Chương 18: Tiệm cơm nhỏ tâm linh

Editor: SCvitao

Ngụy Gia Minh lang thang không có mục tiêu trong thành phố W, hắn không có mục đích, không có suy nghĩ.

Hắn không biết bản thân đi bao lâu, chỉ cảm giác bản thân đang đói khát, để chống đỡ cơ thể, hắn lựa chọn tìm một tiệm cơm ăn cơm.

Liếc mắt nhìn lại, có một tiệm cơm hấp dẫn ánh mắt nhất trên con đường này, tương đối mới, nhìn qua làm người ta có chút hảo cảm.

Đồ ăn trong tiệm khá ngon, chỉ là không có canh cà chua trứng.

Bất quá viên kẹo mà bà chủ tặng, không ngọt, nhưng có loại cảm giác ấm áp.

Cuộc sống cần một chút ngọt

La Cẩm Bình kinh ngạc nhìn cà chua trước mặt, lần đầu tiên dùng góc nhìn ngôi thứ ba đi quan sát cuộc sống những người khác.

Cô tưởng ý định của Vạn Tự Lâu là để cô hiểu tình cảnh của khảo sát viên trước, rồi mới đi làm một bữa ăn có thể đả động hắn, cũng chỉ có như vậy mới có thể xứng với đồ vật mà họ phải trả giá.

Canh cà chua trứng rất dễ làm, bình thường ở tiệm cơm đều sẽ đánh tan trứng gà, thêm chút nước và bột mì, cà chua lột vỏ rồi cắt nhỏ, tiếp theo cho hành gừng vào nồi xào thơm, cà chua cho vào nồi cũng xào nhừ, thêm nước rồi đun sôi, lúc này lại thêm cà chua cắt khối, cho trứng, thêm sốt, cuối cùng thêm muối, muốn thơm hơn còn có thể thêm vài giọt dầu mè.

La Cẩm Bình không tính toán làm như vậy, đối với Ngụy Gia Minh mà nói, canh trứng gà mà hắn cần hẳn là phần canh trứng gà mà hắn làm cho con gái mình.

La Cẩm Bình bắt đầu làm theo các bước đã xem mấy lần: Cắt cà chua, đánh tan trứng gà, đun nóng dầu trong nồi, cho cà chua vào xào, xào mềm thì thêm nước.

Trứng gà cho vào nồi nấu, không cần đánh tan, cuối cùng thêm hành thái.

Đây là canh cà chua trứng mà Ngụy Gia Minh nấu cho Ngụy Trân Trân.

Vì nhớ Trân Trân, mỗi một ngày Ngụy Gia Minh đều sẽ làm một phần canh cà chua trứng như vậy, sau đó cứ để bát canh như vậy cho đến ngày hôm sau.

Đối với những chuyện tiếp theo xảy ra cho Ngụy Gia Minh, La Cẩm Bình cũng không rõ ràng, cô nấu xong đồ ăn đã bị Vạn Tự Lâu đuổi ra ngoài.

La Cẩm Bình: Sao lại có cảm giác như dùng xong thì bị ném đi.

Khi cô tỉnh lại, chung quanh vẫn là một mảnh đen nhánh, cô nhìn thời gian, liền phát hiện thời gian căn bản không trôi đi, phảng phất cô chỉ ngây người một lát.

Nằm ở trên giường La Cẩm Bình căn bản không ngủ được, vẫn luôn nghĩ tới chuyện của Ngụy Gia Minh mà cô thấy ở Vạn Tự Lâu.

“Ca Ca, cậu nói xem, kết quả của Ngụy Gia Minh sẽ thế nào?” Cô nghiêng thân, nói ra suy nghĩ của bản thân cho Ca Ca bên cạnh.

“Theo số liệu biểu hiện, Ngụy Gia Minh đã rời khỏi Vạn Tự Lâu, chấp niệm của hắn đã đạt chuẩn.” Ca Ca sờ sờ bụng, lấy ra một ít tin tức.

“Vậy nói cách khác, người một nhà Tần Dung đã chịu trừng phạt.” La Cẩm Bình nghe vậy lập tức hưng phấn, ai cũng không muốn thấy cả một nhà đều là người xấu còn có thể ung dung ngoài vòng pháp luật.

“Ca Ca không biết, Vạn Tự Lâu sẽ thực hiện chấp niệm của hắn.”

La Cẩm Bình rất vừa lòng với kết cục này, còn có, hy vọng Ngụy Gia Minh có thể lấy lại tinh thần, có một cuộc sống tốt đẹp.

Ngày hôm sau lại là một ngày cần dậy sớm, La Cẩm Bình đi chợ mua đồ ăn từ sáng sớm.

Ngày hôm qua cô mua nguyên liệu nấu quá ít, về sau có một ít khách tới cũng không có nhiều lựa chọn, chỉ có thể ăn những món còn nguyên liệu, như vậy đối với một tiệm cơm nhỏ thì rất không ổn, còn cần cải tiến.

Vì thế La Cẩm Bình quyết định hôm nay mua nhiều một chút, cũng vừa lúc có thể nhờ người bán giao hàng cho mình, không cần tự mình xách về.

Chỉ có loại thời điểm này, cô sẽ hy vọng bản thân có một người bạn trai có thể dựa vào một chút.

Đột nhiên một thân ảnh lướt qua trong đầu cô, thiếu niên cao lớn giống như liền xuất hiện trước mắt cô.

La Cẩm Bình lắc lắc đầu, cũng không biết vì sao cô tự nhiên nhớ tới hắn, rõ ràng đã quên rồi.

Cô dứt khoát lưu loát mặc cả với người bán rau củ, La Cẩm Bình liền về tiệm cơm nhỏ chờ ông chủ giao hàng.