...................
Chu Vũ trở về nhà trọ, lúc này trước đường lại có một chiếc xe Ferrari màu xanh lam, dừng ngay tại đó, hơn nữa còn có một mỹ nữ đi tới đi lui, vẻ mặt lo lắng, nhìn thấy Chu Vũ, Lâm Nhã liền vui mừng, đi đến bên cạnh hắn, khoanh tay trước ngực, nói.
- Cậu là Chu Vũ? Nhìn không có vẻ giống một đại sư?
- Vậy cô nói xem tại sao tôi phải trả lời cô?
Chu Vũ lạnh nhạt, mỹ nữ thì sao, nói chuyện không có lịch sự, mang theo khinh thường, thì tại sao hắn phải trả lời cô ta, Chu Vũ lách người, đi qua Lâm Nhã, đi đến phía sau dãy trọ, là nhà của cô Tần nha.
- Này, tôi đang nói chuyện với anh đấy?
Lâm Nhã bực tức, đường đường một mỹ nhân, con gái của một gia đình giàu có, lại bị một tên đàn ông khinh thường bỏ qua lời nói của mình, Chu Vũ nghiêng đầu, trừng mắt với Lâm Nhã, khiến cô ta mặt mày xám xịt, bước lùi vài bước.
- Rất tiếc cô không có thứ tôi cần.
(Rô bệt Chen hân hạnh tài trợ - Lão Sắc Lang)
Chu Vũ biến mất sau cổng nhà Tần Nhược Khê, Lâm Nhã sững sờ, quay về xe, ngẩn ngơ nhìn về phía trước, cảm giác vừa nãy giống như cô đang đối diện với một con hổ khát máu, chỉ cần cô động đậy một chút, thì sinh mạng này lập tức chấm dứt dưới nanh vuốt của nó.
Chu Vũ sau khi vào nhà của Tần Nhược Khê, hắn đã đoán được, mục đích của Lâm Nhã là gì, hắn gần đây tiếp xúc người, chỉ có Thái Quân và Lăng Hiểu Vận, hơn 8 phần 10, Lâm Nhã là con gái của hai người đó, muốn tìm hắn giải quyết chuyện bông hoa, nhưng hắn đã có giao ước, để nó tự tung tự tác một thời gian.
- Tần a di, ta tới rồi.
Chu Vũ không quản nhiều, lúc này bên trong hành lang khá tối, có một bóng người uyển chuyển lướt qua, dáng người nóng nảy, không mặc quần áo, tóc búi cao, dường như vừa mới tắm xong Tần Nhược Khê, Chu Vũ liếm liếm môi, tiến đến gần, nhưng khi cả hai đối mặt, mặc dù vẫn là khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, nhưng không phải vẻ thành thục phóng đãng, mà là ngây thơ thanh thuần, đó là Tần Tiểu Hồng.
- Ah, Chu Vũ, anh làm sao vào đây được?
- Tiểu Hồng, nghe anh nói....
- Kyah....
Tần Tiểu Hồng đỏ mặt, mang theo khăn tắm che đậy phía trước thân thể, chạy lên cầu thang phía trên, biến mất trong mắt Chu Vũ, hắn ấp a ấp úng, muốn nói lại thôi, thật hết cách, mà lúc này một vòng tay ôm lấy ngực hắn, hai quả bồng đào mềm mại ép vào lưng hắn, một mùi thơm quen thuộc, Tần Nhược Khê khúc khích cười nhìn hắn.
- Ara ara, có vẻ như a di này thôi thì không đủ cho tên sắc lang như cậu.
- Dì nói gì vậy? Một mình dì thôi thì ta đã chịu không nổi rồi.
- Đúng là sắc lang mà, cứng như vậy rồi?
Tần Nhược Khê vuốt ve bụng dưới của Chu Vũ, hai người không vội, mà ra phía sau nhà, nơi đó là nhà kho, tuy không quá rộng, nhưng âm thanh phát ra sẽ không bị ai phát hiện, Tần Nhược Khê kéo cửa nhà kho đóng lại, Chu Vũ cả người đều nóng bứt, phần vì bản năng thúc dục, phần vì do máu của Wyvern thấm vào ảnh hưởng.
- Để ta xem cái đồ chơi nào...
Tần Nhược Khê ngậm khoá kéo ở đũng quần Chu Vũ, hai tay vịn lên đùi hắn, ngước bộ mặt phóng đãng của mình nhìn Chu Vũ, khoá kéo chưa kéo đi, mà khúc thịt cứng trong đũng quần Chu Vũ đã muốn bung ra, quá kích thích rồi.
- Đúng là đồ chơi tốt...
Tần Nhược Khê vuốt ve khúc thịt cứng ngắc, đầy gân xanh, đen trong tay, lộ vẻ si mê, cô há miệng, ngậm luôn nó vào miệng, lần này Tần Nhược Khê không ngậm một nửa nữa, mà là nuốt trọn nó vào sâu cổ họng, lưỡi mềm đánh vài vòng, sau đó nhả ra, lại ngậm vào, kéo dài không dứt, như đang đùa giỡn với Chu Vũ.
Chu Vũ muốn điên rồi, hắn kéo hai vai áo thun dây của Tần Nhược Khê xuống, hai quả ngực khủng tưng lên, hắn cúi đầu ngậm lấy đầu ngực một bên, điên cuồng liếm, mút, tay còn lại thì nhào nặn quả ngực còn lại như nhào bột, Tần Nhược Khê hai mắt mê ly, miệng nho nhỏ phát ra rên rỉ.
Chu Vũ kéo cái quần ngắn cũn của Tần Nhược Khê xuống, đôi chân dài thước tha, cặp đùi mê người chà sát vào nhau, nơi giữa đùi thì một mảnh ướt át, Tần Nhược Khê hai mắt mê man, mở rộng hai đùi, mời gọi Chu Vũ xâm lược.
- Đến đây nào, tiểu Vũ Vũ....
Tần Nhược Khê mị hoặc khẽ nói, Chu Vũ chóp mũi nóng hổi, không nhịn được, tiến lên, đưa khúc thịt cứng ngắc vào trước cô bé của Tần Nhược Khê, đâm thẳng, một phát lút cán, Tần Nhược Khê nấc lên, khó nhịn được khoái cảm, mỗi lần Chu Vũ kéo ra rồi lại thúc vào, thì khoái cảm đó lại càng tăng lên gấp bội.
- Ah, ah, cảm giác này, mình yêu cảm giác này, ah ah...
Tần Nhược Khê rên rỉ, nhưng Chu Vũ dường như hăng máu hơn rất nhiều, không ngừng thúc hông, đẩy sâu khúc thịt cứng vào bên trong Tần Nhược Khê, cảm giác từng thớ thịt nóng ấm, ướt át bóp chặt lấy mình, Chu Vũ càng là mạnh mẽ đẩy hông.
Nha~
Tần Nhược Khê nũng nịu kêu rên, cô đã xuất ra trước cả Chu Vũ, Chu Vũ trong lòng đắng chát, hắn phát hiện, máu của Wyvern đang ngăn hắn xuất tinh, khiến khúc thịt càng thêm bành trướng, mặc dù biết nó chỉ là tạm thời, nhưng cảm giác khó chịu vẫn là khó chịu.
- Mẹ ơi, áo khoác xanh lam của con ở đâu vậy ạ?
Bất ngờ, tiếng Tần Tiểu Hồng phát ra từ ngoài vườn, hơn nữa càng là khá gần nhà kho, Tần Nhược Khê lấy lại tỉnh táo, sửa sang lại áo hai dây, hé đầu ra ngoài, nhìn thấy Tần Tiểu Hồng ở cách đó không xa.
- A, Tiểu Hồng, áo khoác của con mẹ đặt ở ngăn tủ thứ hai bên trên ấy, hya...
Không đợi Tần Nhược Khê phản ứng, Chu Vũ từ phía sau đã đâm thẳng khúc thịt cứng vào bên trong Tần Nhược Khê, khiến Tần Nhược Khê không thể không rên lên một tiếng, mặt ửng đỏ, Tần Tiểu Hồng phát hiện mẹ mình không đúng, thì hỏi bà.
- Mẹ, mẹ không sao chứ ạ?
- Không, mẹ không sao, có con gián bay qua thôi.
Tần Nhược Khê liếc Chu Vũ ở phía sau, người đang mân mê cặp mông tròn căng tròn của mình, trên mặt còn mang theo nụ cười trêu chọc, Tần Nhược Khê lườm một cái, Tiểu Hồng lại tiến gần, hỏi dồn.
- Mẹ, mặt mẹ đỏ quá, có ổn không vậy?
- Không, không sao cả, chỉ là trong nhà kho hơi nóng thôi, con vào nhà đi, trời nắng lắm đấy.
- Vâng...
Tiểu Hồng xoay người rời đi, Tần Nhược Khê mới thở phào nhẹ nhõm, liếc Chu Vũ, mà hắn thì mỉm cười, thúc hông, vỗ mông Tần Nhược Khê, quát cô.
- Không phải dì rất thích sao? Vừa nãy còn bóp rất chặt tôi đấy.
- Nha~, ha, đúng rồi, mạnh nữa đi, đánh người phụ nữ dâm đãng này đi...
Hơi thở hai người dồn dập, tiếng da thịt va chạm bành bạch, tiếng rên rỉ phóng đãng không ngừng pha trộn bên trong căn nhà kho, một giờ sau, Chu Vũ ôm chặt cơ thể mềm nhũn của Tần Nhược Khê, xuất tinh, một dòng dịch nóng hổi đặc dính bắn thẳng vào trong Tần Nhược Khê, mà máu của Wyvern cũng theo dòng tinh chảy vào cơ thể Tần Nhược Khê.
Có thể sau ngày hôm nay, Chu Vũ sẽ dùng cặp mắt kinh ngạc nhìn Tần Nhược Khê, thay đổi.
.....................
P/S : Đã bảo không có NTR mà :)