Chương 273: Chống đỡ(2)

Bốn gã tu sĩ Trúc Cơ không bị ngăn cản đang công kích trận pháp một cách bất chấp, trong đó có ba người là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, trong lúc nhất thời vòng bảo hộ của Hắc Thủy Cực Phong trận đã bị đánh đến càng ngày càng ảm đạm.

Tại thời điểm nguy cấp này, một tổ ba gã tu sĩ Trúc Cơ thủ hộ Linh Dược viên Bính Tự Lục Hào cuối cùng cũng chạy đến, còn dẫn theo hơn mười tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Không cần nhiều lời, những người này đều tự lên tìm đối thủ, hai gã Trúc Cơ trung kỳ đối mặt với hai gã Trúc Cơ trung kỳ, còn lại một gã Trúc Cơ sơ kỳ thì cũng dây dưa với Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ còn lại một gã tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ của phe địch đang công kích trận pháp.

Nhưng Hắc Thủy Cực Phong trận chính là trận pháp nhị giai cực phẩm, mặc dù công thủ đầy đủ, không phải là trận pháp chuyên về phòng ngự, nhưng cũng không thể xem thường lực phòng ngự của nó, trận pháp có thể hấp thu Linh khí trong Linh mạch để bổ sung sức mạnh, chỉ dựa vào một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ căn bản không có khả năng công phá.

Mặc dù tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang ở thế yếu, nhưng sau khi những đệ tử Luyện Khí kỳ còn lại đến trợ giúp, lực lượng cấp bậc Luyện Khí ở phía sau, số lượng tu sĩ cũng đã đông hơn hẳn.

Nghiêm Hồng Ngọc khống chế viên châu màu đen liên tục va chạm với trường côn màu đen của Lư chấp sự, không hề rơi vào thế hạ phong, ngay lúc lão lại xuất ra một kiện pháp khí cực phẩm, nàng ta cũng lấy ra một kiện pháp khí cực phẩm từ túi trữ vật, vững vàng ngăn cản đối phương.

“Các ngươi đi ngăn cản tu sĩ Trúc Cơ còn dư lại của phe địch đi.”

Nàng ta thấy trợ giúp của bên mình chạy đến, phân ra tâm thần chỉ huy toàn cục, dùng thần thức truyền âm cho ba vị Trúc Cơ đồng môn đi tìm đối thủ của mình, sau đó nàng ta lại chỉ huy đệ tử Luyện Khí kỳ phân ra mấy người, quấy rầy sự công kích của gã tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ còn lại.

“Vâng!”

Sắc mặt vài tên đệ tử Luyện Khí kỳ cứng đờ nhìn nhau, nhưng bọn họ chỉ có thể lĩnh mệnh.

Có điều bọn họ không dám phóng ra pháp khí ngăn cản đòn công kích của gã tu sĩ Trúc Cơ bên địch, chỉ phóng thích pháp thuật tạo thành quấy nhiễu cho địch tu, khiến cho gã không thể toàn lực tấn công.

Phải biết rằng tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã có thể phát huy ra toàn bộ sức mạnh của pháp khí cực phẩm, huống chi còn là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, các kiện pháp khí thượng phẩm bình thường của bọn họ đều có thể bị tổn hại bởi một hai đòn đánh.

Huống chi không phải tu sĩ Luyện Khí kỳ nào cũng có thể dùng được pháp khí thượng phẩm. Cùng lắm đám đệ tử này chỉ có một kiện pháp khí trung phẩm, hoàn toàn không dám đối đầu trực diện.

Một kiện pháp khí trung phẩm ít nhất cần hai trăm khối Linh Thạch, với mức phí trợ cấp hàng tháng của đệ tử nội môn, dù không mua đan dược tu luyện thì cũng phải mất bốn năm mới có thể tích cóp đủ số Linh Thạch này, sao sẽ phung phí như thế?

Tuy nhiên, cuối cùng vẫn thu hút được đôi chút sự chú ý của tu sĩ Trúc Cơ kia, trận pháp tạm thời an toàn cho nên vẫn còn có chút tác dụng.

Lưu Ngọc thấy thế thầm thở phào nhẹ nhõm, biết lần này Linh dược viên hẳn đã an toàn.

Với thực lực mà kẻ địch bày ra trước mắt, vẫn chưa phá hủy được trận pháp phòng ngực ngay từ ban đầu, sau khi các tu sĩ Nguyên Dương tông phản ứng lại thì đã chẳng còn bao nhiêu hy vọng.

Tuy tu sĩ Trúc Cơ bên ta ít hơn họ ba người, nhưng dựa vào trận pháp, việc phòng ngự không có vấn đề gì lớn lắm.

Huống chi nơi này cách Nguyệt Vọng Thành không xa, đã phát Truyền âm phù đặc biệt, cùng lắm ba canh giờ sau tu sĩ Trúc Cơ đã có thể nhanh chóng tới chi viện, nếu tiếp tục kéo dài thì bên ta càng có lợi.

Nghĩ như vậy, Lưu Ngọc giang hai tay, mười quả cầu lửa màu cam có kích cỡ bằng quả trứng gà xuất hiện trên đầu ngón tay, cánh tay vừa vung lên bay về pía tu sĩ tử bào.

“Ầm, ầm!”

Quả cầu lửa đánh trúng tấm khiên xung quanh người tu sĩ tử bào, tiếng động cực lớn thu hút ánh mắt của rất nhiều người, nhưng không có hiệu quả mang tính thực chất. Dù sao chỉ là pháp thuật nhất giai hạ phẩm nên dễ dàng bị ngăn lại.

Tu sĩ tử bào coi đây là lời khiêu khích, lòng thầm giận dữ lập tức phải ăn miếng trả miếng. Trên tay bấm pháp quyết, mười mấy băng trùy hiện lên trước người, tiếp theo điên cuồng công kích trận pháp.

Lưu Ngọc không thèm bận tâm đến loại pháp thuật hạ phẩm này, vốn chẳng để ý mà để mặc nó va vào trận pháp, dù sao cũng không gây uy hiếp gì đối với trận pháp.

Hắn điều khiển Tử Mẫu Truy Hồn đao và cờ Kim Cương cùng lúc, mười ngón khẽ động lại có thêm mười quả cầu lửa xuất hiện, xếp thành một hàng như thể mũi tên lao tới tấn công vị tu sĩ tử bào.

Linh khí đối đầu với linh khí, pháp khi đụng độ pháp khí, đủ loại pháp thuật cấp thấp ngươi tới ta lui, tiếng va chạm vang khắp phạm vi ngàn trượng.

Vây quanh trận pháp, cục diện thoáng chốc trở nên giằng co, duy trì một điểm cân bằng mà ai đều không làm gì được đối phương.