Chương 107: Truyền âm phù(2)

Trên nóc hai tầng lầu các của trạch viện rơi xuống một đạo độn quang, Lưu Ngọc thu lại pháp khí, trong tay bấm một cái pháp quyết, một đạo ánh sáng nhạt bắn ra ngoài, mở ra Tam Tài trận, đi vào lầu các xong trận pháp liền khép lại.

Phòng luyện công, Lưu Ngọc ngồi xếp bằng trên giường gỗ, bình tâm tĩnh khí vận chuyển công pháp hấp thu linh khí trong trời đất để khôi phục pháp lực.

Ước chừng gần ba khắc sau, hắn chậm rãi thu công, mở ra con ngươi sâu thẳm.

Cần ba khắc mới khôi phục pháp lực, một là vì tu vi tăng lên pháp lực càng nhiều, pháp lực tiêu hao càng nhiều, hai là vì khu vực này Linh khí tương đối mỏng manh.

Lưu Ngọc đứng dậy đi đến bên bàn gỗ ngồi xuống, túi trữ vật của ba người Đồng Tu hội đang bày trên bàn.

Mở túi trữ vật của Bùi Tam Cửu ra trước, nhất thời một đống đồ lớn xuất hiện trên mặt bàn.

Đầu tiên là hơn một trăm khối Linh Thạch, sau đó là một ít đan dược, trừ những đan dược mua được từ chỗ Lưu Ngọc, còn có thêm hai bình Tử Linh đan, hiển nhiên là đã có từ trước; còn có một tấm Truyền âm phù có ký hiệu đặc biệt, một thanh phi đao pháp khí trung phẩm, vài tờ bùa chú thường thấy, một quyển công pháp tu tiên cơ bản bên trên viết ba chữ "Thổ linh quyết".

Lưu Ngọc xem xem lại đổ ra một đống vật phẩm, có chút xúc động, cộng thêm hai món pháp khí thượng phẩm thu vào trong túi trữ vật của hắn, tài sản của Bùi Tam Cửu đã vượt qua một số nội môn đệ tử của Nguyên Dương tông rồi, nên biết nội môn đệ tử trong Nguyên Dương tông không phải ai cũng đều có pháp khí thượng phẩm.

Bùi Tam Cửu trong giới Tán tu cũng tính là một nhân vật lớn, thảo nào có thể ngồi đến vị trí phó hội trưởng của cái gọi là "Đồng Tu hội", chỉ tiếc là chọc tới trên đầu Lưu mỗ, đáng đời gã kiếp này.

Nghĩ như vậy, Lưu Ngọc cầm lá Truyền âm phù có ký hiệu đặc biệt lên, kiểm tra tin tức ở bên trong.

Thần thức vào trong đó thăm dò, nội dung ghi lại trong lá Truyền âm phù này khiến con ngươi của Lưu Ngọc hơi co lại, có chút bất ngờ!

Ký hiệu đặc biệt trên tấm Truyền âm phù này, là ký hiệu đặc biệt của Hợp Hoan môn, lúc này Lưu Ngọc nhớ lại, lúc còn ở trong học đường ở biệt viện của Nguyên Dương tông đã từng nhìn thấy cái kí hiệu này, thảo nào cảm thấy có chút quen mắt.

Tin tức ở bên trong là tin tức liên lạc giữa tu sĩ nội gián của Hợp Hoan môn với Đồng Tu hội, tu sĩ của Hợp Hoan môn hứa hẹn, chỉ cần Đồng Tu hội phối hợp với bọn họ phá hoại tài nguyên của Nguyên Dương tông, lập được công lao, sau khi mọi chuyện thành công, liền ban thưởng "Tử Dương thảo", một món trong Trúc Cơ tam bảo cho hội trưởng Đồng Tu hội.

Thông thường tu sĩ Luyện khí kỳ xung kích Trúc Cơ kỳ có ba cửa ải khó: cửa ải thần thức, cửa ải pháp lực, cửa ải thể chất.

Sau khi tu sĩ Luyện khí vượt qua cửa ải thần thức, cửa ải pháp lực sẽ tiếp nhận Linh khí trút vào thân thể, lúc này nếu như sức chống đỡ của thể chất không đủ, khí huyết suy yếu, thì sẽ không chịu nổi Linh khí trút vào thân thể dẫn đến việc thất bại trong gang tấc, nếu như nghiêm trọng sẽ bị Linh khí mãnh liệt xông phá kinh mạch toàn thân, thất khiếu chảy máu mà chết.

Bởi vì tu sĩ qua bốn mươi tuổi thân xác khí huyết bắt đầu suy yếu, kinh mạch bắt đầu khô héo, khả năng vượt qua Linh khí trút vào thân xác sẽ dần dần giảm xuống, cho đến sau khi năm mươi tuổi cơ hội trở nên vô cùng mong manh.

Vì vậy Nguyên Dương tông mới lấy việc trước ba mươi tuổi có thể đột phá Luyện khí hậu kỳ hay không, làm tiêu chuẩn thăng cấp của nội môn đệ tử, như vậy ít nhất có một cơ hội xung kích Trúc Cơ kỳ, mới xứng đáng để tiếp tục bồi dưỡng.

Tử Dương thảo vốn là một trong tam bảo của Trúc Cơ, có thể giúp cho tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong thời gian ngắn tăng nhanh sức mạnh thể chất, chính là tăng khả năng vượt qua giai đoạn Linh khí trút vào cơ thể của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, có thể tăng khả năng Trúc Cơ lên hai thành, trân quý vô cùng.

Xem đến đây, trong lòng Lưu Ngọc liền sáng tỏ, đối với bất kỳ tu sĩ Luyện Khí Trúc Cơ kỳ nào mà nói, sức cám dỗ của Trúc Cơ tam bảo không gì có thể sánh bằng, khó trách hội trưởng Đồng Tu hội lại tình nguyện chấp nhận rủi ro, làm ra việc đại nghịch bất đạo.

Không sai, chính là đại nghịch bất đạo, dùng mông để quyết định, Lưu Ngọc thân là người của Nguyên Dương tông tại Hàn Nguyệt thành, hắn thấy rằng hành động này đã gây uy hiếp lớn đến an toàn của quặng mỏ hàn thiết, không khác gì so với tà ma ngoại đạo.

Vẫn còn một nguyên nhân nữa, chính là hắn có chút động lòng với Tử Dương thảo, một trong Trúc Cơ tam bảo này, Lưu Ngọc cẩn thận phân tích một chút ưu thế của bản thân khi thăng lên Trúc Cơ.

Đầu tiên cửa ải thần thức đối với hắn mà nói độ khó cũng không lớn, thần thức của hắn bẩm sinh mạnh mẽ, lại cộng thêm được bồi bổ, tăng cường bởi Thanh Hà Linh trà, Luyện khí tầng bảy so với tu sĩ Luyện Khí viên mãn bình thường mạnh hơn một đoạn nhỏ, nếu như tu vi tăng lên đến Luyện Khí viên mãn, lại phối hợp với Thanh Hà Linh trà, chỉ sợ là có thể tiếp cận với mức Trúc Cơ sơ kỳ.

Thử thách thật sự của Lưu Ngọc là cửa ải pháp lực cùng cửa ải thể chất, hai cửa ải này để tăng khả năng vượt qua có thể dùng Trúc Cơ đan cùng Tử Dương thảo, hiện tại có tin tức của Tử Dương thảo, hắn sao có thể bỏ qua?

Trong tin tức cuối cùng của Truyền âm phù có nhắc nhở, Tiểu Mi Sơn Phong gia cũng hợp tác với tu sĩ của Hợp Hoan Môn, ba bên quyết định bảy ngày sau tại một vườn Linh dược nhỏ cách Hàn Nguyệt thành năm trăm dặm phát động tập kích.