Chương 3: hạnh phúc đơn giản.

Thôi kìa đừng đùa nữa , nhanh lên mẹ gọi kìa anh.

Ừ . Để anh lau xong cái chén đã . Em lên trước đi .

Thôi em chờ anh hihi.

Ừ thế đợi anh xíu . Ngoan thế có phải dễ thương không haha .

Vâng thưa anh . Em hứa sẽ ngoan hihi.

Rồi rồi. Mình đi thôi cô nương ...

Con đây mẹ .

Ừ . Rửa chén xong rôi à con ? ngồi xuống đây mẹ bảo.

Vâng ...

Linh này . Hai bác ở nhà khoẻ chứ con ?

Dạ ba mẹ cháu vẫn khoẻ ạ . Hai người cứ nhắc anh nhà mình mãi đấy bác ạ.

Ơ Quỳnh . Sao con không qua thăm hai bác hả con ?

Dạ mẹ dạo này con bận quá ..

Lúc nào cũng bận . Thôi thế này đi

.

Con về nói với ba mẹ là cuối tuần bác mới Quỳnh qua nhà chơi nha Linh.

Dạ vâng thưa bác.

Mẹ để con qua cũng được mà . Mẹ ở nhà nghỉ ngơi đi .

Không được . Mẹ qua đấy chơi , tiện thể bàn chuyện hai đứa con với hai bác luôn.

Ơ kìa mẹ . Thế có sớm quá không , hiện tại con sắp lên trưởng phòng...

Con nghĩ hay để thêm một thời gian nữa mẹ à..

Không được . Con năm nay cũng 27 rồi cũng nên lập gia đình . Tuổi mẹ cũng đã cao chỉ muốn thấy con hạnh phúc . Nên vợ nên chồng , mẹ còn có cháu bồng .

Mẹ à. Không được đâu ..

Con biết mẹ lo cho con nhưng con cảm thấy đây chưa phải lúc thích hợp .

Thế lúc nào mới thích hợp !! " Mẹ tôi lớn tiếng "

Con đã nói bao nhiêu lần là chưa đến lúc. Sao mẹ cứ như mãi như thế hả mẹ !! Sao mẹ không hiểu cho con gì hết ..

Thôi . Con lên phòng nghỉ đây!! .

Mẹ cũng nghỉ sớm đi . Mai con chở mẹ về ..

Ở kìa anh .

Anhh từ đã nào.. " Linh đứng dậy gọi tôi " ..

"Đứng một lúc nhìn theo bóng lưng tôi Linh mới ngồi xuống cạnh mẹ tôi . Cầm bàn tay mẹ tôi Linh nói " Bác ơi bác bình tĩnh ạ . Con biết bác lo cho anh ấy , con nghĩ chuyện của chúng con nên từ từ bác ạ . Hãy để anh ấy suy nghĩ thêm bác nha..

Bác hiểu rồi con . Thôi bác lên phòng nghỉ đây . Con xem Quỳnh nó như thế nào đi ..

Dạ để con dìu bác lên..

Ừ đi con..

Anh ơi! Cốc. Cốc . Cốcc. Mở cửa cho em vào với nào..

Em vào đi , cửa không khoá ...

Trời đêm nay đẹp anh nhỉ .

Anh lại hút thuốc đấy à . " Đi một mạch ra ban công đứng cạnh tồi linh nói ".

Ừ ...

Thuốc ngon lắm à anh ?

Không hẳn . " Tôi trả lời "

Thế sao anh lại hút??

" Nhìn xa xa ngoài kia , ngắm nhìn hàng ngàn ngôi sao đang lấp lánh . Tôi cũng chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa , mọi suy nghĩ trong đầu tôi cứ rồi bời cả lên . Cảm giác này khó diên tả bằng lời , tôi cũng lười nói ra .. "

Kìa anh . Sao không trả lời em? " Lay tay tôi Linh hỏi "

Không. Anh xin lỗi. Em hỏi gì ấy nhờ . " Gãi gãi đầu giả nai tôi đáp "

Trời . Tâm trí anh để đâu vậy , có tiên bay qua à. Thôi em không có gì đâu ..

" Linh bỏ vào trong giường . Mặt trầm xuống dận dỗi ."

Ở kìa anh xin lỗi mà. Dận anh à ? . " Lại ngồi cạnh tôi dỗ dành. "

Ai dám dận anh ..

" Cầm bàn tay nhỏ nhắn nhưng ấm áp của em tôi thủ thỉ dỗ ngọt " . Trông em dận dễ thương lắm ..

Hứ . Ai thèm. Anh là cái đồ xấu xa ..

Ừ . Xấu xa cũng được . Nhưng anh đẹp trai hehe .

Nè nè còn có 6 múi nữa . " Vừa cười tiện đưa bàn tay em vào chiếc trống tròn xoe của tôi "

Phi có mà bụng ếch thì có .. " Em chọt chọt vào bụng tôi rồi cười đểu "

Ừ . Bụng ếch thì làm sao . Chưa thấy soái ca bụng bự bao giờ à?

Phi !! Có mà ông chú bụng bự thì có ..

Thế có thích ông chú này không? Tôi hỏi

Có chứ sao không hihi...

" Em là cô gái nông thôn.."

"Bỗng tiếng chuông điện thoại phá vỡ tiếng cười của chúng tôi . Như phản xạ tôi bốc máy lên."

Aloo. Ai đấy...

"Em đây ! Anh không nhớ em à ?."

" Nhớ được chết liền tôi tự nhủ ."

"Ai đấy anh ? Em nghe tiếng con gái . "

Linh hỏi .

" Đưa chiếc điện thoại ra để nhìn số thì thấy số rất lạ . Phải một lúc tôi mới sực nhớ ra nguồn gốc chiếc điện thoại và cuộc gọi này . Tôi cười "

Ơi anh đây . Anh nhớ rồi , em à cô bé nấm lùn ? Haha .

Tưởng anh quên em rồi hihi. Cảm mơn anh về chuyện khi sáng nha .

May là gặp được người tốt như anh chứ em cũng không biết làm sao nữa..

Không có gì đâu em . Chuyện nhỏ ấy mà .

Mà sao em gọi cho anh giờ này??

Em sợ anh bận với em ngại nữa . Nên giờ mới dám gọi cho anh . À mà hồi sáng anh có muộn làm không ??

Không . Không muộn.

Anh tên Quỳnh. Em tên gì vậy??

Em tên Thảo anh ạ. Thôi anh nghỉ đi .

Cảm mơn anh nha . Hẹn gặp lại anh hihi.

Ừ chào em .. " Cười cười vừa nói dứt câu quay sang thì đã thấy Linh đằng đằng sát khí nhìn tôi."

" Cô bé nấm lùn. Ừ anh chào em " thân thiết quá ha . Không biết em nàoo..

" Nhận thấy tình huống cấp bách . Với kinh nghiệm bao năm ở với con sư tử này tôi liền lao ngay lên giường chùm chăn kín mít ."

"Quả đúng như tôi dự đoán . Ngay sau khi tôi đã giữ vững phòng thủ thì ôi thôi.."

Này thì trốn này . Này thì gái gú với chúng tôi . Liên hoàn cước . "Với đủ loại võ trong giang hồ . Em lao vào cào cấu. Đá đấm. Tát véo tôi . "

Thôi thôi anh xin . Nghe anh giải thích đã..

Anh còn thích lí do à. Chối cãi à. Này thì chối hôm nay anh biết tay tôi..

" Sau bảy bảy bốn chín . Thế võ phái " Hoa Đà " em cũng mệt thở hổn hển ngồi xuống . Tôi cũng biết cơ hội chỉ có một. Từ từ bỏ chăn xuống tôi nói . "

Mệt rồi à . Thế chịu nghe anh nói chưa..

Được rồi. Tôi cho anh cơ hội nói đi. " Dù mệt nhưng chiếc sư tử hung dữ vẫn nhìn tôi chằm chằm."

Thôi nào nghe anh nói đã.

Sáng hôm nay lúc anh dắt xe ra chuẩn bị đi làm thì thấy cô bé xe bị hỏng. Do gấp quá nên anh chở bé tới cty . Rồi anh mới quay về làm..

Thế còn chiếc điện thoại này ?

Do vội quá nên bé ấy đưa cho anh giữ liên lạc để cảm ơn thôi . Hiểu chưa ?..

Thôi được . Tạm tin anh lần này vậy..

Thế anh không định trả máy cho người ta à?

Anh cũng chưa biết nữa , để mai rồi tính . Thôi muộn rồi . Em về phòng nghỉ đi mai anh chở đi làm .

Ừ em ngủ đây. " Linh nằm xuống giường , trùm chăn kín lại rồi cười khúc khích."

Ơ . Phòng của anh mà ?

Kệ anh chứ . Em cảm thấy chân hơi đau nên không đi được . Chắc do hồi nãy đá anh đó hihi .

Thế mà bảo thương mình đấy. Thương mà đá mình .

" Thấy em không trả lời tôi cũng chầm chậm nằm xuống cạnh em . Lúc này quý cô bé nhỏ mới chịu động đậy ."

" Kéo lớp chăn giầy vừa cuộn về mình qua đắp cho tôi . Chủ động nằm thấp xuống để xoà vào lòng tôi " ...

Em thủ thỉ ! Anh à . Anh có thương em không ?

" Thấy tôi không trả lời em nói tiếp " . Ngủ rồi à ?

Em thương anh lắm , anh đừng bỏ em nha

anh . Em biết anh vẫn còn lo sự nghiệp giang dở của mình . Nhưng không sao , em vẫn đợi anh . Em vẫn chờ anh thành công hơn để đường đường đường chính chính đến đón em về làm vợ ..

Yêu anh!! .

Chụtt. trả công cho em .. " ôm em vào lòng và cũng không quên câu chúc ngủ ngon ấm áp ."

Hết chương 3

Chân thành cảm ơn các huynh đã ghé vào đọc và thích truyện .

❤️