Chương 345: An Hồn thảo (2)

Sau khi Lưu Ngọc nói xong ngữ khí trêu tức, hắn muốn nhìn xem từ trên người này có thể kiếm thêm một chút giá trị nào nữa hay không.

Nghe nói này Hoàng Vĩnh Hoa mồ hôi như mưa, vắt hết óc nghĩ về gia tộc xem còn lợi ích nào có thể để cho hắn ta bán đứng làm lợi thế để trao đổi lợi ích nữa hay không.

Giờ khắc này tính mạng quan trọng hơn hết, giống như một người chết đuối, cho dù có một cái rơm rạ, cũng sẽ theo bản năng mà bắt lấy.

Hoàng Vĩnh Hoa không phải không nghĩ tới việc Lưu Ngọc sẽ phản bội, nhưng như vậy vận mệnh của hắn ta cũng quá mức đen tối, cho nên bản thân hắn ta không muốn nghĩ đến phương diện xấu, mà nguyện ý tin tưởng "hứa hẹn" dùng lợi ích gia tộc trao đổi tính mạng của mình.

Hoàng Vĩnh Hoa suy nghĩ ước chừng hai giây, đột nhiên Linh cơ vừa động, vội vàng mở miệng nói:

"Vãn bối học tập luyện đan, vì luyện tập Linh dược nhiều hơn một chút, đã chủ động tiếp nhận nhiệm vụ trông coi Linh Dược viên của gia tộc."

"Hiện tại phó lệnh bài khống chế trận pháp Linh Dược viên còn ở trong tay vãn bối, Lưu tiền bối có thể dựa vào lệnh bài này tiến vào dược viên cướp đoạt Linh dược Linh thảo."

Hoàng Vĩnh Hoa nhìn Lưu Ngọc mặt vẫn giữ nguyên không chút thay đổi, trong lòng vội vàng tiếp tục mở miệng:

"Từ khi gia tộc bắt đầu dời đến Thiên Dung sơn, Linh Dược viên kia đã thành lập, là Linh Dược viên lớn nhất Hoàng gia."

"Những thứ trồng bên trong đều là Linh thảo quý hiếm, Lưu tiền bối có thể dùng được cũng tuyệt đối không ít, tất nhiên sẽ không làm cho người thất vọng."

"Trong đó thậm chí còn trồng một gốc An Hồn thảo có thể vững chắc Nguyên Thần!"

Tất cả chỉ vì để gia tăng tính thuyết phục của mình, Hoàng Vĩnh Hoa lập tức đem lệnh bài khống chế lấy ra, sau đó bắt đầu giới thiệu lai lịch của Linh Dược viên.

"An Hồn thảo" là Linh thảo cực kỳ quý hiếm có thể có tác dụng đối với Nguyên Thần, có tác dụng củng cố Nguyên Thần, linh hồn, chữa trị vết thương của Nguyên Thần, là một trong những Linh thảo hiếm hoi có thể chữa trị thương thế của Nguyên Thần, đối với thương thế Nguyên Thần dưới Kim Đan kỳ đều có tác dụng.

Bởi vì An Hồn thảo cực kỳ trân quý, cho nên giá trị vô cùng cao, thậm chí nó có thể so sánh với "Ngũ Hành Linh quả", loại dược liệu chính để luyện chế ra Kết Kim đan.

"Xem ra người này cũng chỉ có giá trị tới đây thôi."

Lưu Ngọc vốn còn muốn ép buộc thêm một chút, nhưng nhận thấy ngay cả An Hồn thảo hắn ta cũng đã đem ra, thì có thể biết giá trị của hắn ta hẳn là chỉ có những thứ này mà thôi.

Sau khi hỏi rõ vị trí Linh Dược viên, thần thức của Lưu Ngọc khống chế Tử Mẫu Truy Hồn đao cắt qua đai thắt lưng bên hông, đem túi trữ vật và lệnh bài trở lại trước người hắn, sau đó thản nhiên nói:

"Ngươi có thể đi được rồi."

Nói xong Lưu Ngọc đem túi trữ vật của hắn ta công khai nhét vào trong ngực, tiếp theo cầm lấy khối lệnh bài kia đánh giá.

"Tiền bối..."

Túi trữ vật bị lấy mất, trong mắt Hoàng Vĩnh Hoa chợt hiện lên sự hoảng loạn, không có pháp khí thì không cách nào phi hành.

Có điều nói đến một nửa thì dừng lại, hắn ta sợ chọc giận Lưu Ngọc sẽ khiến hắn đổi ý.

Cho nên Hoàng Vĩnh Hoa lập tức quay người, hướng về con đường nhỏ bí mật chạy đi, ý đồ lén lút xuống Thiên Dung sơn để thoát khỏi cái chết.

Nhưng điều mà hắn ta không chú ý tới, khi Lưu Ngọc cúi đầu đánh giá lệnh bài thì môi chuyển động nhẹ, hắn đã phát ra thần thức truyền âm.

Khoảng cách thần thức hai bên chênh lệch quá lớn, cường độ thần thức của Hoàng Vĩnh Hoa có lẽ không thể phát hiện ra dao động thần thức của Lưu Ngọc.

Cho nên sau khi hắn ta chạy xa sáu bảy mươi trượng đã bị một cây trường thương xuyên qua ngực, thi thể ngã trên mặt đất nhanh chóng mất đi khí tức sinh mệnh.

Lưu Ngọc coi như đã giữ lời hứa, bản thân hắn không có ra tay.

Lưu lại một cái xác có thể coi là phần thưởng cho sự cống hiến của hắn ta trong việc luyện đan truyền thừa và thông tin của An Hồn thảo.

Lưu Ngọc đứng tại chỗ suy nghĩ một hồi, sau đó vẫn quyết định tới Linh Dược viên kia của Hoàng gia xem một chút.

Dù sao muốn nhiên liệu có thể đi săn giết tu sĩ trận doanh địch phương, hoặc là các tán tu khét tiếng, nhưng An Hồn thảo là loại Linh thảo hiếm có khó tìm, hẳn là có thể có tác dụng lớn đối với việc tu luyện Tôn Thần diệu pháp, bỏ lỡ lần này sau muốn cầu cũng không được.

Cơ hội hiếm có không thể bỏ qua, trước mắt Nghiêm Hồng Ngọc, Lý Bất Đồng và các Trúc Cơ đồng môn đều còn đang đấu pháp, đây chính là thời điểm tốt để làm việc này.

Lưu Ngọc trong lòng quyết định, lập tức khống chế Tử Mẫu Truy Hồn đao chạy tới Linh Dược viên kia.

Theo miêu tả của Hoàng Vĩnh Hoa, Linh Dược viên nằm ở giữa sườn núi và đỉnh núi, tương đối gần đỉnh núi, được xây dựng bằng cách mở ra một không gian rộng lớn trong núi.

Linh Dược viên có một bộ nhị giai trung phẩm phòng ngự trận pháp thủ hộ, bên ngoài còn bố trí một bộ nhị giai hạ phẩm ảo trận che lấp, cho nên nếu như tu sĩ Trúc Cơ xem xét không cẩn thận, thật sự đúng là không thể phát hiện ra.

Lưu Ngọc thu lại khí tức, tránh xa khỏi Trúc Cơ đồng môn và Thành Vệ quân, dùng tốc độ cực nhanh đi về phía trước.