Chương 11: Bàn tay vàng của cô 1

Ngày hôm sau.

Sắp đến giữa trưa, giọng nói của người máy quản gia An bá vang lên trong hệ thống âm thanh thông minh ở trong phòng: “Liên tiểu thư, dịch dinh dưỡng của ngày hôm nay là cô muốn xuống ăn hay là muốn tôi đưa lên phòng cho cô?”

Lúc này, Liên Thanh Nhuy đang lười biếng nằm trên giường xem xét đủ loại tư liệu trong đầu lập tức ngồi dậy rồi trả lời: “Để tôi đi xuống dưới đó cũng được.”

Dịch dinh dưỡng loại chất lượng kém có hương vị chua chua rất kỳ quái, Liên Thanh Nhuy chưa từng ăn một thứ gì khó ăn đến như vậy.

Mặc dù một ngày chỉ cần ăn một ống như vậy là có thể cung cấp đủ năng lượng cho cả một ngày, nhưng hương vị kia thật sự không dám khen ngợi.

Ngày hôm qua Liên Thanh Nhuy mới ăn được một ống, lập tức không bao giờ muốn ăn lại thứ đó nữa.

Cô định thử bắt đầu tinh chế nguyên liệu nấu ăn để nấu vài món ngày hôm nay.

Trong khu vực không an toàn trên tinh cầu ZK-001, số lượng và chủng loại dị thú dị thực vật tương đối phong phú dồi dào, tuy nhiên cần phải có thú nhân ra đó đi săn mới có thể bắt được.

Ngoài ra, ở phía sau mỗi căn biệt thự còn có một khu vườn được bao quanh bởi hàng rào song sắt, bên trong ngoại trừ một số loại hoa cỏ để ngắm thì còn có một nửa khu vườn có trồng một số loại trái cây và rau quả thông thường.

Cái này là do phòng hậu cần trong quân đội tuần tra của tinh cầu biết được Hoắc Hàn Diệp có dẫn theo vợ là dị năng giả hệ trị liệu tới đây nên mấy ngày trước đã phái người đến đây trồng vài thứ rau quả, còn cây ăn quả thì cấy ghép từ mấy nơi khác đến.

An bá là một người máy quản gia có trí thông minh rất cao, ông ấy đã phục vụ Hoắc Hàn Diệp rất nhiều năm rồi nên đương nhiên để cho hội chứng cuồng hóa của chủ nhân nhà mình có thể được chữa trị, mỗi ngày đều tốn không ít thời gian để chăm sóc quản lý cái vườn rau xanh này.

Đã rất nhiều lần An bá đề nghị, hy vọng Liên Thanh Nhuế có thể sử dụng dị năng hệ mộc của cô ấy thúc đẩy để cho những nguyên liệu nấu ăn trong vườn rau sinh trưởng nhanh hơn, năng lượng bên trong cũng thuần khiết hơn, ngoài ra còn dùng những loại nguyên liệu nấu ăn thông thường cấp thấp này để luyện tập kỹ thuật tinh chế, dùng kỹ thuật trị liệu để phân giải năng lượng bạo ngược ở trong nguyên liệu nấu ăn.

Chỉ cần cô ấy giúp xử lý nguyên liệu nấu ăn, còn việc nấu ăn thì không cần cô ấy phải trực tiếp động thủ, An bá đã được cài đặt chương trình nấu ăn mới nhất rồi.

Nhưng mỗi lần ông ấy đề nghị đều bị Liên Thanh Nhuế cự tuyệt.

Lý do chính là cô ấy đường đường chính là một tiểu thư quý tộc, làm sao có thể làm mấy chuyện vừa khô khan nhàm chán vừa làm mất thân phận như vậy được.

Liên Thanh Nhuế chịu không nổi dịch dinh dưỡng cấp thấp khó ăn như vậy, yêu cầu An bá dùng một trăm ngàn tinh tệ trong tài khoản của Hoắc Hàn Diệp đặt mua mấy món ngon trên mạng cho cô ấy, cũng bị An bá từ chối.

Cô ấy thân là người vợ hợp pháp trên danh nghĩa của Hoắc Hàn Diệp, hoặc có thể nói là người trị liệu riêng của anh nhưng lại hoàn toàn không thực hiện nghĩa vụ của mình, vậy thì chỉ có thể đáp ứng được nhu cầu cơ bản, sử dụng loại dịch dinh dưỡng cấp thấp mỗi ngày mà thôi.

Mà Liên Thanh Nhuy thì lại không có sự kiêu ngạo cùng với kiên trì của một tiểu thư quý tộc.

Kiếp trước, cô là bà chủ của một trung tâm ẩm thực giải trí nông thôn có quy mô không nhỏ, trong nhà hàng có mời mấy người đầu bếp chuyên nghiệp nên bình thường cũng không cần cô phải đích thân xuống bếp. Tuy nhiên do bản thân cô lại rất thích nấu ăn nên đã từng đi theo mấy vị đầu bếp học được không ít, tay nghề nấu nướng của cô quả thật không tệ.

Ở trong tình huống đã có nguyên liệu nấu ăn ở đây, Liên Thanh Nhuy hoàn toàn không muốn ủy khuất bản thân mình.

Đây là vì cái miệng muốn ăn ngon của mình, còn là vì để cảm ơn đại bạch hổ, mặc dù rõ ràng là không thích cô nhưng vẫn đi tới khu vực không an toàn để cứu cô trở về.

Mặc dù đẳng cấp thân thể và tinh thần lực của cô không cao, trình độ dị năng của cô so với nguyên chủ còn nát bét hơn, khả năng chữa khỏi cho đại bạch hổ là rất nhỏ nhưng cũng nên thử một chút, cho dù là trị không được thì cũng làm cho tốc độ phát triển của hội chứng cuồng hóa của anh chậm lại một chút cũng tốt mà.

Dù sao thì sau này đại bạch hổ cũng chính là chỗ dựa lớn nhất để cô có thể sống sót an toàn ở chỗ này.

Liên Thanh Nhuy đi xuống lầu, ở trong phòng khách, An bá đang đứng đó đợi cô, trong tay ông ấy bưng một cái khay nhỏ với một ống dịch dinh dưỡng đặt trên đó.

Tuy nhiên trước khi đưa dịch dinh dưỡng cho cô, An bá vẫn tiếp tục hỏi câu hỏi giống như mấy ngày trước đó: “Liên tiểu thư, cô có muốn thử tinh chế nguyên liệu nấu ăn không? Mặc dù là thực phẩm tự nhiên cấp thấp nhất nhưng cũng ngon hơn gấp trăm lần so với dịch dinh dưỡng cấp thấp.”