Chương 30: Bắt Đầu Đào Khoáng

Chương 30: Bắt đầu đào khoáng

Sau khi đã về phòng chính,mặc dù không thể biết Cổ Tinh Linh,nhưng chắc chắn có liên quan đến đại thụ kia,mọi nỗ lực suy nghĩ về nó đều không thể,dù sao thì chỉ có một số kí ức nhỏ tại lúc đó là không bị phong ấn,nên hắn ta không thể làm được gì hơn ngoài xem đi xem lại tờ giấy.

Mọi thứ không có gì đáng nói,nên Trạch Tuấn cũng không còn để ý đến mảnh giấy truyền thừa mà đi về nhà chính.

Mọi người sau khi nhìn thấy kỹ năng đó cũng rất bất ngờ,nhưng cũng không phải là quá bất ngờ,dù sao thì bản thân hắn ta là điều kì lạ nhất cả nhóm,nên những điều kì lạ khác cũng không cần để ý quá nhiều nữa.

Đúng lúc này tiếng hệ thống cũng vang lên phá tan bầu không khí bên trong.

"Đã tìm thấy ravine,thỉnh túc chủ hôm sau đi đến nơi chỉ thị."

Trạch Tuấn cũng rất bất ngờ,vì hắn cũng biết rằng ravine là loại hang động tự nhiên như thế nào,đồng thời còn ở rất gần đây đâu.

Khi này trong một căn nhà màu đỏ gần căn cứ.

Một bóng hình của một người trung niên mặc áo lông cừu,tuy vậy hắn ta đã nhìn về phía căn cứ,lầm bầm một số từ,rồi ánh sáng gương xuất hiện mà mang hắn ta đi.

Bên này,mọi người vẫn đang ổn định lại tinh thần,dù sao hôm nay cũng khiến bọn họ phải quá bất ngờ,Trạch Tuấn có thể làm được điều đó,căn bản khiến họ mở rộng tầm mắt.

"Trông các ngươi hôm nay hơi lạ,có bị sao không?"Trạch Tuấn ân cần hỏi họ.

"Ta...ta....bọn ta không sao.Chúng ta không có bị thương,không....không vấn đề gì."Dạ Ưng bỗng chột dạ mà nối lắp bắp,xem ra là vẫn chưa thành thục.

Vài tiếng sau

Sau khi mọi người đã ăn xong mà chuẩn bị đi ngủ,Trạch TUấn cũng đang suy nghĩ về vấn đề ravine,dù sao thì ravine cũng không phải là nơi dễ bị chinh phục,nếu không thì hắn ta cũng trực tiếp mà đi vào soát quặng a.

Sáng hôm sau,mọi người vừa thức dậy,đã nhìn thấy Trạch Tuấn chuẩn bị những thứ gì đó,trông khá kì lạ với họ,nhưng đối vói Dạ Ưng thì hắn ta lại biết.

"Là mấy cây cúp đào quặng,ngươi định làm gì với chúng?"

Dạ Ưng cũng thấy kì lạ,tại sao hôm nay Trạch Tuấn lại muốn làm cúp đào quặng,chẳng nhẽ có ẩn tình.

"Không có gì,các ngươi chỉ cần cầm thứ này theo ta là được,à tất nhiên,Dạ Ưng và Aaron thì chỉ cần canh cho chúng ta mà thôi."

Trạch Tuấn cũng trả lời lại,dù sao việc đào quặng với hắn ta cũng quá quen,một hồi hướng dẫn bọn họ cũng không phải không thể.

"Hôm nay chúng ta đi đâu vậy,Trạch Tuấn?"

"Chúng ta cần làm gì với những cái này sao?"

Ryan hỏi Trạch Tuấn,vì dù sao Ryan cũng xuất thân từ quân đội,mọi thứ cũng cần phải rõ ràng với bọn họ.

"Hôm nay chúng ta sẽ đi đến một nơi,theo ta đi."

Trạch Tuấn sau khi chuẩn bị xong,nói với bọn họ rồi nhanh chóng phát tọa độ cho Dạ Ưng và nhóm của mình,do nhóm Ryan mới vào một thời gian nên họ vẫn chưa thể sử dụng «Bản Đồ Tâm Trí» mà phải theo sát nhóm của Dạ Ưng.

Sau chục phút đi qua các con phố,các tòa nhà,trước mặt họ là một tòa nhà màu đỏ,là một chung cư cỡ nhỏ với 5 tầng.

Sau khi bước vào chung cư,Trạch Tuấn như thường lệ bảo bọn họ bên ngoài,Trạch Tuấn cần ở bên trong lấy một chút đồ trước khi làm điều đó.

Trạch Tuấn sau khi đi qua những căn phòng,hầu như chỉ có Lõi Quái Vật,còn những chiếc két sắt và những thứ khác thì khá ít,dẫn đến hôm nay Trạch Tuấn chỉ lấy được thêm một chút.

Sau khi đã quẻt sạch khu chung cư này,cũng đã hơn 30 phút,Trạch Tuấn không để bọn họ chờ lâu đã bảo bọn họ tiến vào.

Bên trong tuy hơi bụi bặm,ánh sáng ở đây chủ yếu do Trạch Tuấn để lại,bọn họ mới nhìn rõ quang cảnh bên trong.

Trạch Tuấn sau khi tụ họp với mọi người tại lầu 1,mọi người cũng chưa hiểu tại sao Trạch Tuấn kêu họ vào,thì Trạch Tuấn đã tìm theo mô tả của hệ thống mà đi vào căn phòng dưới chân cầu thang.

Tại đó có một cầu thang dây leo xuống một mật đạo,chúng có vẻ như là một căn hầm hay một đoạn đường dẫn ra đâu đó,Trạch Tuấn cũng kêu bọn họ xuống bên dưới.

Sau khi mọi người đã xuống,Dạ Ưng cùng Aaron cũng xuống theo,cho đến khi bọn họ thấy một con đường khác,Trạch Tuấn cũng rẽ vào đó.

Sau đó Trạch Tuấn bảo Dạ Ưng và Aaron ở đây,không làm gì khác,chỉ cần canh cửa cho bọn họ,dù sao cũng không ai biết được nguy hiểm có ập đến bất ngờ từ bên ngoài hay không.

Sau khi mọi người tiến vào,Trạch Tuấn cũng sử dụng ma pháp ánh sáng mà chiếu sang đường đi,càng đi vào sâu thì càng dễ chịu hơn,đồng thời đường đi cũng càng ngày càng rộng hơn.

Sau 10 phút,bọn họ đứng tại mép hang mà nhìn xuống,là một khe nứt khổng lồ dưới lòng đất sâu,mọi người cũng hiểu ra tại sao hôm nay Trạch Tuấn đã đi đến đây.

Khe nứt này như một vết chém dài,kéo dài hơn 750m,như bị cắt vào da thịt,khiến cho một số nơi bị đứt quãng.

Sau khi Trạch Tuấn đã sử dụng «Lơ Lửng» ,bọn họ cũng chầm chậm rơi xuống,kể từ khi chuyển cấp pháp sư,mọi thứ dần trở nên dễ hơn hẳn.

Hiện nay hắn ta có thể sử dụng cả đồ của sát thủ lẫn pháp sư,theo như Mendel mô tả,thì sau mỗi lần thăng cấp,hắn ta sẽ càng mở khóa được đa dạng đồ hơn,như vậy hắn ta cũng có thể tiến triển thêm vời «Bậc Thầy Vũ Khí» mà chẳng phải lo về độ tương thích.

Sau khi đáp đất,đập vào mắt họ là những ánh sáng mờ ảo của những rêu đá,khiến cho khe nứt cũng trở nên huyền bí hơn bao giờ hết.

Mọi người khi này cũng đã bắt đầu nghe theo Trạch Tuấn sắp xếp,mỗi nhóm đi ra các hướng mà khám phá,riêng Alice cùng Linh Nhi sẽ do Trạch Tuấn bảo hộ.

Sưu.

Một tiếng gió thổi bên trên mặt đất,chỉ thấy những nơi chúng đi qua,toàn bộ sát thủ trong chớp mắt đã bị hạ gục.

Đến trước căn nhà đó,bóng hình kì lạ cũng nhìn vào bên trong,thở dài mà cũng nói một câu.

"Nhân loại kia,dù sao thì ta cũng chỉ có thể hỗ trợ ngươi đến mức này thôi,ta cũng không thể làm gì thêm nữa.Tạm biệt nhé,chúng ta sẽ còn gặp lại."

Chỉ thấy kẻ đó dần biến tan,trên cửa để lại một tờ ghi chú,những kẻ sát thủ kia là do một số thế lực khác phái đến,mặc dù không phải do những lão già kia,thì cũng là thế lực nào đó cũng đã săn đến tận khu ở cũ của bọn họ.

Tờ giấy sau khi cảm nhận luồng ma lực quen thuộc đã biến mất,nó cũng dần hòa vào xung quanh,mà chẳng ai có thể nhìn thấy.

Tại bên chỗ Trạch Tuấn.

Sau khi vừa đi vào được lúc,bọn họ cũng đã thấy rất nhiều tài nguyên-than,sắt,đá ma lực,....-mặc dù tuy chỉ phổ thông,nhưng trong những lúc này,chúng cũng là những tài nguyên hiếm có.

Sau hơn 4 tiếng khai thác,bọn họ cũng đã được những viên than nguội,chỉ cần phơi khô một thời gian là có thể sử dụng được ngay.

Bên những người còn lại,bọn họ dù cũng chăm chỉ đào những tài nguyên đó,nhưng căn bản là ba lô của bọn họ không đủ chứa nhiều như vậy,bọn họ cũng đã quay về khe nứt ban đầu.

Khe nứt-hay ravine,là một trong những khe nứt tự nhiên do thế giới này sinh ra,khi mà chúng có thể nứt ngầm sau các trận động đất,mặc dù chúng ở độ sâu không quá lớn,nhưng lại không thể hiện gì lên bên trên,khiến cho việc xác định ravine trở nên khó khăn.

Thậm chí có một số ravine lộ thiên,nhưng chúng lại quá ít để có thể tìm thấy như vậy.

Đổi lại chúng thường thông gió,và có rất nhiều tài nguyên,mặc dù bọn họ chưa thể dùng ngay,nhưng sau này chắc chắn có thể.