Chương 70: Xử lý
“Nhạc sở trưởng, đêm nay tôi và bạn gái mình đã gặp được một chuyện khá thú vị nên đến kể cho ngài nghe thử. Chúng tôi gặp phải hơn mười tên cướp cầm theo dao. Việc lạ thì lúc nào chẳng có, nhưng hôm nay thì nhiều tới lạ, đám côn đồ đó không hề sợ cảnh sát, tên cầm đầu còn nói - chết tiệt, bọn chúng mà hành động một lần thì chúng ta lại phải giao ra một số tiền lớn! May mà tôi biết vài ngón võ nên đã đánh cho đám cướp kia một trận. Ngay sau đó có bốn vị cảnh sát đi tới, nhưng không phải chỉa súng vào tội phạm mà là nhắm vào tôi, khi biết tôi có chút thân phận còn muốn nổ súng giết người diệt khẩu. Nhạc sở trưởng, không biết chuyện này xuất hiện trong khu vực quản lý của ngài, ngài có cảm tưởng gì không?!” Lâm Thiên vừa nói xong, sắc mặt Nhạc Chấn Thiên lập tức đen lại, lão nhìn Ngô Nghĩa quát hỏi: “Đám cướp kia đâu rồi? Còn cả viên cảnh sát dám nổ súng kia nữa!”
“Nhạc sở trưởng, việc này có nguyên nhân đó, cậu ta ra tay rất nặng, đánh cho mười mấy người kia tàn phế hết nên chúng tôi mới chỉa súng vào cậu ta. Cậu ta lại còn uy hiếp chúng tôi, à... Ừm, tôi hơi khẩn trương, mới lỡ tay cướp cò!” Tên cảnh sát béo nói, “Còn bọn cướp kia bị gãy xương nên đã đưa đến bệnh viện.”
Lâm Thiên bước tới nói:
“Nhạc sở trưởng, ngài lại đây, tôi cho ngài xem vài thứ.”
Ngô Nghĩa đứng cạnh lại nói:
“Nhạc sở trưởng, phải cẩn thận, cậu ta rất lợi hại!” Nhạc Chấn Thiên chau mày, đi tới cạnh Lâm Thiên. Đưa lưng về phía viên cảnh sát nọ, Lâm Thiên đưa cho hắn xem giấy chứng nhận cố vấn đặc biệt của Long Tổ: “Nhạc sở trưởng, dựa vào địa vị của ngài hẳn đã từng nhìn thấy thứ này, nếu hôm nay tôi không đi cùng bạn gái, không muốn cho cô ấy thấy mấy cảnh máu me thì tôi đã trực tiếp nổ súng giết đám cướp đó rồi!” Nhạc Chấn Thiên lật xem giấy chứng nhận, mặt ngoài vẫn bình tĩnh, trong lòng lại vô cùng kinh hãi, thứ này lão đương nhiên từng thấy, quyền lợi của nó rất lớn, đừng nói chỉ đánh gãy tay chân của một đám cướp, cho dù trực tiếp bắn chết Ngô Nghĩa cũng không thành vấn đề!
Giấy phép giết người, dưới cấp sở trưởng, chỉ cần nhận định có tội, không cần trình báo, có thể xử quyết tại chỗ! Nếu cậu ta dùng tờ giấy chứng nhận này đại biểu cho thân phận của mình, thì xử lý Nhạc Chấn Thiên gã cũng không phải chuyện khó!
“Cướp bóc mà dám cướp thành viên Long Tổ, bọn tội phạm thật sự là không biết trời cao đất dày gì. Ngô Nghĩa, lần này xem ra rắc rối lớn, nhưng cũng là cơ hội dạy bảo hắn!” Nhạc Chấn Thiên trong lòng thầm nghĩ.
Thu giấy chứng nhận lại, Lâm Thiên thấp giọng nói: “Nhạc sở trưởng, thân phận của chúng ta giữ bí mật, không thể để lộ ra!”
“Cố vấn tiên sinh yên tâm, ta biết!” Nhạc Chấn Thiên nói.
Lâm Thiên gật đầu, cùng Nhạc Chấn Thiên cùng nhau quay lại mới nhớ ra Ngô Nghĩa còn bên cạnh.
“Nhạc sở trưởng, trong đội ngũ cảnh sát có nhiều loại côn trùng có hại cũng không phải chuyện tốt. Ngô cục trưởng, từ hôm nay trở đi không cần làm chức cục trưởng nữa, chịu Nhạc sở trưởng điều tra đi. Nhạc sở trưởng, cục cảnh sát này đã có nhiều côn trùng có hại, làm phiền ngươi rửa sạch một chút. Nếu rửa không sạch sẽ tức là sở trưởng thất trách. Tập kích chúng ta là thành viên xã hội đen, ta nghĩ có thể ở nhà đá mười năm đấy.
Nghe Lâm Thiên nói, Nhạc Chấn Thiên trong lòng vui vẻ, có những lời này thì gã danh chính ngôn thuận động Ngô cục trưởng rồi. Về phần bọn lưu manh tập kích Lâm Thiên bị bỏ tù mười năm thì kệ, chọc vào thành viên Long Tổ còn có thể nhặt được về một cái mạng nhỏ đã là vô cùng may mắn!
“Nhạc sở trưởng ngươi không thể làm vậy! Chứng cứ, không có chứng cứ chỉ bằng câu nói của hắn liền miễn chức của ta, đây là trò cười lớn! Thúc thúc của ta sẽ vô cùng bất mãn!” Ngô Nghĩa lớn tiếng nói.
Chú của gã là phó thị trưởng Hải Thiên, cũng chính là dựa vào quan hệ của chú nên Ngô Nghĩa mới đi lên được vị trí này!
Nhạc Chấn Thiên trong lòng cười lạnh một tiếng: Người ta không trực tiếp bắn ngươi một phát đã siêu may mắn, chỉ bằng vào chú ngươi còn dám chống lại thành viên Long Tổ?!
“Thẫn thờ ra đó làm gì, bắt Ngô Nghĩa lại!” Nhạc Chấn Thiên quát.
“Nhạc Chấn Thiên, tên vương bát đản, dám đối với ta như vậy, chú của ta nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!” Ngô Nghĩa đến gần Nhạc Chấn Thiên, mắng to.
Một bên là cục trưởng, một bên là sở trưởng, tên cảnh sát rất nhanh làm ra lựa chọn, hai cảnh sát cao lớn bắt Ngô Nghĩa bắt, còng tay lại!
Bọn họ không ngốc, biết Nhạc Chấn Thiên nếu dám làm như thế tuyệt đối là không sợ chỗ dựa phía sau Ngô Nghĩa. Vậy thì tại sao không biểu hiện một chút trước mặt Nhạc Chấn Thiên sở trưởng?
“Nhạc sở trưởng, Ngô Nghĩa ít nhất đã cùng xã hội đen cấu kết, tham ô, nhiều loại hành vi phạm tội, ngươi chậm rãi tra đi. Đêm đã khuya, chúng ta trước hết về đây, về sau nếu có việ, có thể trực tiếp gọi điện thoại cho ta.” Lâm Thiên nói xong cùng Chu Dao lên xe rời đi.
“Nhạc Chấn Thiên, ngươi thật sự muốn làm như vậy?” Ngô Nghĩa tức giận quát.
“Trong tay ta sớm đã có nhiều tội chứng, trước kia không dám động ngươi, hiện tại ai kêu ngươi vận may quá kém gặp phải người không nên dây vào!” Nhạc Chấn Thiên cười lạnh nói. “Đưa hắn lên xe cảnh sát tống vào sở công an đi!”
Nhạc Chấn Thiên nói xong đi thẳng. Ngô Nghĩa táo bạo bị lôi vào một chiếc xe cảnh sát, xe cảnh sát đi theo Nhạc Chấn Thiên dẫn đường tiến lên.
Ở trên xe.
“Tiểu Lâm tử, ngươi đưa cho Nhạc sở trưởng nhìn cái gì vậy? Sao thái độ đối với ngươi thay đổi ngay? Giống như là... Giống như ngươi là trưởng quan, còn hắn là thuộc hạ!” Chu Dao hỏi.
Lâm Thiên mỉm cười, từ bên trong túi lấy ra giấy chứng nhận kia đưa cho Chu Dao:
“Là cái này, nàng xem thử.”
“Cố vấn đặc biệt Long Tổ?” Chu Dao sợ ngây người, nàng biết Trung Quốc có Long Tổ, cũng biết thành viên Long Tổ thần bí, có chút đặc quyền đối với thành viên Long Tổ. Nhưng Chu Dao chưa từng ngờ bạn trai của mình chính là thành viên Long Tổ, còn không phải thành viên bình thường mà là cố vấn đặc biệt của Long Tổ!
Ở mặt sau có mục một đặc quyền làm Chu Dao rung động.
“Tiểu Lâm tử, ngươi thật sự là cố vấn đặc biệt Long Tổ? Hơn nữa cầm giấy chứng nhận này thật sự giết người cũng không phạm pháp sao?”
Lâm Thiên nhẹ gật đầu:
“Chuyện này ta không giấu nàng, nhưng tuyệt đối không được nói ra ngoài, giết người không phạm pháp cũng có điều kiện, không thì trên đời này lộn xộn. Phải xác nhận đối phương có tội hơn nữa hành vi phạm tội nghiêm trọng mới có thể giết, đương nhiên có trường hợp bị ngộ thưogn thfi không thể tránh khỏi!”
“Ta nhất định sẽ không nói ra ngoài, Tiểu Lâm tử làm chuyện này có nguy hiểm không? Nghe nói nhiệm vụ của Long Tổ đều là cực kỳ nguy hiểm!” Chu Dao lo lắng hỏi.
“Không có gì nguy hiểm, ta bình thường không làm nhiệm vụ, nàngkhông thấy mặt trên ghi là cố vấn đặc biệt sao? Long Tổ đông tinh anh, làm sao đến phiên cố vấn như ta ra tay!” Lâm Thiên nói. “Ài, bị việc này làm trễ đã hơn mười một giờ tối, mấy tỷ muội kia của nàng đang thầm oán ta ngày đầu tiên đã đem bắt cóc nàng. Có lẽ còn hoài nghi ta và nàng đi khách điếm... Haha.”
“Không cho nói, không cho nói!” Chu Dao mắc cỡ đỏ mặt nói. “Trừ phi ta chết, nếu không, ta tuyệt sẽ không cho ngươi thực hiện được!”
“Thực hiện được cái gì?” Lâm Thiên cười trêu.
“Tiểu Lâm tử, ngươi hư, ngươi xấu lắm!” Chu Dao hừ nhẹ một tiếng, mắc cỡ đỏ mặt nhắm mắt lại không để ý tới Lâm Thiên.
Xe rất nhanh tiến vào khu biệt thự, trong biệt thự của Tần Kha.
Tần Kha, Nam Cung Uyển Nhi, Mộ Dung Tuyết vừa mới tiễn khách còn chưa đi ngủ.
“Lâm Thiên đúng là đồ khốn, lúc này chưa đưa Dao tỷ trở về, chẳng lẽ thật sự đi khách điếm?!” Nam Cung Uyển Nhi tức giận nói.
Tần Kha mỉm cười: “Bọn họ nay đã là người yêu, cho dù có chuyện đó cũng là bình thường.”
“Nhưng... Nhưng... Nếu vậy thì Lâm Thiên cũng quá háo sắc, nam nhân đều không phải thứ tốt, ta hơi hối hận khi đem Dao tỷ giao cho Lâm Thiên!”