Chương 5 Di Thuộc Tính Đầu Tiên
Sau khi trận chiến với Lâm Tu kết thúc, Trần Hạo ngậm ngùi đến trước Lâm Hư Các, vào trong đón chờ hắn là Chủ Béo.
"Công Tử cần giúp gì không?"
"Ta muốn bán vài nhánh thảo dược"
Trần Hạo vừa nói vừa móc ra vài nhánh thảo dược, là một ông chủ lâm năm không quá khó để nhận diện mấy nhánh thảo dược này.
"Mời vào trong"
Hai người đi vào trong một căn phòng rộng rãi, Chủ Béo nhận bông hỏa, sau đó thượng lược tổng cộng với giá 240 Linh Thạch Cực Phẩm, hoàn tất tất giao dịch.
Trần Hạo đi đến bên quầy bán những quả trứng yêu thú nhìn nhìn, hắn chú ý đến vị trí chính giữa hai quả trứng, có điều nguy hoặc hỏi Chủ Béo.
"Quả trứng bán rồi sao?"
"Công tử vừa mới"
Trần Hạo không nói gì thêm chỉ nhẹ nhẹ gật đầu, bỏ ra 10 viên Trung Phẩm linh thạch lấy quả trứng, trứng yêu thú ở đây tìm lực thường không quá lớn, do không có chuyên gia xác định, giới hạn cũng có tứ giai là cùng.
"Sao ta cứ cảm giác bị mất di thứ gì đó nhỉ"
Trần Hạo ánh mắt nghiêm túc nhìn về thiên không hiện lên sự mất mác.
...
Hiện tại Lâm Tu đang đi dạo ở chợ đen, hắn đang tầm bảo có sự trợ giúp của tiểu Trúc có thể mua được cái gì đó hay ho, mà nãy giờ chưa mua được cái gì.
Lâm Tu hắn đi trước nữ tử nô lệ đi sau vẫn như củ ánh mắt vô thần, tóc tai thô ráp nếu nhìn vào có một phần nào đó xấu xí.
Lâm Tu nhìn lên bàn tay, hắn có một chút vi diệu, lần đầu tiên hắn tiếp xuất với thân thể ở khoản cách gần như vậy, phải biết hắn độc thân cẩu suốt 20 năm.
"Sao lần đầu tiếp xúc gần có vị đạo như thế nào nói nghe thử"
Tiểu Trúc trên đầu của Lâm Tu nhìn hắn nãy giờ thân thờ quan sát bàn tay biết hắn có sự kích động nên lên tiếng chăm chọc.
"Im miệng đi, con gấu thối"
"Mơ ra thông tin cửa hàng"
Lâm Tu câu thông với hệ thống sau đó trước mặt hắn xuất hiện một cái màn hình như trong Shopee, có nhiều hàng hóa, hắn lần đầu tiên mở ra cửa hàng, bởi vì phải có điểm chấn động mới có tư cách mở.
"Ngoại Tào 2409 điểm Chấn Động ta kiếm nhiều vậy sao?"
Hắn thật là kích động, không ngờ bản thân hắn kiếm được điểm chất động nhiều vậy, nhiêu đây điểm có thể mua vài bộ công pháp hay vũ kĩ cũng như tăng cấp Linh Tu.
Hắn nhìn vào bản cửa hàng bên trên bày bán các vật phẩm bao gồm, Vũ Kĩ toàn là Địa Cấp, Công Pháp Địa Cấp, Vũ Khí Địa Cấp, Pháp Bảo Địa Cấp, giá trị trên 300 điểm Chấn Động.
Kéo xuống nữa thì có nhiều vật phẩm chửa thương, Đạn Dược hay phù chú các loại giá bán giao động từ 100 đến 300 điểm chất động.
Phần dưới cùng của cửa hàng bán các vật phẩm dưới 100 điểm chất động chủ yếu là các chu yếu phẩm quần áo, mền gối các loại, góc bên phải hiện lên 2409 điểm chất động.
"Gác lại chuyện mua sấm từ từ rồi hẳn mua cũng không muộn"
Lâm Tu đống lại cửa hàng đi vòng quanh khắp mọi ngõ ngách của Chợ Đen, mà nữ tử nãy giờ đi theo Lâm Tu cũng không lên tiếng hay phàn nàn gì.
"Nàng tên gì?"
Lâm Tu chủ động bắt chuyện.
"Nguyên Cơ"
Nữ tử không chút ngữ khí lên tiếng nói.
Lâm Tu thấy nàng biết nói chuyện cũng không hỏi nhiều sợ nhất là nàng bị câm các loại thì phiền.
Lâm Tu dẫn Nguyên Cơ vào một góc tối của chợ đen, Lâm Tu dùng thần thức tỏa ra bốn phương, xác định không có ai mới ăn tâm từ hệ thống mua một bộ đồ và một cây lược.
"Mặt vào chải lại tóc, đi với ta không được cẩu thả"
Lâm Tu ném ra bộ đồ sau đó đi ra ngỏ, sử dụng thần thức của Hồn Tu để cảm ứng không gian, hắn cũng muốn đưa vào Thông Thiên Tháp nhưng mà điều này không cần thiết nếu không có sự tin tưởng dẫu sao cũng mới gặp.
Bên này nữ tử nhìn vào bộ quần áo thất thần nàng nhìn bộ quần áo mới xong nhìn lại y phục của mình, nàng nhẹ nhàng lột bộ quần áo xuống, lộ ra đường cong hoàn mỹ, cũng với bộ ngực đầy đặn, âm hộ lông mao nhỉnh lên rậm rạp.
Sau đó từ từ lấy lên bộ quần áo mới của Lâm Tu đưa, nàng mặt lên y phục màu xanh lục nhạc toát lên mơ hồ khí chất của nàng, theo đó nàng không nhìn gương mà chải nhẹ lên tóc của mình, do tóc nàng lâu ngày không xử lí nên có phần cứng.
Kế tiếp nàng lấy chiết khăn lau đi những vết máu còn tồn động trên khuôn mặt nàng, sau khi lau đi, nàng như biết thành người hoàn toàn khác, khí chấn mơ hồ được hiện rõ, liễu mi như yên, môi đào điển hình của Kim Chi Ngọc Điệp, tuy vậy ánh mắt nàng không có một chút gì cô động.
"Đi"
Lâm Tu thấy nàng đi ra mang lên một bộ quần áo mới khi chất khác đi, đáng để đánh giá, khi nhìn thấy nàng Lâm Tu thật có chút động tâm, nhưng mà hắn yêu thì làm không thì khó.
"Hử"
Bất chợt Tiểu Trúc đang trên đỉnh đầu của Lâm Tu đang ngủ thì đột ngột ngẩn đầu dậy nhìn về một phía.
"Chuyện gì?"
"Công tử bên kia có hoàn đá màu xám sẫm, mau thu lấy"
Tiểu Trúc chỉ về một phía, theo ánh mắt của Lâm Tu thì thấy một gian hàng của một ông lão, Lâm Tu phất tay với Nguyên Cơ đi đến gian hàng.
"Ông lão cục đá này bán thế nào?"
Lâm Tu lên tiếng hỏi, mà ông lão đang phiêu phiêu ngủ thì đột nhiên mở mắt, đánh giá Lâm Tu sau đó nhắm mặt lại giọng già nhẹ nhàng nói.
"Công tử thích thì cứ lấy, không đán một đồng"
"Cái này!"
Lâm Tu hơi ngạc nhiên, tuy đồ vật này chỉ có Tiểu Trúc biết dùng nhưng mà trong mắt của người khác thì không đáng đồng, suy nghĩ Lâm Tu vẫn ném ra 100 hạ phẩm linh thạch cho ông lão.
Đây là con số Lâm Tu có thể cho dù sao hắn cũng không có dư linh thạch, ông lão cũng không từ chối phất tay lấy mất, gật đầu biểu thị"
"Cảm ơn"
Lâm Tu đã đi đến cuối chợ đen cũng không còn gì phải ở lại đây nữa, có được thứ mong muốn nên theo chỉ dẫn của Đoàn Dự đi ra khỏi Chợ Đen.
Song Hoa Điếm
"Cho ta hai căn phòng"
Lâm Tu với Nguyên Cơ đi đến khách sạn, hắn thấy thời gian không còn nhiều, nên tìm chỗ dừng chân.
"Xin lỗi khách nhân, hôm nay những khách nhân khác đã đặt phòng gần hết"
"Hiện tại chỉ còn lại một phòng, công tử có thể chọn"
Tiểu nhị lên tiếng giải bầy sự thật, có thẩy trong tửu quán có rất nhiều khách nhân đang ăn uống.
"Cũng được lấy cho ta, sẵn tiện cho ta nước nóng luôn"
"Được công tử có liền"
Tiểu nhị đưa cho Lâm Tu một cái chìa khóa trên đó có gi số 23 tức căn phong của Lâm Tu ở tối này.
Lâm Tu nhẹ nhành bước lên phòng, theo sau là Nguyên Cơ nàng cũng biết số phận của mình sẽ không có kết cục tốt đẹp, nên nàng buồn xui số mệnh.
"Thoái mãi quá"
Lâm Tu thoái mái nằm trên giường, hắn thật lâu không có tắm rồi, gần hơn một tháng không tắm, ở trong rừng săn yêu thú dẫn đến hắn như một dã nhân.
"Nàng làm sao cứ đứng, ngồi đi"
Lâm Tu thấy Nguyên Cơ nàng ta cứ đứng, ánh mắt cứa vô hồn sao ấy, kiểu như gặp ma vậy, hắn nghĩ có thể nàng rụt rè chẳng hạn.
Không lâu sau thì nước nóng được đưa lên, hắn rất ngứa nhưng mà lại nhường cho Nguyên Cơ tắm trước.
"Ngươi tắm trước đi"
Nguyên Cơ nàng ta chỉ gật đầu không nói gì, nàng ta cũng thành thục cởi áo trên người xuống, nên khi lộ một phần áo yếm.
"Chờ ta ra ngoài"
Lâm Tu ánh mắt đỏ rực chạy ra khỏi phòng tắm, theo đó là ánh mắt cổ quái của Nguyên Cơ, nàng ta lột hết tất cả quần áo trên thân sau đó bước xuống bồn nước, ngầm mình.
"Thật Lâu"
Bên này Lâm Tu ra khỏi phòng cầm lên cục đã bí ấn mà Tiểu Trúc kêu mua lúc nãy, mân mê nó với ánh mắt đầy khó hiểu.
"Tiểu Trúc cái này là gì?, ngươi không phải hướng ta mua cục đá cùn đâu đấy!"
"Công tử khéo lo, nhanh sử dụng hồn lực vào trong tản đá"
Trên đầu tiểu trúc ánh mắt chớp chớp có một chút kích động nói với Lâm Tu, mà tất cả hắn cũng nhìn trong mắt, chắc đây là đồ tốt hắn có thể chắc chắn.
Hắn đặt lên bàn viên đá sau đó hắn vận dụng hồn lực, sau đó một luồn sáng trắng có dạng linh hồn bắn vào hoàn đá theo đó nó từ từ mất đi bề ngoài viên đá theo đo nức ra, hiện ra một đốm lửa màu trắng xám.
"Dị Hỏa"
Lâm Tu ngạc nhiên.
"Đúng công tử Thanh Liên Địa Tâm Hỏa"
"Cái gì, dị hóa top 19, có thể cảm ứng thiên địa dị vật"
Lâm Tu đầy ngạc nhiên, không ngờ bản thân lại nhận được Dị Hỏa này, hắn từ kiến thức của Tiểu Trúc nên biết được dị hỏa cũng như danh sách của nó.