Chương 119: Tử hồ hoa và Phệ tâm trùng

Tử hồ hoa, Ngụy Tác không tỏ vẻ gì, hòa cáo từ Điền chưởng quỹ tại Kim Ngọc các xong thì ra về, đi nghe ngóng về tác dụng của loại linh dược này.

Vốn lấy được Đào thần ngọc từ tay điếm viên tai dài của Cửu Đỉnh trai, Ngụy Tác tuy động lòng nhưng không quyết định được có đến Di Thiên thử vận khí hay không.

Di Thiên cốc tuy có nhiều lợi lộc, trừ nhiều loại linh dược hi hữu chỉ có trong truyền thuyết thì còn có thể có được đồ của các tu sĩ đã chết. Những cũng như Điền chưởng quỹ cảnh báo, Di Thiên cốc đối với bất kỳ tu sĩ nào cũng đều thập phần hung hiểm.

Di Thiên cốc rất rộng, tới hơn ngàn dặm vuông, trong cốc có mấy ngọn núi lớn, thậm chí có cả sơn cốc.

Nhiều nơi trong đó có Hủ thần cực quang gần như trong suốt, quang tráo kiểu linh quang cũng không găn được, bị chiếu trúng là nhục rữa nát, tử trạng thập phần thê thảm.

Bình thường không thể tiến vào, mỗi mười năm ngũ sắc độc chướng tan đi, nhiều yêu thú quanh đó cũng cảm nhận được khí tức của linh dược, nên lúc đó mật độ yêu thú sẽ ccao gấp mấy lần bên ngoài Thiên khung.

Một vài loại cao giai yêu thú linh thức cực cao, thậm chí cũng đợi ở ngoài như tu sĩ đến khi ngũ sắc độc chướng tan biến mỗi mười năm một lần, Di Thiên cốc lại được thấy ánh mặt trời.

Mỗi lần đều có mấy trăm tu sĩ mất mạng vì đấu với các loại yêu thú.

Bất quá đối với tu sĩ vào Di Thiên cốc, tối nguy hiểm không phải là các loại cao giai yêu thú.

Mục tiêu chân chính của cao giai yêu thú đều là linh dược, không bất đắc dĩ thì chúng cũng không muốn tử chiến với tu sĩ. Dù là tu sĩ Chu thiên cảnh, Phân niệm cảnh, bị chúng giết rồi thì mọi thứ trên thi thể cũng không có giá trị bằng phổ thông dã thú, thậm chí không bằng thịt dã thú chúng vẫn hay ăn. Vạn nhất gặp cao giai yêu thú, chỉ cần bỏ chạy là chúng sẽ không đuổi theo.

Với nhưng tu sĩ chỉ nhăm nhăm giết người cướp của thì khác.

Bên ngoài Thiên khung, việc giết người cướp của rất phổ biến, như tu sĩ trẻ tuổi mới bị bọn gã giết chết, dù cao thủ trong tông môn biết cũng không thể nhanh chóng đến được chỗ ra bên ngoài Thiên khung.

Đại tông môn chỉ có sức chấn nhiếp với những tu sĩ thường hoạt động trong phạm vi mấy ngàn dặm.

Nơi có nhiều tu sĩ và yêu thú tràn vào như Di Thiên cốc, dù giết một đệ tử tinh anh của danh môn, ném vào chỗ có Hủ cực thần quang để hủy thi diệt tích, đại tông môn cũng khó tìm ra.

Đối với tu sĩ, tối nguy hiểm là rất nhiều những tu sĩ khác đến đây vì muốn giết người cướp của để phát tài.

Nếu Tử hồ hoa chỉ có công hiệu giải trừ tác dụng phụ của Hợp hư đơn, Ngụy Tác vị tất quyết định đến Di Thiên cốc thử vận may.

Nhưng đã biết rõ rồi, gã càng động lòng, định về thương lượng với lục bào lão đầu chuẩn bị như thế nào để giúp gã vào Di Thiên cốc được an toàn hơn.

Công hiệu lớn nhất của Tử hồ hoa là trừ đi các loại dược lực tạp nham trong thể nội tu sĩ.

Tu sĩ đạt đến Chu thiên cảnh trở lên thường dựa vào các loại đơn luyện chế từ yêu đơn và linh dược để tu luyện.

Trong quá trình luyện chế yêu đơn thành đơn dược, tuy luyện đơn sư dốc hết khả năng loại trừ thành phần không có lơi cho tu sĩ, nhưng vẫn có một phần rất nhỏ lưu lại.

Phần rất nhỏ đó, trong quá trình tu luyện, tu sĩ lại loại trừ được một phần trong lúc tu luyện, nhưng có một phần này hòa tan vài máu thịt, rất khó rút ra được.

Thành phần bất lợi càng nhiều càng có hại cho thọ nguyên và tu vi của tu sĩ.

Nhất là khi đột phá đến Kim đơn cảnh, chân nguyên ngưng luyện kim đơn, chân nguyên càng thuần tịnh, xác suất thành công càng cao.

Tử hồ hoa có thể tiêu hóa hết dược lực không có lợi tàn tích lại trong cơ thể tu sĩ.

Tu sĩ Phân niệm kỳ, có Tử hồ hoa thì dù ngưng luyện kim đơn không thành công, thì tác dụng của Tử hồ hoa là tăng thêm hơn hai mươi năm cho tu sĩ Phân niệm cảnh.

Tử hồ hoa còn có công hiệu trừ đi tính chất kháng dược.

Thường dùng một loại đơn dược tu luyện, ví như hiện tại gã sử dụng Kim linh đơn thì về lâu dài tốc độ luyện hóa sẽ càng ngày càng kéo dài. Đó là kháng dược mà các tu sĩ đều gặp phải.

Đối với vấn đề này có thể dùng yêu đơn khác luyện chếđơn dược. Khác với luyện hóa đơn dược ở chỗ, càng luyện hóa nhiều, dược lực không tốt tồn lại trong cơ thể càng lớn.

Với Ngụy Tác, quan trọng là gã phải nhờ vào Bổ thiên đơn để đề thăng đẳng cấp công pháp.

Gã không muốn vì kháng dược mà vốn chỉ mất một trăm viên Bổ thiên đơn là có thể giải quyết vấn đề, thì lại biến thành hai trăm viên, ba trăm viên, thậm chí nhiều hơn.

Có lục bào lão đầu, việc gã thành tựu kim đơn gần như chắc chắn nên càng quyết tâm lấy bằng được Tử hồ hoa.

Dù chỉ có một bông Tử hồ hoa, chi đôi với Hàn Vi Vi thì cả hai khẳng định đều có lợi.

...

Linh thạch!

Cả linh thạch nữa!

Hiện tại Ngụy Tác định bán đi một cái nạp bảo nang, linh thạch còn lại dùng đủ cho mấy ngày, đến Di Thiên cốc thử vận may, chưa biết chừng còn kiếm được linh thạch.

Gã quay về chỗ ở thiên cấp trong tình trạng nghèo mạt như trước.

Nhưng vừa vào tĩnh thất, nhìn rõ cảnh tượng, vốn đang cực kỳ bức bối thì gã cũng lập tức kinh hỉ vô vàn.

Phệ tâm trùng.

Gã quên mất mình vẫn để Phệ tâm trùng ngâm trong Hoàng nguyên tinh dược dịch.

Gã nhận ngay ra Hoàng nguyên tinh dược dịch trong chậu ngọc vơi đi một nấc, còn Phệ tâm trùng tiên thiên yếu ớt ngâm trong đó thì lớn hơn hẳn.

Gã dùng tâm niệm điều khiến, Phệ tâm trùng ấu trùng vốn đang uể oải đột nhiên hùng dũng từ trong chậu Hoàng nguyên tinh dược dịch bò ra.

Hình như lớn quá nhanh thì phải?

Đích xác gã không nhầm, con Phệ tâm ấu trùng này hiện chỉ kém hơn con của Hàn Vi Vi một chút.

Tốc độ sinh trưởng nhanh thế này Ngụy Tác nở hoa trong lòng, lại sai Phệ tâm trùng quay về ngâm trong Hoàng nguyên tinh dược dịch.

Phệ tâm trùng thoải mái ngâm mình, gã lại lấy Dưỡng quỷ quán ra kể lại tường tận với lục bào lão đầu những việc xảy ra trong ngày hôm nay.

Tông môn hiện giờ khác hẳn với một hai vạn năm trước, nên lục bào lão đầu cũng không thể qua thuật pháp cùng pháp khí, cả cấm chế cùng truy tung thuật pháp độc đáo của tu sĩ trẻ tuổi mà đoán xem y là đệ tử tinh anh của tông môn nào.

Nghe đến Tử hồ hoa, lục bào lão đầu cũng động dung.

Từ hai vạn năm trước, Tử hồ hoa cũng cực hiếm, còn có tên khác là Tẩy tủy ngưng chân hoa, giá trị cực kỳ kinh nhân, có thể nâng tu sĩ xác suất ngưng đơn thành công của tu sĩ thêm năm phần, thậm chí còn là nguyên liệu chủ yếu của Hỗn nguyên tăng thọ đơn có thể trực tiếp gia tăng trăm năm thọ nguyên, nổi danh khi đó.

Thật xảo diệu, trước đây lục bào lão đầu từng có một chủ nhân khá lợi hại, tu luyện đến Phân niệm kỳ ngũ trọng, vì tranh chấp một cọng Tử hồ hoa, đấu không lại đối phương mà trọng thương mất mạng.

Vì có Đào thần ngọc, để lấy được linh dược, lục bào lão đầu cũng thập phần tán đồng Ngụy Tác đến Di Thiên cốc thử vận khí.

Theo lời điếm viên tai dài, từ giờ còn nửa tháng nữa là, ngũ sắc độc chướng ở Di Thiên cốc sẽ tiêu tan.

Nhưng Ngụy Tác được Điền chưởng quỹ cho biết, phán đoán chuẩn xác của nhiều thế lực là ngũ sắc độc chướng hoàn toàn tan biến sau hai mươi ba ngày nữa.

Vào nửa tháng nữa chỉ có lớp ngũ sắc độc chướng ở ngoài cùng tan đi, nhiều nơi trong cốc vẫn còn loại chướng khí kịch độc vô cùng này.

Ngụy Tác hoài nghi có phải điếm viên tai dài nói sớm lên mấy ngày chăng, vạn nhất gã không điều tra mà đi vào thì có thể không ra được.

Di Thiên cốc sẽ hiển hiện trước mắt mọi người vào hai mươi ba ngày sau, Ngụy Tác đang nhờ Mộ Dung Thần và Âu Dương sư thúc của Điền chưởng quỹ luyện chế ẩn hình pháp y cùng linh giai hộ thuẫn, chắc cũng đã luyện chế xong.

Có hai vật này, hệ số an toàn khi vào Di Thiên cốc tăng hơn nhiều.

Đương nhiên không thể có chuyện an toàn trăm phần trăm, lần trước gã vào Vạn Xà sơn cốc còn gặp Độc giác lôi khuê, lần này đi giết Song đầu khuyển, những tưởng vạn vô nhất thất mà thiếu chút nữa bị tu sĩ cao cấp đuổi theo giết chết.

Mấy ngày tiếp theo, trừ tiếp tục luyện hóa Kim linh đơn thì gã bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu để chưng “thị chó”.

Thịt Song đầu khuyển tuy có thể nâng cao rất nhiều thể chất của tu sĩ, tương đương với đề thăng thiên tư tu luyện, nhưng trong đó cũng có không ít thành phần bất lợi, cần phải cho thêm phụ liệu nấu cùng.

Ba ngày sau, Ngụy Tác chuẩn bị toàn bộ mọi phụ liệu, Phệ tâm trùng ấu trùng cũng hút sạch Hoàng nguyên tinh dược dịch trong chậu ngọc.

Khiến gã kinh ngạc là Phệ tâm trùng ấu trùng lớn rất nhanh, qua ba ngày đã gần như gấp đôi, so với con của Hàn Vi Vi còn to hơn.

Ngụy Tác lấy Song đầu khuyển và Bồi yêu dịch chuẩn bị sẵn ra, định nhân lúc quan sát công hiệu của Bồi yêu dịch đối Phệ tâm trùng sẽ nấu thịt Song đầu khuyển. Đột nhiên gã cảm giác được Phệ tâm trùng thèm muốn ghê gớm.

Gã mang Bồi yêu dịch vào phòng thử uy lực thuật pháp, thả Phệ tâm trùng vào dược dịch.

Đùa à, tuy gã biết ngũ cấp cao giai yêu thú như Song đầu khuyển có diệu dụng với trưởng thành của Phệ tâm trùng, nhưng gã còn muốn ăn thịt nó, để Phệ tâm ăn não tủy trước thì gã thấy tởm chết mất.

Ăn hết thịt rồi để Phệ tâm trùng hút não tủy, Ngụy Tác cũng thấy ghê ghê.

Nuôi Phệ tâm trùng khá phiền hà, bất quá nghĩ đến sau này nó là trợ thủ cho gã giết người cướp của thì Ngụy Tác không chê nữa, chỉ có thịt của vài loại yêu thú như Song đầu khuyển hữu dụng với gã, sau này chắc không cần nấu "thịt chó hầm" nữa, cứ có yêu thú thì cho nó ăn não tủy là được.