Ở thế giới thú nhân, thời gian tiểu thú nhân có thể biến hóa thành hình người, quyết định phát triển sau này của nó, nhưng phần lớn tiểu thú nhân là sau 6 tuổi học tiểu học mới có thể biến hóa, sau đó lấy hình người đi tới trường. Cho nên lúc ở nhà trẻ, vì để không đối xử phân biệt, bình thường yêu cầu tiểu thú nhân lấy hình thú đi học.
Bởi vậy khi tiệc trà chính thức mời tham dự, khi các tiểu thiếu gia thú hóa cách cửa chính còn có một đoạn đường đã đi xuống xe cơ giáp, nhón 4 tiểu móng vuốt vui vẻ tiêu sái tới cái sân tổ chức tiệc trà —— phía sau biệt thự cổ xưa của Đường Vũ là rừng trúc.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều các tiểu thú nhân thú hóa mang theo quà nhỏ tới. Trong đó hùng tộc thú nhân phù hợp nhất, thú hình của bọn họ cực thích hợp đứng thẳng đi lại, vốn bọn họ thân hình cao lớn ôm mật ong Cocao đặc sản của bản tộc lảo đảo tiêu sái, nhìn mà Đường Vũ đều sợ nhóm nhóc con hùng tộc này đánh nát bình mật.
Còn có mấy nhóc hổ tộc và sư tộc ngậm quà đi tới ngồi chồm hổm bên cạnh tiểu lão hổ Luo đang trợn mắt ngủ, nhìn ra bọn nó rất sùng bái Luo, tựa như cúng bái Hổ vương, tha quà thả bên người tiểu lão hổ Luo, cũng liếm da lông, cổ của Luo, mới đi tới sân nhà.
Lấy lang tộc cầm đầu thì nhân số của đám nhóc đó nhiều nhất, tựa hồ tụ tập tốt ở bên ngoài trước, mới sắp xếp đội hình cùng nhau lại đây, tiểu móng vuốt đạp trên mặt đất đều rất chỉnh tề, làm cho mặt và cơ thể Đường Vũ run rẩy chính là ngay cả hướng cái đuôi nhỏ lông xù của bọn nó đong đưa và tần suất đều cực đồng loạt! Không hổ là chủng tộc gần như toàn tộc là binh sĩ.
*Nhóm nhóc con kia ở nhà trẻ đã bị giáo dục nghiêm khắc, hiểu được hành động tới trễ của 1 thú nhân là khuyết điểm khiến người khác cực chán ghét, cho nên không mất bao lâu tất cả tiểu thú nhân tham dự cơ bản tới đến đông đủ, sói trắng nhỏ Rhea liếm liếm móng vuốt, trên quang não kiểm tra nhân số tới dự, quả nhiên con tiểu tượng _(voi)_ kia còn chưa tới. Đang nghĩ tới, thú nhân trưởng thành bảo hộ ở một bên có thể cảm nhận được chấn động, một một đầu tiểu tượng trắng xanh giống chiến xa cơ giáp hạng nặng vọt lại đây! *
“A a a! Tránh ra! Mau tránh ra!”. Tiểu tượng trắng xanh thở hổn hển vừa hô to vừa muốn dừng 2 chân lại, mông ma xát mặt đất bốc lên 1 cuộn khói, nhưng với thể tích và tốc độ chạy băng băng vừa rồi của nó thì căn bản không dừng lại được!
Đang lúc thủ vệ thú nhân trưởng thành ở một bên muốn đi lên giúp thì gấu nhỏ Jonas vẻ mặt khinh bỉ, giữ chặt quần của thú nhân trưởng thành, vỗ vỗ móng vuốt, đứng ở lộ tuyến tiểu tượng đi tới, sau đó nhảy lên đá 1 phát, cư nhiên trực tiếp đá bay con tiểu tượng kia thể tích còn lớn hơn tiểu hùng 1 vòng bay tới 1 bên, tứ chi tiểu tượng chổng lên trời, cố gắng giãy dụa muốn đứng dậy lại chỉ có thể chân nhỏ loạn quơ ở không trung, không thể động đậy.
Nhìn thấy gấu nhỏ Jonas tới gần, mắt to ướt át của tiểu tượng lên án, trong miệng cũng liên tục dữ tợn nói, “Cậu con gấu ngu thích ăn đồ ăn của giống cái này! Có gan chúng ta một chọi một đánh! Đánh lén tính thú nhân tốt gì chứ!”. Nhìn ra được là Enemies lớn hơn gấu nhỏ 2 tuổi.
Tiểu hùng lông xù Jonas nhấc chân lên, đôi chân chống xuống đất, đầu nhỏ từ trên cao nhìn xuống tiểu tượng, “Thú nhân tới muộn không có quyền nói! Đánh liền đánh! Có gan anh đứng lên đi!”.
“Được rồi! 2 người đừng náo loạn nữa!”. Sói nhỏ Rhea đi tới bên cạnh tiểu tượng, miệng nhẹ nhàng cắn chân sau của tiểu tượng, sau đó dùng sức đẩy mạnh về phía sau, cuối cùng làm cho đầu tiểu tượng này có thể nằm nghiêng cũng dựa vào chính mình đứng dậy. Cũng khó trách động tác của đầu tiểu tượng này không quá linh hoạt, đoán chừng cha mẹ nó rất chiều nó, một đầu tiểu tượng tốt đẹp biến thành tiểu mập mạp giống trùng vương mập nhà Đường Vũ.
Sói nhỏ Rhea thúc giục hổ nhỏ Luo buồn ngủ, mang theo cả 2 không ngừng đấu võ mồm là gấu nhỏ Jonas và tiểu tượng siêu mập đi vào hội trường chính, tiệc trà còn chưa bắt đầu, sói nhỏ Rhea liền cảm thấy có chút mỏi mệt, giống như papa cũng thường xuyên sẽ có loại cảm giác này, chẳng lẽ là di truyền?
Rừng trúc bao quanh cái sân tổ chức tiệc trà có một đám nhóc con lông xù ngồi chồm hổm, trong mắt chờ mong nhìn sói nhỏ Rhea, mũi không ngừng bị kích thích, trong không khí tất cả đều là mùi ma thực dễ ngửi! Có mấy thú nhân nhỏ hơn 1 chút thì nước miếng trực tiếp đều chảy ra, một đám cái đuôi lắc vui vẻ!
Không cần lãnh đạo nói chuyện, xác định nhân số tới đến đông đủ, sói nhỏ Rhea trực tiếp tru 1 tiếng non nớt, bồi bàn chờ đợi ở chung quanh liền bưng chén đĩa đi tới, sắp đầy 1 loạt bàn trống bên cạnh, tràn đầy các loại món mặn phối hợp đồ ăn ma thực, còn có món bánh ngọt ma thực ngon lành, quan trọng nhất là còn có nước trà mê người!
Tiểu thú nhân có thể tới nơi này đều có gia cảnh không kém, nhưng rất ít nhìn thấy nhiều đồ ăn ma thực như vậy, một đám đứng thẳng người lên, kích động vạn phần. Đừng nói nhóm nhóc con này, cho dù là quân nhân bị Couson cử tới đây bảo hộ tiểu thú nhân cũng không ngừng nuốt nước miếng, mũi cố gắng ngửi mùi năng lượng ma thực bay bay trong trong không khí.
“Papa tôi nói, chỉ có thú nhân cường đại mới có ma thực ăn!”. Sói nhỏ Rhea vì tăng thêm giọng điệu mà dùng sức cào cào móng vuốt lên mặt đất, “Tôi tuyên bố, hỗn chiến bắt đầu! 10 thú nhân cuối cùng đứng vững mới có tư cách hưởng thụ đồ ăn ngon ma thực!”.
Vừa dứt lời hổ nhỏ Luo chờ mong đã lâu liền đi đầu vọt tới bên trong tiểu thú nhân, muốn cắn cổ gấu ngựa hùng tộc thoạt nhìn lùn hơn nhiều so với gấu nhỏ Jonas, kết quả bị đối phương nhanh chóng tránh thoát.
Tất cả đám nhóc loạn chiến thành một đoàn, nơi nơi là lông thú bay lả tả. Đường Vũ cười khổ lắc đầu, không hổ là tiệc trà của thú nhân, đủ bạo lực. Cái này đại khái là tiệc trà nhiệt huyết nhất mà cậu từng gặp qua, cậu nhịn không được ảo tưởng nếu cậu có thể có 1 tiểu giống cái yên tĩnh, tới lúc đó tổ chức tiệc trà đoán chừng sẽ bình thường một ít, nghĩ vậy cậu trừng mắt nhìn, tiểu giống cái…….
Một đám nhóc con lông xù không bao lâu liền phân thắng bại, bên miêu tộc ngoại trừ hổ nhỏ Luo và tiểu hắc báo giảo hoạt còn có thể đứng vững, mấy đứa khác đều co đuôi tới giữa cặp mông, mà hùng tộc vốn hẳn là dũng mãnh nhất, sức chiến đấu cực mạnh, đáng tiếc bọn nó cũng đều không hiểu phối hợp một chút nào, không một con nào “may mắn còn sống sót”!. Gấu nhỏ Jonas cũng không biết không nên cắn tay nhưng không cam lòng cắn cắn, không ngờ một bàn ma thực ngon như vậy cư nhiên chính mình cũng không có phần, quay đầu lại suy nghĩ nên làm nũng với mama hay không, để mama cho mình 1 bàn đồ ăn ha?
8 người thắng còn lại tất cả đều là lang tộc, có sói xám, sói trắng, và sói đen, nhìn mà Đường Vũ lắc đầu, sói nhỏ Rhea nhà cậu quả nhiên di truyền giảo hoạt của cha nó, nhỏ như vậy đã biết áp dụng phương thức chiến đấu có lợi nhất cho chính mình. Đoán chừng “hỗn chiến” chính là sói nhỏ Rhea nói ra, chỉ sợ tới bây giờ các nhóc con kia cũng không có không có cách nào nhìn ra ẩn ý trong đó.
Lang tộc sở trường chiến đấu đồng đội, ở trong hỗn chiến có lợi nhất, hùng tộc đơn thể thì sức chiến đấu cường hãn, tộc đại miêu có phối hợp chút ít, kết quả như thế chỉ có thể nói bé con này ngay cả anh em của chính mình đều tính kế. Đường Vũ sờ sờ cằm, xem ra cần phải làm cho sói nhỏ Rhea hiểu được khái niệm gọi là “Đả hổ thân huynh đệ, thượng trận phụ tử binh”*, con nít không quan tâm dạy dỗ lớn lên sẽ lệch lạch.
*Đả hổ thân huynh đệ, thượng trận phụ tử binh: “đánh hổ” phải do anh em ruột thịt đồng tâm hiệp lực là thích hợp nhất; “ra trận” chỉ có cha con xông pha mới giành được chiến thắng, tỷ như Dương gia tướng. Ý nói tùy trường hợp mà có hướng giải quyết khác nhau –
Không ngờ kết quả ngoài dự kiến của Đường Vũ, sói nhỏ Rhea đạt được thắng lợi cũng không có lập tức hưởng thụ thành quả thắng lợi, mà là ngậm 1 miếng bánh ngọt mật ong gấu nhỏ Jonas thích nhất đặt trước mặt gấu nhỏ mặt xám mày tro, “Papa tôi còn nói, cùng anh em bạn bè cùng nhau chia xẻ thành quả thắng lợi là hạnh phúc nhất!”.
10 nhóc con đạt được thắng lợi cũng không có tốt hơn bọn nhóc thua trận, một đám mặt mũi bầm dập, bộ dáng bộ lông không trọn vẹn thê thảm, cố gắng ngậm các loại món ngon ma thực nước trà đưa tới bên người tiểu thú nhân thua trận, nhìn mà Đường Vũ rung động không thôi.
Rất nhanh không khí khôi phục náo nhiệt, 1 đám nhóc con khôi phục rất nhanh, ăn như hổ đói ăn món ngon uống nước trà, chơi đùa đùa giỡn, tiệc trà trẻ con thú giới thành công tốt đẹp, đêm đó tất cả tiểu thú nhân này ưỡn bụng, một đường rụng lông đi về nhà, cảm thấy mỹ mãn, nhưng thật ra cha mẹ bọn nó lại sợ hãi, không rõ vì sao tham gia cái tiệc trà sẽ làm chính mình có bộ dáng thê thảm như thế.
Rất nhanh tiệc trà như vậy được giống đực thú nhân nhiệt huyết thích đánh nhau hoan nghênh, các trường lớn, vừa, nhỏ thường xuyên tổ chức, tuy rằng tiệc trà không có món ngon ma thực phong phú như 3 anh em Rhea mở, nhưng càng nhiều thú nhân càng coi trọng luận võ hỗn chiến trong đó, lúc sau thậm chí diễn biến thành sự kiện luận võ của đơn vị giáo viện, phần thưởng món ngon ma thực cũng càng ngày càng phong phú!