Chương 39: Ngươi Là Ai?

Bóng hình chậm bước tới chợt tỏa ra sát ý hai người song thủ vận tiên khí đánh một trưởng thật mạnh vào giữa lồng ngực người nọ, một kích này do hai người Đóa Ly và Tử Yên dùng toàn bộ sức lức bình sinh thôi động tấn công cho dù đối phương có nội thể căn cơ vững chắc đến đâu cũng bị một kích này đánh vỡ nội tạng bên trong lập tức thổ huyết mà chết nhưng hai người đã đánh giá thấp người nọ, cư nhiên không tin vào mắt mình hắn vậy mà lại không sao cả. Chỉ một tia ý niệm liền khiến hai người quỳ rạp xuống chân tay vô lực không chút phản kháng.

Tiêu Dao tiến tới vẻ mặt bình thản nói:

- Hai vị sư muội đây là đang muốn làm gì? tại sao lại ra tất sát kích ám hại sư huynh người đã cứu mạng các ngươi chứ. Nói ta biết vì nguyên cớ nào khiến hai muội làm vậy.

hai người trầm mặc không nói, biết rõ một điều người trước mặt mình hiện tại là một tồn tại vô thượng chứ không phải vị sư huynh trước kia có điều hắn có thể làm ra toàn bộ cử chỉ và hành vị giống với sư huynh nhưng có chút xa mà gần khiến trong lòng có một loại nguy hiểm không thể nói ra. Thấy hai nữ nhân kia trầm mặc không nói người nọ liền trực tiếp nói ra bí mật của Đóa Ly và Tử Yên khiến hai ngươi kinh hãi.

Tiêu Dao sắc mặt biến đổi trở nên nham hiểm nói:

- Nếu hai người sư muội đã không nói vậy thì để ta nói trước, Đóa Ly ngươi trong mình mang thể chất '' Thuần Huyết Cổ Tộc Mạn Vực '' nhưng chưa hề thức tỉnh nó. Còn Ngươi Tử Yên, ngươi chính là một yêu thú biến dị ngoại vực do sư phụ cưu mang nhận dưới danh nghĩa tu sĩ nhân tộc đúng chứ.

Bí mật lớn của hai người chưa từng một ai biết đến thế nhưng trước mặt người nọ mang giáng vẻ của vị đại sư huynh Tiêu Dao lại bị hắn nói ra toàn bộ chân tướng, điều này khiến cho hai người thần thái trở nên run rẩy như bị nói chúng tim đen, không cách nào biện minh.

Đóa Ly không kìm được truy hỏi ngược lại:

Còn ngươi thì sao, ngay từ lúc chúng ta tỉnh lại ở nơi này ngươi luôn giấu diếm không chút sự thật đem nói ra là ta đã nghi ngờ rồi cộng với hành động cử chỉ thân mật quá mức giống với đại sư huynh của bọn ta như vậy đã đủ để chứng minh ngươi không phải huynh ấy, Ngươi rốt cuộc là ai mau hiện thân đi.

Tiêu Dao lúc này trong lòng cười lạnh nói:

Ta chính là đại sư huynh của các ngươi đây, lấy oán báo ân còn ngược lại truy hỏi ta. Đúng là cứu các ngươi thật là không đáng mà.

Tử Yên như nhận ra điều gì đó lên tiếng nói:

Ngươi,.. ngươi ta biết ngươi là ai rồi. Năm đó sư huynh ta đã đánh cho ngươi suýt nữa thần hồn câu diệt, nếu không phải có sư phụ ở đó thì ngươi cho dù có là Thái tử của Tinh vệ cũng phải chết hahaha, hay cho thuật dị hình hoán ảnh của ngươi đó Thái Tử Hoàng Đan.

Người nọ phát ra tiếng cười thỏa mãn vang vọng nhìn hai người liền trực tiếp biến đổi khuân mặt trở về nguyên trang, để lộ ra khuân mặt sắc lạnh đôi mắt đỏ huyết người nhìn vào giống như bản thân chìm vào hố sâu không cách nào thoát ra nhưng trong một cái chớp mắt hắn liền chở về nguyên trang đôi mắt xanh màu ngọc bích. Xoay người đi tới phía trước mặt hai người lúc này đang bị ý niệm không chế nói:

Các ngươi đã biết ta là ai rồi cũng không sao cả, vì các ngươi đang ở trong '' Ngoại Vực tinh Không '' một bí cảnh hay ngoại vực thu nhỏ do ta tạo ra nên các ngươi cho dù bổn sự có hồi phục hoặc trở nên mạnh hơn cả ta cũng không có biện pháp nào có thể thoát ra khỏi đây, năm xưa ta đã dùng đến cách này giam giữ và giết chết sư huynh các ngươi ở tại nơi này đấy.

Không tin vào mắt mình hai người bất giác rơi nước mắt nhìn về một hướng thấy bóng hình quen thuộc không chút khí tức đó chính Đại sư huynh Tiêu Dao của họ. Hắn giờ đây đã là khôi lỗi một cái xác rỗng cử động bằng linh khí, triệt để chết linh hồn đã bị Hoàng Đan đánh cho thần hồn câu diệt không thể bước chân vào luân hồi trùng sinh sống lại, tiên lực trong cơ thể hai người thôi động vận chuyện cố gắng thoát khỏi ý niệm khống chế của hắn nhưng càng cố gắng ý niệm trong đầu hai người càng áp chế khiến họ phải chịu đau đớn đến linh hồn.

Đóa Ly vẻ mặt thống khổ, đôi mắt ngấn huyết lệ nói:

Không ngờ Một Thái Tử của tiên vực lại là tu luyện ma công, ngươi cũng sẽ sớm nhập ma biến đổi thôi.

Hoàng Đan tỏ ý cười lạnh nói:

Tu Luyện Ma công nhập ma, haha trò trẻ con đó ta đây không cần.

Bàn tay người nọ đưa ra một ngọn lửa đen kịt bên trong lấp lánh với vô số ánh kim trắng phát ra tử quang khiến cho hai người không khỏi bất lực nhìn không tin được vào mắt mình thứ trước mặt là gì, bản thân hai người đã đọc vô số bí tịch di chỉ của tiên giới và một ít điển tịch thượng giới nhưng chưa bao giờ ghi chép nói về ngọn lửa đen bí ẩn trước mặt, thấy vậy người nọ hắn lên tiếng giải thích nói:

Đây là ngọn lửa do pháp tắc ta mượn ngoại công khí tiên tu vi vạn năm đánh đổi mới thu về được một chút như vậy, bao hàm rất nhiều thứ kì bí bên trong chỉ cần một tia ý niệm khống chế của ta sai sót nó sẽ phản tác dụng lập tức nuốt chọn lấy ta thiêu đốt bổn nguyên linh hồn tan biến vào hư ngay lập tức nhưng đó cũng là thứ giúp cho ta trở nên cường đại khi ta tu luyện ma công mà không bị nhập ma, mỗi khi cần ta luyện hóa đánh đổi tu vi vạn năm của mình nuốt một phần nhỏ ngọn lửa đen sau đó từ thể chất lần tu vi của ta trở nên thông thiên cường đại đừng nói đến nhưng kẻ cùng cảnh giới đấu với ta, cho dù có nghìn tên trước mặt cũng bị ta một quyền kích cơ bản đánh chết huống chi ta chưa cần dùng tới công pháp hay pháp khí phụ trở tấn công, Ngọc Hàn Điện vài trục vạn đệ tử đều đã bị ta giết chết và biến bổn mạng linh hồn trở thành tế phẩm chân nguyên chi lực cho ta nhưng chúng cũng chỉ giống như tăng thêm một giọt nước nhỏ mà thôi.

Đóa Ly làm ra vẻ buông bỏ nói:

Vậy tại sao không trực tiếp giết chết bọn ta đi ngược lại còn,....

Hắn liền điểm chỉ lên mi tâm giữa chán của Tử Yên một tiếng thái kêu gào rồi chợt đứng lên cúi đầu hành lễ rồi quỳ rạp xuống, đôi mắt nàng giờ đây trở nên vô hồn giống như một con rồi đã bị thao túng, Đóa Ly cả giận mắng chửi hắn liền bị Tử Yên bên cạnh tiến tới tát thẳng liên tục vào mặt miệng nàng còn nói '' Ngươi không biết tốt xấu, giám lăng nhục chủ nhân ta đây sẽ vả cho ngươi câm miệng ''.

Đóa Ly nước mắt huyết lệ cắm phẫn nói:

Ngươi tên ma đầu khốn kiếp ta nguyền,.. rủa ngươi.. sẽ có một ngày ngươi phải trả giá.

Hoàng Đan phấn khích cười ha hả nói:

Mắng chửi rất hay, ta đây chưa muốn biến ngươi thành nô lệ là muốn dày vò ngươi sống không được, chết cũng không song. Nếu phải cần thiết một tia ý niệm liền khống chế ngươi biến bổ mạng linh hồn ngươi trở thành nô lệ như sư muội của ngươi vậy. !