Chương 386: Linh vật kết đan
Trong lòng Lưu Ngọc tuy hiện lên rất nhiều ý nghĩ, nhưng hội trao đổi vẫn còn tiếp tục tiến hành.
"Một bình Tử Đồng Sa đổi được nội đan yêu thú từ trung phẩm nhị giai trở lên, yêu cầu là thuộc tính Thổ."
"Phẩm giai càng cao càng tốt, không đủ phần thì tại hạ có thể dùng Linh Thạch để đền bù."
Một lần trao đổi hoàn thành, ngay sau đó tu sĩ khác lại đứng dậy, trầm giọng nói.
Vừa nói vừa lấy từ trong túi trữ vật ra một bình nhỏ đặt lên trên bàn, mở nắp ra, tùy ý những tu sĩ khác tùy tiện quan sát, bên trong là từng viên Tử Đồng Sa nho nhỏ.
Tử Đồng Sa dạt dào Linh khí, bên trong mỗi một viên đều ẩn chứa nồng đậm Linh khí thuộc tính Hỏa, là vật liệu luyện khí tuyệt hảo dùng cho luyện chế pháp khí thuộc tính Hỏa cực phẩm.
Một bình này chứa không nhiều lắm, chỉ đủ để luyện chế hai, ba món pháp khí cực phẩm, đối với rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ đều có tác dụng rất lớn, đặc biệt là những tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa.
"Một viên nội đan Nham Quy thượng phẩm nhị giai, chỉ là dựa vào một bình Tử Đồng Sa này đã có giá trị không kém là bao, đạo hữu còn phải tăng giá đấy."
Ngay sau đó một tu sĩ vạm vỡ, cánh tay để trần, xuất ra một viên nội đan to bằng trứng ngỗng, màu vàng đất đặt trên bàn, bày tỏ muốn tăng giá.
"Chậm đã, ở nơi này của tại hạ còn có một viên nội đan Thổ Giáp Tê nhị giai, cũng muốn trao đổi với đạo hữu, đạo hữu không ngại thì nhìn thử xem."
Ngay lập tức lại có một tu sĩ đưa ra vật trao đổi, cũng vô cùng động lòng với cái bình Tử Đồng Sa kia.
Tu sĩ lấy Tử Đồng Sa cũng rơi vào chần chừ, nhìn về phía hai viên nội đan để xem xét lợi hại, cuối cùng vẫn lựa chọn yêu đan của Nham Quy, lấy ra một món Linh Thạch đền bù cho việc chênh lệch giá cả của hai bên.
Hai bên kiểm tra xong nội đan Nham Quy và Tử Đồng Sa đều là thật, ngay sau đó thì hoàn thành giao dịch, trong lúc đấy bầu không khí dần nóng hơn.
Đôi mắt đen nhánh của Lưu Ngọc xuyên qua lớp mặt nạ màu trắng, lẳng lặng nhìn cuộc giao dịch này, cũng không có ý định muốn ra tay.
Với thực lực bây giờ của hắn, một món pháp khí cực phẩm bình thường cũng không tăng bao nhiêu thực lực, chỉ thuộc về chủng loại dệt hoa trên gấm, nhiều hay ít một món cũng chẳng sao, huống chi đây chỉ là vật liệu luyện khí.
Theo hai lần trao đổi thành công, rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ cũng có chỗ nâng cao với bảo vật mà mình sắp trao đổi.
Sau khi một người tu sĩ ngồi xuống lập tức có một người tu sĩ khác đứng dậy, lấy ra bảo vật của mình, giới thiệu với chúng tu sĩ khác, cũng như đưa ra yêu cầu của mình.
Chỉ là cũng không phải tất cả bảo vật đều trao đổi thành công, có tu sĩ lấy ra bảo vật bề ngoài không có gì khác lạ, nhưng thật ra Linh khí đã tiêu tán hơn nửa, hiệu quả còn lại chưa tới một phần mười.
Loại tu sĩ này chính là ôm tâm lý may mắn tới tham gia hội trao đổi, muốn tìm vận may có thể gặp được "mấy người tiêu tiền như rác" hay không thôi.
Nhưng "mấy người tiêu tiền như rác" tóm lại vẫn rất ít, tu sĩ Trúc Cơ ở đây cũng không phải loại kia, mặc kệ họ có ba hoa chích chòe cỡ nào cũng chỉ thờ ơ.
Cảnh tượng lập tức lạnh xuống, tu sĩ kia đành phải cười ngượng một tiếng, thu hồi "bảo vật".
Lưu Ngọc yên lặng quan sát buổi hội trao đổi này, cũng không muốn cứ im lặng, vào lúc thấy hứng thú với bảo vật nào thì cũng sẽ ngẫu nhiên ra tay.
Ngẫu nhiên ra tay có khi thuận lợi có khi không, nếu gặp được người có vật cạnh tranh siêu đáng giá thì lựa chọn rời khỏi.
Dù sao mục tiêu chuyến này hắn đi chủ yếu không phải là thu thập Linh thảo, mà là đan phương và công pháp, hơn nữa không có đan phương Linh thảo trong tay cũng không có cách nào phát huy giá trị vốn có.
Một khoảng thời gian sau đó, vẫn có chút thu hoạch được, có được vài cọng Linh thảo nhị giai không có trong Tiên Phủ, hơn nữa đều là đầy đủ rễ, có thể trồng được.
"Hồng đạo hữu, ngươi hãy nhìn thử xem cái pháp khí cực phẩm Băng Ngưng kiếm với hàn khí bức người này, ánh sáng lóe mắt, bên trong hàng những pháp khí cực phẩm thì nó cũng là số một số hai, tuyệt đối là tinh phẩm."
"Tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính Băng Thủy cũng có, nhưng thật ra là như hổ thêm cánh, thực lực chỉ sợ bình tĩnh mà ổn định tăng lên cả thành đấy."
"Nếu thuộc tính công pháp của đạo hữu là Băng Thủy vậy tuyệt đối không nên bỏ lỡ."
Khưu Tông Hưng hơi quay đầu, dùng thần thức truyền âm nói.
Lưu Ngọc nghe vậy thì chỉ cười lắc đầu, tiếp tục xem hội trao đổi tiến hành mà chẳng nói gì.
Sao mà hắn không biết người này vừa chọc gậy bánh xe như thế là để nghe ngóng lai lịch của mình chứ, chỉ là lần này, đi tới hội trao đổi hơn phân nửa là sẽ không gặp lại nhau, cho nên không cần để ý quá nhiều.
Cứ như vậy, hai người thỉnh thoảng vẫn trao đổi với nhau, tất cả những lời bình về bảo vật mà các tu sĩ xuất ra phần lớn đều là do Khưu Tông Hưng nói, Lưu Ngọc thỉnh thoảng cũng sẽ xen vào vài câu, vẫn giữ lại sự hiểu biết của mình.
Những vật phẩm trao đổi đằng sau đều kém xa Tử Tâm Phá Chướng đan ban đầu, Ngân Tinh, Linh Thạch thượng phẩm, giá trị đều chênh lệch rất xa.
Mãi cho tới khi một món vật phẩm xuất hiện, khiến hai người đều mừng rỡ, không khỏi ngồi ngay ngắn lại.