Chương 31: Xà Đại, Xà Nhị

Chương 31: Xà Đại, Xà Nhị

Trong phòng hiệu trưởng làm việc.

“Từ những chứng cứ này và những manh mối chúng ta có được mà xem, vụ án đúng là do người này làm.”

Cao Hà chỉ người trong topic.

“Cái mặt nạ giả người thật này hẳn cũng là cái hắn dùng lúc đó, nhưng có một điểm đáng nghi, cái mặt nạ này cũng như mặt Lâm Thiên đều là mắt một mí, vì sao người bị camera quay lại lại có mắt hai mí?”

“Ý hiệu trưởng là chuyện này có thể không phải do người này gây ra?”

“Không không không, là người đó làm đấy, chỉ là Lâm Thiên làm ta hiếu kỳ, dễ dàng xâm nhập vào hệ thống theo dõi trường ta như trở bàn tay, lại chỉnh sửa video trong đó, điều này hoàn toàn không phải người bình thường có thể làm được.”

Cao Hà gõ nhẹ lên mặt bàn.

“Được rồi, ngươi lui đi, chuyện này tới đây thôi.”

Trong một biệt thự ở sườn núi của thành phố Hải Thiên:

“Mẹ nó, sao lại thế này?”

Vương Hạo nổi giận đùng đùng.

“Không chỉ không hại được Lâm Thiên, còn khiến danh tiếng hắn nổi lên!”

“Thiếu gia, Tả gia, Ngụy gia, Tiêu gia đồng loạt ra tay, chuyện này có thể kết thúc như vậy đã là chuyện đáng chúc mừng rồi. Nếu không phải ông chủ ra mặt cầu tình, sợ rằng ngay cả thiếu gia ngài cũng phải liên lụy vào trong, không ngờ quan hệ giữa Lâm Thiên và ba bạn cùng phòng của hắn lại tốt như vậy.”

Bên cạnh Vương Hạo, một đại hán thân cao gần hai mét mặc đồ đen nói.

“Cũng có nghĩa là sau này ta không thể dùng âm mưu kiểu này đối phó với Lâm Thiên?”

Vương Hạo lạnh giọng hỏi.

“Thiếu gia, ông chủ nói như vậy, nếu thiếu gia tiếp tục dùng thủ đoạn thế này, vậy là Huyết Lang Bang của ông chủ không để ba nhà vào trong mắt, hậu quả chuyện đó tương đối nghiêm trọng.”

Vương Hạo cũng không phải thằng ngu, tự nhiên sẽ biết hậu quả như vậy sẽ nghiêm trọng cỡ nào. Tuy mấy năm nay Huyết Lang Bang đã mở rộng không ít, thậm chí có thể nói là hùng bá tỉnh F, nhưng đều không so được với Tả gia, Tiêu gia, Ngụy gia, ba nhà có thể bán cho ba mình một cái thể diện đã là hết sức không tệ rồi.

“Thiếu gia, ông chủ bảo tôi cảnh báo ngài, Lâm Thiên không phải người bình thường, đừng dễ dàng đụng đến, nếu không...”

Đại hán áo đen đó do dự một chút.

“Nếu không thì sao?”

Vương Hạo lạnh giọng truy hỏi.

“Nếu không ổng sẽ quăng ngài tới châu Phi chơi với thổ dân.”

Vương Hạo biết tính ba mình, đã nói như vậy thì thật sự có thể làm vậy.

“Biết rồi!”

Vương Hạo phất phất tay, đại hán áo đen đó hơi cúi đầu, lui ra ngoài phòng.

“Lâm Thiên, nếu không chỉnh chết được ngươi, ta không phải là Vương Hạo!”

Vương Hạo thấp giọng nói một tiếng, trên mặt chớp lên vẻ căm hận.

Trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, Lâm Thiên xuất hiện trong phòng khách sạn, kiểm tra ám kí lưu lại một phen, phát hiện hoàn toàn không có ai vào phòng.

“Xà Đại, Xà Nhị, đầu tiên âm thầm quan sát một phen đã, nếu chuyện không làm được thì rời đi trước.”

Lâm Thiên lẩm bẩm một tiếng, đi ra khỏi phòng.

Mấy ngày nay Song Lâm thành đã hỗn loạn lên, thi thể Xà Tam bị người ta phát hiện, tin tức rất nhanh đã truyền đến tai Xà Đại và Xà Nhị, hai người tự nhiên tức giận không thôi, phái ra không ít người thăm dò xung quanh, cả Song Lâm thành rất có cảm giác sắp có mưa gió.

Lâm Thiên ra khỏi khách sạn, tiến vào một quán rượu, đi thẳng tới ngồi xuống một bàn gần cửa sổ.

“Tiểu nhị, một bình rượu ngon, thêm mấy món nhắm sở trường.”

Lâm Thiên nói.

“Khách quan chờ chút, lập tức có ngay!”

Ngồi ở đây, mắt nhìn ra cửa sổ, tai Lâm Thiên lưu ý lời nói của những khách uống rượu.

“Hè hè, nghe nói Xà Tam đó chết rất thảm à, bị người ta lấy đao của hắn chém đầu xuống!”

Một thằng cha mập ú, mặt đầy nét cười thấp giọng nói với mấy người cùng bàn.

“Không biết ai làm, lần này chọc tới tổ ong vò vẽ rồi. Xà Tam là đồ ăn hại, nhưng Xà Nhị và Xà Đại không dễ đối phó, Xà Nhị tuy háo sắc nhưng mưu trí hơn người, có xưng hiệu là Tiếu Diện Hổ. Xà Đại giết người vô số, nghe nói án mạng 48 người bị giết ở một thôn trong huyện bên cạnh là do hắn gây ra, chẳng qua chỉ là lời đồn, không có chứng cớ gì thôi.”

“Giang hồ này, từ khi Tiêu Phong bị chết, Đoàn Dự thành hoàng đế Đại Lý không vào giang hồ nữa đã bớt đi rất nhiều chuyện thú vị rồi. Bọn Xà Đại, Xà Nhị tuy không tới đâu, chẳng qua nếu có người trừ được bọn hắn, vậy cũng tính là chuyện rất sảng khoái.”

Người khác nói.

“Suỵt, nhỏ giọng chút, tuy bọn ta sắp rời khỏi Song Lâm thành ngay, chẳng qua trước lúc đi gặp phải phiền phức thì không tốt.”

Mấy người kia không nói chuyện này nữa, chuyển sang đề tài gái gú, bàn xem cô nương nào ở Liễu Phong lâu Song Lâm thành mặt đẹp hơn, thân đẹp hơn.

Lâm Thiên âm thầm thở dài, chút tin tức này tuy không hoàn toàn vô dụng, chẳng qua không cụ thể lắm, Lâm Thiên muốn biết tu vi của Xà Đại, Xà Nhị chính xác hơn, nếu cao hơn hắn quá nhiều, hắn chỉ có thể rời khỏi Song Lâm thành rồi nói tiếp.

“Chủ nhân, đối phó với một người không nhất thiết phải đối phó chính diện, chẳng hạn như, ngài có thể hạ độc nè, dùng thuốc mê nè.”

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên.

“Tiểu Linh, thủ đoạn như vậy có đê tiện quá không? Ngoài ra, Xà Đại và Xà Nhị là lão giang hồ, thủ đoạn như vậy đối phó với bọn hắn sợ không dễ thành công.”

Thức ăn đưa lên, Lâm Thiên vừa ăn vừa nói trong đầu, bình rượu Lâm Thiên cũng rót một ly thưởng thức, vị nhạt hơn nhiều so với rượu trắng, chẳng trách lúc trước coi tiểu thuyết toàn thấy nói uống bát lớn, giống như uống nước.

“Chủ nhân, cái này phải coi ngài dùng như thế nào, hạ độc, nếu ngài bỏ trong đồ ăn thì tự nhiên không dễ đầu độc được chúng, chẳng qua nếu dùng một cây kim độc cắm lên giường chúng, chỉ thò mũi kim ra ngoài, hoặc ghim kim độc vào giày của chúng, ngài nói bọn chúng có chú ý không?”

Tiểu Linh nói, Lâm Thiên ngạc nhiên:

“Tiểu Linh, ngươi trở nên vô sỉ như vậy từ bao giờ thế? Chiêu thức hạ lưu như vậy mà cũng dùng được!”

“Đối phó với người kiểu gì tự nhiên dùng chiêu số kiểu đó, Xà Đại, Xà Nhị đều không phải thứ gì tốt, bọn họ chỉ đáng chết oan ức.”

Tiểu Linh nói.

“Tiểu Linh, cách này của ngươi tuy hay nhưng khi thực hiện độ khó không nhỏ, đầu tiên là ta đào đâu ra kịch độc như vậy, độc bình thường không đối phó nổi kẻ có nội lực như bọn chúng, tiếp đến, ta làm sao vào phòng bọn chúng được?”

Lâm Thiên nói.

“Vậy cũng đúng, thôi, không nghĩ chủ ý cho chủ nhân nữa, ngài tự xem mà làm đi, ta phải nghỉ ngơi!”

Lâm Thiên bất lực cười cười, Tiểu Linh có lúc như người lớn, có lúc lại như đứa trẻ.

Ra khỏi quán rượu, Lâm Thiên nhìn thấy phía trước tụ tập một đám đông, cũng vội vàng đi tới.

“Là người này giết Xà Tam gia a, xem ra bộ dạng rất đẹp!”

Trong đám người có kẻ chỉ một bức vẽ trên tường bàn luận. Lâm Thiên nhìn về phía bức vẽ đó, xém chút nữa phì cười thành tiếng, trên bức vẽ đó không phải Độc Tam Nương Tử thì là ai!

“Chỗ Xà Tam chết có dấu chân của Đạp Tuyết, lại có người thấy Độc Tam Nương Tử cưỡi Đạp Tuyết đi, Xà Đại, Xà Nhị nhầm lẫn như vậy cũng không có gì lạ.”

Lâm Thiên nghĩ bụng, xoay người rời đi.