Chương 73: Tính kế lâu dài(2)

Thần sắc của Nghiêm Hồng Ngọc có hơi dao động, lập tức nhận ra tên và công dụng của hai cây Linh dược hai trăm năm quý hiếm này, hai cây Linh dược này đối với nàng cũng có một vài tác dụng, có thể luyện chế thành đan dược nâng cao tu vi.

Nhấc tay thu chiếc hộp ngọc vào túi trữ vật, nàng lúc này nhìn Lưu Ngọc càng thuận mắt hơn.

“Biết tiến lùi, hiểu được bỏ!”

Vãn bối này để lại ấn tượng rất không tồi trong mắt nàng, còn có Linh dược khác hay không, Nghiêm Hồng Ngọc ngược lại không nghĩ nhiều, một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ ngẫu nhiên có được hai cây Linh dược đã là may mắn lắm rồi.

“Nếu ngươi đã đưa ra lựa chọn, vậy thì trả lại tấm lệnh bài màu vàng đó đi.”

Nghiêm Hồng Ngọc có thu hoạch ngoài ý muốn, tâm trạng rất tốt, lời nói cũng dịu đi vài phần.

Lưu Ngọc nghe vậy trong lòng biết ngay chuyện này đã thành công rồi.

Hắn lập tức lấy ra lệnh bài màu vàng đưa qua.

Nghiêm Hồng Ngọc nhận lấy lệnh bài liếc nhìn rồi để vào túi trữ vật, thong dong đứng dậy.

“Đi, tới Tống Vụ Điện một chuyến, xử lý chuyện của ngươi.”

Dứt lời thì đi ra phía ngoài động phủ.

Nghiêm Hồng Ngọc ra khỏi động phủ, vỗ nhẹ túi trữ vật lấy ra một món pháp khí thảm đỏ, vung nhẹ lên trên không thì biến rộng tới năm sáu trượng.

Sau khi nàng bước lên thì liếc nhìn Lưu Ngọc, không cần nói nhiều, Lưu Ngọc cũng nhảy lên.

Đợi sau khi hai người đứng vững, pháp quyết trong tay nàng khẽ động, pháp khí thảm đỏ hóa thành một đạo ánh sáng đỏ, bay nhanh về phía Thanh Tuyền Phong, luận tốc độ thì nhanh hơn gấp ba lần so với Lưu Ngọc ngự kiếm phi hành.

Với tốc độ của pháp khí thảm đỏ, không đến một canh giờ thì hai người đã tới Thanh Tuyền phong, đi thẳng về phía Tống Vụ Điện.

Trên Thanh Tuyến phong vẫn đông người qua lại, chỉ là tin tức của cuộc chiến ở mỏ quặng Linh Thạch hình như đã truyền khắp nơi rồi, trên mặt của rất nhiều đệ tử đều mang theo vẻ bất an, không ai biết sau khi trải qua cuộc đại chiến này có thể sống sót hay không.

Cũng có rất nhiều người tâm tư nhanh nhẹn, vẫn đang móc nối quan hệ, muốn nhận một nhiệm vụ canh gác hậu phương hoặc không cần lên chiến trường, thử cố gắng lần cuối, giống như Lưu Ngọc, chỉ là không biết có mấy phần may mắn.

Tống Vụ Điện hôm nay náo nhiệt hơn hôm qua nhiều, có rất nhiều người ôm tâm lý ăn may muốn nhận nhiệm vụ canh gác, nhưng loại nhiệm vụ không cần lên chiến trường này sớm đã bị con cháu của các cao tầng của ba đại phái hệ, hoặc người có con đường đặc biệt nhận rồi, đâu tới lượt đệ tử phổ thông chứ.

Nghiêm Hồng Ngọc vừa bước vào Tống Vụ Điện, Linh lực dao động của Trúc Cơ kỳ lập tức bị người trong điện chú ý tới, ngay lập tức có một quản sự ra đón, cúi người hành lễ, cung kính hỏi:

“Sư thúc tới đây có chuyện gì, căn dặn một tiếng đệ tử lập tức đi làm!”

Thái độ sốt sắng và thái độ thường ngày vênh mặt với các đệ tử phổ thông hoàn toàn là hai người khác nhau, khiến rất nhiều đệ tử phổ thông trong đại điện nhìn mà thầm khinh thường.

Tất cả những chuyện này đều là những thay đổi do cảnh giới thực lực mang lại, cảnh giới mới là căn bản của tất cả, Trúc Cơ kỳ chính là trưởng bối, ở tu tiên giới và tông môn dùng tu vi luận bối phận, bất kính với trưởng bối là tội danh không nhỏ.

“Không cần đa lễ, ta có chuyện quan trọng muốn tìm chấp sự của các ngươi thương lượng, ngươi đi trước dẫn đường là được.”

Nghiêm Hồng Ngọc không có liếc nhìn hắn ta, đối với người dòng chính của Kim Đan Gia Tộc như nàng mà nói, đệ tử Luyện Khí kỳ bình thường căn bản không cần quá để ý, nếu không phải Lưu Ngọc đã cứu Nghiêm Quần Nhi, căn bản sẽ không có qua lại gì với nàng.

“Vâng, sư thúc mời đi theo ta.”

Nụ cười của quản sự đó không hề giảm đi, hắn ta đã không có hy vọng tiến thêm bước nữa, chỉ muốn ở Tống Vụ Điện kiếm thêm chút lợi ích, trải một số con đường cho con cháu đời sau, thái độ đối với sư thúc Trúc Cơ kỳ, hắn ta không dám oán trách, vẫn cung kính dẫn đường cho Nghiêm Hồng Ngọc.

Nghiêm Hồng Ngọc dặn dò một tiếng, bảo Lưu Ngọc ở đây đợi tin tức sau đó đi về phía hậu điện.

Lưu Ngọc gật đầu đáp lại, hắn đi tới một góc không bắt mắt cúi đầu trầm tư, chỉ hy vọng được như ý nguyện tìm một nơi cố gắng ẩn tu, có Tiên Phủ trong tay hắn không thiếu Linh đan Linh Thạch, sau khi đột phá bình cảnh của Luyện Khí hậu kỳ, trước khi tu luyện đến Trúc Cơ kỳ đều là đoạn đường suôn sẻ, cho hắn mấy năm rất nhanh đã có thể tu luyện tới Luyện Khí đại viên mãn, tới lúc đó thực lực sẽ tăng một bậc lớn.

Đang suy nghĩ thì đột nhiên vai bị người khác vỗ một cái, gián đoạn dòng suy nghĩ.

“Lưu sư đệ, ngươi che giấu thật sâu nha, vậy mà có thể lẳng lặng thuyết phục được loại nhân vật như Nghiêm sư thúc, xem ra nhận được nhiệm vụ canh gác hậu phương là chuyện chắc chắn rồi!”