Chương 124: Băng Vũ Kim Phong(1)

Chương 127: Băng Vũ Kim Phong(1)

Giọng điệu của lão nói đến cuối thì càng trầm thấp, đương nhiên mối thù của lão đối với Phong gia là khắc cốt ghi tâm, bằng không sao ngay cả Âm Lôi Tử, một đồ vật quý hiếm bậc này cũng nỡ lấy ra cơ chứ.

Thấy Công Tôn Thương đã lấy ra đòn sát thủ như "Âm Lôi Tử", Hầu Diên Trạch cũng không tiện giấu diếm.

Lão đưa tay vào trong ngực tìm kiếm, khi lấy ra thì trong lòng bàn tay đã cầm một lá bùa làm bằng da thú không biết tên, trên lá bùa vẽ chú văn xiêu vẹo nghiêng ngả kỳ lạ, được vẻ bởi linh mực màu vàng.

Khóe miệng Hầu Diên Trạch khẽ nhếch lên, lộ ra một tia đắc ý, lão vô cùng tự tin với phù lục này.

"Kim Phong Tán Hình Phù!"

Ánh mắt Lưu Ngọc chợt lóe, hắn nhận ra lá bùa này. Hắn đã nhìn thấy ghi chép của lá bùa này lúc hắn xem sách cổ ở Tàng Kinh các của Nguyên Dương Tông.

Kim Phong Tán Hình Thuật, là pháp thuật nhị giai thượng phẩm tính kim loại, thấp nhất cũng phải là tu vi Trúc Cơ hậu kỳ mới có thể thi triển được.

Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ dựa vào tu vi thâm hậu, dựa theo pháp quyết đặc thù, dùng pháp lực của bản thân thoáng dẫn động linh khí kim loại bên ngoài, tạo thành Kim Phong Thực Cốt Tiêu Hồn, sức mạnh tấn công vô cùng nổi tiếng trong pháp thuật nhị giai trung cực, được xưng là "Kim Phong quét qua, không còn mảnh giáp".

Kim Phong Tán Hình Phù, là do chế phù đại sư phong ấn nhị giai thượng phẩm "Kim Phong Tán Hình Thuật" vào trong lá bùa mà luyện chế thành, chắc có thể lưu giữ nguyên sáu bảy phần uy năng của pháp thuật, đủ để tạo ra uy hiếp trí mạng với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.

Trong lòng Lưu Ngọc nhanh chóng hiện lên thông tin này, cho dù có là "Âm Lôi Tử" hay là "Kim Phong Tán Hình Phù" đều có thể tạo ra uy hiếp trí mạng với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, là bản lĩnh Trúc Cơ kỳ hàng thật giá thật, so sánh với hai cái này thì "Huyền Điểu Liệt Diễm Phù" kém một hai bậc.

Hầu Duyên Trạch và Công Tôn Thương đều xuất ra đồ vật quan trọng của gia tộc mình, lúc này ánh mắt hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lưu Ngọc, hy vọng hắn có chút biểu hiện.

Lưu Ngọc là đệ tử nội môn Nguyên Dương Tông, sứ giả đóng quân ở Hàn Nguyệt Thành, bọn họ sẽ không lật lọng, Nhưng nếu như không thể xuất ra đủ thực lực cho bọn họ xem, thì việc phân chia chiến lợi phẩm sau đó còn phải "bàn bạc một chút".

Bên thực lực lớn mạnh hơn thì chia nhiều một chút, bên có thực lực yếu kém thì chia cho một ít, đây là chuyện bình thường.

Về phần bốn gã tên đệ tử ngoại môn có tu vi bình thường, còn không đáng để hai người coi trọng, có lẽ cũng không có bản lĩnh lợi hại gì.

Lưu Ngọc chú ý tới ánh mắt kỳ lạ của hai người, trong lòng thầm nở nụ cười không thèm để ý.

Hắn có "Huyền Điểu Liệt Diễm Phù" nhưng cũng không có ý định lấy ra, lá bùa này mặc dù kém hai người đó một bậc, nhưng cũng có giá trị ba bốn trăm khối Linh Thạch, uy lực sức mạnh lớn mạnh đủ để làm át chủ bài phải cất giấu, không đáng để tiêu hao vô ích ở chỗ này.

Vẫn là câu nói kia, cơ sở của đám người Lưu Ngọc không ở chỗ này, cho dù không tiêu diệt được Phong gia thì qua vài năm cùng lắm thì bỏ đi, nhưng mà Hầu gia và Công Tôn gia lại làm không được.

Khi hai nhà không biết tin tức "Tử Dương thảo", thì Lưu Ngọc đã chiếm thế thượng phong khi trong lòng hắn đã quyết tâm giành lấy cho bằng được.

Có điều vẫn cần phải xuất ra thực lực để cho hai nhà nhìn một chút, bằng không sau này chắc chắn sẽ cò kè mặc cả một trận, sẽ gây bất lợi cho hành động.

Trong lòng suy nghĩ rất nhiều việc trong đầu, nhưng trên thực tế chỉ mới trải qua chốc lát.

Lưu Ngọc vỗ túi trữ vật, một thanh kiếm tạo hình kỳ lạ lập tức xuất hiện trên tay, đây chính là cực phẩm pháp khí Tử Mẫu Truy Hồn Dao!

Dựa vào ưu thế trên mấy phương diện như tu vi, thần thức, pháp khí tổng hợp lại, thì Lưu Ngọc đã có thực lực đỉnh cao Luyện Khí kỳ, hắn tự tin ở mảnh địa vực này hoàn toàn không có ai là đối thủ với hắn.

Dựa vào thông tin đã thu thập được trong khoảng thời gian này, trong những gia tộc ở năm trăm dặm xung quanh Hàn Nguyệt Thành, cao thủ tán tu ở bên ngoài hắn đều có lòng tin có thể đánh bại được, không sợ người khác dòm ngó.

Về phần năm năm sau trở về tông môn, tin tưởng khi đó tu vi chắc chắn đã tăng lên Luyện Khí tầng chín, thực lực tăng lên một cách đáng kể, không sợ người khác ngấp nghé.

Huống chi trải qua mười năm tích lũy như vậy, một Luyện Đan Sư với thực lực ở mức Luyện Khí tầng chín có được một cực phẩm pháp khí cũng không tính là chuyện gì kỳ lạ, dù sao tốc độ đạt được Linh Thạch của luyện đan mọi người ai nấy cũng đều biết, sẽ không gây ra nghi ngờ.

Thích hợp để thể hiện một chút thực lực, để bản thân làm việc thuận tiện hơn!

"Cực phẩm pháp khí!"

Uy thế của Tử Mẫu Truy Hồn Đao vượt xa pháp khí thượng phẩm. Hai người Hầu Duyên Trạch và Công Tôn Thương chớp mắt đã đoán ra phẩm cấp của pháp khí, bọn họ nhất thời kinh ngạc không thôi, đối với thực lực của đóng quân sứ lần này phải đánh giá lại lần nữa.