Chương 337: Kết cục không tốt đẹp(2)

Vì vậy, cần phải thường xuyên thực hiện lặp đi lặp lại thao tác để có được nội dung bản thân mong muốn.

Nhưng Nguyên Thần của tu sĩ cấp thấp cực kỳ yếu ớt, vốn dĩ nếu như họ không chịu nổi vài lần thực hiện Sưu hồn thuật, sẽ tự mình sụp đổ.

Cho dù chỉ cần một lần thực hiện Sưu hồn thuật đã đạt được nội dung mong muốn đi chăng nữa, cũng sẽ ra thương tổn khó có thể nghịch chuyển đối với người thi triển thuật, nhẹ thì trí lực bị hao tổn ảnh hưởng nhỏ tới trí nhớ, nặng thì Nguyên Thần bị trọng thương tu vi không thể tiến thêm một tấc.

Nhưng thi triển Sưu hồn thuật bình thường cũng cần phải xem vận khí, có thể tìm được nội dung mong muốn hay không, còn phải xem người thi triển thuật có thể chịu đựng được bao nhiêu lần Sưu hồn thuật, số lần càng nhiều thì tỷ lệ xem được kí ức càng lớn.

Mà Nguyên Dương Tông lại là đại tông môn số một của Sở quốc, ngay cả khi được đặt ở toàn bộ Thiên Nam, cũng được coi là tông môn lớn hơn, đương nhiên có Sưu hồn thuật sẽ càng trân quý, muốn đọc được ký ức của hai tu sĩ Trúc Cơ là điều dễ dàng.

Có điều những thuật Sưu hồn này đối với Lưu Ngọc tác dụng không lớn, hắn đọc thành thạo Tôn Thần diệu pháp, biết được một loại thuật "định hồn", tâm niệm vừa động đã có thể bày ra một tầng ngoại y ở bên ngoài hình thức ban đầu của Nguyên Thần sau đó có thể trực tiếp tương liên với Nguyên Thần.

Muốn đọc ký ức, trước tiên phải mở ra được tầng ngoại y Nguyên Thần này, mà ngoại y Nguyên Thần trực tiếp tương liên với Nguyên Thần, ép buộc mở ra Nguyên Thần sẽ trực tiếp sẽ bị sụp đổ, không có khả năng lưu lại cho địch tu một chút ký ức.

Hoàng gia lại dám cấu kết với ngoại địch, gián tiếp tạo khiến cho tu sĩ bên Thanh châu tử thương, nếu đã làm như vậy mà vẫn có thể còn sống, vậy sau này còn ai có thể nghiêm túc thực hiện các môn quy của Nguyên Dương Tông?

Điều này chắc chắn sẽ gây tổn hại rất lớn đến uy nghiêm của Nguyên Dương Tông, làm lung lay nền tảng của sự thống trị.

Đây là điều mà các trưởng lão không muốn nhìn thấy, ngay cả nhóm người Nghiêm Hồng Ngọc, Lý Bất Đồng và Lưu Ngọc đứng ở lập trường tông môn cũng tuyệt đối không cho phép tình huống như vậy phát sinh.

Cho nên phàm nhân còn có thể như một hai con cá lọt lưới, nhưng tu tiên giả nhất định phải diệt vong toàn bộ, cho dù ở bên ngoài Hoàng gia trông coi cửa tiệm, hay tu sĩ đóng ở điểm tài nguyên, tông môn cũng sẽ phái đệ tử săn lùng và đuổi giết từng người một, không để bất kỳ ai sống sót.

"Dám phản bội Nguyên Dương Tông, phản bội Thanh châu, không có một tu sĩ nào có thể đạt được kết cục tốt đẹp, ngay cả những thế lực liên quan cũng sẽ bị liên lụy."

"Quy tắc này của tông môn ba ngàn năm qua vẫn giữ nguyên, hôm nay như vậy, về sau cũng sẽ mãi như vậy!"

Lý Bất Đồng vận dụng pháp thuật khuếch đại âm thanh, ngữ khí lạnh lùng cùng với sát ý truyền khắp sườn núi Thiên Dung sơn, tuyên bố xác định kết cục của kẻ phản đồ tông môn!

Tay gã cầm Linh khí bảo kiếm màu xanh nhạt, còn chưa dùng đòn công kích của bản thể hoặc là Linh khí để biến hình, chỉ tiện tay vung ra từng đạo kiếm khí, so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường sử dụng pháp khí cực phẩm toàn lực công kích cũng phải mạnh hơn ba phần.

Lý Bất Đồng với Dị linh căn thuộc tính Phong, tu luyện đỉnh cao công pháp thuộc tính Phong, chân nhân nhất mạch tương truyền với Lý Trường Phong, còn có bảo kiếm Linh khí cực phẩm mờ ảo, luận thực lực đương nhiên là đệ nhất trong lĩnh vực này, so với Nghiêm Hồng Ngọc còn tốt hơn rất nhiều.

Từng đạo kiếm khí màu xanh nhạt, khiến cho ai trông thấy cũng không khỏi khiếp sợ, một loại sát khí nội liễm lại cuồng bạo được ẩn giấu ở bên trong.

Kiếm khí đánh khiến trận pháp rung động không ngừng, nhưng trận pháp đơn sơ này sau khi kiên trì hai lượt thế công dường như lung lay sắp đổ, tuy nhiên vẫn không bị hủy diệt.

Lý Bất Đồng khá bất ngờ nhưng sau đó nhanh chóng chỉnh lại thần sắc, đương nhiên đã tính toán toàn lực ra tay.

Lưu Ngọc quan sát động tĩnh của Lý Bất Đồng, trong mười sáu tu sĩ Trúc Cơ ở đây thực lực mạnh nhất chắc chắn thuộc về gã.

Trong lòng Lưu Ngọc tính toán chênh lệch thực lực với gã, cuối cùng không thể không thừa nhận rằng nếu muốn chống lại một hai phần thì bản thân hắn ít nhất cũng cần phải đạt tới cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, hoàn thành năm lần "Ma Hỏa luyện nguyên".

Nếu muốn đường đường chính chính chiến thắng, sợ rằng sẽ phải đợi đến Trúc Cơ hậu kỳ.

Hắn cũng không phải không có ưu thế, Lưu Ngọc phân tích ưu nhược điểm của hai bên.

Thần thức bẩm sinh của hắn mạnh mẽ hơn những tu sĩ đồng cấp, khi tu luyện còn có Tôn Thần diệu pháp, chỉ cần thần thức của hắn đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, vậy thì lập tức có thể có tác dụng với Lý Bất Đồng.

Nếu như không có pháp khí chuyên phòng ngự sự công kích của thần thức, vậy thì bản thân hắn sẽ có ưu thế nhất định trong lúc giao chiến.

Trong lòng Lưu Ngọc âm thầm so sánh, hắn đã xem tu sĩ Trúc Cơ mạnh nhất này thành kẻ thù trong tưởng tượng.

Trong lúc Lưu Ngọc suy nghĩ, Lý Bất Đồng đã cảm thấy hơi không kiên nhẫn.