Chương 43: Sự Thật

Trong đầu Vân Phong lúc này chợt lóe lên hình ảnh mong muốn xé xuống cánh tay trái của tên này, nhưng chỉ chưa đến một giây sau, hắn nhanh chóng áp chế mong muốn này xuống, trong lòng thầm nhủ “hắn chỉ là trẻ trâu, hắn chỉ là trẻ trâu thích thể hiện, không cần phải ác như vậy, tha hắn một đường”, hắn lập tức nới lỏng tay xuống. - Dừng tay.

- Ngươi thật độc ác.

Vài tiếng quát lên gần như đồng thời đến từ những thanh niên im lặng nãy giờ.

- Cho dù ngươi có giấu tu vi từ trước đến nay, cũng không cần tàn nhẫn đối với hắn như vậy.

Một thanh niên tên Vân C bước ra, dự là muốn đến ngăn cản hành động Vân Phong.

- Là Vân C tộc huynh, Luyện khí tầng 10, thiên tài của Vân gia ta. Xem ra, Vân C huynh muốn ngăn cản Vân Phong thiếu gia chủ.

Nghe Vân C nói lại cộng với tình cảnh trước mắt, bọn thiếu niên liền chợt hiểu, lập tức thay đổi cách xưng hô nhanh chóng, đôi lúc còn nhìn Vân Phong với ánh mắt sợ sệt, sợ hắn trả thù, thì ra tên phế vật này từ trước đến nay luôn giấu diếm thực lực, bây giờ biểu hiện lại không ngờ mạnh như vậy, có thể đánh cho một tên Luyện khí tầng 5 không có sức hoàn thủ.

Vân Phong nhìn thoáng Vân C, liền ngay lập tức tung một cước vào bụng tên thiếu niên khiến tên này lăn lóc đi một đoạn, ngất xỉu trên mặt đất, xem ra hắn đã cố khống chế lực rất nhiều, nếu không chắc tên này chết lâu rồi. Thu chân về, Vân Phong quay người rời đi. - Đứng lại.

Vân C nhìn thấy Vân Phong hành động như không xem hắn ra gì, liên tức giận quát lên. Nhưng mà Vân Phong vẫn như không nghe thấy mà cứ đi.

- Ta nói ngươi không nghe thấy sao.

Vân C phẫn nộ đuổi theo, muốn chặn đường Vân Phong.

Trong Vân gia nói đến đều chỉ là thực lực, không có thực lực thì tất cả đều là de-ro, vì vậy thiếu gia chủ cũng chẳng có quyền hành hay tôn quý gì, còn về gia chủ thì cũng không cần lo, nếu không bọn người trưởng lão đã không cần tồn tại, bởi lẽ thế nên Vân Phong tuy mang mác Thiếu gia chủ nhưng vẫn bị cười nhạo, khinh bỉ như người khác. - Các ngươi làm gì đó?

Ngay lúc này, một đoàn gồm 5 người mặc bộ đồ chấp pháp của Vân gia đi vào nhìn tình cảnh trước mặt mà quát lên. Bọn họ vốn có nhiệm vụ là lâu lâu quan sát Diễn Võ trường một lần xem coi có ẩu đả gì không, do lúc nãy bị một phu nhân nhờ vả chém một ả tiện tì nên bây giờ mới quay lại, không ngờ lại gặp tình cảnh “mèo đuổi chuột” trông đầy tức giận.

Vân C nhìn đoàn người, hơi suy nghĩ chút liền hướng bọn họ mà đến, cáo

- Thưa các vị chấp pháp, Vân Phong vừa đả thương người vô cớ, lại không xem ai ra gì, mong chấp pháp trị tội.

Vừa nói, Vân C vừa chỉ tên thiếu niên nằm trên đất, hai vai bên thấp bên cao mà trình bày

Vị chấp pháp dẫn đội nhướng mày, quay qua Vân Phong hỏi, hắn làm sao tin một tên phế vật lại có thể làm được điều này.

- Có thật là như vậy?

Vân Phong lập tức trong lòng tức cười, hỏi hắn làm gì, sao không đi hỏi người khác, vì dù hắn có trả lời thế nào thì tên chấp pháp này cũng hỏi lại người khác, vậy hắn trả lời làm chi cho tốn nước bọt, thành ra hắn im lặng.

Thấy Vân Phong hồi lâu không trả lời, bọn chấp pháp này rất khó chịu, muốn cưỡng luôn tội cho hắn ngay và luôn nhưng mà lại nhớ điều gia chủ dặn dò sáng nay nên không động hắn.

Hắn lại một tên thiếu niên, xả giận quát

- Sự thật có đúng như vậy?

Làm tên này sợ chết khiếp, hắn dự là muốn ấp úng kể ra chi tiết nãy giờ liền bắt gặp một ánh mắt như hăm dọa đến từ Vân C liền hơi đắn đo mà ấp úng nói láo. - Đúng vậy, là hắn giấu tu vi.

Giữa chọc một tên Luyện khí tầng 10 và một tên thiếu gia chủ từng là phế vật nhưng nay đã đánh một tên Luyện khí tầng 5 không lực hoàn thủ, thì hắn thà chọn chọc Vân Phong, vì biết đâu Vân Phong cũng chỉ là luyện khí tầng 6 đỉnh giống hắn.

Tràn đầy kinh ngạc, hung tợn nhìn tên thiếu niên này, dẫn đầu chấp pháp lại quay qua hỏi một tên khác cho chắc ăn. Kết quả tên này cũng giống tên kia, thà lựa chọn chọc Vân Phong chứ không chọc Vân C. Sau đó dẫn đầu chấp p.háp lại hỏi thêm vài người, nhưng kết quả cũng chỉ “đúng vậy hoặc giống Vân C tộc huynh nói” - Sự thật đã ngay trước mắt. Vân Phong ngươi còn lời gì để nói, nếu không thì đi theo chúng ta lãnh án phạt.

Dẫn đầu chấp pháp cuối cùng cũng tin Vân Phong bốn không phải phế vật mà chỉ là giả điên, hắn lạnh lùng, hung ác nói với Vân Phong, hắn bề ngoài hùng hổ nói thế, bên trong lại dự tính sau khi đưa Vân Phong ra khỏi chỗ này liền thả về nhà, vì gia chủ có dặn vài điều với hắn, xem ra có liên quan đến việc Vân Phong giả điên.

Vân Phong vẻ mặt không tốt dự nói

- Không phải đâu thưa chấp pháp, sự thật vốn không phải như vậy.

Bất chợt lúc này một tên thanh niên khác mỉm cười từ hàng ngũ đi ra, trình bày với nhóm chấp pháp.

- Ý ngươi là gì?

Dẫn đầu chấp pháp khó hiểu hỏi, chuyện gì đâu, ở đâu lòi ra một thằng nói không là sao.

- Vân D, ngươi, ngươi được lắm.

Vân C nhìn thanh niên này, thần sắc liền khó coi, hắn và tên này vốn là có thù, nay bị hắn xỏ rồi, tức chết mất.

- Vân C huynh, cần gì phải xoắn, ta chỉ là kể sự thật thôi.

Cười gian nhìn Vân C, Vân D lại quay qua trình bày với nhóm người chấp pháp

- Thưa chấp pháp, chuyện là như thế này…

Vân D nhanh, gọn, lẹ, xúc tích kể lại mọi chi tiết.

Nghe xong câu chuyện, lại kết hợp với vài điều gia chủ dặn cùng với mong muốn xong nhanh để được nghỉ ngơi sớm, hắn vô lý trừng mắt nhìn bọn người Vân C, quát. - Dám gạt ta, tự vả vào miệng.

- Thưa chấp pháp, chỉ là một người không tên tuổi nói, làm sao có thể tin

Vân C sắc mặt xám xịt, nhanh chóng biện hộ.

- Ta tự biết đúng sai, không cần ngươi nói, có tự vả không hay cần ta đến giúp.

Chấp pháp dẫn đầu khó chịu Vân C, vô lý quát lên, hắn chẳng để tâm đến ý tứ lời nói của Vân C.

Vân C như muốn khóc, tuy hắn nói là sai sự thật nhưng mà có cần vô lý như vậy không, ít gì cũng phải nghe hắn nói đểu thêm vài câu chứ.

“Bạch, bạch, bạch”

Hắn cay đắng tự vả miệng 3 cái, nếu hắn không làm vậy thì hàm răng hắn sẽ bị Luyện Khí tầng 12 tán rụng hết. Nhục nhã quá, hắn liếc Vân D rồi lại liếc Vân Phong mà nhanh chóng chạy về phòng, mặt mũi nào còn ở đây. - Mấy người các ngươi cũng tự vả đi, còn chờ gì.

Chấp pháp dẫn đầu nhìn lần lượt những tên bị hắn hỏi, rộng miệng mà nói. Nhưng tên này thần tình đen xì, ngập ngừng rồi cũng tự tát, sau đó đều chạy đi như Vân C. - Hừ, vậy sự thật đã sáng tỏ, tên này tự rước họa, không nên trách ai.

Chấp pháp dẫn đầu chỉ chỉ thân thể nằm trên đất lạnh lùng nói, đảo mắt một vòng Diễn Võ trường, rồi sau đó rời đi cùng 4 chấp pháp khác, nơi này hết chuyện, hắn về “uống sữa” vợ hắn cái, rồi lâu lâu lại quan sát bọn này tiếp.

Vân Phong nhìn tình cảnh này, trong đầu như có điều suy nghĩ, cách nói ứng xử của tên này hình như cố ý nghiêng về phía ta, sau đó rời đi, chỉ để lại bọn người phía sau ngơ ngác về chuyện xảy ra hôm nay.

Đằng sau đó cáo vài thiếu nữ nhìn bóng lưng hắn mà không ngừng rung động, hắn không phải phế vật, mà lại còn rất mạnh. … Dược đường là nơi chuyên cung cấp các loại thảo dược hay linh dược cần thiết cho con cháu Vân gia, nhưng cũng không phải ai cũng có thể được cấp, không phải luyện khí nào cũng được cung mà nó đều có quy định. Dược đường hầu như chỉ cung cấp cho con cháu Vân gia từ Luyện khí tầng 6 trở lên, đồng thời do đều kiện dược khan hiếm và đắt tiền nên cũng tùy theo cấp độ mà phát, thí dụ như luyện khí tầng 6 mỗi tháng chỉ được một cây Linh Tu thảo và vài cây chữa thương cấp thấp, tầng 7 thì 2 tháng 3 cây cùng vài loại dược liệu trị thương, tầng 8 thì mỗi tháng 2 cây,…cứ thế tính tới, còn Linh sư cảnh thì hàng thanh thiếu niên hiện giờ không có, cho dù có thì cũng trở thành nhân vật cao tầng không cần những dược liệu cùi mía này, Linh dược dùng cho Linh Sư cảnh thì tự kiếm, mạnh ai nấy giữ, trong Dược đường cũng không hề có, ở Dược Các thì lâu lâu cũng mới bán vài gốc mà thôi, tự kiếm tiền mà tranh thủ.