Chương 15: Mỹ Linh ( 2 )
Thành Hoà Lạc là một toà cỡ lớn, có vị trí vô cùng quan trọng, là mũi xào đầu tiên chống lại các thế lực thù địch từ phía Bắc của Viêm Lan Đế Quốc. Vì lẽ đó, Hoà Lạc thành được xây dựng vô cùng vững chải.
Toà thành được xây dựng theo kiểu hình vuông thường thấy, chia thành hai lớp tường thành, lớp ngoài cùng không có tường thành bảo vệ, cũng là khu vực rộng lớn nhất, dành cho những dân thường, không địa vị.
Tiếp đến vào bên trong một chút, qua một lớp tường thành là khu vực của những gia tộc thế gia tầm trung sinh sống.
Cuối cùng là khu nội thành, nơi tập trung quyền lực của những gia tộc lớn nhất tại Hoà Lạc thành.
.
.
.
.
.
Lúc này bên ngoài thành Bắc, tại một căn nhà bỏ hoang từ lâu, hằng ngày không có người lui tới làm cho căn nhà trở nên u ám, tĩnh mịch.
Trần Long hiện đang ở trong căn nhà đó, bộ dạng mười phần thong thả.
Kế hoạch của hắn cũng không có gì phức tạp cao siêu cả, chỉ đơn giản là dùng Tuệ Nhi làm thứ để uy hiếp, buộc nàng phải làm theo những gì hắn muốn a.
Đối với những người khác ra sao thì hắn không biết, nhưng riêng với Mỹ Linh thì nàng đối với đứa con gái duy nhất hết mực yêu thương.
Hắn có đủ cơ sở để tin rằng nàng có thể làm rất nhiều thứ để Tuệ Nhi được an toàn, tất nhiên kể cả việc đó cũng không chừng....khà khà khà.
Tuệ Nhi tất nhiên mọi chuyện đều theo sự sắp xếp của Trần Long, không một chút nào ý kiến.
Mỹ Linh lúc này cũng đã đến nơi, toàn thân y phục đen tuyền phủ kín từ đầu đến chân, không để lộ ra bất cứ thứ gì.
Đẩy cánh cửa gỗ cũ nát tiến vào bên trong, không gian tăm tối nhưng vẫn được ánh sáng yếu ớt của những ngọn nến duy trì ở mức thấy được, nhưng với tu vi Võ Linh tầng 1 của nàng thì việc nhìn trong bóng tối không quá trở ngại.
Ở cuối góc căn phòng, Mỹ Linh thấy được một thân ảnh cao lớn, toàn thân mặc đồ đen, mặt cũng được một tấm vải che lại, chỉ lộ ra đôi mắt.
Nàng đưa tay cởi bỏ chiếc mũ trùm đầu, lộ ra một gương mặt tuyệt mỹ, thập phần thanh tú, nhìn không khác gì Mỹ Kiều là mấy a.
Trần Long nhìn thấy Mỹ Linh đã đi vào liền lên tiếng, giọng điệu cười đùa.
"Nữ nhi của ngươi hiện vẫn đang an toàn tại một nơi khác.....
.....Mỹ Linh phu nhân đã tới rồi thì ngồi xuống cùng ta uống trà đàm đạo a".
Tất nhiên giọng nói của hắn có chút thay đổi, trở nên trầm hơn, bây giờ còn chưa đến lúc lộ diện a.
Nghe người trước mặt buông lời đùa cợt trong lúc này làm Mỹ Linh nhất thời không biết nói gì, hoàn cảnh này mà còn trêu đùa được a.
Mỹ Linh giọng nói âm trầm, lạnh lùng lên tiếng, mặt kệ lời nói trước đó của Trần Long.
"Ta đã tới theo ý ngươi, con gái ta đâu, ngươi muốn như thế nào mới có thể thả con gái ta ra?......
.....Tiền bạc? Đan dược?......".
Lúc này Mỹ Linh chỉ đơn giản nghĩ hắn muốn bắt cóc Tuệ Nhi hòng trao đổi thứ gì đó, tống tiền chẳng hạn.
Vẫn đang liên tục liệt kê ra những thứ nàng có thể đưa ra để đàm phán, Trần Long liền lên tiếng ngắt lời nàng.
"....Ngươi, ta muốn thân thể ngươi a....".
Trần Long phun ra mấy từ đó làm Mỹ Linh bỗng dưng đờ người, nàng không nghĩ hắn lại nói ra thứ đó, sau một lúc, cảm xúc trong nàng lại trở nên tức giận, nhưng Mỹ Linh vẫn kiềm chế kiên nhẫn hỏi lại.
"Thân thể ta....?".
"Đúng, thân thể ngươi....chỉ cần phục vụ ta một đêm ta sẽ liền trả tự do cho con gái ngươi a....
.....ngươi cũng có thể từ chối, vậy liền lấy con gái ngươi thay thế vậy...".
Trần Long đưa ly nước lên miệng, nuốt xuống một ngụm nước, hai mắt dán chặt vào trên người Mỹ Linh, chờ xem phản ứng của nàng ra sao.
Hắn biết nàng chắc chắn sẽ đồng ý, nàng chỉ có thể nghe theo yêu cầu của hắn để giải thoát cho con gái nàng a.
Mỹ Linh trong lòng vô cùng căng thẳng cùng khó xử a, nàng là người đã có chồng, nếu bây giờ chấp nhận hầu hạ hắn thì....nàng thật sự không dám nghĩ đến chuyện đó a.
Nhưng nếu không thì Tuệ Nhi sẽ gặp nguy hiểm a.
Mỹ Linh dù trong lòng không muốn nhưng chỉ đành cắn răng chấp nhận.
Hai tay nàng run run từ từ cởi bỏ từng lớp y phục ra khỏi cơ thể.
Trần Long thấy nàng đã chấp nhận liền mở cờ trong bụng, lại sắp thu được một cặp mẹ con a, thật là rạo rực.
Từng mảnh y phục rơi rụng dần, cuối cùng lộ ra ngoài ánh sáng là một thân thêt trắng ngần, hai bầu vú to tròn không kém gì tỷ tỷ Mỹ Kiều của nàng, hai núm vú vẫn còn hồng hào.
Vòng một là vậy, vòng hai thì lại xăn chắc, dù không đến mức vòng eo con kiến nhưng vô cùng thon gọn cân đối.
Bên trên huyệt động là một nhúm lông mao rậm rạp, nhìn đến hắn không khỏi lắc đầu thở dài, phải sớm cạo bỏ đi a, vướn víu chết đi được.
Bờ mông nàng cũng không thua kém cặp vú, to tròn đẩy đà, không biết vỗ vào sẽ có cảm giác như thế nào a.
Mỹ Linh lúc này tuy tức giận cùng không đành lòng nhưng không tránh khỏi sự e thẹn, ngại ngùng, đây là lần đầu tiên nàng khoả thân trước mặt một người đàn ông khác không phải chồng nàng, nói không có cảm giác là vô lý a.
Hai tay nàng đưa đến che đi những nơi nhạy cảm, dù noa không che được bao nhiêu.
Y phục đã tháo bỏ xong, Mỹ Linh chân chầm chậm nhấc lên toang bước đến phía trước, chân nàng cứ như đeo theo cả tấn sắt thép, nặng nề vô cùng.
Đang định đặt bước chân xuống thì Trần Long đột nhiên lên tiếng.
"Khoan đã....ai nói ngươi được đi tới đây....
....quỳ xuống bò lại đây a...".
Sửng sờ trước câu nói của Trần Long, nàng thật sự không nói nên lời, ánh mắt sắt bén hình viên đạn không chút che dấu lộ ra sát ý, tựa như nếu có thể giết người bằng ánh mắt thì nàng sẽ không ngần ngại ra tay vậy.
"Sao? Không muốn cứu con gái nữa sao, thế thì thôi vậy a".
Mỹ Linh đành phải nuốt xuống cơn giận trong lòng mà làm theo, hai chân nàng khụy xuống để đầu gối chạm đất, hai tay theo đó cũng chống xuống sàn.
Nàng cơ thể chậm chạp bò từng bước về phía hắn trong sự tức giận cùng nhục nhả. Cặp vú to lớn theo đó mà rung rung chuyển động theo từng bước di chuyển, cặp mông cũng trông gợi tình không kém a.
Trần Long nhìn nàng nhích từng bước bò đến mà trong lòng không khỏi thích thú, bây giờ dù nàng ta có không cam tâm thì một lát sau hắn sẽ dùng côn thịt làm nàng cam tâm a.
Nghe Tuệ Nhi nói đã hơn chục năm nàng chưa giao hoang xác thịt, chẳng khác nào hổ đói lâu năm a, đợi đến khi nhìn thấy côn thịt của hắn lại chả mê mẩn mới là lạ a.
.
.
.
.
.
Mỹ Linh sau một lúc thì đã bò đến nơi, chỉ cách Trần Long nữa bước chân liền dừng lại.
Trần Long không chậm trễ liền lôi côn thịt của mình ra trước mặt nàng.
Mỹ Linh chỉ vừa mới dừng lại chưa kịp định thần thịt một vật nóng ấm chạm vào đỉnh đầu nàng.
Mỹ Linh ngẩn đầu lên, ngay lập tức nàng như chết lặng, côn thịt to lớn đang ở ngau trước mặt nàng, toả ra một mùi hương nam tính.
Đây có lẽ là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một cây côn thịt lớn như vậy a, nếu so với chồng nàng trước đây quả thật một trời một vực, không chỉ đơn giản là to dài gấp đôi.
............
Cho tác xin ít like cuối chương với nàoooo :33