Chương 4: Xuyên qua thời đại thú nhân tinh tế 4

Cha của Liên Thanh Nhuế có hơn ba mươi đứa con gái, mặc dù Liên Thanh Nhuế là đứa con gái ưu tú nhất trong số những người con gái của ông ta, từ nhỏ đã được sủng ái hơn những người khác, nhưng tình cảm cha con ít ỏi này khi đứng trước lợi ích to lớn có thể làm cho Liên gia được thăng lên một cấp độ cao hơn mà nói thì căn bản không tính là cái gì cả.

Ngày đầu tiên khi Liên Thanh Nhuế được đưa đến tinh cầu ZK-001, cô ấy đã được tận mắt chứng kiến người chồng trên danh nghĩa của mình – đại bạch hổ kia săn giết con mồi như thế nào, ăn tươi nuốt sống uống máu con mồi ra sao, quả thực Liên Thanh Nhuế chỉ hận không thể ngay lập tức rời khỏi cái tinh cầu cách ly quỷ quái này.

Người máy quản gia cũng cung cấp thức ăn cho vị nữ chủ nhân Liên Thanh Nhuế này, chỉ là dịch dinh dưỡng loại chất lượng kém nhất, hương vị vô cùng khó uống. Hơn nữa tài khoản thân phận của cô ấy ở tinh cầu ZK-001 chỉ có một trăm ngàn tinh tệ tiền sinh hoạt dùng cho một năm, nếu như không tiết kiệm một chút thì ngay cả dịch dinh dưỡng cũng không có mà uống, vậy nên cô ấy chỉ có thể cùng với ông chồng đại bạch hổ của mình sống một cuộc sống ăn lông ở lỗ.

Liên Thanh Nhuế chịu đựng cả ba ngày, rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được nữa.

Thừa dịp đại bạch hổ đi ra ngoài săn mồi, cô ấy chạy trốn khỏi trụ sở, lần đầu tiên thoát khỏi khu vực an toàn. Chỉ là không lâu sau, cô ấy đã bị các loại dị thú dị thực vật khủng bố ở trong khu vực không an toàn bức bách đến mức không thể không quay trở về.

Lần đầu tiên chạy trốn thất bại đã làm cho Liên Thanh Nhuế nhận thức sâu sắc rằng nếu chỉ dựa vào một mình cô ấy là không thể rời khỏi tinh cầu ZK-001 được.

Nhưng quang não trên người cô ấy đã bị cha cô ấy lấy đi từ trước đó rồi, bên trong thiết bị không gian của cô ấy lúc này chỉ có một cái quang não cá nhân đơn giản đã bị hỏng mà lúc trước khi cô ấy còn ở trường học đã từng dùng đến khi đi ra ngoài lịch luyện, bây giờ chỉ có thể tạm thời dùng được một chút, ở trong quang não này ngoại trừ danh bạ những người bạn học cùng lớp ra thì căn bản không còn liên hệ của một người nào khác.

Trong số những người bạn cùng lớp trung học, bởi vì ngoại hình của Liên Thanh Nhuế quá xinh đẹp nên quan hệ của cô ấy và những người bạn nữ trong lớp cũng không được tốt lắm, mấy người bạn nam thích cô thì lại rất nhiều, nhưng gia thế và thực lực của bọn họ không có ai có thể sánh bằng cô, vậy thì làm sao họ có thể cứu cô được?

Trong lúc vô tình, Liên Thanh Nhuế nhìn thấy trong danh sách lớp có tên của một người đã từng theo đuổi mà cô ấy xem thường nhất – Lâm Tùng Thâm.

Cô ấy giống như nhìn thấy được cọng rơm cứu mạng, lập tức liên lạc với Lâm Tùng Thâm đã được đón về Hoắc gia, không, bây giờ đã là “Hoắc Tùng Thâm”.

Mấy ngày sau, Liên Thanh Nhuế đã gặp được Hoắc Tùng Thâm bí mật lẻn vào tinh cầu ZK-001, chỉ mới hai tháng không gặp, Hoắc Tùng Thâm đã từ một thằng nhóc đen nghèo xấu trở mình biến thành cao phú soái.

Liên Thanh Nhuế liên tục khóc lóc và xin lỗi Hoắc Tùng Thâm vì những lời nói quá đáng mà cô ấy đã từng nói trước đây, cùng với việc cô ấy dung túng cho những người theo đuổi mình làm ra những chuyện quá phận với Hoắc Tùng Thâm nữa.

Thế rồi…Cô ấy đã chết trong tay Hoắc Tùng Thâm.

Cho đến tận lúc chết, Liên Thanh Nhuế vẫn không thể hiểu được, tại sao một giây trước đó người thanh niên vẫn còn đang dịu dàng lưu luyến nói “cậu đẹp như vậy, mình thích cậu đến như vậy, đương nhiên là mình sẽ tha thứ cho cậu rồi…”, còn vô cùng yêu thương đặt một nụ hôn lên trán cô, thế rồi chỉ sau một giây lại đột nhiên đẩy cô ấy ra, ném cô ấy vào trong miệng dị thú?

Liên Thanh Nhuy sau khi xuyên đến đây thì lại hiểu.

Căn cơ của Hoắc Tùng Thâm ở Hoắc gia còn chưa được ổn định, vô số người trong tối ngoài sáng còn đang nhìn chằm chằm anh ta, hận không thể kéo anh ta xuống khỏi vị trí đó để thay thế vị trí người thừa kế của Hoắc Tùng Thâm.

Cho dù anh ta có thể lén lút mang Liên Thanh Nhuế đi nhưng cũng không có cách nào để bảo vệ cô ấy, càng không có cách nào để cam đoan rằng chuyện này sẽ không bị ai phát hiện ra.

Còn về phần tại sao lại muốn Liên Thanh Nhuế phải chết?