Chương 10: Fairy Ent

.........................

Chu Vũ hôn tạm biệt Tần Nhược Khê, đi về phòng của mình, hắn suy nghĩ, có lẽ lần này hắn khó mà tiếp tục đi học bên trong trường của Thái Quân và Lăng Hiểu Vận, hắn quyết định nghỉ học, tránh dây thêm phiền phức với hai người này, hắn hiện tại, muốn trồng cây.

Mandrakes, hay còn gọi là khoai ma, nhưng đó là khi nó được trồng, chứ không phải sinh ra trong thế giới của Dị tộc, khoai ma có mùi vị ngon, lại có chất dinh dưỡng cao, có thể đảo ngược lão hoá, khiến tế bào trong cơ thể một lần chết đi cùng sống lại, khiến hầu hết bệnh tật đều có thể chữa.

Mà Mandragona, thì bệnh nan y, cũng chắc chắn chữa khỏi, quái bệnh thì có thể khiến nó mất đi gốc rễ, kiềm chế lại, mà phụ nữ ăn vào không những trẻ ra một thập niên, xinh đẹp hơn nhiều.

- Không được, vẫn là phải đem bông hoa đó hái xuống.

Chu Vũ suy nghĩ, rốt cuộc vẫn là quyết định hái bông hoa của Dị tộc xuống, nhưng cũng phải từ chỗ Thái Quân và Lăng Hiểu Vận mò một chút lợi ích, phàm là người không tin tưởng Chu Vũ, thì tại sao phải đối tốt với họ.

Chu Vũ thay quần áo mới, ra khỏi nhà, hướng một trạm xe buýt gần đó, chọn một tuyến đi đến trường Thái Lăng, sau khi ngồi xuống, Chu Vũ mở bảng thuộc tính, điểm phân phối quá nhiều, khiến hắn rục rịch khó chịu, không thể không phân phối.

Tổng cộng Chu Vũ có 375 điểm thuộc tính, 300 từ nhiệm vụ và giết Wyvern, 70 từ việc đi giết Mandrakes và Mandrakes thủ lĩnh, còn lại thì là nhiệm vụ thu hoạch âm lực hoàn thành.

Chu Vũ theo bảng thuộc tính từ trên xuống dưới, toàn bộ thuộc tính đều nâng đến 99 điểm, thì dừng lại, hắn chỉ còn khoảng chừng 200 điểm, sở dĩ hắn dừng lại, bởi vì cực hạn của một con người bình thường là 99.

Người bình thường có hai loại, một là không có thể chất và có thể chất, người không có thể chất thì mọi thuộc tính đều chỉ có thể đạt đến 51 điểm là cực hạn, mà người có thể chất thì chỉ cao đến 91, mà cực hạn của một người là 99, nếu vượt qua, sẽ là một lần lột xác kinh khủng.

(Saitama đó mấy thím à - Lão Sắc Lang xD)

Nhưng Chu Vũ lại khác, hắn có hệ thống, một khi đạt đến cực hạn, hắn sẽ được lựa chọn một hướng đi, không đúng, phải nói là một nghề nghiệp trên một con đường dài dằng dặc.

Nếu đi theo hướng thể chất thì sẽ là Holymancer, Thánh Ma, những kẻ có thể chất kinh khủng.

Nếu đi theo hướng sức mạnh thì sẽ là Berserker, Cuồng Chiến Sĩ, sức mạnh khủng khiếp.

Nếu đi theo hướng ma lực thì sẽ là Grand Wizard, Pháp Thánh, với nguồn ma lực đáng sợ và ma pháp Huyền Thoại.

Nếu đi theo hướng linh hoạt thì sẽ là Pyromancer, Huyễn Ma, với khả năng tạo ra biển sương mù, không một điểm yếu nào là không thể nhìn thấy, là Xạ Thủ Huyền Thoại.

Nếu đi theo hướng tinh thần thì sẽ là Fairy, Tiên, những thực thể từ tinh thần, nếu như tinh thần không khuất phục, sẽ gần như là bất tử, điều khiển vạn vật.

................

Năm con đường, để Chu Vũ lựa chọn một, khi mà Chu Vũ còn đang trầm tư, thì xe buýt đã dừng lại ở trạm mà hắn muốn đến, Chu Vũ lắc đầu, cứ để yên như thế, trở về lựa chọn sau, trường Thái Lăng bên kia đường đã bị cách ly, Chu Vũ đi tới, thì bị bảo vệ ngăn lại.

- Này nhóc, ở đây không phải nơi mà nhóc muốn vào là vào.

- Tôi đến tìm Thái Quân.

- Thái tổng?

Chu Vũ điềm đạm trả lời, người bảo vệ ngạc nhiên, nhưng vẫn là lấy bộ đàm ra thông báo, một lúc lâu sau, một dáng người nóng nảy đi ra, mái tóc lam nhạt xoã dài, rõ ràng là một mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng Chu Vũ nhìn thấy lại có chút khó chịu, trên người cô ta có một loại khí chất nào đó mà chỉ Chu Vũ cảm giác được, khó chịu cực điểm.

- Là anh?

- Tôi không có nhiều thời gian, tôi muốn gặp Thái Quân.

Chu Vũ sắc mặt trầm như nước, khiến Lâm Nhã lẫn người bảo vệ đều sắc mặt trắng xám, có một loại không nói nên lời sợ hãi, giống như gặp phải thiên địch, từ linh hồn, bản năng sinh ra cố kỵ sợ hãi, mà cũng phải, tinh thần của bọn họ so với Chu Vũ quá yếu nhược, như kiến với voi đồng dạng.

- Được, được rồi, ba mẹ tôi đang ở trong vườn, chỗ đó...

Lâm Nhã ấp úng, nhưng vẫn là đi trước dẫn đường cho Chu Vũ, Chu Vũ sắc mặt âm lãnh, nhưng trong lòng lộp bộp, bởi hắn cảm nhận được, lực phá hoại của bông hoa như thế nào, hắn hối hận a, vậy mà để nó chui ra ngoài được.

- Đến rồi...

Lâm Nhã dừng chân, lùi qua một bên, Chu Vũ từ trong suy nghĩ dứt ra, nhìn thấy tràng cảnh trước mặt, không có cái gì hủy hoại hay sụp đổ, mà là một mảnh xanh mát, khu vườn lúc trước, từ lúc nào đã trở thành một khu rừng nhỏ rậm rạp, kiến trúc đều biến thành tro bụi, để những sợi dây leo vươn mình, vô số cây xanh mọc lên, mọc ra kì dị trái cây, mà ở chính giữa, là một cây đào đỏ rực như lửa, mọc ra vô số bông hoa, Chu Vũ liền hiểu rõ, chỉ mấy ngày, bông hoa này đã điên cuồng phát triển như vậy.

Bông hoa kia dường như biết được rồi cũng sẽ rơi vào tay Chu Vũ, cho nên chỉ cần vừa được giải khai, nó liền điên cuồng tìm kiếm mọi sức sống, thâu tóm, nuôi dưỡng, phát triển và cuối cùng là như thế này, cho dù có tạo ra rắc rối gì, thì nó cũng không quan tâm.

Mọi hậu quả, đã có Chu Vũ gánh lấy.

- Đây? Đây là nó làm?

Chu Vũ trong lòng kinh ngạc không thôi, hít một hơi thật sâu, đi đến bên cạnh Thái Quân đang ngây ngốc đứng ở đó, nhàn nhã tựa mình vào thành lan can, ngửa đầu về sau, nhìn Thái Quân đầy vẻ trêu tức.

- Chu đại sư, tôi hiểu rồi, tôi biết tôi sai, làm ơn, giúp chúng tôi.

Thái Quân thở dài, bước lùi vài bước, quỳ xuống trước Chu Vũ, nếu như có người nhìn thấy, sẽ cực kì kinh hãi, một Thái tổng nắm trong tay tài sản gần mấy chục ức (ức = trăm triệu), lại quỳ gối trước mặt một thiếu niên, thì đó là chuyện cực kì khó tin.

- Muốn tôi giúp ông? Không phải trước đó tôi đã nhắc nhở ông thế nào rồi chứ?

- Tôi biết tôi sai rồi, đại sư chỉ cần nói, tôi sẽ cho đại sư thoả mãn.

- Hahaha....

Một màn nói chuyện tưởng như đơn giản, nhưng bên trong lại là có vô số cám dỗ, Chu Vũ hiện tại chỉ là hạt cát trong sa mạc của giới nhà giàu, bước đầu tiên, hắn phải móc nối với Thái Quân, khiến ông ta làm theo yêu cầu của mình, đó là âm thầm đem thuốc của hắn dung nhập vào giới thượng lưu ở Linh Đàm.

- Tôi sẽ giúp ông, nhưng, tôi có hai điều kiện.

- Ngài muốn những điều kiện gì?

- Làm giao dịch, đôi bên cùng có lợi.

Chu Vũ mỉm cười, nụ cười này rơi vào mắt Thái Quân khiến ông ta không lạnh mà run, Chu Vũ đưa ông ta hai ống nhỏ, là máu của Mandrakes, bảo ông ta dùng nước tinh khiết pha loãng, một nửa thuốc tám thành nước, đây là cách pha loãng cơ bản nhất của Đao Phủ, có thể đem dược tính điều chỉnh ở mức cân bằng, dân thường có thể sử dụng.

- Uống vào, có thể khiến ông trẻ lại vài tuổi đấy.

Chu Vũ xoay người, đi đến bên cạnh thân cây mọc ra những bông hoa, trong đầu Chu Vũ đã có suy đoán, bông hoa này là gì, nhưng không chắc để kết luận, hắn lấy máu của Mandrakes, tưới lên gốc của nó, khiến nó run rẩy, tựa như rất là sung sướng, Chu Vũ tinh thần dao động, dặn dò nó đừng quá hành động lỗ mãng, ở yên như thế, mỗi 3 ngày hắn sẽ lại đến cho nó uống máu Mandrakes.

Thân cây run run, hơn mười sợi rễ mang theo trái cây kì lạ duỗi tới trước người Chu Vũ, hắn thu lấy, cất vào túi đồ, chỉ giữ lại một quả, hệ thống phân tích, quả này được gọi là Quả Ent, có thể cải thiện thể chất và thanh lọc ma hạch, là nơi cất giữ ma lực, khiến nó tinh khiết hơn, ma lực sẽ mạnh hơn, đây thuộc vào lại quả cực hiếm có, mà chỉ có thể hái bởi chính tinh linh bên trong những cây này.

- Quả nhiên, nó là Fairy Ent.

Chu Vũ nhìn bông hoa hồng to nhất trên thân cây, hắn có thể phán đoán, việc Wyvern săn đuổi Mandrakes, cho đến một bông hoa có thể xuyên qua thế giới, chiến đấu với Rồng, thì chỉ có một loại cây có thể, đó là Fairy Ent, Thụ Tiên, đứng thứ ba chỉ sau Thế Giới Thụ và Sinh Mệnh Thụ.

.................

P/S : Chà chà sách, không biết nên để main đi con đường nào cho hợp lí :)