Chương 165: Năm năm (2)

Trước khi đi, hai người bọn họ khoác lại áo choàng, che đi cảnh sắc xinh đẹp nhấp nhô trập trùng.

Lưu Ngọc ngồi trên ghế thái sư nhớ lại cảm xúc vừa rồi, đầu mũi giống như vẫn còn một làn hương thơm chưa tan đi.

Một lát sau, hắn mới đứng dậy thu dọn mọi thứ một hồi, sau đó đi vào gác xép, bắt đầu sự nghiệp tu luyện cực khổ.

...

Thời gian trôi qua như nước chảy, chớp mắt đã một năm rưỡi trôi qua.

Trong khoảng thời gian một năm rưỡi này, mỗi ngày Lưu Ngọc đều đón những hạt sương sớm, pha mấy lá trà Thanh Hà, sự dễ chịu sau khi uống vào giúp nâng cao thần thức, bây giờ đã cách đó sáu mươi tám trượng.

Hắn chưa từng bỏ qua việc đả tọa Luyện Khí ngày nào, dùng Bích Linh đan nâng cao tu vi, bây giờ khoảng cách đạt Luyện Khí tầng tám chỉ cách một con đường.

Sau khi hoàn thành tu luyện của mỗi ngày, hắn sẽ tìm hiểu "Tôn Thần diệu pháp", tầng thứ nhất của công pháp thần thức này rất nhanh đã có thể lĩnh hội được hoàn toàn, không bao lâu nữa là có thể bắt tay vào tu luyện Luyện Khí kỳ.

Đương nhiên, Lưu Ngọc cũng rất coi trọng "Ẩn Linh thuật" có khả năng che giấu tu vi và khí tức, môn pháp thuật này là lúc nào cũng phải tu luyện, trước mắt đã sắp tu luyện thành công được tầng thứ nhất.

Chỉ cần tu luyện thành tầng thứ hai là đã có thể thoải mái điều chỉnh tu vi hiện ra bên ngoài của bản thân, che giấu hư thực của bản thân, nếu tu sĩ không có cảnh giới cao hơn một bậc thì sẽ không thể nhìn thấu. Điều này rất phù hợp với phong cách khiêm tốn thường ngày của Lưu Ngọc, vì vậy hắn có chút mong đợi đối với điều này.

Sau đó là luyện tập pháp khí cùng pháp thuật, pháp khí đơn giản vận dụng không khó, nhưng muốn pháp khí bổ sung cho nhau, phát huy uy năng lớn hơn, thì luyện tập không thể thiếu.

Bây giờ số lượng pháp khí của Lưu Ngọc không hề ít, pháp khí cực phẩm có: Tử Mẫu Truy Hồn đao, Con dấu màu hồng.

Pháp khí thượng phẩm pháp khí tấn công có: Kim Long kiếm, Loan đao màu đỏ, Đại Kích màu xanh, trong đó Kim Long kiếm đã bị Loan đao màu sắc gây tổn hại, khiến cho uy năng không còn được như trước.

Pháp khí phòng ngự thượng phẩm bao gồm: Ô Thiết Thuẫn, viên châu màu đen, lệnh bài màu vàng lấy được của Bùi Tam Cửu.

Pháp khí đặc biệt bao gồm: Kim Ti kính, hồ lô màu xanh sẫm.

Về phần pháp khí trung phẩm thì có nhiều hơn, thế nhưng bây giờ pháp khí trung phẩm đối với Lưu Ngọc mà nói thì có tác dụng không lớn, ngược lại sẽ hạn chế sự phát huy thực lực, hắn định tìm thời gian để xử lý, đổi lấy một ít Linh Thạch.

Nhắc tới cũng khá châm chọc, phần lớn những món pháp khí này cũng không phải là do hắn mua, mà là bị động hoặc chủ động lấy được từ trong tay tu sĩ của phe địch.

Ngoài thời gian tu luyện, cứ mỗi nửa tháng Lưu Ngọc sẽ gọi Liễu Băng Nhi và Thạch Diễm một lần. Ôm ấp người đẹp hoặc được người đẹp ôm ấp, nghe đánh đàn hoặc là xem những điệu múa mê người.

Khoảng một, hai tháng hắn sẽ đến mạch khoáng Hàn Thiết bên kia một lần, đi một vòng rồi trở về. Có bốn người Ngũ Xương canh giữ ở nơi nào, chỉ cần không phải tu sĩ bên địch tập kích thì sẽ không xảy ra chuyện gì.

Mặc dù người bình thường chết vì khai thác quặng rất nhiều, nhưng có gần hai vạn người ở trấn Phong gia thêm vào, như thế đã đủ để dùng trong mười năm.

Đây chính là kết cục của kẻ thất bại, không riêng gì người tu tiên mà ngay cả người thường cũng bị liên lụy.

Những tộc nhân thất bại này được sắp xếp cho đi khai thác mỏ quặng cũng đã xem như là một kết cục không tồi, sống vài năm cũng tốt hơn là phải bỏ mạng ngay lập tức!

Về phương diện hậu cần của mạch khoáng thì đã có Sài Văn Chính kiểm tra, không có vấn đề gì xảy ra cả. Lưu Ngọc khá hài lòng về Thành Chủ này.

Vào một ngày, Lưu Ngọc ăn Bích Linh đan, ngồi xếp bằng trên đệm cối vận chuyển công pháp. Sau khi Mộc Linh quyết vận chuyển bảy lần Đại Chu Thiên, tu vi lập tức như nước chảy thành sông, tự nhiên đột phá đến Luyện Khí tầng tám.

Với tư chất tam linh căn của hắn, đột phá bình cảnh Luyện Khí hậu kỳ đã không còn trở ngại nữa, tu luyện đến Luyện Khí viên mãn cũng sẽ không có bình cảnh nữa, trừ phi vận khí vô cùng kém.

Lưu Ngọc cẩn thận cảm nhận những biến đổi khi đột phá đến Luyện Khí tầng tám, đầu tiên là thần thức từ sáu mươi tám trượng tăng lên bảy mươi lăm trượng, tiếp theo là tổng số lượng pháp lực so với trước khi đột phá cũng tăng thêm khoảng ba phần, nhưng có điều, đó chỉ là sự tăng lên về mặt số lượng, chứ không có sự khác biệt về mặt chất lượng.

Nhìn chung sức mạnh đã được nâng cao, nhưng phạm vi tăng lên không hề lớn.

Sự tăng lên của thần thức cũng không đủ để khống chế bốn món pháp khí thượng phẩm, hay là ba món pháp khí cực phẩm. Mà tổng số lượng pháp lực đã thay đổi nhiều, có thể sử dụng pháp khí trong khoảng thời gian dài hơn, cũng coi như đã gián tiếp nâng cao thực lực.

Trong lòng Lưu Ngọc có vô vàn suy nghĩ, tổng kết lại, nguyên thần và pháp lực đều có sự thay đổi.

Dưới tình huống mỗi ngày một viên Bích Linh đan, Lưu Ngọc từ Luyện Khí tầng bảy tăng đến Luyện Khí tầng tám chỉ tốn chưa đến hai năm, đã nhanh hơn một chút so với tu sĩ song linh căn.