Cảm nhận rõ rệt sát ý trong mắt Hoa Ngọc Phượng, Cố Tiểu Du chợt cảm thấy giữa hai chân lạnh lẽo. Nữ nhân này chẳng lẽ định ám sát bảo vật của hắn.
Lúc này, trong đầu Cố Tiểu Du đã suy nghĩ cách thức dạy dỗ nữ nhân ác độc này.
Miễu Mộng Hoa chợt cảm thấy bầu không khí có chút căng thẳng, không thể không đứng ra can ở giữa hai người.
“Được rồi Mộng Hoa, đừng gây khó dễ cho hắn nữa.”
Thấy nàng đứng ra, Hoa Ngọc Phượng không cam tâm liếc nhìn Cố Tiểu Du, vẫn đưa cho hắn một cái ánh mắt khiêu khích mới quay đầu đi.
Cố Tiểu Du hận đến nghiến răng, nhưng biết đây không phải thời cơ, chỉ đành nhìn sang Miễu Mộng Hoa xem thử nữ nhân này đang có ý đồ gì. Dù hắn phân tích như vậy, nhưng sợ chuyện tình cũng không có đơn giản.
“Công tử, ta cũng không dối gạt ngươi. Túy Mộng Lâu mặc dù là phường nữ tử nhưng không phải là thế lực yếu kém dễ bắt nạt. Sở dĩ ta phải tìm một nam nhân che mắt cũng không phải sợ thế lực của người khác.”
“Há, chẳng lẽ lại có duyên cớ khác.”
Cố Tiểu Du giật mình, ánh mắt chăm chú nhìn nàng.
Miễu Mộng Hoa thở dài, cắn môi mộng đáp.
“Dù sao cũng không cần che giấu công tử. Thật ra tiểu nữ đã sớm có hôn ước, tháng trước khi được định sẵn sẽ trở thành chủ nhân của Thất Phường, thị lại bị bắt phải kết hôn với thiếu chủ của Túy Mộng Lâu.”
Cố Tiểu Du nhíu nhíu mày, nhìn tới nhìn lui hai nữ mới hỏi.
“Chẳng phải Túy Mộng Lâu các ngươi toàn là nữ nhân sao. Từ đâu lòi ra một tên thiếu chủ, đã thế hắn còn là thiếu chủ của Túy Mộng Lâu.”
Hoa Ngọc Phượng giơ nấm đấm, tức giận nói.
“Hắn chính là con trai của Lâu chủ chúng ta. Vốn dĩ là một cái tên tiểu tử đầu đường xó chợ, không biết thế nào lại nhận thân được với Lâu chủ, đã thế còn được tán thành trở thành thiếu chủ.”
Hoa Ngọc Phượng càng nói, lại càng khiến Cố Tiểu Du sắc mặt hơi thay đổi.
Hóa ra cái tên thiếu chủ kia gọi là Hoa Vân Phi, từ thân phận ăn mày biến thành thiếu chủ Túy Mộng Lâu. Vốn dĩ hắn chỉ là một cái củi mục được nhặt về, đặc biệt sau khi được kiểm tra thiên phú thì được cho là một cái phế vật.
Vậy mà không biết cách gì trong mấy tháng ngắn ngủi đã vươn mình, thức tỉnh Kim Long Dương Thể, còn đột phá đến Trúc Cơ, đã thế còn kích hoạt được Bí Đàm của Túy Mộng Lâu, cũng là nguyên nhân dẫn đến một số Phường Chủ, trưởng lão chuyển sang ủng hộ hắn.
“Cái dạng này, sao ta có cảm giác quen thuộc…”
Cố Tiểu Du xoa cằm, loại mô tả này giống như mấy tên nhân vật chính trong loại tiểu thuyết sắc văn nào đó. Mà theo đà phát triển, hẳn trong tương lai cái tên Hoa Vân Phi sẽ từng bước thu nạp hậu cung, đem mỹ nữ thiên hạ nắm trọn trong tay.
Mà đúng lúc, âm thanh hệ thống lại vang lên trong đầu hắn.
[ Ting!
Nhiệm vụ phụ tuyến kích hoạt: Trừ khử mối hại.
Nội dung: Phát hiện đối tượng có tiềm năng nguy hại cho con đường tương lai của ký nhân. Nhanh chóng loại bỏ đối tượng, đem Túy Mộng Lâu trở thành sân sau hậu cung của ký chủ.
Phần thưởng: 500.000 điểm Dục Vọng, Tú Vận Càn Khôn.
Thất bại: Hệ thống bye bye ký chủ. ]
Vừa phát hiện nhiệm vụ, Cố Tiểu Du không hề cảm thấy ngoài ý muốn, khóe môi còn đang mỉm cười. Hắn mới phát hiện, mọi chuyện càng ngày càng có ý tứ.
Hắn quay sang nhìn Miễu Mộng Hoa, nở nụ cười mà hắn cho là hết sức chân thành.
“Miễu tiểu thư yên tâm, đã cái tên Hoa Vân Phi có ý làm càn bắt ép cô thành nữ nhân của hắn, vậy ta sẽ vì nghĩa diệt thân, không để hắn toại nguyện.”
Miễu Mộng Hoa nghe vậy, chỉ cười gượng.
“Công tử, không cần như vậy. Chỉ cần giúp ta thoát khỏi hôn ước là được.”
“Ta hiểu, mọi chuyện cứ để ta lo. Hiện tại ta còn có việc, sau này sẽ quay lại tìm cô nương.”
Cố Tiểu Du vẫn mỉm cười, bộ dáng thong dong, vẫy tay chào tạm biệt.
Đùng…
Vừa bước ra ngoài đã đụng trúng cửa, suýt chút khiến hắn ngã lăn quay.
Thấy vậy, Hoa Ngọc Phượng cảm thấy hả dạ ôm bụng cười, mà Miễu Mộng Hoa chỉ biết lấy tay che chán, không biết lần này nàng tuyển chọn liệu có sai lầm hay không.
Cố Tiểu Du cố nén cảm giác mất mặt bước ra cửa Túy Mộng Lâu, thở dài một hơi.
“Hình tượng anh tuấn tiêu sái của ta.”
“Cái gì mà anh tuấn tiêu sái, có phải ở bên trong tiêu dao khoái lạc quên mất trời đất không.”
Một giọng nói thanh lãnh vang bên tai, Cố Tiểu Du quay đầu nhìn sang, lập tức mỉm cười niềm nở.
“Sư muội, hóa ra muội vẫn đang đợi ta.”
“Ai đợi ngươi, ta chỉ sợ ngươi bị yêu nữ Túy Mộng Lâu dụ dỗ lại làm mất mặt Thanh Dương Tông chúng ta.”
Tiết Y Y hai má đỏ bừng, nàng tiến lại gần, vừa ngửi thấy trên người hắn có mùi hương thơm thoáng qua, dù mặt ngoài tức giận nhưng không hiểu sao lại cảm thấy nhẹ nhõm.
“Có sư muội đáng yêu như vậy, ta nào nỡ ra ngoài trêu chọc nữ nhân khác.”
“Hừ, có quỷ tin ngươi. Trước đó còn dám dùng thủ đoạn lừa đi trinh…”
Nói đến, hai má Tiết Y Y đỏ bừng, lại cảm thấy chấn nộ, không kìm nén được, nấm đấm nhỏ nắm chặt vung thẳng mặt Cố Tiểu Du.
Hắn vươn tay, nắm chặt cổ tay thon ngọc của nàng, thuận thế đem thân thể người ngọc ôm trong lòng.
“Sư muội, cũng đừng trách ta, do muội tự đem đồ vật của ta nhét vào miệng… Cái này cũng là do tính cách muội quá dễ lừa, thứ gì cũng dễ dàng nhét vào miệng.”
Cố Tiểu Du ở gần, cảm nhận hương thơm dịu nhẹ, có chút mùi hương hăng xông lên mũi. Nhìn xuống bên dưới, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân đang đỏ bừng lên vì thẹn, phía sau đôi môi hồng hào là hàm răng trắng ngần đang nghiến chặt.
Cố Tiểu Du cảm nhận ánh mắt đánh người của Tiết Y Y vội vã buông nàng ra, cười làm hòa nói.
“Sư muội, sư huynh chỉ là nhắc nhở muội mà thôi. Nhân tâm hiểm ác, ta chỉ lo về sau muội bị người khác hãm hại… Nếu như vậy, ta thật tức giận.”
Nói đến câu sau, giọng hắn càng nhỏ, nhưng lại để Tiết Y Y nghe được, cảm nhận hắn có chút khó chịu, nàng chợt cười, trêu ghẹo nói.
“Chẳng lẽ ngươi ghen…”
“Hừ, là ta chỉ là quan tâm đến sư muội thôi…”
Cố Tiểu Du thấp giọng nói, lại không giấu nổi vẻ bối rối. Tiết Y Y bật cười, nàng càng cảm giác cái tên này càng ngày càng có chút đáng yêu. Nàng mỉm cười, xoay lưng, hai tay nắm sau lưng, dáng đi tinh quái, để đôi lục lạc bên hông vang lên mấy âm thanh tinh xảo.
“Hừ, dù thế nào ta vẫn sẽ không tha cho ngươi. Cho nên, lần này ngươi phải bồi ta đi ra ngoài…”
“Sư muội muốn đi đâu, sư huynh theo tới cùng.”
Cố Tiểu Du đi theo sau, nhìn độ hảo cảm của Tiết Y Y tăng lên 60, khóe môi hắn giương lên, cuối cùng vẫn là phải hạ thủ với sư muội đáng yêu của mình.
…
Trái ngược với suy nghĩ Tiết Y Y sẽ lại dẫn hắn dạo quanh thành tiêu tiền của hắn, nàng vậy mà dẫn hắn đi Huyết Sơn, cũng là địa bàn của Huyết Lang Trại.
Phía trước hai người là một đạo tặc xui xẻo của Huyết Lang Trại, sau một khoảnh thời gian được Tiết Y Y thuyết phục bằng “bạo lực”, hắn ngoan ngoãn dẫn đường cho cả hai đến Huyết Lang Trại.
Xương cốt gãy nát, mặt bị đánh sưng như đầu heo, cái tên xui xẻo Huyết Lang Trại vẫn không quên liếc nhìn Tiết Y Y, che giấu tức giận với hận ý. Nữ nhân xinh đẹp như vậy lại ra tay ác độc như vậy, đợi mấy vị trại chủ xuất hiện sẽ giúp hắn trả thù, nếu như tốt còn có thể hành hạ trên cơ thể trắng nõn kia của nữ nhân này.
Hắn vừa mới yy nghĩ, khúc thịt còn chưa kịp cương, cái đầu đã văng xa mấy mét, máu phun như suối, thân thể đổ oạt ra đất.
Tiết Y Y nhìn con dao dính vết máu, thản nhiên cầm khăn ra lau sạch.
Cố Tiểu Du nhìn há mồm, hắn vốn tưởng nàng là nữ nhân miệng lưỡi chanh chua, tấm lòng đậu hũ, nào ngờ thủ đoạn cũng quá tàn nhẫn.
Cố Tiểu Du nuốt nước bọt, chợt cảm thấy việc thu thập cái tiểu sư muội này có phần không dễ dàng như hắn nghĩ.
“Hừ, đám người này chết chắc.”
Nhìn đám Huyết Lang Trại ở phía trước, không một chút che chắn, chỉ có vài cái trận pháp bảo hộ, Tiết Y Y cười lạnh.
Nàng chịu thua thiệt trong tay đám người này hai lần, cuối cùng cũng đến lúc trả thù.
Tiết Y Y dùng “Thấu Thị Cầu” nhìn bên trong lều, một đám đạo tặc đang hành lạc tập thể một đôi mẫu nữ mặc hai người cầu xin tha thứ, bên cạnh chất cao như núi một đống xác người, còn có xác nữ nhân lõa thể khô héo. Càng làm Tiết Y Y tức giận đưa ra quyết tâm.
Tiết Y Y lập tức xuất ra một cái trận bàn, thiết bố một cái trận pháp quanh Huyết Lang Trại, dù không bao phủ hết nhưng cũng tập trung đủ trung tâm.
Kế tiếp, nàng còn lấy ra “Độc Mật Vò”, bên trong hủ chứa hàng chục nghìn con ong độc, dù cho luyện khí cường giả không chú ý cũng sẽ bị cắn chết.
Nhìn nàng xuất thủ, Cố Tiểu Du càng cảm thán, nữ nhân này thủ đoạn cũng thật nhiều, cũng không phải dạng nữ nhân không não, mà càng đáng sợ là có thù tất báo.
Tiết Y Y vừa chuẩn bị xong, liền mỉm cười quay sang nhìn hắn.
“Đi thôi, để đại tỷ dẫn ngươi đi giết người.”