi khí.
Ngay tại trước đó, chính mình lại một lần nữa là tại phía trên cái giường lớn này, bị tiểu nam nhân kia tách ra hai chân thỏa thích tại trên người mình tung hoành ngang dọc! Ngọc Vân thậm chí còn nhớ kỹ ngay lúc đó mình thật phóng đãng đến mức nào, không biết xấu hổ mà mở miệng rên rỉ dâm mị thế nào.
Rụt rụt thân thể mềm mại tựa đầu lên gối, ánh mắt của nàng bỗng nhiên vô tình rơi vào bức ảnh kết hôn dán trên tường. Chính là nàng cùng trượng phu cùng nhau chụp ảnh chung.
Thế nhưng là, nàng thân là người vợ, lại vậy mà không biết liêm sỉ vô đạo đức cắm cho trượng phu một cái sừng, còn dám làm ra cái hành động yêu đương vụng trộm người người phỉ báng như vậy.
Cái đáng chết là, nam nhân nàng vụng trộm thậm chí còn đang là một thiếu niên chưa trưởng thành, vậy mà thiếu niên như thế chính tại đêm đó đã liên tiếp nhiều lần bắn vào bên trong cơ thể của nàng.
Càng nhìn lại, thật lại càng giống như là nàng đang vô đạo đức thèm muốn tình dục mà cố ý tách ra hai đùi câu dẫn dục vọng thiếu niên vậy.
Chính mình thành thục thân thể đã lưu lại không ít ấn ký của hắn, thậm chí là trên cổ, trên nhũ sữa đều vẫn con in hằn lên dấu vết cắn nuốt của hắn.
Đến bây giờ Ngọc Vân đã hoàn toàn hiểu rõ, cái cảm giác tiêu hồn thực cốt khi nam nhân bắn vào bên trong là như nào. Giống như là đầu óc đều đắm chìm vào trong thiên địa tường hòa.
Loại xúc cảm bị nong rộng tiến vào, xúc cảm thỏa mãn, khe thịt bị lấp đầy, bị nam nhân hàng loạt bắn vào, để Ngọc Vân xấu hổ đến mặt đỏ mang tai.
Thân thể của nàng đang nhẹ nhàng run rẩy, nghĩ đến mình tối hôm qua điên cuồng cùng phóng đãng nàng liền cảm giác từng đợt xấu hổ không thôi. Nhưng là, khoái cảm cực độ cùng vi phạm đạo đức vụng trộm kích thích lại để cho nàng có chút mê luyến.
Ngọc Vân hô hấp thật sâu một hơi, nhưng lại cũng không biết, mình chỉ vừa ngồi xuống suy nghĩ một lúc, cửa phòng ngủ ma xui quỷ khiến thế nào đã bí ẩn mở ra, phía sau lưng một nam nhân đã dùng một đôi tặc nhãn liếc nhìn vào bờ mông bóng mẩy của mình.
Lục Cảnh nuốt nước, cả người nàng không mặc một cái đồ lót khiến hắn cảm nhận được rõ mồn một những đường cong mềm mại. Không nhịn được, Lục Cảnh một bước xông lên, vòng hai tay ôm thật chặt lấy thiếu phụ ngọc ngà.
"A.." Ngọc Vân cả người bỗng nhiên căng thẳng, chỉ cảm thấy thân thể của mình bị hai cánh tay ôm lấy thật chặt vào trong ngực, trong lòng nàng sợ hãi cả kinh, lập tức hoảng loạn bật thốt lên: "Khốn nạn, đồ chó chết, mau buông tay"
"Chị Vân, là em..là em"
Lục Cảnh ôm chặt lấy vòng eo thon thả của nàng, miệng lại tiến tới bên tai của nàng nhẹ nhàng mà thổi một ngụm nhiệt khí, mùi hương thành thục ý vị của mỹ phụ thật để hắn mê say không thôi.
"Ưm..hờ.."
Ngọc Vân nhẹ nhàng thả lỏng một cái, chỉ là thân thể lại lập tức một lần nữa căng thẳng giãy giụa trách cứ:" Làm chị sợ gần chết, nhanh buông chị ra"
"Ực.." Bờ mông sung mãn của mỹ phụ liên tục cọ sát qua lại hạ bộ để Lục Cảnh cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, mỹ phụ thành thục mê người nằm ôm trong ngực để cho hắn thập phần hưng phấn.
"Chị Vân, nằm yên chút đi" Lục Cảnh ôn nhu vuốt ve bụng nhỏ bóng mượt, hơi hơi kéo nàng tiến sát lên vách tường, hỏi:" Chị Vân, chị có phải còn đang giận em không, em thật không muốn chị ghét bỏ em như vậy"
"Không phải" Ngọc Vân ngừng giãy giụa, hai tay nhỏ cũng nhẹ nhàng mà vòng qua ngực hắn ôm vào.
"Vậy sao chị lại giận em?"
"Em còn nói được à, em có biết mấy ngày hôm nay chị áp lực lắm không? "Ngọc Vân nghe được lập tức liếc nhìn vào mặt hắn, cắn môi nhấp nháy đôi mắt nhỏ hờn dỗi mà nói.
"Ai bảo chị đẹp quá" Lục Cảnh nịnh nọt, tay hắn bắt đầu lần mò lên khe mông căng mẩy của nàng.
Vừa nghe hắn nói vậy, Ngọc Vân lại nghĩ đến hai lần trước, mình đã bị hắn chà đạp, còn bắn thẳng tinh dịch vào trong, cái này càng nghĩ lại càng khiến nàng giận dữ, đưa tay nhỏ luồn xuống quần đùi hắn, nắm chặt vào cây dương vật đã căng cứng bóp mạnh một cái.
"Ah, đừng chị.." Lục Cảnh đau nhức kêu to một tiếng, muốn ngăn cản nhưng nàng nắm rất chặt khiến hắn không dám manh động.
"Khách khách,hôm trước cái này gan lắm dám bắt nạt chị,sao hôm nay nó ỉu xìu thế"
Nàng cười khúc khích, bàn tay nhỏ nắm thật chặt, mặt đỏ lên, tuy là đã bị hắn hành hạ rồi nàng cực kì khiếp sợ khi nhìn trực tiếp nó, phải biết chồng nàng cũng chỉ bằng một nửa của hắn, trong khi hắn chỉ mới 17 tuổi.
"Chị nắm nhẹ thôi, nó là tương lai của chị nữa đấy" Lục Cảnh có chút sợ hãi nàng lỡ tay bẻ gãy nó thì hắn chắc tự sát, nhưng bàn tay của nàng chỉ nắm chặt khiến hắn không cảm thấy đau đớn mà có chút sướng khoái.
Hắn khè khàng đưa tay lên ôm eo, tay kìa vuốt ve nhẹ khe mông màu mỡ.
"Ưm...cất cái tay..." Ngọc Vân rên khẽ, nhưng nàng cũng chỉ đập vai hắn một cái mà nói cho có lệ, có lẽ chính nàng cũng không hề phát giác, bản thân mình vậy mà đã dần dần chập thuận nhưng hành động vô lễ như vậy của nam nhân.
Lục Cảnh hai tay lại lần mò lên nhẹ nhàng tại nàng trên cặp đùi cân xứng vuốt ve.
Ngọc Vân hôm nay mặc một kiện áo ngủ ở nhà, tay áo nhàn nhàn mỏng tanh màu lam nhạt nhìn qua tràn đầy tinh thần phấn chấn. Hạ thân là một bộ váy che khuất bắp đùi, áo váy phối hợp vừa vặn tô điểm thiếu phụ một loại động lòng người thuỳ mị.
"Đừng... Chúng ta... Lần sau có được hay không?" Ngọc Vân hai mắt trong suốt run run ngăn lại tay của hắn, cũng không dám để nam làm loạn một lần nữa. Nàng thật không biết mình nên làm cái gì nữa.
"Thế nhưng là em thật rất nhớ chị, liền để em hôn chị một chút thôi có được hay không, em thật khó chịu lắm?"
Lục Cảnh nắm lấy tay nhỏ xoa nắn một cái, mở miệng lùi lại mà cầu việc khác mềm giọng nói.
Thân là người vợ có gia đình, kỳ thật Ngọc Vân vẫn luôn rất mâu thuẫn. Nhưng là, mình đã có lỗi với mình trượng phu, không phải sao? Chỉ là nàng lại cảm thấy trong lòng mình mười phần thỏa mãn. Yêu đương vụng trộm khoái cảm thật sự là để trái tim tịch mịch trống rỗng của nàng đạt đến sự tiêu hồn cực lớn.
"Lục Cảnh, em nói xem chị có xinh đẹp không? Nếu không nói...hừ" Ngọc Vân có chút ngại ngùng hỏi, hình như nàng còn muốn đùa giỡn Lục Cảnh, trên tay bỗng nhiên hơi dùng sức nắm chặt, khiến Lục Cảnh sợ hết hồn, toàn thân sợ hãi đổ mồ hôi lạnh: "Đừng bóp, chị bình tĩnh, em nói còn không được sao ?
"Em thấy chị rất xinh đẹp, so với mẹ của em thì một chín một mười "
...
"Vậy là em cũng chỉ muốn đạt được cơ thể của chị thôi chứ gì?" Ngọc Vân tức giận nói, nhưng trong lòng thất vọng, xem ra hắn cũng chỉ là khoái cảm cái thân xác của nàng.
"Không, em thèm muốn thân thể của chị, nhưng em càng muốn chinh phục được trái tim của chị" Lục Cảnh nghiêm túc nói, một nam nhân chân chính, phải luôn biết chinh phục về mọi mặt của nữ nhân.
"Thật sao?"
Giọng Ngọc Vân bình thản, khóe miệng cười nhạt nhẽo, nhưng không ai biết trong lòng nàng lúc này bỗng phấn khích lắm, chả hiểu sao khi nàng nghe hắn nói vậy nàng vui lắm, không nhẽ nàng thật yêu hắn rồi sao ?
Lúc này tay của Ngọc Vân lại thả lòng khẽ vụng về vuốt ve, hơi thở hương lan phả ra nóng ấm, mũi ngọc hô hấp liên tục, đôi gò mà nổi lên một rặng mấy đỏ. Vụng trộm với người khác sau lưng chồng khiến nàng lại thật vô cùng kích thích, hưng phấn.
"Chị Ngọc Vân.. "Cảm nhận được cơ thể thiếu phụ nóng lên, hô hấp của Lục Cảnh cũng bắt đầu dồn dập, mùi thơm của thiếu phụ khiến hắn không nhịn được.
"Chị làm người yêu em nhé...ưm" Nhẹ giọng thổ lộ với nàng một câu,đè chặt nàng vào tường, hắn cúi đầu xuống hít hà từ cổ nàng đi xuống vai.
"Hừ..." Đầu lưỡi của hắn liếm mút vành cổ khiến Ngọc Vân thở dốc,người nàng bắt đầu nóng lên.
"Bốp..." Đang chuẩn bị luôn vào cái áo ngủ của nàng thì lúc này Ngọc Vân bỗng đẩy hắn ra rồi tát mạnh một cái vào mặt hắn.
"A ?"
Lục Cảnh ngơ ngác nhìn khuôn mặt đang đỏ ửng của nàng,lần này hắn không nhồm vào người nàng nữa mà cúi đầu xuống ủ rũ muốn nói gì đó với nàng nhưng rồi cũng iim lặng.
Lục Cảnh thật sự thất vọng ,hắn cứ nghĩ...
Hắn cúi đầu xuống đi ra ngoài thì lúc này Ngọc Vân đột nhiên la lên thật lớn: "Đứng lại"
Nàng nhanh chóng chạy lại bên người hắn, chủ động nâng cặp môi mọng hôn vào môi hắn rồi nhả ra,nói.
"Em sẽ yêu chị chứ" Nàng đưa đôi mắt ngập nước nhìn hắn, nàng nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn, nếu như nó chỉ cần dao động trốn tránh, nàng sẽ không ngần ngại dứt khoát đuổi hắn về,nàng không chấp nhận một người nam nhân đến với nàng chỉ vì nhục dục.
"Chị sẽ chỉ thuộc về em" Lục Cảnh nhìn nàng, hắn nghiêm túc nói.
"Được, chị đồng ý, nhưng ở trước mặt người khác, em với chị vẫn bình thường"
"Chắc chắn...Ân.." Không chần chừ nữa, Lục Cảnh nhồng lên hôn chặt vào cặp môi mọng của nàng, Ngọc Vân tự hỏi tại sao đầu lưỡi của hắn lại kích thích nàng đến vậy, tay nhỏ vô thức đưa lên vòng qua cổ nam nhân.