" chà . Coffee ngon thật " . Thả mình trên chiếc ghế gỗ bên tai là âm thanh đầy ắp tình yêu lãng mạng mà nhạc Trịnh mang lại thật thoải mái.
Nhấm nháp ly coffee đắng nhìn dòng người tấp nập lòng tôi lại dâng lên những mảnh tâm trạng khác bệt .
Cũng đã mấy hôm từ cái ngày mẹ tôi muốn tôi quyết định về chuyện trăm năm của tôi . Tôi cũng chưa nghĩ phải trả lời như thế nào , nếu mẹ hiểu phải đối mặt với ngàn câu hỏi của mẹ khó khăn đến nhường nào biết đâu tôi sẽ nhẹ lòng phần nào..
Ơi anh nghe ! Sao vậy Thảo ?
" Chẳng là mấy hôm nay em ấy gọi suốt nên tôi cũng quen dần . Cũng lưu số vào để tiện liên lạc."
Anh không đi làm à ? Thảo hỏi .
Hôm nay chủ nhật mà . Chàng trai nào đã cuốn mất tâm trí em đi rồi à haha..
Ờ đúng ha , em quên hihi .
Ngốc thật . Sao nào , mới sáng sớm gọi anh có chuyện gì không em ?
Dạ không . À mà có đấy anh , hôm nay anh rảnh chứ .
Cũng không bận lắm . Nhờ anh chuyện gì à , ngoài vay tiền ra thì chuyện gì cũng được.?
Khiếp đang tính hỏi đấy. Ông tướng !
Haha thế có chuyện gì.? Tôi hỏi
.. Em muốn mời anh ly coffee , chỉ vậy thôi .
Vậy em qua chỗ lần đầu chúng ta gặp nhau đi .
Coffee " Thu " em nhé .
Vâng anh ..
Sao rồi , Công việc của em ổn cả chứ hả ?
Vâng anh . Em đang trong quá trình thử việc , em cũng khá thích công việc này . Cảm ơn anh nhé hihi .
Chuyện gì cơ ? Tôi thắc mắc.
Sao anh quên nhanh thế . Cũng may hôm đấy gặp anh , nếu không em cũng lỡ mất cơ hội có một nơi làm tốt .
Chà . Em khách sao thế , chuyện nhỏ thôi mà . Mời anh chục ly coffee là được haha.
Thế mà bảo chuyện nhỏ , lại còn khách sáo . Anh đáo để thật .
Anh hay ngồi ở đây lắm à .?
Đúng rồi .
Sao thế , em thấy ở đây cũng đâu có gì đặc biệt ngoài không gian yên tĩnh.
Nó đấy em , anh thích nó . Coffee ở đây cũng ngon mà . Em không nhận ra à ?
Dạ em uống nước cam ..
Ừ anh quên. Haha .
Cứ nói tôi ngốc mà thế đấy , à mà chị Linh đâu anh ? Anh không cho chị ấy theo à ?
Không em . Mụ ấy ồn ào lắm ..
" Hắt xìi. " Gì vậy, cảm à . "Linh ngáo vẫn không biết mình bị nói xấu , vẫn đưa tay lên sờ trán" .
May quá không nóng . Âyza đói quá kiếm gì ăn thôi .
Em cũng vậy à. Từng tuổi này vẫn còn độc thân . Bằng tuổi em bà anh sắp sinh đứa thứ 4 rồi đấy .
Hứ . Kệ em chứ , anh thì cái gì cũng hay . Đừng tưởng đẹp trai thì nói gì cũng được nhé , em mách chị Linh đấy .
Uây. Hôm nay thân thế cơ à , mới hôm nào bả còn chiến tranh lạnh với anh vì em đấy .
Hihi . Chị em chúng tôi thương yêu nhau lắm , chỉ có kẻ ngốc tệ bạc như anh mới không nhận ra thôi . Anh đừng có làm tới không là anh sẽ xác định ha ha ha .
Rồi rồi . Làm anh nổi cả da gà ..
Thôi cũng muộn rồi mình về đi em . Em đi xe buýt à để anh đèo em về .
Thế có làm phiền anh quá không ?
Không sao đâu mình đi em .
Vâng anh ..
Vi vu trên con phố tấp nập đỗi quen thuộc . Tôi mơ màng tìm lại cảm giác ấy , cũng vào cái ngày cuối thu hương hoa sữa nồng nàn hoà vào những cơn gió se lạnh . Em ngồi sau xe ôm tôi thật chặt thủ thỉ những câu chuyện sinh viên vui vẻ , khiến tôi ghen tị ..
Anh . Rẽ trái đi anh ! " Tiếng Thảo đánh thức tôi khỏi cơn mơ của kỉ niệm."
Ừ . Nhà em ở đâu nhỉ ?
Cuối con đường này là tới . Anh đang suy nghĩ gì thế ? Ngắm gái đúng không ..
Ừ sao em biết haha .
Úi xời biết ngay mà . Đàn ông các người chỉ có thế là nhanh .
Xời . Trai đẹp thoát khỏi tầm mắt của các người chắc .
Đâu có , ai chứ tôi không biết gì à .
Thôi thôi . Khỏi biện minh ..
Á à , anh thích chống đối à . Này thì bật .
Thôi thôi anh xin . Đừng véo tới nơi rồi kìa ..
Thôi xuống khỏi xe của tôi , người gì dữ dằn .
Thế đấy , không chịu thì cũng phải chịu nhớ .
Vâng. Thôi thưa cô tôi về ..
Oce , chào các hạ . Các hạ về cẩn thận , hẹn ngày tái ngộ.
Ừ , hẹn ngày tái ngộ ..
Hết chương 4
Chân thành cảm ơn anh em.