Chương 87: Sinh Tử Thành

Chương 87: Sinh tử thành

Lý Duy kinh ngạc nói:

“Thật sự có võ công sao? Đó hình như là công phu ám khí, Lâm Thiên ngươi là cao thủ ám khí hay sao?”

Cao thủ ám khí? Lâm Thiên không cho rằng mình là như thế, chiêu này ở trước mặt cao thủ ám khí cơ bản không đáng nhắc tới.

Gật đầu rồi lại lắc đầu, Lâm Thiên nói:

“Võ công tất nhiên là có, Trung Quốc rộng lớn, nhiều người biết võ công. Ta còn kém lắm, chỉ biết vài ba miếng võ mèo cào, càng không phải là cao thủ ám khí gì đó.”

Vân Nhu cười nói:

“Bạn học Lân Thiên cũng không cần khiêm tốn, có ngươi ở đây mọi người sẽ an toàn hơn, dùng phấn có thể xuyên cả cửa gỗ, nếu mà dùng một viên đá thì thú dữ không đáng sợ.”

Trần Minh thầm sợ, nghĩ lại lúc nãy mình còn dám khiêu khích Lâm Thiên thật là không biết sống chết.

“Lâm Thiên, có thể biểu diễn những thứ khác nữa không?” Ly Duy hỏi.

Các bạn học khác cũng nhao nhao kêu, đây là võ công, không phải xiếc tạp kỹ.

Lâm Thiên lắc đầu:

“Cái không thích hợp để biểu diễn.”

Lý Duy hỏi:

“Vậy nó thích hợp để làm gì?”

“Giết người!” Thanh âm của Lâm Thiên nhàn nhạt vang lên khiến người lạnh lẽo.

“Ha ha, lão tam chỉ đùa giỡn mọi người thôi, ý của hắn là dùng để tự vệ ấy mà.” Ngụy Phong nói.

“Tiểu Linh, hiện tai bây giờ còn bao nhiêu giới lực?!” Buổi tối khi đã nằm trên giường ở nhà, Lâm Thiên hỏi.

Tiểu Linh nói: “Còn 760 duy nữa, chủ nhân ngài muốn tiến hành cường hóa hay sao?”

“Ngươi rất hiểu ta. Cường hóa cho ta sức sống cường độ tế bào lên 500, tinh thần lực lên 400 đi!” Lâm Thiên cười nói.

Tiểu Linh nói:

“Vâng chủ nhân, tổng cộng giới lực cần tiêu hao là 690 duy, lần này cường hóa thực lực của chủ nhân sẽ mạnh hơn Tiêu Bạch và Tả Vân Phi. Có thể ngang hàng với Mộ Dung Tuyết. Nhưng nếu cộng thêm sự thần kì của Lăng Ba Vi Bộ rồi Bắc Minh thần công thì nếu đánh nhau thật Mộ Dung Tuyết cũng không phải là đối thủ của chủ nhân.”

“Được rồi, ngươi cũng biết nịnh hót sao? Có chút thực lực so với lão chủ nhân kia chắc chẳng khác gì con kiến!” Lâm Thiên nói. “Bắt đầu cường hóa đi!”

Từng dòng nước ấm chảy trong người, Lâm Thiên nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác khoái cảm tột cùng này, mỗi tế bào đều có thể cảm nhận dòng nước này càng thêm mạnh mẽ, đâu óc càng thêm tỉnh táo, thấy rõ mọi thứ trong vòng trăm thước.

“Loại cảm giác này thật là tuyệt vời.” Lâm Thiên khẽ nói.

Mười phút trôi qua, giọng của Tiểu Linh vang lên:

“Chủ nhân, cường hóa đã xong, người nên thích ứng với lực lượng một chút, nếu không lại xảy ra một số vấn đề không đáng.”

Cái này đương nhiên Lâm Thiên hiểu rõ, nhưng bây giờ Ngụy Phong cũng ở đây, không thể vào trong Tinh Giới ngay.

Hắn đi xuống giường.

“Lão Ngụy, ta ngủ một chút” Lâm Thiên nói.

Ngụy Phong đang nằm trên giường,. Xoay đầu lại cười tà:

“Ha ha, lại tính quay tay đấy à?”

“Ngươi biết mà!” Lâm Thiên nói xong đóng cửa phòng lại.

“Tiểu Linh, ta cảm giác được chỉ cần dùng một chút sức mạnh là viên gạch bình thường sẽ nát.” Lâm Thiên nói trong đầu.

Tiểu Linh nói:

“Hơi gồng sức sẽ không thể làm vỡ được, đây chỉ là cảm giác do tăng lực lượng quá nhanh. Nhưng đúng là hơi gồng mạnh chút thì chắc chắn viên gạch sẽ không chịu nổi.”

Lâm Thiên tiến vào Tinh Giới!

Trong Tinh Giới, thấy Lâm Thiên đi tới, Dương Thi, Dương Tuyết dứng dậy nhào vào lòng hắn.

“Bình tĩnh nào Thi Nhi, Tuyết Nhi, ta vừa tăng lên sức mạnh, có chút không khống chế được sức mạnh, dễ tổn thương các nàng.!” Lâm Thiên nói. “Tiểu Linh, tìm cho ta một thế giới thích hợp để thích ứng sức mạnh!”

Tiểu Linh suy nghĩ một chút rồi nói: “Nặc Mã Văn minh, văn minh khoa học kỹ thuật Tử Tù tinh được không?”

“Tử Tù tinh?” Lâm thiên nhíu mày, tên này vừa nghe đã có cảm giác không tốt lắm. “Tiểu Linh, nói lý do xem vì sao giới thiệu nơi này.”

Lâm Thiên không tin Tiểu Linh tùy tiện nói ra nơi này.

“Thứ nhất người ở nền văn minh này không khác chủ nhân là mấy. Thứ hai, Tử Tù tinh là một hành tinh có trọng lực lớn gấp năm lần Trái Đất, ở đây chủ nhân có thể thoải mái tập thích ứng lực lượng của mình. Thứ ba, Tử Tù tinh mặc dù là tinh cầu bỏ hoang, thế nhưng chủ nhân phải biết rằng tuy là nơi này là nơi có nhiều tội phạm, không thiếu thiên tài, biết đâu có thể lại tìm ra người có thể đối phó với bệnh độc tang thi. Thứ tư, Tử Tù tinh có nhiều cao thủ, chủ nhân cũng có thể rèn luyện thêm cho mình, hơn nữa không có pháp luật, người mạnh chính là vua.”

“Nghe cũng không tồi, được rồi, chúng ta đến đó đi.” Lâm Thiên nói. “Thi Nhi, Tuyết Nhi, xin lỗi, hiện tại không thể ở cùng các nàng, chờ ta trở lại sẽ đại chiến ba trăm hiệp, ha ha!”

Lâm Thiên vừa xuất hiện ở Tử Tù tinh đột nhiên cảm thấy có một lực áp rất lớn đè lên người, toàn thân run rẩy, Lâm Thiên miễn cưỡng giữ cho không ngã xuống.

“Trọng lực gấp năm lần quả nhiên rất mạnh. Người bình thường ở đây muốn hoạt động cũng khó khăn.” Lâm Thiên thở dài cảm thán, giương mắt nhìn bốn phía. “Tiểu Linh, nơi này là đâu?”

“Nơi này là ở phía ngoài của Sinh Tử thành, Chủ nhân, trước mặt ngươi khoảng hơn một km chính là cửa thành. Nặc Mã văn minh không đơn giản là tập trung toàn bộ tử tù vào đây để cho chúng tự giết lẫn nhau, Tử Tù tinh chỉ có thể vào mà không thể ra, đối với bên ngoài tương đương đã chết!” Tiểu Linh nói.

Lâm Thiên bĩu môi:

“Đối với người bình thường thì đây là địa ngục còn đối với tội phạm thì nơi này chính là thiên đường!”

“Cũng không có tốt như chủ nhân ngươi nói, người ở đây có tố chất mạnh hơn Trái Đất, hơn nữa lại có tiêm vào thuốc cường hóa nên không bị trọng lực đè chết, thậm chí chỉ có thể bò sát mặt đất. Con người ở đây có thể thích ứng là tốt rồi chứ không hưởng thụ như chủ nhân nói.” Tiểu Linh nói.

Lâm Thiên bắt đầu hoạt động tay chân, hiện tại mặc dù năng lực cường đại nhưng trụ cột còn yếu, hắn nên tập thích ứng dần.

“Không biết nơi này có thể sử dụng Lăng Ba Vi Bộ hay không? Nếu như không được thì thảm.” Lâm Thiên suy nghĩ trong long, thử nhảy vọt. Kết quả làm cho hắn tương đối thỏa mãn, mặc dù so với bình thường hơi chậm chút nhưng do đây là thế giới có trọng lực gấp năm lần nên không thể xuất hiện tàn ảnh, tốc độ khá là nhanh, vậy là tốt rồi.

“Sinh Tử thành, ta đến đây!” Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn về phía cổng thành, nhẹ nhàng nói.