Chương 23: Tranh Đoạt '' - '' ( Mộng Hồi Tưởng cơ ý ) (8)

- Trở về Trung Địa sau ba ngày ngự không phi hành liên tục không ngừng nghỉ, trong thành trấn lúc này nhộn nhịp vô cung người qua lại trên bầu trời tiên giả ngự không bay khắp nơi: Cuối cùng đã được nghỉ ngơi sau một quãng thời gian, vừa đặt lưng xuống chưa được bao lâu liền thi triển thần thức cảm nhận được sung quanh đều là thiên ma đã che giấu khí tức hòa trộn vào con người cải trang, hắn vốn không mấy bận tâm lắm nhưng một vài khí tức quen thuộc của đồng môn trong đó hắn cảm nhận được là Hồng Cơ Diễm. Nàng ta vậy mà cũng đạt đến cảnh giới Kết Đan Sơ kì cảnh, hiện giờ đang thu liễm hơi thở và khí tức. Cũng đã mười mấy năm kể từ lần còn ở bí cảnh loạn tinh nguyên không biết giờ nàng ta thay đổi thế nào a.

- Tịch Nguyệt Truyền âm trêu trọc nói: Mạc Cung Đạo Hữu Còn không phải ngươi đang nhớ nhung nàng ta sao, đi mà sử dụng dịch dung đan thuật của ngươi mà gặp người ta thôi còn chần trừ gì nữa. Nghe thấy mấy lời này Mạc cung có chút khó chịu, da mặt ta đâu có dày sau đó cố tình trả lời: Không chút hứng thú đâu, phải rồi... còn không phải bên cảnh ta đây có một thần tiên đến từ thượng giới sao ( giám trêu ta trước ).

- ( Nghe thấy vậy Tịch Nguyệt cả giận nhưng cũng không nói gì cả, bản thể bây giờ chỉ là dựa vào một chút tiên khi thu được từ bình ngọc duy trì bổn mạng linh hồn, nếu không có nó đã sớm hồn phi phách tán từ lâu rồi. Việc đặt bản thân mình tin tưởng vào Mạc Cung một kẻ xa lạ với vô số bí mật đôi khi còn không giám tin những chuyện hắn làm ra nhưng, đó thực sự là sự thật vì bản thân ta vốn là Cửu Công chúa sinh ra ở ''Thượng Giới Nhi Nguyên'' chưa một lần biết được một phàm phu tục tử ( Phàm Nhân ) phải trải qua bao nhiêu chuyện đi bao nhiêu con đường gặp qua bao nhiêu số kiếp nguy cơ tử vong mới có thể đặt một chân đến được tiên giới tu tiên, hắn bây giờ chỉ là một tu giả có chút pháp lực nếu thực sự so sánh với tiên nhân trong mắt bọn họ hắn cũng chỉ là một con sâu cái kiến thất quá bé nhỏ không đáng để bận tâm. Qua những lời hắn nói, qua bao nhiêu câu truyện '' Ta mới chỉ hiểu rõ được hắn một chút xíu không đáng nhắc tới, khi được hắn phá giải phong ấn giam giữ bản thân không biết đã vô thức đặt cược vào hắn ta bao giờ.''

- Bên trong kết giới gian phòng thuê, Từ cửa sổ lầu các cao đánh mắt nhìn về phía xa cảnh vật sung quanh Tịch Nguyệt trong chưa bao giờ biết đến một thế giới trần tục lại nhiều sắc màu như vậy bất giác linh hồn có một loại cảm ứng khó diễn ta thành lời, bản thế giờ chỉ là bổn mạng linh hồn muốn khóc hay buồn rồi cả tức giận cũng không thể biểu hiện ra. Nỗi căm phẫn khi phải chứng kiến Tiên Tộc của mình bị giết hại đày đọa mà bản thân khi đó thúc thủ vô pháp không làm được gì bảo vệ họ trong lòng có chút hổ thẹn, quay người lại về phía sau không biết từ bao lâu Mạc cung đã đả tọa ngồi thiền tu dưỡng chân khi tiêu hao mắt nhắm nghiền, để tránh không làm phiền hắn thiền tu nàng lặng lẽ biến thân trở về bình ngọc. Vừa trở vào trong, ánh mắt sắc lạnh của Mạc Cung liền từ từ mở ra, thân ngồi bất động Chỉ là không biết bây giờ hắn đang suy tính điều gì.?

Tiên Giới: khung cảnh dần thay đổi chuyển tới một Tiên Trận che giấu khí tức trong sâu thẳm khu rừng với vô số cây cổ thụ to lớn đi sâu vào bên trong là khối thạch bích khắc chữ " Phụng '' rêu phong đã bám lên nhìn đã không rõ. Ngay đó không xa là một gian nhà tiểu trúc đơn sơ nhưng tỏa ra xương khí trắng bay thoảng mờ nhạt trong nhà trúc một nữ tử thân hình nhỏ nhắn tóc cột búi hai bên, mặc sam y phục lam đang ngồi đả tọa chợt phát sinh dị biến phun ra một ngụm máu... khí tức toàn thân bấn loạn ngã người sang bên phải, tay còn lại cầm một khối ngọc thạch khắc hai chữ " Hoàng Đan " khí tức ảm đạm dần nhạt đi: Không... mọi chuyện không thể nào như vậy được ( chỉ nghe thấy tiếng khóc lớn xé lòng vang vọng khắp gian nhà trúc ). Sư Huynh ngươi là tên thất hứa rõ ràng ngươi nói rằng mình chỉ đến Hồng Hoang tìm dược bảo ấy vậy mà bây giờ ngươi lại đã thân thủ đạo tiêu táng mạng.

Nàng là Phụng Y Nhiên tiểu sư muội của Hoàng Đan, sau khi sư phụ của hai người đi đến thượng giới hơn vạn năm trước thì một vài trăm năm sau Hoàng đan dẫn theo tiểu sư muội rời khỏi Tiên môn tránh đời khi đó hắn đã là Phá hư cảnh hậu kì trong số các tiên giả thực lực cũng chỉ thuộc vào Cấp Hạ tiên không đáng nhắc đến, sau khi đọc được thư pháp sư phụ để lại và giấu tất cả mọi chuyện sư phụ căn giặn bản thân càng thêm phần chắc chắn phải cùng sư muội rời khỏi tiên môn càng sớm càng tốt, tránh được đầu sóng ngọn gió quả nhiên vừa rời khỏi chưa lâu đã bị người từ cao tầng tiên điện cử người truy tìm giấu vết nhưng không thể tìm thấy được, Lúc này đây ở phía Đông bắc tiên giới vạn tượng nơi này là một khu rừng lớn với vô số đồi núi trùng điệp nơi tu tập của các Tiên thú, hắn bố trí trận pháp phòng ngự xây dựng một gian nhà tiểu trúc để tiện bề giúp cho tiểu sư muội và hắn cùng tu luyện, ngoài ra khi không bế quan hắn lại làm đất trồng xuống một vài cây tiên thảo quý hiếm khi nào muốn có thể lấy chúng làm nguyên liệu luyện đan ít phải tiến đến Tiên Thành trao đổi mua bán để lộ hành tung.

Tuy tiểu sư muối hắn đã đạt đến Đại Hư Cảnh nhưng vẻ bề ngoài cũng chỉ là mội tiểu nha đầu tuổi tầm tám chín, nhưng so về năm tu hành thì đã sáu bảy trăm năm đạo hạnh. Hắn vốn xuất thân chỉ là một phàm nhân ở núi Cư Lĩnh thuộc tiểu thế giới '' Giao Chỉ '' từ nhỏ không người thân thích, năm bảy tuổi được thu nhận bởi một đám thổ phỉ núi Cư Lĩnh ngay ngày chỉ là một thằng nhóc làm công việc dọn dẹp cho ngựa ăn trong sơn trại nhưng bình yên cũng chỉ kéo dài đến năm hắn mười bốn tuổi. Khi đó hắn đang trong thời điểm luyện tập võ nghệ để vào hàng ngũ thổ phỉ thì may mắn trong một lần xuống núi gánh nước thoát được một kiếp bỏ mạng, từ dưới sơn cốc đang gánh lấy nước nhìn từ xa thấy khói của sơn trại cháy lớn khắp nơi liền một hơi bỏ việc chạy lại trên núi xem sét tình hình, đạp vào mắt hắn là khung cảnh chết chóc ( Toàn bộ người ở sơn trại núi Cư Lĩnh vậy mà đều đã bỏ mạng không rõ nguyên nhân ), tay sờ kiểm tra từng cỗ thi thể thì chỉ nhìn thấy nội tạng bên trong giường như đánh bị đánh nát gân cốt đứt gãy chết đau đớn vô cùng.

Nhưng Ngày sau đó hắn dọn dẹp chôn cất toàn bộ mọi người rồi xuống núi học chữ quyết tìm ra hung thủ đã sát hại người ở Sơn Trại núi Cư Lĩnh, trong một lần nghe lén được cuộc nói chuyện của đám người quan gia nói rằng chính chi huyện lệnh đã mời cao nhân tu chân đến từ Tam Chân Tông một trong những tông môn tu chân ở Giao Chỉ, tay nắm chặt đưa ra quyết định cướp hết toàn bộ tài sản vàng bạc tìm đến núi Tam Chân Tông tu luyện thuật pháp tìm người báo thù.