Chương 380: Khách điếm phía Tây thành trì
Đây là yêu cầu cơ bản nhất, nếu không sẽ không có bất kỳ hiệu quả rõ ràng nào đối với việc nâng cao thực lực của bản thân hắn, ngược lại còn làm lãng phí tinh lực.
Sau khi đi dạo một vòng quanh các cửa tiệm khác nhau ở chợ phía Đông, ngay cả những cửa tiệm lớn và nổi tiếng hắn cũng vào hỏi thăm nhưng cũng không định tìm được loại công pháp phù hợp, trong lòng Lưu Ngọc cực kỳ thất vọng.
Dọc theo lối ra rồi rời khỏi chợ phía Đông, hắn quay người nhìn lại, cuối cùng hướng về phía Nam thành trì quay trở về động phủ.
Nếu như lần giao lưu kế tiếp hắn lại không thu hoạch được gì, như vậy cũng không còn cách nào khác ngoài việc trở về tông môn xem xét một chút.
Nguyên Dương Tông thống trị cả một đại lục, nhất định có bảo tồn công pháp rèn luyện thể chất hoàn chỉnh, hơn nữa thân là tông môn đệ tử muốn lấy được, cái giá phải trả so với trả giá trực tiếp từ bên ngoài có lẽ sẽ ít hơn một chút.
Nhưng Lưu Ngọc cũng có tư lợi của mình, hắn không muốn tông môn biết quá nhiều điều về hắn, chỉ riêng thân phận là Luyện Đan Sư thôi cũng đã đủ gây chú ý rồi.
Dù sao trước đây hắn cũng chỉ là một đệ tử ngoại môn bình thường, sau khi trở thành Luyện Đan Sư, việc hắn dựa vào luyện đan mà có thể tích lũy được tài nguyên, sau đó nâng cao tu vi và thuận buồm xuôi gió thăng cấp lên cảnh giới Trúc Cơ kỳ còn miễn cưỡng nghe được.
Hiện tại hắn lại đổi một cuốn công pháp rèn luyện thể chất, không lâu sau hắn có được trình độ thể chất nhất định, điều này sẽ được coi như thế nào?
Một thiên tài? Hay yêu nghiệt?
Hiện tại tông môn vẫn biết rất rõ ràng lai lịch của bản thân hắn, tư chất Tam linh căn của hắn được lưu trữ và ghi chép rõ ràng trong tông môn, nếu như xuất hiện tình huống bất thường này, rất dễ dàng gợi ra một số liên tưởng nhất định.
Ở trong tông môn Lưu Ngọc luôn luôn tuân thủ sách lược phát triển khiêm tốn, tránh làm người ta chú ý, nếu không cần thiết giao tiếp hoặc có việc trao đổi cùng các đồng môn, bình thường hắn thường sống trong cuộc sống tu luyện ẩn dật.
Ngay cả ngày Ngọc Đan Đường khai trương, hắn cũng không làm lớn, chỉ lặng lẽ mở vào một ngày nhất định.
Nửa khắc sau, Lưu Ngọc trở lại động phủ ở phía Nam thành trì, cởi bỏ lớp ngụy trang và khôi phục lại bộ dạng vốn có của hắn.
Loại dịch dung được điều chế đặc thù này có thời gian khá hạn chế, chỉ có thể duy trì trong khoảng thời gian tám canh giờ, thời gian vừa hết sẽ mất đi hiệu quả, vì vậy nên hắn chỉ có thể cởi bỏ lớp ngụy trang, bảy ngày sau lại dịch dung thêm một lần nữa.
Hắn đi thẳng tới luyện đan phòng, chuẩn bị luyện chế mấy bình Tinh Nguyên đan, sau bảy ngày sẽ dùng làm vật phẩm để giao dịch.
Thanh Nguyên đan là một phương thuốc cổ xưa, có yêu cầu về số năm của Linh dược tương đối cao, vì vậy nên không thích hợp nếu lấy ra quá nhiều, để đề phòng, hắn lấy ra nhiều nhất là hai bình, còn lại sẽ lấy Tinh Nguyên đan để giao dịch.
Bằng cách này, nếu như thấy được thứ bản thân hắn có hứng thú tại giao dịch hội, cũng thuận tiện giao dịch ngay trong tầm tay.
Điều đáng nói chính là, tuy rằng ở tất cả cảnh giới, Linh Thạch đều thông dụng, nhưng cũng có hạn chế.
Một số vật phẩm tương đối quý hiếm thường sẽ được trao đổi để đổi lấy bảo vật cần thiết, rất hiếm khi được sử dụng trực tiếp để đổi lấy Linh Thạch.
Trong trường hợp giá trị không lớn, Linh vật sẽ có giá cạnh tranh hơn nhiều so với Linh Thạch.
Mặc dù Lưu Ngọc có mang một "số lượng lớn" là mấy vạn Linh Thạch, nhưng hắn cũng không thể mạnh tay đập Linh Thạch để mua lại một vật phẩm, điều đó không phù hợp với nguyên tắc khiêm tốn của hắn, hơn nữa làm vậy cũng sẽ khiến người khác chú ý đến.
"Bùm."
Đỉnh Huyền Hoàng, pháp khí cực phẩm được dùng để luyện đan được Lưu Ngọc lấy ra từ túi trữ vật, nặng nề rơi vào chính giữa gian phòng, phát ra tiếng vang nặng nề.
Sau đó từ túi trữ vật Lưu Ngọc tiếp tục lấy ra từng hộp ngọc, đặt ở trên mặt đất bên cạnh, lần lượt mở ra từng hộp một, lộ ra Linh thảo dược hình thái khác nhau bên trong.
Hắn sớm đã luyện chế ra mấy chục Linh thảo và đan dược cần thiết để luyện chế Tinh Nguyên đan, sau đó cất giữ ở trong túi trữ vật, từ sau khi luyện chế Tinh Nguyên đan vẫn chưa dùng tới, nên hiện tại chỉ cần lấy ra là có thể sử dụng được.
Nhóm lửa, làm nóng trước, sau đó loại bỏ tạp chất để chiết xuất tinh chất, dung hợp, ngưng đan...
Ánh lửa màu vàng cam của chân hỏa Trúc Cơ chiếu rọi lên khuôn mặt nghiêm nghị của Lưu Ngọc.
Trong tay hắn chậm rãi sử dụng một pháp quyết khác biệt lớn so với trước kia, động tác có chút cứng ngắc và khó hiểu.
Thần thức cẩn thận quan sát tình huống trong lò, toàn bộ thần trí của hắn đều tập trung vào việc luyện đan, cảm nhận tình hình thay đổi hiệu lực của đan dược.
Hắn đã luyện chế Tinh Nguyên đan rất nhiều lần, toàn bộ quá trình sớm đã quá quen thuộc với hắn, nhưng thủ pháp luyện đan hôm nay so với trước kia lại hoàn toàn không giống nhau.
Lưu Ngọc đã vứt bỏ thủ pháp luyện đan cơ bản vô cùng quen thuộc đối với hắn, chính thức sử dụng thủ pháp luyện đan trong Thanh Trúc đan kinh vừa tới tay, để luyện chế nhóm Tinh Nguyên đan này.