Chương 14: Mỹ Linh ( 1 )
Một ngày nữa tại thế giới này lại qua đi, chuỗi ngày nhàm chán hết ăn ngủ lại đi chơi gái của Trần Long lại bước qua ngày mới.
Trần Long hiện đang dùng bữa sáng tại phòng, thức ăn chủ mấy món đơn giản vì hắn không muốn rườm rà cũng như không cảm thấy đói mấy. Bên trên đang ăn uống là vậy nhưng bên dưới hạ thân lại đang được hai mỹ nhân chăm sóc tận tình, không ai khác là Nhị cô cô Mỹ Kiều cùng với biểu muội Tuệ Nhi.
Cả hai sáng sớm đã bị hắn gọi đến phục vụ, lúc đầu khi thấy đối phương hai người tỏ ra khá bất ngờ, nhưng cũng chẳng hỏi gì, trong lòng cũng ẩn ẩn đoán ra được tình huống.
Bên dưới côn thịt, hai người mỗi người một bên, thay phiên hầu hạ côn thịt, Tuệ Nhi liếm liếm bên ngoài một chút liền bỏ hẳn côn thịt vào trong miệng mà mút lấy, đầu không ngừng di chuyển lên xuống, bên trong chiếc lưỡi cũng đảo qua lại trên đầu côn thịt. Kỹ năng của nàng cũng đã có chút tiến bộ, không còn vụng về như lúc đầu. Côn thịt đã bị chiếm lấy, Mỹ Kiều chủ đành cuối xuống phục vụ hai viên bi bên dưới côn thịt, động tác hết sức thành thục.
Trong lúc đang được hai người đẹp phục vụ, Trần Long trong đầu đang suy nghĩ nên làm làm thịt Tứ cô cô nhứ thế nào, không lẽ lại dùng xuân dược, thật là khó nghĩ a. Thôi thì đợi đến lúc đó rồi lại tính tiếp, thời gian còn nhiều a.
Nghĩ đã xong, cảm thấy côn thịt sắp muốn phóng xuất, tay hắn đưa xuống nhấn đầu Tuệ Nhi vào sát hạ thân, côn thịt cũng ồ ạt phóng xuất tinh dịch vào bên trong.
Tuệ Nhi sớm đã quen với cảm giác côn thịt đâm sâu vào trong miệng nên cũng không còn thấy khó chịu, chỉ hơi sặc một chút.
Để bàn ăn sáng sang một bên, hắn ra hiệu cho cả hai đứng lên, cởi bỏ đi lớp quần áo, lộ ra hai thân thể vô cùng nóng bỏng, gợi tình. Mỹ Kiều sở hữu cặp vú to hơn hẳng Tuệ Nhi, cả mông cũng là như vậy, Tuệ Nhi lại thuộc dạng thân hình cân đối, không thừa không thiếu.
Điểm chung của hai cơ thể loã lồ trước mặt là trên hai núm vú hồng hào của mỗi người đều được trang trí bằng những chiếc khuyên, bên dưới hột le cũng có một chiếc, Trần Long nhìn thấy liền thầm khen quyết định bấm khuyên cho các nàng của mình thật sáng suốt, phải nhanh nhanh phổ cập cái này đến tất cả tình nô mới được.
Riêng Tuệ Nhi lại có thêm một cái máy rung cỡ lớn bịt lấy huyệt động để từ hôm qua đến bây giờ nàng vẫn chưa dám bỏ ra khi Trần Long chưa cho phép.
.
.
.
.
.
Từ ngày được Trần Long đeo những thứ này lên người, cả hai lúc nào cũng cảm thấy ngứa ngáy, khi tiếp xúc va quẹt với quần áo làm các nàng vô cùng rạo rực, đặc biệt là bên dưới hột le, chỉ cần chạm đến một chút thôi cũng khiến các nàng toàn thân run rẩy.
Trần Long thấy cả hai đã hoàn toàn thoát y, lại ra lệnh các nàng mở rộng hai chân, ngồi xỏm xuống đất, phơi bày toàn bộ hạ thân ra trước mặt hắn tư thế dâm đảng vô cùng, nhìn thấy cảnh này Trần Long không kìm được mà trầm trồ.
Hai nàng lúc này đã nứng kinh khủng, nào còn quan tâm đến cái gì đức hạnh, thể diện, chỉ biết răm rắp làm theo lời của Trần Long để sớm được hắn làm sướng tiểu huyệt a.
Trần Long đứng dậy tiến đến hai người, ngồi xuống, hắn tiện tay rút cái máy rung ra khỏi người Tuệ Nhi làm nàng khẻ rên lên một tiếng, dòng tinh dịch hôm qua bây giờ lại từ từ chảy ra khỏi huyệt động của nàng.
Hai tay hắn đưa đến hai cái huyệt động ướt đẫm dâm thủy, cho vào mà tấn công, thi triển móc cua thần chưởng. Bị Trần Long khoáy động bên trong, hai người một lớn một nhỏ chân có chút ngồi không vững, có thể khụy xuống bất cứ lúc nào, không ngừng phát ra những tiếng rên dâm đãng.
"....ahhh....ahhh.....sướng quá.....ahhh.....muội sướng.....ohhh....ưm.....sâu nữa.....ahhhh......ưmmm......mạnh lên.....ahhhh......mạnh......a......ahhh....đã quá....ahhh.....ohh....".
"....Ahhh.....thiếp chết mất.....ahhh....tiếp đi.....ahhh.....chậm đã....ahhh....ohhh.....thiếp sắp.....ahhh....không chịu nổi.....aaaa.....ahhh.....ra mất.....ohh.....ahhhhh......".
Sau một lúc bị Trần Long móc cua, cả hai người liền đạt đỉnh, dâm thủy từ bên trong huyệt động phóng xuất ướt hết cả sàn nhà, Mỹ Kiều và Tuệ Nhi sau đó liền cả người mềm nhũn, chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể ngã ra sau.
Trần Long sau đó liền ôm lấy hai nàng, quăng cả lên giường để bắt đầu hưởng thụ. Bên trong liền xuất hiện tình cảnh hai nàng bị Trần Long hành hạ liên tục rên la xin dừng lại. Mãi cho đến quá trưa thì mọi thứ mới chấm dứt, bên trên giường là một mớ hỗn độn, hai nàng nằm thở hổn hển, không còn tí sức lực nào, tiểu huyệt cũng như khắp người ngập tràn trong đống tinh dịch của hắn.
Theo như dự tính thì chiều nay Tứ cô cô Trần Mỹ Linh sẽ về đến nơi, từ bây giờ đến lúc đó là thời gian chuẩn bị để tiếp đãi nàng a. Thật là mong chờ.
.
.
.
.
.
Buỗi trưa nắng nóng nhanh chóng qua đi, ánh mặt trời cũng dần dịu lại không còn oi bức nữa. Từ bên ngoài cổng thành phía Bắc, một đoàn xe ngựa băng băng xông vào, lính giữ thành thấy thế cũng không chậm trễ mà nhanh chóng mở cổng thành không dám giữ lại, đoen giản vì trên lá cờ hiệu hiện lên một chữ Trần to tướng, là biểu hiện của Trần gia nhất tộc, đâu ai điên khùng mà dám chặng lại a.
Đoàn người ngựa cứ thế thẳng tiến vào đến bên trong thành Hoà Lạc, hướng đến phủ thành chủ.
Đoàn xe dừng lại trước cánh cổng lớn bệ vệ, một người phụ nữ từ trên chiếc xe ngựa sang trọng bước xuống, nàng không ai khác chính là Tứ cô cô của Trần Long, Trần Mỹ Linh.
Nàng bước xuống xe đi một mạch đến thẳng phòng nghi sự của Trần gia, nơi Trần Phúc đang đợi sẵn để nghe nàng báo cáo về chuyến đi vừa rồi, chủ yếu là về tình hình hoạt động cũng như sản lượng.
Không như những tài nguyên khác, mõ linh thạch là một thứ tài nguyên đặc biệt hơn cả, là thứ dùng để giao dịch chủ yếu trong giới tu luyện. Mõ linh thạch nằm ngay dưới chân Bạch Sơn tuy là thuộc quyền kiểm soát của Trần gia nhưng thực tế chỉ có thể nuốt vào năm phần, hai phần còn lại thuộc về Viêm Lan Đế Quốc, hai phần chảy về những tông môn đạo phái gần đó, phần còn lại thuộc về những gia tộc nhỏ tự mình phân chia.
Phải mất hơn hai tiếng thì cuộc nói chuyện mới xong xuôi, Mỹ Linh cả người có chút mệt mỏi vì chuyến đi dài, bây giờ chỉ muốn về phòng tắm rữa rồi ngủ nghỉ lấy lại sức thôi a. Nàng cứ thế vô tư tiến về căn phòng của mình mà không hề hay biết điều gì đang chờ đợi nàng phía sau cánh cửa a.
.
.
.
.
.
Mở ra cánh cửa gỗ, căn phòng tuy không được sử dụng trong gần hơn một tháng nhưng vẫn vô cùng thơm tho, không chút ẩm mốc. Ngửi thấy mùi hương thân thuộc, Mỹ Linh không kìm được đưa mủi đến hít một hơi thật sâu.
Vì trời đã tối nên căn phòng cũng đồng dạng, chỉ có ánh trăng chiếu sáng căn phòng như cũng không giúp được bao nhiêu. Mỹ Linh bước đến những chỗ đặt ngọn nến quen thuộc, thắp sáng chúng lên bằng một mồi lửa, căn phòng vì thế cũng trở nên sáng sủa hơn.
Mỹ Linh thắp xong cây nến cuối cùng, chuẩn bị đi vào trong tắm rữa thì nàng để ý đến một phong thư nằm trên bàn, một tờ phong thư được niêm phong kỹ càng, bên ngoài chỉ ghi đúng hai chữ "Mỹ Linh".
Dù không biết là ai để ở đây nhưng tính tò mò nổi dậy, Mỹ Linh từ từ xé bỏ vỏ ngoài, tìm đến nội dung bệ trong. Chỉ thấy bên trong đơn giản chỉ là một tấm hình và một mẫu giấy nhỏ.
Nhìn đến tấm hình, nàng khuôn mặt đột nhiên trở nên sửng sốt, cùng với đó là sự tức giận vô cùng. Tấm hình chụp một cô gái cả người không một mảnh vải che thân, hai tay bị trói treo lơ lửng bởi một sợi dây thừng, miệng bị bịt kín, hai hàng lệ từ khoé mắt lăng dài trên mặt, đó không ai khác chính là Tuệ Nhi, con gái của nàng.
Nhìn đến mảnh giấy nhỏ để kèm trong phong thư, bên trên ghi rõ ràng một dòng chữ.
"Nhà hoang bên ngoài thành Bắc, đi một mình...".
Đọc xong dòng chữ, Mỹ Linh ngay lập tức vò nát nó, mang lên mình một bộ đồ đen rồi phi thân về phía thành Bắc, nàng dùng tốc độ nhanh nhất có thể để di chuyển, trong lòng không ngừng phập phồng long lắng cũng như phẫn nộ không biết tên nào to gan dám bắt cóc người của Trần gia.
..........
P/s: Nên thịt sao đây các đạo hữu, cho ý kiến cái nào @@.
Có ý tưởng hay ho cứ quăng xuống comment nháaaa.
Tiện thể cho tác xin ít like share comment nàooo