Tại Phủ Đông Ninh, trong sự chú ý của năm đại gia tộc, tám đại Đạo Viện, thiếu niên áo trắng đeo kiếm bình tĩnh đi đến lôi đài, đưa hay tay ra sau lưng rút ra hai thanh kiếm từ trong vỏ kiếm.
Mỗi tay một kiếm, mũi kiếm chĩa xuống đất, mặt y lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Hổ Yêu.
"Lại thêm một tên tiểu gia hỏa." Mặt Hổ Yêu run rẩy, trên mặt nó cũng có một vết thương, toàn thân có hơn mười vết nữa, nhưng vết thương ở bụng là lớn nhất.
"Giết." Nó không muốn dây dưa, nên liền lao tới đánh liền.
Thiếu niên áo trắng hai tay hai kiếm cũng lao tới trực diện.
"Bành!"
"Bành!"
"Bành!"
Hổ Yêu cùng với thiếu niên áo trắng Yến Tẫn vậy mà va chạm chính diện, Hổ Yêu tuy rằng thoạt nhìn cường thế hơn, lực lượng mạnh hơn, tốc độc cũng nhanh hơn nhưng giống như ưu thế rất có hạn. Thiếu niên kia cầm hai thanh kiếm, một âm một dương, khi có lực tác động lên một thanh kiếm thì lực lượng sẽ bị áp súc lại bộc phát qua thanh kiếm còn lại. Lực áp lên cành mạnh thì lực bộc phát lại càng mạnh mẽ.
Y hoàn toàn dùng phương pháp đối cứng để chém giết với Hổ Yêu.
Thậm chí kiếm thuật của thiếu niên áo trắng rõ ràng cũng đã đạt tới cảnh giới Hợp Nhất, kỹ xảo cao minh hơn, nên trên thân Hổ Yêu lại có thêm một vết thương.
"Kiếm thuật của thiếu niên áo trắng này cũng đạt tới cảnh giới Hợp Nhất rồi, không thua gì Mạnh Xuyên."
"Hơn nữa y có lẽ trời sinh thần lực, nếu không lực lượng sẽ không có khả năng đánh đồng cùng với Hổ Yêu"
"Tiểu gia hỏa này nhìn mỏng manh thế mà lại có thần lực trời sinh?"
Cả đám người đều kinh ngạc.
Mạnh Xuyên cũng kinh ngạc, có nhiều người rất đặc biệt, từ nhỏ đã có khí lực cực lớn hoặc là tốc độ cực nhanh, cũng giống như đồng môn Vạn Mãng của hắn, chính là người trời sinh thần lực, khi đạt cảnh giới Tẩy Tủy đã có thể đánh ngang với cảnh giới Thoát Thai. Những người trời sinh thần lực, đa phần khi lớn lên đều vô cùng cường tráng, nhưng dáng người của vị thiếu niên tên Yến Tẫn này mà lại là người trời sinh thần lực, quả thật hiếm thấy.
Thiếu niên áo trắng mượn nhờ cảnh giới Hợp Nhất, Thân Tâm Kỹ hợp nhất, bộc phát lực lượng cũng khoảng tám phần Hổ Yêu! Tốc độ cũng khoảng bảy phần Hổ Yêu, lại cộng thêm song kiếm chi thuật, nên hoàn toàn không yếu hơn đối phương chút nào, đánh chính diện cũng có thể làm cho Hổ Yêu thương thế càng thêm nặng.
"G...rào....ooo" Hổ Yêu lại gào lên lần nữa, bộ lông đỏ thẫm phát sáng lên, uy thế móng vuốt tăng vọt, lại bạo phát huyết mạch Yêu Vương một lần nữa!
"Đoành!" Một tiếng vang thật lớn.
Thiếu niên áo trắng dùng song kiếm ngăn cản, cả người bị oanh kích lui về sau mấy bước, khóe miệng có một tia máu, nhưng vẫn cố gắng đứng vững, mặt vẫn lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Hổ Yêu.
"Dám ngăn cản chính diện?" Mạnh Xuyên thấy thế có một chút kinh ngạc: "Cũng đúng, khi Hổ Yêu bộc phát huyết mạch Yêu Vương, lực lượng này hoàn toàn có thể nghiền ép ta. Nhưng đối với thần lực trời sinh như Yến Tẫn thì ưu thế lực lượng của Hổ Yêu không còn lớn như vậy, hơn nữa sự am hiểu kiếm thuật của Yến Tẫn cũng giảm bớt lực lượng công kích.
"Hả?" Hổ Yêu không thể tin được, lúc này nó bay nhào lên, tiếp tục tấn công điên cuồng.
Chỉ nghe "phốc" một tiếng, do lúc này nó bộc phát toàn lực, không áp chế được nữa nên phần vết thương cực lớn ở bụng lại vỡ ra, máu tươi tuôn trào, thậm chí máu cũng chảy ra ở các vết thương khác
Thiếu niên áo trắng thấy thế, không chút do dự xông lên, song kiếm tiếp tục tấn công điên cuồng.
"Đáng chết, đáng chết, nếu như không phải tên tiểu tử vừa rồi làm ta bị thương quá nặng..."Hổ Yêu vô cùng phẫn nộ, các vết thương khác đều là vết thương nhỏ, nhưng vết thương ở bụng lại quá lớn, quá sâu nên khi bộc phát toàn bộ lực lượng huyết mạch thì không ép được miệng vết thương nữa.
Nếu như vẫn hoàn hảo như lúc đầu, nó sẽ có thể áp chế tên tiểu tử áo trắng này. Tên tiểu tử này tuy thân thể mạnh hơn, cận chiến thì càng hung mãnh, nhưng Hổ Yêu nó cũng không sợ hung mãnh. Ngược lại, tên nhóc dùng đao trước kia, cứ vừa sáp lại thì liền tách ra, lẩn nhanh vô cùng, lại còn dùng khoái đao, thân pháp quỷ dị phiêu hốt mới khiến nó trọng thương thế này.
"Phốc phốc phốc." Thương thế quá nặng nên không thể bộc phát lực lượng huyết mạch Yêu Vương, do đó cả lực lượng lẫn tốc độ đều trở nên yếu hơn, nó hoàn toàn bị thiếu niên áo trắng áp chế, vết thương trên người càng ngày càng nhiều.
"Lúc trước bị Thần Ma của loài người bắt sống là ta đã xác định có ngày hôm nay!" Hổ Yêu cảm giác được tính mạng của mình đã đến lúc tận, nên khi kiếm kia của tiểu tử áo trắng đâm tới, nó không buồn chống cự nữa.
Phốc.
Một kiếm đâm vào trán Hổ Yêu, xuyên qua đầu nó!
Hổ Yêu, tử vong!
Nó không thể đánh mười trận, chỉ mới hai trận đã chết rồi, hơn nữa còn chết trong tay hai thiếu niên cảnh giới Tẩy Tủy.
"Vậy mà giết chết được..." Trong lúc nhất thời, toàn bộ phía dưới đều tĩnh lặng
Thiếu niên áo trắng rút kiếm, đi xuống lôi đài.
"Ngọc Dương Cung Yến Tẫn, ngươi không đánh tiếp sao?" Quan viên triều đình dò hỏi, theo lý chỉ cần đánh thắng và ở lại lôi đài, Ngọc Dương Cung sẽ sắp xếp yêu thú mạnh hơn.
Thiếu niên áo trắng không trả lời, chỉ đi về vị trí của mình.
Quan viên triều đình cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Nếu như đi xuống lôi đài, đồng nghĩa với bỏ cuộc. Lúc này mọi người đợi cho các binh sĩ của Ngọc Dương Cung dọn dẹp thi thể Hổ Yêu và đưa yêu thú mới đến.
"Hả?" Mạnh Xuyên ngồi ở đó, phát hiện thiếu niên áo trắng đang đi thì ngừng lại ở khu vực Đạo Viện Kính Hồ, nói giọng lạnh như băng: "Nếu như không phải ngươi đánh nó trọng thương, tốc độ của nó còn có thể nhanh lên ba thành, nó sẽ càng có thời gian bộc phát huyết mạch Yêu Vương thành công, đến lúc đó, chính ta cũng chỉ có thể trốn chạy để khỏi chết."
Nói xong, y tiếp tục đi về vị trí của mình.
Thanh âm của y có một chút lạnh, lúc y nói chuyện, viện trưởng của Đạo Viện Kính Hồ và sáu vị đệ tử cũng không lên tiếng.
Nhìn y rời đi, trở lại bên cạnh cung chủ Ngọc Dương Cung ngồi xuống.
"Vị này tên là Yến Tẫn, từ đầu tới đuôi cũng chỉ nói một câu, mà lại nói với Mạnh sư huynh!" Vạn Mãng kinh ngạc nói.
"Đúng vậy, từ lúc lên lôi đài đến lúc trở về, chỉ nói đúng một câu này, cũng đủ lạnh lùng." Mạnh Xuyên cũng tò mò nhìn vị thiếu niên áo trắng kia.
Hắn có thể cảm giác được vị kia thiếu niên áo trắng kia toát ra vẻ kiêu ngạo từ trong xương cốt, hơn nữa toàn bộ người cứ như làm từ hàn băng ngàn năm, không thèm để ý người khác.
Khi quan viên triều đình hỏi, y cũng không trả lời một câu, vậy mà lại đơn giản đi tới nói với Mạnh Xuyên một câu, hiển nhiên không muốn chiếm công của Mạnh Xuyên.
"Kẻ gọi là Yến Tẫn này, nhìn tướng mạo cũng còn trẻ, hình như còn nhỏ hơn cả Mạnh Xuyên?" Tộc trưởng Mạnh gia Mạnh Viêm Bình nói khẽ.
"Thoạt nhìn tuổi không lớn." Mạnh Đại Giang nói: "Nhưng thiên phú cao vậy lại chỉ mới cảnh giới Tẩy Tủy, cho nên nhiều lắm hẳn chỉ mới 14,15 tuổi."
Thiên phú cao, mặc dù sau lưng không có đại gia tộc, cũng sẽ có Đạo Viện dốc sức tài bồi, tốc độ tu hành sẽ không chậm.
"Bắt đầu rồi." Tộc trưởng Mạnh Viêm Bình nói, lại thêm một con yêu thú lên lôi đài.
"Đây cũng là một đầu Đại Yêu, nhưng chỉ là Ngưu Yêu. Xem ra cung chủ Ngọc Dương Cung đã cố tình chuẩn bị Hổ Yêu cho Xuyên nhi và vị tiểu hữu Yến Tẫn kia." Mạnh Đại Giang vừa cười vừa nói.
Hổ Yêu hiếm gặp và lại còn nguyên vẹn, hầu như không có khuyết điểm, nếu không phải bị bỏ đói lâu ngày, thực lực giảm mạnh thì cả Mạnh Xuyên lẫn Yến Tẫn đền không có tư cách đấu cùng với cấp độ Đại Yêu như Hổ Yêu.
Từng đệ tử cảnh giới Thoát Thai của Tám đại Đạo Viện tiếp tục lên lôi đài, chém yêu.
Tuổi tác của đệ tử cảnh giới Thoát Thai cũng lớn hơn một chút, nhỏ nhất là mười sáu tuổi, lớn nhất là hai mươi tuổi. Lớn hơn nữa thì không thể ở lại Đạo Viện rồi, mà phải đi phục vụ quân dịch.
Dựa theo quy củ của Đạo Viện, cảnh giới Tẩy Tủy chỉ có thể tu hành tại Đạo Viện đến 18 tuổi. cảnh giới Thoát Thai là tối đa 20 tuổi. Về phần cảnh giới Vô Lậu? Khi trở thành cảnh giới Vô Lậu là phải rời Đạo Viện, vì nơi đó cũng không còn gì để dạy nữa.
Việc chiến đấu trảm yêu của các đệ tử cảnh giới Thoát Thai tiếp tục đến tận sau giờ ngọ mới kết thúc.
Hai mươi tư đệ tử cảnh giới Thoát Thai đều mạnh mẽ hơn. Trong số đó có ba người đã ngộ ra bí kỹ, lại có căn cơ cảnh giới Thoát Thai nên đều mạnh hơn Mạnh Xuyên và Yến Tẫn. Do đó chiến đấu cũng càng đặc sắc. Tuy nhiên so về tiềm lực thì các đệ tử cảnh giới Thoát Thai không bằng Mạnh Xuyên. Trong số ba người thì hai người ngộ ra bí kỹ năm mười tám tuổi, người còn lại đến tận mười chín tuổi mới ngộ ra. Do đó, so với Mạnh Xuyên thì hy vọng trở thành Thần Ma của bọn hắn cũng thấp hơn.
Phụ thân của Mạnh Xuyên và một vị khác trong Mạnh Gia gọi là Mạnh Chú, cả hai người đều ngộ ra bí kỹ năm mười chín tuổi, nhưng hy vọng trở thành Thần Ma cũng đều xa vời.
Hiện nay tại Phủ Đông Ninh, trong thế hệ trẻ tuổi thì người có thiên phú cao nhất, ngộ ra được "Thế" chính là Mai Nguyên Tri. Người thứ hai, chính là Mạnh Xuyên rồi. Sau đó mới đến ba vị cảnh giới Thoát Thai ngộ ra bí kỹ kia.
Thiếu niên áo trắng dĩ nhiên có thể tương đương với Mạnh Xuyên thậm chí là ưu tú hơn, nhưng y dường như là người xứ khác, nếu không thì không có khả năng ngay cả năm đại Gia Tộc Thần Ma cũng không có một chút tin tức về y.
"Chiến đấu của đệ tử tám đại đạo viện đều đã kết thúc." Quan viên triều đình cất cao giọng nói, thanh âm vang vọng khắp nơi: "Bây giờ chính là trận chiến chém yêu cuối cùng của ngày hôm nay."
"Trận cuối cùng?" Mọi người đều kinh ngạc, Mạnh Xuyên cũng lắng nghe, hắn cũng cho rằng đã kết thúc rồi.
Quan viên triều đình tiếp tục cười nói: "Trận cuối cùng là Mai Nguyên Tri đánh với Đại Yêu Ngô Công, đã ngưng luyện được yêu đan."
"Mai Nguyên Tri? Không nghĩ tới y hôm nay cũng muốn xuất thủ." Mắt của Mạnh Xuyên sáng lên.