Chương 9: Nhân Phẩm +100000
Khi ra khỏi Vũ gia trời đã về đêm, ánh trăng đã lên cao soi sáng khung cảnh phố thị bên dưới, cùng với đó là những ngôi sao lấp lánh treo lơ lững trên bầu trời.
Vừa về đến cổng lớn Trần gia, một tên hộ vệ thấy hắn liền cúi người chào giọng cung kính.
"Thiếu chủ đã về!! Thành chủ đại nhân đang chờ thiếu chủ ở đại sảnh".
Nghe vậy hắn chủ gật đầu một cái tỏ ý đã hiểu, liền bước vào bên trong đi đến đại sảnh, trong lòng không biết cha hắn có việc gì mà lại gọi hắn đến. Bình thường nếu không có việc gì quan trọng thì Trần Phúc sẽ không có làm phiền hắn.
Đại sảnh của Trần gia là nơi dùng để hội họp, đón tiếp khách nhân. Bên trong hiện đã tụ họp đầy đủ các thành viên Trần gia ngồi trên ghế của mình. Ngồi chính giữa là gia chủ Trần Phúc, một người đàn ông cao lớn, bệ vệ, toá ra một vẻ uy nghiêm của một người lãnh đạo.
Bên phía dưới gần với gia chủ là các vị trưởng lão phân ra hai bên mà ngồi, còn lại bên trái là Mỹ Kiều, bên phải là Trần Lâm, tam thúc của Trần Long, còn lại là các con em ngồi ở hàng phía sau.
Trần Long bước vào, chào một lượt các vị trưởng bối rồi tìm đến vị trí của mình mà ngồi xuống, ngay bên cạnh Tuệ Nhi, con gái của Tam cô.
Nói một chút về Tam cô, em út của Trần Phúc. Nàng sớm đã thành thân từ lâu, nhưng chồng nàng trong lúc thám hiểm bí cảnh không may mất mạng, bỏ lại nàng cùng Tuệ Nhi lúc đó vẫn còn trong bụng mẹ. Tuệ Nhi sau khi sinh ra lấy theo họ mẹ, đặt là Trần Tuệ Nhi.
Nàng sinh ra thừa hưởng dáng người cao ráo của phụ thân, mái tóc dài bồng bềnh màu đen và đôi mắt to tròn đen láy, dáng người thước tha đã phát dục đầy đủ. Trần Long tất nhiên không bỏ qua nàng nên sớm đã chiếm làm của riêng. Thấy hắn ngồi xuống bên cạnh, Tuệ Nhi chỉ hơi đỏ mặt một chút cũng chẳng nói gì.
Thấy đã đầy đủ người, Trần Phúc ho nhẹ một cái rồi bắt đầu nói.
"Khụ khụ...mọi người đã tụ họp đầu đủ, bây giờ ta bắt đầu vào việc chính...".
Nhìn qua một lượt các gương mặt trẻ tuổi của Trần gia, thế hệ này cũng xuất hiện kha khá những tên có tài năng hơn người a, rất có triển vọng.
"...đầu tiên, ngày mai là ngày tổ chức thức tỉnh võ hồn, các thành viên trẻ đến thời hạn thức tỉnh ngày mai đến quảng trường để dự lễ".
Trần Long bên dưới nghe cha hắn nói đến vấn đề này cũng chợt nhớ ra, vài tuần trước cha hắn cũng đã thông báo trước nhưng hắn lại quên mất.
Ở thế giới này, ngoài tu luyện thông thường còn phải thức tỉnh võ hồn. Võ hồn là thứ hỗ trợ đắt lực cho việc gia tăng sức mạnh. Võ hồn cũng có phân bậc khác nhau, cùng với đó là một số người có thể sẽ không thức tĩnh được võ hồn vì nhiều lý do, bẩm sinh đã không có, bị phá vỡ trước khi thức tỉnh hay phải cần điều kiện đặc biệt để thức tỉnh.
"...tiếp theo là về việc......".
Tiếp sau đó là hàng loạt các vấn đề khác, dù không muốn nghe lắm nhưng hắn vẫn phải ngồi lại. Trong lúc buồn chán Trần Long lại tinh nghịch âm thầm kích hoạt cái máy rung, đó là cái mà Trần Long để lại cho Mỹ Kiều lúc sáng, dặn dò là luôn để trong tiểu huyệt. Tất nhiên nàng sẽ luôn để vào bên trong nên khi vừa kích hoạt thì Mỹ Kiều bỗng giật nẩy lên một cái, bên dưới bị kích thích nhưng vẫn phải kìm nén cho mình không rên lên, vô cùng ức chế khó chịu a. Cứ thế hắn để cho đến hết buổi rồi mới tắt đi.
Đôi lúc Trần Long cũng thò tay qua bên cạnh chọc ngoáy lung tung trên người Tuệ Nhi làm nàng cả người rạo rực nóng bừng, cũng may vị trí họ đang ngồi khá khuất nên cũng chẳng ai phát hiện.
Bước ra khỏi đại sảnh, Trần Long vươn vai một cái rồi về phòng đánh một giấc để mai còn đi thức tĩnh võ hồn nữa a.
.
.
.
.
.
Một đêm say giấc nồng cứ thế trôi qua, ánh nắng ban mai chiếu xuống xoá tan đi đêm tối mịt mù, tiếng gà gáy cùng với tiếng hót líu lo của bầy chim báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu.
Hôm nay không giống như mọi ngày, mà hôm nay tại quảng trường chính của thành Hoà Lạc sẽ tổ chức lễ thức tỉnh dành cho những người đến tuổi trong toàn Quận Hoà Lạc.
Người người sớm đã tập trung đầy đủ vây quanh quảng trường, không chỉ riêng tại thành Hoà Lạc mà những người từ phương xa đến cũng nán lại xem náo nhiệt.
Đây là sự kiện trọng đại tổ chức hàng năm nên mọi thứ được chuẩn bị vô cùng chu đáo. Ở chính giữa quảng trường là một sàn đá lớn bên trên là một trận đồ hình tròn phức tạp vẽ những hình thì kỳ lạ, huyền ảo.
Phía đối diện bệ đá là một khán đài lớn được dựng lên để các vị đại nhân có vai vế ngồi quan khán, đánh giá tìm ra các nhân tố tiềm năng.
Trần Long từ sớm đã cùng gia tộc đến an vị, chuẩn bị mọi thứ cần thiết, ổn định lại chỗ ngồi.
Trần Long trong lòng cũng có đôi chút hồi hộp,không biết mọi thứ sẽ diễn ra như thế nào, dù sao đây cũng là lần đầu cậu tiếp xúc với tình huống này a.
Những người thức tham gia thức tỉnh sẽ được ngồi ở một góc, chờ đến lượt sẽ bước lên bục đá. Nhìn số lượng người tham gia khiến hắn không khỏi trầm trồ, lễ thức tỉnh được tổ chức cho những người từ 16 đến 18 tuổi nên số lượng rất đông, phải đến gần trăm người. Nhìn lướt qua thì hắn có thể thấy một vài gương mặt quen thuộc đối vơis hắn tỉ như tỷ muội Vũ Như Hằng, Vũ Như Nguyệt của Vũ gia. Đại tiểu thư Liên gia Liên Hoa. Tam huynh đệ nhà họ Cao, Cao Thái - Cao Bình - Cao Dương . Ninh gia đại công tử Ninh Tường....
Thời gian chuẩn bị kéo dài khá lâu khiến Trần Long nhàm chán vô cùng, những người khác thì chúm chụm lại nói chuyện sôi nổi nhưng riêng hắn lại muốn chợp mắt một chút a, sáng sớm đã bị lôi đầu dậy rồi nên ngủ chẳng ngon tí nào.
Ngáp ngắn ngáp dài một lúc, hắn bèn vào hệ thống xem có gì mới hay không, một bảng thông tin hiện lên trước mặt, tất nhiên chỉ có một mình Trần Long nhìn thấy được.
Chủ nhân: Trần Long
Đẳng cấp: Võ Sư tầng 3
Võ hồn: Chưa Thức Tỉnh
Tình Nô: 11
Điểm dục vọng: 17.000
Lượt quay thưởng: 5 ( mỗi tháng +5, không tích lũy ).
Nhìn thấy điểm dục vọng đã tăng lên thêm, cùng với 5 lượt quay thưởng, Trần Long chợt nhận ra hôm nay là ngày đầu tiên của tháng.
Chuyển qua hệ thống quay thưởng, bảng thông tin trước mặt liền biến đổi thành một vòng tròn lớn, phía trên cùng là một cây kim màu đỏ chỉa xuống dưới. Cây kim dừng lại ở đâu trên vòng quay thì đó sẽ là phầm thưởng nhận được. Vốn dĩ hắn cũng chẳng trông mong gì lắm vào mấy cái lượt quay này, đa số toàn quay ra mấy thứ cùp bắp là chính.
Vòng tròn từ từ chuyển động rồi tăng tốc nhanh dần, nói một chút về các mức độ phần thưởng, tất cả được phân chia theo 9 màu: trắng, xanh lam, xanh lục, tím, vàng, cam, hồng, đỏ, hoàng kim. Cấp bậc càng cao càng khó quay trúng, lên đến màu hoàng kim thì gần như mơ mộng, quay thêm vài triệu lần nữa thì may ra.
Vòng quay xoay gần một phút thì dừng lại ngay ô màu xanh lam. Đó là 5 bình hồi khí đan, một thứ đan dược khá phổ biến dùng để hồi phục nguyên khí. Mấy tháng nay quay được thứ này cũng không ít.
Cứ thế lânc lượt quay cho đến hết lượt, Trần Long vừa quay vừa ngáp ngủ vì hắn chắc rằng chẳng còn thứ gì thú vị nữa thì đột nhiên vòng quay dừng lại tại một ô thưởng, ánh sáng chói loá từ vòng quay đột ngột phả ra làm hắn không khỏi loá mắt, mém chút nữa à cả người lật nhào về phía sau.
Định thần lại nhìn vào vòng quay trước mặt, một màu vàng chói loá phát ra. Là màu vàng? Không phải, vì hắn đã từng quay vào ô màu vàng một lần, cũng là cấp bậc cao nhất hắn quay ra được, nhưng lần này không phải màu vàng ấy.
Lúc trước chỉ là một màu vàng nhạt , nhưng lần này lại là vàng đậm cùng lớp óng ánh bao phủ. Nghĩ cũng không tưởng tượng ra được, hắn vạy mà lại quay ra được ô hoàng kim a, vui chết mất. Hai tay đưa lên dụi nhẹ lấy đôi mắt, Trần Long vừa nhìn kỹ lại trong lòng thầm hô lớn.
"AAAAAA....ÔNG BÀ TỔ TIÊN THÁNH THẦN THIÊN ĐỊA BỒ TÁT NHƯ LAI CHÚA TRỜI ƠIIIIIIII, TRÚNG LỚN RỒIIIIIIIIIIIIIII".
Một dòng thông tin vật phẩm hiện ra trước mặt, hắn quét mắt đọc qua một lượt.
{Vật phẩm cấp bậc Hoàng Kim:
........}
...............
P/s: M O M O mình đây mhá mn 0349767476 ;))))))))))))