Chương 106: Chơi Mạt Chược 1

Từ trong cái tủ trưng bày lấy ra 1 bánh trà Phổ Nhĩ chín lâu năm, hương vị trong giây lát có mùi đất cổ xưa, nhưng ngửi kỹ lại tràn đầy đều là trà hương. Đường Vũ dùng dao cắt bánh trà, dễ dàng liền cắt bánh trà thành mấy miếng, lấy 1 miếng để vào trong ấm trà tử sa, rót nước sôi 100 độ vào, hơi hơi lắc nhẹ thân ấm, lại đổ bỏ nước trà đầu tiên.

Một lần nữa rót nước sôi vào, từ mép bình rót vào, sau đó đậy ấm lại, cũng rót nước sôi còn dư quanh thân ấm, trong ngoài đồng thời bị nóng, khoảng 30 giây sau lọc qua vòi ấm rót tới cái chén vừa phải, cuối cùng sẽ có được nước trà ngon rót vào trong chén trà đã hâm nóng rồi.

Kỳ thật uống trà đạo không nhất định phải hoàn toàn dựa theo cái gọi là lễ nghi, giữa bạn bè thân thích có thể càng thêm tùy ý, chỉ cần nhớ rõ tráng trà lần đầu, ngâm 30 giây, lọc nước trà, qua 3 quá trình chính này thì có thể dùng để uống rồi.

Lấy thực lực hiện giờ đã trở lại nguyên trạng của Đường Vũ thì không cần phương pháp trà đạo phức tạp, vô cùng đơn giản chỉ cần tâm tình thoải mái là có thể hình thành lĩnh vực ở chung quanh. Thú nhân chỉ cần đang ở bên trong lĩnh vực của cậu, tự mình lĩnh hội quá trình pha trà, có thể đạt được tác dụng xúc tiến thú nguyên lực, hơn nữa hiệu quả rất tốt với thú võ giả bị vây kì bình cảnh.

Đương nhiên cái này chủ yếu đối với thú nhân bình thường, đã không có tác dụng gì đối với ba bầu bạn thú nhân của cậu, bây giờ Đường Vũ mới có thể thoải mái tự do tự tay vì bọn họ pha chế 4 loại hưởng thụ mạnh là thính giác, thị giác, vị giác và khứu giác.

Ra hiệu 3 thú nhân thừa dịp đồ uống nóng thì uống đi, Đường Vũ đi tới bên cạnh Carl đang nghiên cứu khối vuông nhỏ, vỗ nhẹ nhẹ bả vai của Carl, “Đừng mãi chơi mạt chược nữa, trước ăn uống 1 chút gì cái đã, cho mắt nghỉ ngơi một chút”. Người này gần đây say mê trò chơi nhỏ cậu đưa ra, luôn vừa nghiên cứu vừa cười đáng khinh, không biết trong đầu con tiện hùng này lại đang có kế hoạch gì.

Carl nghe lời bỏ mạt chược xuống, cầm bánh một ngụm nuốt vào, cảm giác có chút bị nghẹn rồi, liền thuận tay cầm chén nước trà uống luôn, Courson nhìn mà lắc đầu.

“Carl, đây chính là bánh trà 10 năm, cả thế giới thú nhân chỉ có 1 bánh này, vẫn là trong vườn trà của tiểu Vũ dự trữ, cậu liền ngưu ẩm, không đúng là hùng ẩm, thật đúng là phung phí của trời”. Hiện tại lang đại nhân tao nhã đã trở thành Nguyên soái đại nhân trên danh nghĩa, khi cần thiết thì đứng ở phía sau chỉ đạo, công tác chủ yếu ở quan bộ vẫn là tướng quân Hardman đang phụ trách.

Vì 3 đứa con nên bọn họ cũng không định tách rời cuộc sống hằng ngày của thế giới thú nhân, mà Đường Vũ cũng vô cùng ủng hộ, sau khi cậu làm mộc hệ thần chi thì cái loại cảm giác cô độc cao cao tại thượng không hề gì, ai nói thần sẽ đoạn tuyệt với nhân thế? Quy ẩn xa lánh trần tục chứ?!

“Tôi thấy uống nó cũng đâu có cái vị gì khác đâu, nhưng mà trà này ẩn chứa năng lượng ma lại càng tinh thuần 1 chút”. Carl chép miệng mấy cái, lại lập tức ngồi vào bên cạnh bàn mạt chược tự động, tiếp tục tự mình chơi mạt chược với mình, nghiên cứu đường đi nước bước trong đó, thật đúng là đừng nói trò chơi này thoạt nhìn giống như rất đơn giản, nhưng miệt mài nghiên cứu kỹ, đường ngang ngõ tắt thật đúng là nhiều, “Tiểu Vũ, anh hai Courson, đánh 1 ván với tôi đi”.

Vốn Ares bị Đường Vũ kêu tới ngồi bên cạnh nghe được lời của Carl thì cư nhiên lập tức đi qua ngồi xuống, nhìn mà Đường Vũ cực tò mò, không ngờ Ares luôn luôn không thấy hứng thú gì ngoài đánh đấm lại sẽ cảm thấy hứng thú với mạt chược, thật không uổng công trước đó cậu tốn công sức làm ra một bộ mạt chược hảo hạng và bàn mạt chược tự động cho thú nhân dùng này!

Hiếm khi Ares cảm thấy hứng thú với thứ gì đó, vốn Đường Vũ muốn từ chối lại bỏ cuốn sách trên tay xuống rồi đi qua, ngồi xuống cái vị trí còn lại kia.

“Nếu muốn chơi mạt chược thì dù sao cũng phải có chút tiền, cược chút mới vui phải không tiểu Vũ?”. Courson cười cực tao nhã thảnh thơi, thoạt nhìn tựa như một vị thân sĩ lễ độ, đột nhiên phun ra 1 câu như vậy.

Đường Vũ vốn nghĩ tùy tiện đánh mấy ván thôi, cậu vốn định tiếp tục sao chép trà kinh, thông qua gia tộc Lauren phổ biến toàn diện, hơn nữa cậu phát hiện dùng bút lông cổ của Trung Quốc viết trà kinh thì đối thú nhân, thậm chí là ma thực sư giống cái đều có tác dụng xúc tiến rất tốt, cho nên cậu gắng đạt tới mỗi một bút mỗi chữ đều tận lực làm hoàn mỹ. Nếu chơi cược 1 chút tiền thì đoán chừng trưa hôm nay đều phải lãng phí rồi, nhưng mà nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Ares và Carl cùng lúc nhìn phía chính mình thì lời từ chối căn bản không nói ra được.

“Ừ……..”. Đường Vũ giữ chặt trái tim bé nhỏ của mình, không hề chống cự mà đồng ý.

Carl thấy Đường Vũ đã đồng ý thì khẩn cấp lấy ra 1 đĩa quay lớn mà anh lén lút chế tạo, trên đĩa quay có 2 mặt, trên mặt nhỏ nhất đều bị chia thành gần 10 phần, lần lượt là chữ viết các loại địa điểm vị trí, mà trên mặt lớn hơn một chút viết rất nhiều chữ chi chít, nhìn kỹ cư nhiên là các loại yêu cầu táo bạo! Mà bộ dáng 2 tên còn lại tựa hồ cũng không cảm thấy bất ngờ 1 chút nào!

“Người thua phải quay cái này à?!”. Gấu Carl hưng phấn tới 2 mắt lóe sáng, càng không ngừng xoa xoa tay.

Đường Vũ nhìn vòng quay lớn này thì rất muốn đạp Carl 1 phát, “Các anh thua cũng phải quay à?!”. Nghĩ tới Carl và Courson hoặc là Ares cùng một chỗ…… thì khóe miệng cậu run rẩy không thôi, thật sự không đành lòng nhìn thẳng hình ảnh như vậy.

Yêu cầu của đĩa quay lớn này còn có 1 bộ phận do chính anh cung cấp nữa, vì khiến Đường Vũ đồng ý mà Courson cố ý lộ ra cái gọi là biểu tình thông cảm, “Bọn anh thua thì tùy em đưa ra yêu cầu, bọn anh đều tuân theo, ngược lại em thua phải quay món đồ chơi này, tính ra vẫn là bọn anh lỗ rồi, chẳng lẽ dưới tình huống như vậy em còn không có tự tin đồng ý sao?”.

Ares bên cạnh cũng đổ dầu vào lửa tiêu sái đi tới bên người Đường Vũ, khuôn mặt than điển trai nhìn thẳng Đường Vũ chằm chằm, đồng thời còn nắm chặt một bàn tay của Đường Vũ, người rất ít làm nũng, một khi đưa ra một chút yêu cầu, người bình thường không nhẫn tâm thật sự rất khó từ chối như vậy, hơn nữa Đường Vũ vốn liền quen cưng chiều Ares.

Carl chơi xấu, Courson kích tướng, Ares làm nũng, dưới sự hợp tác 3 người thì Đường Vũ đồng ý…….. Chơi mạt chược thôi, chẳng lẽ cậu là người địa cầu chính tông còn có thể thua bởi con dã thú vừa mới tiếp xúc với mạt chược sao? Có khi đây là dịp để cậu ra tay dạy cho 3 tên trước mặt này 1 bài học ấy chứ.

“Nhất đồng! Thính bài!”. Trước đó đánh mấy ván đều có thắng nhỏ, xem ra vận may hôm nay không tồi, Đường Vũ suy nghĩ tự đắc, đợi lát nữa bắt bọn họ làm gì ha?

Ảo tưởng thật tốt đẹp nhưng sự thật lại tương phản, Đường Vũ vừa mới đánh ra thính bài thì Carl lập tức hưng phấn đẩy mạt chược, “Điểm pháo! Ù! Hơn 1000 phiên, tiểu Vũ, em thua hết”.

“A? Nhanh như vậy! Anh không kêu bài thính mà!”. Đường Vũ buồn bực đi qua coi, cư nhiên vẫn là ù thuần một màu!

Carl cười hì hì, “Chúng ta tính tiền đi, không cho nợ à”. Nói xong bằng tốc độ rất nhanh khiêng đĩa quay cao bằng 1 người tới, đặt ở trước mặt Đường Vũ, “Tiểu Vũ, không cần lo lắng, tới đây đi!”.

Đường Vũ đột nhiên cảm thấy chính mình có phải bị lừa hay không, nhưng đã đồng ý thì không thể đổi ý, nếu không có hại cho tu đạo, mắt nhìn yêu cầu trên đĩa quay, may mắn vẫn là có mấy cái bình thường, lúc này tinh thần lực cường đại phát huy công dụng của nó, cậu cẩn thận quan sát chất liệu của đĩa quay, phỏng đoán lực ma sát của nó, tính toán lực đạo mà mình phải dùng, làm cho kim đồng hồ dừng ở vị trí khá an toàn.

Nhìn thấy Đường Vũ tự suy nghĩ như vậy thì Carl lặng lẽ giơ ngón tay cái với Courson, Courson hơi hơi nhướn mày, khóe miệng tươi cười đắc ý.

Nhanh chóng tính toán tốt tất cả chi tiết, Đường Vũ giơ tay bắt đầu quay, mặt nhỏ ngừng lại trước, cậu vừa thấy là “phòng tập thể thao”, là vị trí vừa rồi cậu tính toán tốt, xem ra hẳn là không thành vấn đề, kế tiếp mặt lớn hẳn là dừng ở khu “hôn trán”.

Carl cười tới càng xấu xa, Đường Vũ chuyên chú nhìn chằm chằm đĩa quay lớn nên căn bản không có nhìn thấy, nếu không nhất định sẽ phát hiện bất thường! Cuối cùng mặt lớn cũng ngừng lại, cậu đi qua, sắc mặt khó coi lên, cư nhiên là “kiểu cưỡi ngồi! Còn phải trói chặt 2 tay lại!”.

“Carl!”. Phương diện này tuyệt đối có lừa đảo, Đường Vũ tức giận, khí thế trừng mắt nhìn qua.

Carl vô tội buông tay, “Đồng ý cược thì phải chấp nhận thua”. Ares bên cạnh đồng ý gật đầu.

“Nhưng mà Tiểu Vũ, em cũng không thể nói không tính à, sẽ để lại gương xấu cho các con đó”. Courson đổ thêm dầu vào lửa, anh đã sớm động tay vào đĩa quay lớn này, kể cả tính tới Đường Vũ sẽ thông qua tính toán khống chế vị trí dừng lại của kim đồng hồ.

Biết rõ bọn họ khẳng định có động tay vào nhưng Đường Vũ lại tìm không thấy điểm phản bác, đành phải chuẩn bị đi nhận trừng phạt. Bốn người đang đi vào phòng trà ngoài trời của phòng tập thể thao, nói là phòng tập thể thao nhưng thật ra dụng cụ bên trong đều là trải qua cường hóa đặc thù, có thể để 3 con dã thú gần thần cấp rèn luyện.

Carl ngồi vào trên dụng cụ cùng loại kiểu dáng xe hơi, cái này bình thường là dùng tay nắm tay lái kéo xuống thân thể, mà ghế nằm dưới thân sẽ tự nhiên nâng cao tiến tới rèn luyện cánh tay của cơ thể, anh đã sớm muốn thử xem cảm thụ lửa nóng của Đường Vũ tại trên đài máy móc này!

Hai dã thú khác cực tự giác giúp Carl buộc chặt 2 tay của Đường Vũ, sau đó treo lên cao, làm cho Đường Vũ chỉ có thể chân chạm đất, cũng rất khó khống chế tốt thân thể của chính mình, hai chân mở ra khóa đứng ở hai bên dụng cụ, đưa lưng về phía Carl, mà đối diện hoa cúc lại là bộ vị đã cực sục sôi của Carl.

“Tiểu Vũ, trừng phạt này là muốn em dùng chính bộ vị kia của em làm cho anh bắn ra”. Carl nhanh chóng cởi quần áo của chính mình, lộ ra thân hình với đường cong cơ thể xinh đẹp cân xứng, mà cự vật giữa háng vẫn đứng sừng sững như cũ, Đường Vũ nhìn mà thẳng nuốt nước miếng, tim đập nhanh hơn.

Hôm nay Đường Vũ mặc chính là áo tắm đối xứng, rất sát người, vì tránh cho quần áo xuất hiện vệt hằn của quần lót cho nên cậu căn bản không có mặc quần lót!

Khi Carl cởi bỏ quần áo của Đường Vũ và nhìn thấy cảnh đẹp như vậy thì cười ha ha, “Thì ra tiểu Vũ đã sớm chuẩn bị tốt!”. Nói ra khiến cho Đường Vũ rất ngượng ngùng, muốn phản bác, kết quả con gấu Carl cư nhiên cũng không có làm tiền diễn gì, trực tiếp bôi trơn cho chỗ non mềm phía sau của cậu, sau khi lấy ngón tay mở rộng thì trực tiếp cầm súng tiến vào, hại cậu căn bản không kịp phản ứng lại, hít 1 hơi thật sâu!

Sau khi Carl tiến vào trong cơ thể của Đường Vũ thì buông lỏng cái tay đang giữ eo của Đường Vũ ra, “Tốt lắm, kế tiếp em phải chính mình động”. Trong giọng nói tràn đầy hưng phấn, tính cách Đường Vũ thiên về hướng nội, thẹn thùng, rất ít chủ động trong chuyện giường chiếu, tuy rằng cậu như vậy cũng rất đáng yêu, nhưng mà Carl thật đúng là muốn nhìn một chút bộ dáng chủ động mà mê loạn của cậu.

Hiện giờ tên đã lên dây, không thể không bắn, còn không bằng tốc chiến tốc thắng, Đường Vũ kiềm chế sự ngượng ngùng, chủ động đong đưa vòng eo, dùng hoa cúc non mềm ma xát qua lại cự vật trong cơ thể, cố gắng hầu hạ đầu cự hùng đáng giận phía sau này.

Lúc này bộ dáng chủ động của Đường Vũ làm cho yết hầu của Ares và Courson đứng bên cạnh quan sát khô khốc, nhưng bọn họ cũng không sốt ruột tiến lên gia nhập, thời gian của hôm nay còn rất nhiều, có thể chậm rãi chơi đùa.

Tuy rằng Carl liều mạng nhẫn nại, muốn kéo dài đoạn thời gian tốt đẹp này, nghĩ muốn nhìn lâu bộ dáng hiếm có của Đường Vũ, nhưng cảm giác thoải mái làm cho anh trộm dùng tới thú nguyên lực tới áp chế, vẫn là lại một lần đầu hàng trước hoa cúc chặt chẽ của Đường Vũ.

Sau khi kết thúc, Đường Vũ hơi run rẩy cởi bỏ dây thừng trói 2 tay của chính mình, thu dọn quần áo, sắc mặt ửng đỏ khẽ nói với Carl, “Đủ rồi, em đi tắm trước, giờ cơm chiều gặp……..”. Nhưng còn chưa đi được bước nào thì Courson và Ares liền vẻ mặt tủi thân vây quanh cậu.

Đường Vũ vẫn đành chịu với 3 tên này, nửa bị bắt buộc kéo qua tiếp tục “chơi mạt chược”, tuy rằng cậu thật sự không muốn thừa nhận nội tâm của chính mình tựa hồ cũng có một chút chờ mong như vậy………

Ưhm, chuyện này thật sự là 1 cuộc vận động rất tốt.