Chương 4: Bà Chủ Câu Dẫn

..................

Chiều tối hôm đó, Thái Quân mời đến hai vị pháp sư lớn tuổi, xấp xỉ nhau khoảng chừng 60 tuổi hơn, mặc đạo bào âm dương màu vàng, tay cầm chuông, tay cầm kiếm gỗ, đi đến phía sau khu vườn trong trường học.

- Tạ đại sư, Trương đại sư, thỉnh a.

Thái Quân ông ta trịnh trọng mời hai lão giả, người bên trái mặt nhăn nheo hơi nhiều, hai mắt nhắm hờ, tóc trắng xoã dài, người còn lại thì đầu đều cạo trọc, chấm thêm ba nốt nhang cháy, tựa như tiểu đồng trong chùa.

Lão giả tóc trắng là Tạ Hùng, 65 tuổi, là pháp sư có tiếng tăm ở huyện Tuyên Dương, cạnh Linh Đàm này, nhờ quen biết mà Thái Quân mới mời được ông ta đến đây, còn lão giả đầu trọc kia thì là Trương Dương, 64 tuổi, cũng từ Tuyên Dương, được biết Tạ Hùng với Trương Dương hai người từ lúc tầm sư đã tranh đấu, đến nay đã 40 năm, có thắng có thua, nhưng vẫn không phân thắng bại.

- Đây là trận thứ 1 vạn lẻ 1 rồi, ta thắng 5 ngàn, ngươi đồng dạng cũng 5 ngàn, lần này ai thắng, liền định là kẻ thắng chung cuộc.

Tạ Hùng chống kiếm gỗ thành gậy, bước đi, nhàn nhạt nói, Trương Dương gật đầu, bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu lần tranh đấu, hắn cũng muốn một cái hồi kết, kết thúc dãy năm tháng tranh đấu vô nghĩa này.

- Thực sự là Âm Hoa sao? Tại sao lại không có âm khí?

Tạ Hùng đứng trước khu vườn, nhìn xung quanh một lượt, ánh chiều tà phủ lên toàn bộ khu vườn khiến nó càng thêm xinh đẹp, chỉ là có chút u buồn, nhưng Tạ Hùng ngạc nhiên, khi mà nơi này thực sự không tồn tại âm khí.

- Tạ Hùng, ngươi có nghĩ giống ta không?

Trương Dương cũng phát hiện điểm này không đúng, vội vàng lấy ra chuông đồng, kiếm gỗ, đặt xuống đất, sau đó từ trong ngực áo móc ra vô số bùa chú màu vàng, vẽ mực son những đồ án khó hiểu, miệng khẽ niệm chú pháp, những tấm kia bùa chú kia lập tức bay lên, bốc cháy, nhưng lại không cháy, mà chỉ là bị ngọn lửa bao lấy, không chút tổn hại.

Tạ Hùng cũng không kém, từ hai ống tay áo bay ra đại lượng bùa chú, trải rộng xung quanh khóm hoa thúy liễu, phát ra hào quang sáng chói, tựa như một cái lồng giam lớn, muốn vây lại thứ gì đó mà Thái Quân không thấy.

- Thật thần kì...

Thái Quân ngơ ngác, ông ta hiện tại tin tưởng hai vị đại sư này thêm mấy phần, đối với Chu Vũ thì nghi ngờ thêm mấy phần, liệu thật sự Chu Vũ có áp chế Âm Hoa kia không? Hay chỉ là do may mắn đoán bừa, ngày hôm đó Âm Hoa không hành động, nên mới để Thái Quân lầm tưởng? Rất nhiều suy nghĩ nghi ngờ hiện lên trong đầu Thái Quân, nhưng ông ta gạt bỏ tất cả, bởi vì hai tiếng thét dài của hai vị đại sư.

- Ahhh....

Theo tiếng thét, Thái Quân sững sờ, ông ta hai mắt thất thần, ngã xuống đất bất tỉnh, bên kia Tạ Hùng cùng Trương Dương thì quỳ rạp xuống đất, khóm hoa thúy liễu đã biến đổi, sợi rễ của chúng kết lại thành một khuôn mặt, có thể không nhìn rõ chân dung, nhưng đó thật sự là một khuôn mặt, uy nghiêm cùng giận dữ.

- Đây không phải Âm Hoa, đây là lệ quỷ thành hình, trở thành Quỷ Thần.

Tạ Hùng với Trương Dương hai mặt cay đắng, một tiếng thét dài vang vọng trong đầu họ, khiến hai tai bọn họ rỉ máu, hai mắt trắng dã, lăn ra đất bất tỉnh nhân sự, mà bông hoa kia cũng không tiếp tục gây sự, nó ra tay nặng như vậy, là bởi vì trút giận, cục tức nuốt không trôi mà Chu Vũ đút cho nó.

Những bông hoa thúy liễu này có thể bị nó điều khiển, nhưng không thể đem chúng đi hút sức sống, nếu không nó đã không đời nào đem nhụy hoa cho Chu Vũ, càng nghĩ đến việc này, nó càng tức giận, hận không thể sinh sinh đem Chu Vũ trói lại, từ từ hút sức sống của hắn.

....................

- Át xì...

Chu Vũ lau người sau khi tắm thì ắt xì một cái, dường như có ai đang tính chuyện xấu với hắn, nhưng hắn không quan tâm, tối nay dì Tần bên kia nấu cơm tối, mời hắn ăn cùng, hơn nữa, Tần Tiểu Hồng đã qua nhà bạn ôn tập, thuận tiện ngủ lại đó, cho nên không có ai khác ở nhà.

- Hắc hắc...

Chu Vũ gian xảo nở nụ cười, mặc quần cộc, áo thun ngắn tay, mang dép lê, đi xuống tầng dưới, vọng ra phía sau dãy nhà trọ, chính là một ngôi nhà không lớn, chỉ có hai tầng, khá rộng rãi, trang trí trang nhã, khi mà Chu Vũ bước vào, thì nhìn thấy Tần Nhược Khê ở cuối hành lang, vẫy tay với hắn, sau đó bước vào căn phòng bên cạnh, bởi vì hành lang hơi tối, nên Chu Vũ không nhìn rõ Tần Nhược Khê đang mặc quần áo gì, chỉ mờ mờ nhìn thấy cô ấy đang mặc tạp dề màu vàng chanh.

Khi Chu Vũ bước vào căn phòng, đó quả nhiên là phòng bếp, nhưng khác với Chu Vũ tưởng tượng, bàn ăn đầy ắp món ăn, thì chỉ có Tần Nhược Khê đứng đó, tươi cười nhìn hắn, trong bộ tạp dề vàng chanh dài tới đùi, bộ ngực căng phồng lên, hai đầu ngực căng lên, Chu Vũ xác định, Tần Nhược Khê không mặc nội y.

- Chu Vũ, dường như cậu vẫn chưa đặt cọc phòng thuê cho tôi nhỉ?

- Ah, cháu quên mất, cháu trở về lấy.

- Không cần đâu...

Tần Nhược Khê tươi cười, Chu Vũ sốt sắng, vẫn chưa hiểu gì cả thì Tần Nhược Khê đi đến gần trước mặt Chu Vũ, cầm lên tạp dề, khẽ kéo lên, nói với Chu Vũ bằng giọng nói quyến rũ đến cực điểm.

- Đặt cọc ở đây này.

Phốc....

Chu Vũ xém chút phun máu mũi, hắn những tưởng Tần Nhược Khê không mặc nội y, nhưng hoàn toàn không phải vậy, rõ ràng người phụ nữ này cái gì cũng không mặc, chỉ có cái tạp dề che lại phía trước, còn lại phía sau đều phơi bày, cặp mông to quyến rũ, như có lưỡi câu móc lấy ánh mắt đàn ông, nhưng Chu Vũ không quan tâm, trái tim nhỏ của hắn đang nhảy lên thình thịch, hắn lần đầu bị phụ nữ câu.

Nhiệm vụ thu thập âm lực hắn làm nhiều rồi, nhưng hầu hết đều là Chu Vũ đi câu phụ nữ, lần này Tần Nhược Khê lại câu dẫn hắn, khiến hắn có loại cảm giác kích động khó hiểu, bên dưới đồ vật cũng đã cương cứng.

- Có vẻ a di này vẫn còn sức hấp dẫn nha.

Tần Nhược Khê cười khanh khách nói, bước đến kéo chiếc quần cộc lẫn quần nhỏ bên trong của Chu Vũ xuống, khúc gỗ thịt dài đầy gân đập vào mặt Tần Nhược Khê, trong mắt Tần Nhược Khê lộ vẻ say mê, khúc gỗ thịt của Chu Vũ là cái to nhất Tần Nhược Khê từng thấy.

- Dì, dì Tần, không cần làm vậy đâu, cháu về cầm tiền qua là được mà.

Chu Vũ bày ra bộ mặt ngây thơ vô số tội, Tần Nhược Khê nở nụ cười dâm đãng, không nghe Chu Vũ nói, vuốt ve cái khúc gỗ thịt trong tay, theo cảm giác mềm mại từ bàn tay Tần Nhược Khê chạm vào, khúc gỗ thịt đó càng ngày càng bành trướng.

- Đúng là người trẻ mà...

Tần Nhược Khê há miệng, ngậm toàn bộ khúc thịt vào miệng, nhưng chỉ đến hơn một nửa, thì nó đã chạm đến cổ họng cô, khiến cô khó thở, Chu Vũ thì lại tiếp tục giả vờ như không muốn, cố ý nói Tiểu Hồng sẽ về thấy chuyện này mất.

(Tác : Trang a, trang nhiều vào)

- Tiểu Hồng sẽ không về đâu...

Tần Nhược Khê nhả ra khúc thịt dính đấy nước bọt, bên trên còn có chút dịch nhờn, Chu Vũ run run, giả vờ giống như mình sắp chịu " tra tấn " khủng bố không thời hạn vậy, Tần Nhược Khê lại càng thích thú, đẩy ngã Chu Vũ, cởi bỏ tạp dề, ép bộ ngực khủng của mình vào thân dưới của Chu Vũ, khúc gỗ thịt của Chu Vũ bị bộ ngực khủng che lấp, chỉ có phần đầu lộ ra ngoài, lại một lần nữa bị Tần Nhược Khê ngậm lấy.

Hah~ ah...

Theo hai người hơi thở dồn dập, mồ hôi nhễ nhại, Tần Nhược Khê lắc lư mông, bộ ngực chà sát mãnh liệt lên khúc thịt cứng của Chu Vũ, đầu lưỡi lại không ngừng đá lên phần đầu, kĩ thuật điêu luyện đến kinh người, khiến Chu Vũ nhịn cũng không nhịn được, dòng dịch nhờn đục ngầu nóng hổi bắn vào miệng Tần Nhược Khê.

- Ưm...

Tần Nhược Khê khẽ nấc, khoé miệng trào ra vệt vệt chất nhờn, cô ấy vậy mà nuốt xuống toàn bộ, hai má ửng đỏ, đôi mắt mê ly, tay trái lại là đưa xuống dưới, cho vào cô bé nhỏ, đào móc khuấy động, cơ thể Tần Nhược Khê run run, bên trong cô bé tràn ra nước dịch, ướt đẫm bên dưới sàn.

- Tiền cọc đây...

Chu Vũ bật dậy, chiếm thế chủ động phía trên, đè cơ thể nóng bỏng của Tần Nhược Khê xuống dưới, khúc gỗ thịt nhắm thẳng, thúc mạnh vào trong cô bé ướt nhẹp, trơn nhẵn và ướt át, khúc thịt Chu Vũ một đường xông tới, chạm đến cả tử cung của Tần Nhược Khê.

- Kyah, ư, to quá, như muốn xé rách mình ra...

- Bót quá đi mất.

Tần Nhược Khê há hốc miệng, hơi thở hổn hển, Chu Vũ lại càng gấp, mặc dù đã là mẹ một con, nhưng bên dưới Tần Nhược Khê vẫn bóp chặt lấy Chu Vũ, như máy hút muốn hút sạch hắn một lần, nhưng hắn lại kiềm chế được, bắt đầu thúc hông, kéo ra rồi lại đẩy vào, theo nhịp thở gấp gáp của Tần Nhược Khê, Chu Vũ càng là thúc càng nhanh, tựa như muốn công phá Tần Nhược Khê chỗ sâu nhất.

Ah... Ưn....

Tần Nhược Khê rên rỉ, khúc thịt nóng hổi đang khuấy động trong người cô khiến cô như muốn bay lên đỉnh Vu Sơn, sướng hơn cả Lưu Phong lão PT ở phòng tập yoga, khiến tiếng rên của Tần Nhược Khê càng ngày càng lớn, đến nỗi nhà hàng xóm bên kia đường cũng khó mà ngủ ngon.

- Tôi ra mất...

- Ah, tôi sắp ra, tôi ra....

Chu Vũ thở gấp, Tần Nhược Khê càng là ôm chặt Chu Vũ, hai đùi ôm vào lưng hắn, kéo hắn đâm càng sâu vào mình, hai dòng dịch, thủy đồng loạt xuất ra, hoà trộn vào nhau, sau đó lại chảy vào sâu bên trong Tần Nhược Khê, một phần lại trào ra bên ngoài, Tần Nhược Khê hổn hển, nhưng Chu Vũ sức lực vẫn còn rất nhiều a, sức bền tận 51 điểm.

- Không thể, cậu vừa ra kia mà, vẫn tiếp tục sao?

Tần Nhược Khê kinh hô, nhưng đã bị Chu Vũ lật lại, thúc hông từ đằng sau, tận hưởng bờ mông căng tròn của Tần Nhược Khê, tư thế này khiến hắn thúc càng sâu, bộ ngực khủng của Tần Nhược Khê phía trước cứ lắc lư, Tần Nhược Khê khoé mắt rưng rưng, không phải khóc, mà là đạt cực khoái, sắp hỏng mất, mặc kệ mọi thứ trên đời, chỉ có thể cảm giác được những cú thúc của Chu Vũ đến sáng hôm sau.

...................

P/S : Mind break :) và được 2k chữ.