-thời gian thấm thoát thoi đưa chẳng mấy chốc đã qua hơn trăm ngày và nhân vật chính của chúng ta vẫn lười biếng biếng chưa chịu xuất hiện. khoảng thời gian nầy long hoàng vẫn luôn túc trực không chịu rời đi một bước căn phòng này vì hắn biết bất cứ lúc nào cũng có thể đứa con luôn bên cạnh sẽ rời xa hắn muốn được bên con mình clâu thêm một chút để nó sễ khắc sâu nốt chút tình thương gia đình.
-đang nhắm mắt tịnh thiền hắn đột nhiên mở mắt mang theo thần sắc kích đông nhìn về một quả trứng ngữ sắc nằm không xa đang từ từ rặn nứt nước mắt đột nhiên từ khóe mát tràn ra khóc cho hạnh phúc, cho nỗi mong nỗi mong mọi cho, sự đau thương hắn thét lên"cuối cùng cũng tới giây phút này"qua trưng vẫn từ từ nứt vỡ tới khi hoàn toàn vỡ ra một cột ánh sáng xông thẳng làm quang mang trời đất làm mọi vật hoảng loạn.
" đây là chuyện gì có thánh bảo xuất hiện sao"
" lẽ nào ma tộc xâm lẫn"
" thôi xong rồi không phải thiên địa đại kiếp hàng lâm chứ" chúng thần nháo trò lên có người chạy trốn ,có người muốn tầm bảo nhưng tất cả không ngờ đều hướng về một nơi"
thánh địa phương tộc
chu tước điện
một mỹ phụ mỹ mạo kinh người đang hốt hoảng nhìn về cột sáng hấp tấp kêu lên " hương nhi đây là chuyện gì ,ngươi mau đi xem chuyện gì đang xảy ra"
một nữ tỳ vội vàng chạy vào báo"dạ bẩm tộc trưởng hiện tượng này hình như có liên quan với long tộc nhưng không biết là chuyện gì"nàng ngạc nhiên không dám tin nói:
" không thể nào là long tộc sao ta lại là cảm thấy một sự thân thiết huyết mạch từ phía đó không lẽ đứa con của hân nhi cháu ngoại ta "sau chốc lát ngây ngốc nàng đầy nghiêm túc nói với nữ tỳ" hương nhi ngươi cầm lấy linh phù này triệu tập một ngàn người đích thân ta sẽ thống lĩnh ta sẽ đi long tộc một chuyến "
nữ tỳ không hiểu hỏi lại:
" đi long tộc làm gì ạ "nàng có chút gấp gáp nóng giận nói"kêu ngươi đi thì cú đi hổi nhiều vậy làm gì nếu làm lỡ việc của ta xem ta có trị tội ngươi không'' nữ tỳ hoảng loạn liện chạy đi ngay,thấy tỳ nữ đã đi xa nàng mới nhàn nhạt nói"dụ bằng giá nào cũng phải dành cho được nó về không thể để nó ở với lũ long tộc đó được .
không biết bão tố đang ập tới long hoàng đứng yên lăng nhìn trên không một chú rồng nhỏ màu đỏn lơ lửng nằm cuộn tròn ngủ say , đột nhiên nó vươn hai tay từ sau vai xuất hiện một đôi cánh vũ, nhìn thấy đôi cánh hắn vô cùng bất ngờ,nhưng một tiếng nói dời chú ý của hắn"long hoàng ngươi mau đem bảo vật lấy được gia ra đây chúng ta sẽ tha ngươi một mạng nếu không ngươi cùng long tộc hôm nay sẽ trở thành lịch sự"người nói là một trong tứ đại yêu vương thống lĩnh yêu giới.thấy sự ngạo mạn của tên kia long hoàng cũng không chịu yếu thế quát lai"thanh ngưu yêu ngươi đây là có ý gì tưởng thiên tộc ta sợ ngươi sao hay ngươi vẫn nghĩ các ngươi vẫn là năm xưa ngang tàng hống hách ,ngươi cũng đừng quên đây là địa bàn của ai"
nghe long hoàng nói vậy hắn không chút hoang mang thậm chí còn chút khinh bỉ cười to nói"nực cười cái gì mà thiên tộc ,các ngươi những năm nay chia năm sẻ bảy đối nghịch lẫn nhau cũng còn là thiên tộc năm xưa sao ,bây giờ mà khai chiến chúng ta không tin không thắng nổi các ngươi "
đúng lúc này một thanh âm mềm mại nhưng đầy tính uy hiếp vang lên:
"thật sao,lão ngưu ta khuyên ngươi rút lời nó của ngươi lại đi đều là thiên tộc nhưng ta không thích ngươi gộp ta vào với đám vô dụng long tộc, phương tộc bọn ta không thích có liên quan gì với bọn hắn hơn nữa mình phượng tộc cũng đủ xỏa sổ yêu tộc của ngươi rồi" thanh ngưu đại vương còn tưởng mình đang nằm mộng cái gì nói ta hung hăng các ngươi không thế sao đúng là đồ đạo đức giả , hắn giọng đầy đùa cột trả lời nàng" :
phượng vũ tỷ tỷ à, phượng tộc các ngươi đúng là rất mạnh a; mạnh dến bảo vệ một cô gái cũng không làm được ,nhất là ngươi thân là tộc trưởng phượng tộc vậy mà chỉ biết đứng nhìn con gái tan biến trước mắt đúng là rất hùng mạnh rất vĩ đại a"
nghe thanh ngưu quái nói thế nàng ngoài mặt vẫn dữ khuôn mặt như không cảm xúc nhưng đã tức muốn nổ phổi hắn không chỉ đùa cợt hơn nũa con chạm vào nỗi đau mà nàng muốn quên nhất ,để đánh lạc hướng chính mình nàng chuyển mục tiêu công kích sang long hoàng muốn không để ý tới những lời thanh ngưu quái" long ngạo ngươi biết ta đến đây làm gì mà nhanh đưa đứa bé giao ra đây nó là cốt nhục của con gái ta chảy trong người huyết mạch phương hoàng nó phải được phượng tộc ta nuôi dạy phát huy thiên phú" nghe vậy long hoàng hắn cảm thấy rất khó xử cùng chút ít khó chịu giải thích với nàng"đứa bé này cũng là con của ta cũng có huyết mạch long tộc ta không thể giao cho bà được hơn nữa nó đã được hồng quân thánh nhân nhận làm đệ tử ta không có khả năng quyết định gì về nó" nói tới đây hắn thở dài đầy tâm sự , nghe thấy hắn nói vậy nàng hừ lạnh không để tâm đến hắn nói" ngươi đúng là phế vật mặc dù trước đây long tộc các ngươi đã cũng không hơn cái gì nhưng đâu đến mức như bây giờ ngay cả con mình cũng phải cũng phải nhường cho người ta nuôi nấng dây dỗ" thấy hắn không có phản ứng gì nàng lại tiếp tục nói:
"chi bằng giao nó cho ta,chúng ta dù sao cũng có máu mủ huyết thống ta sẽ không tệ bạc với nó còn về phía hồng quân thánh nhân ta sẽ nói với ngài ấy một tiếng, tin rằng ngài ấy sẽ không vì một đứa trẻ mà chuốc lấy phiền phức" đang đắc ý về chính mình,nàng lại giập mình vì một giọng nói chấn nhiếp toàn tràng" phượng vũ ngươi là đang muốn dành lấy đồ tong tay bổn tọa sao
- mk mói tập viết xin mọi người góp ý cho