[Phát hiện tàn hồn của ký chủ chưa được nhập vào thân xác mới!!!, lập tức tạo nguyên thần và thân xác!...1%...10%...50%...100%!, Hoàn thành tạo thân xác và nguyên thần!]
[Hệ thống hết năng lượng, vào trạng thái ngủ đông, 10 năm sau xuất thế!]
- Tạm biệt ngươi hệ thống!
Ma Thiên Vũ vui mừng vì hắn được xuyên không giống các tiểu thuyết nhưng hắn vừa nhận ra một điều... Hắn quên chưa hỏi đây là thế giới nào, làm sao để sinh tồn, pha này hắn thật sự khổ rồi...
Tuy thân xác hắn chỉ mới một tuổi nhưng linh hồn hắn lại là một thanh niên 23 tuổi ở thế giới trước kia, hắn biết sao để sinh tồn, nơi đây có lẽ không thể làm khó hắn, suy nghĩ vừa hiện lên trong đầu Thiên Vũ thì bất chợt một tiếng gầm lớn cách đó 1km khiến các tinh linh thú và tinh linh hình người gần Thiên Vũ sợ tái mét mặt mày, tam chân tứ cẳng mà chạy thục mạng.
Hắn giật nảy người, miệng hắn có hay không là một cái miệng còn đen hơn quạ? hắn chỉ vừa yy một chút mà đã có một thứ kinh khủng như vậy cách khá gần hắn?, trong đầu hắn nảy ra một suy nghĩ duy nhất, tam lục kế, chạy là thượng sách, hắn chạy như điên về một gốc cây gần đó.
Nếu người bình thường nhìn thấy một đứa trẻ chỉ một tuổi mà chạy được với tốc độ cao như vậy nhất định sẽ nghĩ hắn mai kia trở thành một vận động viên điền kinh a.
Một gốc cây không quá cao nhưng đủ để hắn chui vào và ẩn nấp, vào bên trong thì hắn thấy khá ấm, vô thức hắn sờ tay sang bên cạnh thì một luồng khí ấm áp tỏa ra, nhìn lại thì hắn thấy một con thú có bộ lông màu đỏ, cả người tỏa ra những tia hoa diễm đẹp tuyệt, phần đầu con thú là hình một con sư tử uy mãnh, tuy chưa có bờm nhưng nhìn cũng rất oai phong lẫm liệt, bốn đôi chân với móng vuốt sắc nhọn, ánh mắt màu đen tuyền nhìn về phía hắn.
Bất quá con thú này không có tấn công, nó hiểu người bên cạnh nó khả năng cũng đang trốn tránh con thú kinh khủng kia, vả lại đây cũng chỉ là một đứa nhóc bằng tuổi nó, sao có thể thu phục nó cơ chứ? vậy nên nó liền không để ý nơi đây có thêm một nhân loại mà tiếp tục nằm xuống trốn tránh thứ cự đại dị thú kia.
Gào!!
Lại một tiếng rống cự đại gây điếc tai người nghe được cất lên, con thú kia có vẻ rất đói và nó cần nguồn thức ăn, có vẻ như tinh linh cấp thấp hơn nó sẽ là một món ăn khoái khẩu với nó hiện tại.
Rầm Rầm Rầm!!!
Những tiếng rầm kia là tiếng bước chân của con thú kia, có vẻ như nó đã bắt đầu di chuyển để tìm miếng mồi ngon của mình, tiếng chân khổng lồ kia đã đến rất sát hắn, có vẻ như tốc độ của con thú này không hề thấp trong khi hình dạng của nó lại là cực bự.
Rầm Rầm Rầm!!!
Mặt đất rung chuyển dữ dội như một cơn động đất, rồi dần dần lặng xuống, Thiên Vũ ngó ngó cái đầu ra xem thử phía xa xa hướng con khổng lồ đại thú kia hướng phía nó mà dòm ngó xem xét một hồi.
Hắn bất ngờ...