Chương 264: Phá trận

Huyền băng hổ màu xanh căn bản không coi Lý Dương vào đâu, hắn có thể thấy rõ ràng công lực của Lý Dương, kể cả công kích của Đao Phách rất ghê gớm nhưng cũng không có khả năng phá phòng ngự của hắn. Do đó hắn đoán rằng - Người tuổi trẻ trước mắt hoàn toàn không có gì uy hiếp.

Đồng tử Lý Dương hơi co lại, năng lượng toàn thân vận lên cuồn cuộn, tùy thời chuẩn bị phóng ra.

- Kêu sư huynh ta tự sát, ngươi nằm mơ. Sao không tự nhìn ngươi đi, không phải chỉ là một con cọp sao?, theo ta nghĩ chỉ một cước là có thể dễ dàng giết chết ngươi. Ở đó mà kiêu ngạo, hừ.

Jake nghe huyền băng hổ màu xanh kiêu ngạo như thế, không khỏi tức giận chửi lại.

Huyền băng hổ màu xanh lạnh lùng trừng mắt:

- Hừ!

Ánh mắt cường đại đó giống như xối một thùng nước băng vào người, toàn thân băng giá! Cao thủ Ma Quân tiền kì, chỉ cần khí thế đã có thể làm cho Jake động cũng không dám động, Jake rốt cục cũng biết rằng huyền băng hổ màu xanh này quả rất khó trêu vào.

- Hô!

Trong khi huyền băng hổ màu xanh trừng mắt với Jake, Lý Dương lập tức động thân.

Như gió, như điện.

Xuyên Vân Toa Vụ.

Giống như bướm vờn hoa, Lý Dương cơ hồ trong nháy mắt đã tới cạnh người huyền băng hổ màu xanh, quyền đầu như cương trảo lộ ra, bàn tay chụp vào lớp lông của huyền băng hổ màu xanh, hét lớn một tiếng, đấm mạnh huyền băng hổ màu xanh bay vào cánh hoa lưu ly.

- Oanh!

Huyền băng hổ màu xanh ứng phó không kịp, trong lúc bị Jake dám trêu vào uy nghiêm của hắn, Lý Dương đã nhân cơ hội ra tay luôn. Cái làm huyền băng hổ màu xanh khiếp sợ là tốc độ Lý Dương quá nhanh. Một lực rất mạnh giáng vào cánh hoa. Còn cánh hoa Lưu Ly cũng không chịu được một kích mạnh đến như vậy.

- Ca sát!

Giữa cánh hoa Lưu Ly bị đánh thủng một lỗ, huyền băng hổ màu xanh không kìm hãm được rơi tòm xuống.

- Hừ!

Trong mắt Lý Dương hiện lên ánh hàn quang. Thừa dịp hắn lấy luôn mạng của nó! Đâu thể lãng phí thời cơ tốt như vậy được? Lý Dương căn bản không để cho huyền băng hổ màu xanh lấy hơi.

- Hưu!

Lý Dương giống như một mũi tên bắn thẳng xuống phía dưới, xuyên qua cái lỗ vừa mới trổ ra, ráo riết đuổi theo huyền băng hổ màu xanh. Đồng thời ở giữa không trung, đùi phải Lý Dương vung lên, vận dụng đến mức tối đa lực công kích của thượng phẩm ma khí Chiến Thần Ngõa.

Đoạn Xuyên Phân Hải!

Tiên thối!

- Ba!

Một kích đạp mạnh vào thân thể huyền băng hổ màu xanh. Huyền băng hổ màu xanh đang rơi chậm lại nhất thời đột nhiên tăng tốc.

- Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…

Hai đấm của Lý Dương hóa thành hư ảnh, điên cuồng đánh vào huyền băng hổ màu xanh, căn bản không để cho huyền băng hổ màu xanh có chút cơ hội phản kháng. Bộc phát tất cả lực lượng, Lý Dương liên tục công kích huyền băng hổ màu xanh. Theo những tiếng ầm ầm chát chúa, cả Lưu Ly Sơn bị đánh thủng ra một cái động khẩu.

Cứ thế tiếp tục.

Lý Dương căn bản không ngừng, tất cả mọi loại công kích đều được sử dụng, Ma Thần Lục Tuyệt cũng vận dụng đến cực hạn, công kích cực nhu của Đoạn Xuyên Phân Hải, công kích cực dương của Phá Sơn Liệt Không, hai chân khi thì như roi dài, khi thì như búa tạ, công kích điên cuồng.

Hết lần này tới lần khác, huyền băng hổ màu xanh muốn giảm tốc độ mà không được.

Tốc độ đạt đến cực hạn, cũng là một loại công kích!

- Oanh!

Rốt cục, huyền băng hổ màu xanh rơi độp xuống mặt đất lưu ly, không biết vì sao, mặt đất Lưu Ly thập phần cứng rắn, với tốc độ rơi nhanh như vậy của huyền băng hổ màu xanh mà ngã xuống mặt đất, vậy mà không hề có đến một vết nứt, quả là làm người ta kinh dị.

- Hô...

Lý Dương thở hổn hển, vừa rồi từ trên cao trăm vạn thước hắn điên cuồng công kích, hoàn toàn tới cực hạn của mình, vô luận là ma nguyên lực, thậm chí cả đao mang cũng được thi triển hết trên hai chân, thông qua Chiến Thần Ngõa tăng thêm mấy phần, rồi dựa vào Ma Thần Lục Tuyệt, tuyệt đối là công kích cường đại nhất của Lý Dương.

- Ngươi điên rồi à?

Thanh âm huyền băng hổ màu xanh vang lên. Huyền băng hổ màu xanh bị đánh như vậy, lúc này đã từ từ đứng lên, tựa hồ không hề có một vết thương nào, nhìn Lý Dương cười nhạo.

- Ta vốn là một bộ phận của Lưu Ly thế giới, ở trong Lưu Ly thế giới ta là bất tử. Nhưng, chỉ cần ngươi đánh nát trái tim ta, cũng tính cho ngươi thành công.

Huyền băng hổ màu xanh ngạo nghễ nói, nhớ tới vừa rồi bị Lý Dương điên cuồng công kích, huyền băng hổ màu xanh hơi nổi giận.

- Hừ, ngươi tưởng rằng có thể công kích ta như vậy sao? Ta có thể trong nháy mắt xuất hiện ở bất kỳ đâu trong Lưu Ly thế giới, ngay từ đầu ta đã có thể tránh được ngươi. Bất quá, chủ nhân có lệnh, chúng ta phải dựa vào tập tính bình thường của động vật mà công kích, phòng ngự thậm chí cả việc tránh né, cho nên mới để cho ngươi công kích một chút. Đáng tiếc, lực công kích của ngươi quá thấp, ngay cả phòng ngự của ta cũng không thể phá vỡ.

Huyền băng hổ màu xanh từ từ nhắm hai mắt lắc đầu, có vẻ rất khinh thường Lý Dương.

- Thật vậy chăng?

Lý Dương nhân lúc huyền băng hổ màu xanh nhắm mắt trong chốc lát, thân hình tựa hồ như rung động rất chậm, nhưng lại tới ngay trước mặt huyền băng hổ màu xanh, một đạo lãnh mang màu lam thẫm đột nhiên lóe lên.

- Phá Sơn Liệt Không!

Ánh mắt Lý Dương như điện, Đao Phách màu lam thẫm bắn thẳng vào mắt huyền băng hổ màu xanh!

Mắt vĩnh viễn là nơi khó tu luyện nhất trên thân thể.

- Thương!!!

Đao Phách cắm thẳng vào mắt hắn, nhưng lại chỉ bắn ra những tia lửa mà thôi. Huyền băng hổ màu xanh đang nhắm mắt, chỉ cần phòng ngự của da mắt đã có thể dễ dàng hóa giải toàn bộ cú đánh kinh người của Lý Dương rồi.

Chênh lệch quá lớn!

Lý Dương chỉ là Ma Tướng hậu kỳ, cho dù tâm thần cao tới đâu, cho dù vũ khí tốt cách mấy, cho dù có Ma Thần Lục Tuyệt, cho dù có thể dùng Đao Phách công kích, cũng vẫn không thể phá được phòng ngự của đối phương. Chênh lệch quá lớn.

- Xem ta công kích đây.

Huyền băng hổ màu xanh hừ lạnh, hổ trảo vung lên, nhất thời đạo đạo kình phong vô cùng sắc bén, hổ trảo còn chưa chạm vào người Lý Dương, Lý Dương đã biết một khi mình bị hổ trảo chụp vào, toàn bộ phòng ngự của mình căn bản sẽ bị xé nát như tương.

Thân thể Lý Dương giống như một cơn gió, bay vòng quanh huyền băng hổ màu xanh.

- Hống... đồ gia hỏa ghê tởm, đừng có chạy trốn như vậy chứ!

Huyền băng hổ màu xanh vô cùng giận dữ.

Lý Dương thân hình mở ảo xuất hiện sau lưng huyền băng hổ màu xanh. Quơ tay nắm được cái đuôi của huyền băng hổ màu xanh, cứ thế múa lên, đem huyền băng hổ màu xanh quay vòng vòng như quạt điện.

- Hô hô...

Huyền băng hổ màu xanh đã xoay tròn thành một cánh quạt thật lớn.

- Ba!

Trong mắt huyền băng hổ màu xanh hiện lên chút âm hiểm. Cái đuôi hắn trong nháy mắt đã biến thành mềm xèo, thoáng cái đã quấn lấy Lý Dương rồi trói chặt cả thân thể hắn.

- A!

Cái đuôi cọp ẩn chứa lực lượng cường đại làm cho Lý Dương không thể động đậy, điều làm Lý Dương khiếp sợ nhất là muốn động cũng không thể động.

- Tiểu thanh, tốc chiến tốc thắng.

Hắc sắc tiểu hổ đột nhiên xuất hiện bên cạnh, lạnh lùng nhìn huyền băng hổ màu xanh và Lý Dương. Huyền băng hổ màu xanh khi đối diện với hắc sắc tiểu hổ đến thở cũng không dám thở mạnh, vội vàng y mệnh.

- Hống... đi tìm chết!

Huyền băng hổ màu xanh dùng năng lượng cấp bậc Ma Quân như tạc đạn. Oanh tạc cả cơ thể Lý Dương. Năng lượng cường đại công kích mọi bộ vị của Lý Dương, Lý Dương trong nháy mắt quyết định bỏ qua thân thể, dùng Âm Dương Đao Phách trốn thoát.

Nhưng...

- Bất hảo!

Lý Dương khiếp sợ phát hiện ra năng lượng bản thân của con cọp cấp bậc Ma Quân thật sự quá kinh khủng, đã hoàn toàn trói buộc cả Âm Dương Đao Phách của mình, Âm Dương Đao Phách của mình cũng không thể rục rịch gì.

Một Ma Quân tiền kì!

Một Ma Tướng hậu kỳ!

Chỉ năng lượng thôi cũng có thể hoàn toàn trói buộc Lý Dương, chênh lệch quá lớn.

- Chết đi!

Móng vuốt của huyền băng hổ màu xanh như một lưỡi kiếm sáng loáng, dễ dàng xé rách bụng Lý Dương, trực tiếp chém về phía âm dương đao phách của Lý Dương, huyền băng hổ màu xanh có cảm giác rằng nơi lợi hại nhất của loài người trước mắt mình chính là Đao Phách. Tự nhiên muốn tiêu diệt Đao Phách rồi tính tiếp.

Hổ trảo chốc lát sắp công tới Âm Dương Đao Phách.

Một đạo hắc sắc thiểm điện đột nhiên lóe lên.

- Hống...

Huyền băng hổ màu xanh còn chưa có phản ứng gì đã hóa thành từng mảnh nhỏ, hoàn toàn hóa thành hư vô, còn hắc sắc tiểu hổ đang xem cuộc chiến bên cạnh cũng trợn tròn mắt, rồi cũng hóa thành từng mảnh nhỏ…

- Keng!

Nghe như tiếng gương vỡ vụn, cả Lưu Ly thế giới vỡ tan tành…

Thánh Điện Phệ Tâm Trùng tộc.

Vẻ mặt Thánh Chủ Lưu Ly vốn đang hí hửng đột nhiên trở nên bí xị.

- Phốc!

Miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- Thảm rồi, thảm rồi, đùa quá trớn rồi.

Sắc mặt Lưu Ly bỗng xanh lè, nàng lần này thật là thảm. Lưu Ly thế giới vốn là pháp bảo của nàng. Năm đó nàng thôn phệ một trong các thần khí của Tiên giới Tam Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn - Lưu Ly Bình, nhờ đó mới thần thông đặc biệt.

Thần thông đó là khống chế không gian, thậm chí nàng còn có thể chế tạo ra một Lưu Ly thế giới, năng lực đó lấy từ năng lượng của Lưu Ly Bình lúc trước.

Lý Dương lần này bị truyền nhập vào Lưu Ly thế giới, Thánh Chủ Lưu Ly chỉ tính trêu đùa Lý Dương một chút, nàng vốn chỉ định dọa cho Lý Dương sợ một chút thôi, nếu Lý Dương sắp chết, nàng sẽ tự động thả Lý Dương ra, dù sao nàng cũng không thể giết Lý Dương. Lý Dương có quan hệ đặc biệt với Xi Vưu Đại Tôn mà.

Nhưng vừa rồi…

Ba con cọp đều hình thành từ năng lượng của Lưu Ly thế giới, gắn liền một thể với Lưu Ly thế giới. Vừa rồi khi huyền băng hổ màu xanh công kích, đã phát ra một năng lượng kinh khủng để công kích, Thánh Chủ Lưu Ly căn bản không thèm giúp đỡ gì, vì ba con cọp đó là một thể với Lưu Ly. Không ngờ huyền băng hổ màu xanh hóa thành hư vô, hắc sắc tiểu hổ cũng tự nhiên tiêu đời, Lưu Ly thế giới cũng trong nháy mắt băng hoại luôn.

Lưu Ly thế giới băng hoại, điều này nghĩa là sao?

Mặc dù Lưu Ly thế giới không lợi hại bằng Lưu Ly Bình trước đây, nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu, cũng tiếp cận đến thực lực của thần khí rồi.

- Năng lượng gì thế, đó là năng lượng gì nhỉ?

Lưu Ly nghĩ đến năng lượng kinh khủng lúc nãy mà rùng mình. Ngay cả Lưu Ly thế giới cũng bị phá mà không hề có sự kháng cự nào. Nàng thập phần khẳng định, nếu cổ năng lượng kia mà công kích nàng, mặc dù nàng là Ma Đế hậu kỳ, cũng chẳng có lấy một chút lực phản kháng.

Quá kinh khủng!

Quả thực là loại năng lượng hủy diệt, căn bản không cần biết là cái gì, cứ gặp phải cổ năng lượng kia thì chỉ có một kết quả, bị hủy diệt!

Mọi vật trên đời, chỉ có hủy diệt!

- Hô hô!

Thở phù ra một hơi, sắc mặt Lưu Ly khôi phục lại như thường, mặc dù Lưu Ly thế giới bị phá, không biết mất bao nhiêu năm mới có thể khôi phục, nhưng Lưu Ly cũng không thèm để ý. Dù sao nàng thân là Phệ Tâm Trùng bộ tộc, công kích cường đại nhất là - Thôn phệ.

Lúc trước ngay cả Lưu Ly Bình cũng có thể thôn phệ, có thể tưởng tượng được thực lực của Lưu Ly.

Đột nhiên, trên mặt Lưu Ly có nụ cười tươi như hoa đào:

- Xem ra Lý Dương có bí mật khó lường à, năng lượng đó ngay cả ta cũng có thể hủy diệt, chẳng lẽ hắn là vị Đại Tôn nào đó xuống du ngoạn? Hoặc có thể nói hắn là Hồng Quân Đạo Nhân trong truyền thuyết đang du lịch trần thế?

“Không đúng, ngay từ đầu hắn rất miễn cưỡng mới có thể đối phó với huyền băng hổ màu xanh, nói không chừng… hắn bây giờ vẫn còn không biết mình kinh khủng như thế nào, cũng không biết vận dụng cổ năng lượng kia." Lưu Ly thầm phán đoán.

“Lý Dương này còn chưa thể chính thức nắm được cổ năng lượng kia, bây giờ trợ giúp hắn, hiệu quả tự nhiên tốt hơn sau này nhiều. Gieo hạt trong tuyết có hiệu quả hơn nhiều so với chăm cây bón hoa. Chà" Lưu Ly vui trở lại.

Nghĩ vậy, Lưu Ly quyết định, sau này cần phải hảo hảo quan hệ với Lý Dương. Mặc kệ có chuyện gì, chỉ cần cổ năng lượng kinh khủng kia đã đủ làm cho Lưu Ly phải vỗ mông ngựa cho Lý Dương rồi. Nên biết rằng Lưu Ly có một đại cừu nhân là Nguyên Thủy Thiên Tôn. Từ sau khi nàng thôn phệ Lưu Ly Bình, Nguyên Thủy Thiên Tôn bất kỳ thời khắc nào cũng muốn giết nàng, nhưng nhờ Xi Vưu bảo hộ nên không có cơ hội mà thôi.

Nếu bây giờ tạo quan hệ với Lý Dương cho tốt, có thêm một cao thủ cấp bậc Đại Tôn bảo vệ mình, thì Lưu Ly tự nhiên càng thêm an toàn. Nếu Lý Dương không phải là cao thủ cấp bậc Đại Tôn, mà là Hồng Quân đạo nhân, thì quả là Lưu Ly có thể có một chỗ dựa vô cùng vững chắc.

- Bạch Tâm, Hắc Kiếm nghe lệnh!

Lưu Ly đột nhiên hạ lệnh.

Bạch y mỹ nữ che mặt và mỹ nữ hắc y che mặt bên cạnh Lưu Ly lập tức quỳ xuống.

- Từ hôm nay trở đi, một khi Bích Lan Sơn có nguy cơ gì, các ngươi phải hỗ trợ giải quyết, đương nhiên, nếu Lý Dương có nguy cơ gì, không cần các ngươi ra tay, ta sẽ tự mình ra tay.

Lưu Ly lãnh thanh hạ lệnh.

Nếu Lý Dương có khó khăn gì, nàng Lưu Ly sẽ tự mình ra tay, đây là biện pháp rất tốt để tạo quan hệ tốt với Lý Dương.

- Được rồi, chỉ khi bọn hắn gặp phải nguy hiểm, ít nhất cũng phải để cho bọn họ cảm nhận được nguy hiểm cái đã, rồi mới được ra tay. Không cần giải quyết mọi nguy cơ ngay từ đầu.

Lưu Ly nở nụ cười tự tin, nàng biết chỉ có khi đương đầu với nguy hiểm, mình đột nhiên xuất hiện, Lý Dương mới có thể cảm kích. Nếu không nguy hiểm vừa mới xuất hiện mà mình tiêu diệt ngay thì căn bản không có tác dụng gì.

- Thuộc hạ tuân lệnh.

Bạch Tâm và Hắc Kiếm tuân lệnh nói.

Thảo nào Lý Dương cảm thấy ảo trận đó quá mức lợi hại, so với Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương còn lợi hại hơn một chút, nguyên lai chính là Lưu Ly thế giới, sau khi Lưu Ly thôn phệ Lưu Ly Bình đã thu được thần thông cho chính mình.

Lưu Ly thế giới vỡ tan, Lý Dương cảm thấy hoa mắt, rồi thấy mình lại xuất hiện trong sơn cốc.

- Sư đệ.

Lý Dương thấy cách đó không xa là Jake. Jake tỉnh tỉnh mê mê, chưa hoàn toàn tỉnh táo lại.

- Sư huynh!

Jake thấy Lý Dương vô cùng mừng rỡ. Đột nhiên, Jake kinh hô:

- Wa, Băng Lăng Hoa, Băng Lăng Hoa nhiều như vậy, nhiều lắm, nhiều lắm.

Lý Dương cũng quan sát sơn cốc, quả nhiên, cả một sơn cốc dài đầy Băng Lăng Hoa, Băng Lăng Hoa chí ít mười vạn đóa. Vô số Băng Lăng Hoa mọc theo một hình tròn, ở trung ương vòng tròn, thấy một đóa hoa trong suốt thật lớn phát ra hào quang màu phấn hồng.

Đóa hoa màu trắng trong suốt, đường kính khoảng chừng hai thước, cánh hoa lưu chuyển một vầng hào quang màu phấn hồng, đồng thời cả đóa hoa tản ra hào quang hồng nhạt.

- Băng Lăng Hoa Hồn, có khả năng gia tăng ngàn năm công lực! Băng Lăng Hoa Hồn trong truyền thuyết?

Jake ngơ ngác nhìn Băng Lăng Hoa Hồn đang phát ra quang mang màu phấn hồng, nhớ tới giảng thuật trong một bí kíp cổ xưa về Băng Lăng Hoa, đột nhiên Jake nhảy dựng lên:

- Hồng bạch quang hoa, trời ạ, chẳng lẽ mau đại thành vậy sao?

Hắn nghĩ tới quyển bí kíp kia có ghi lại một truyền thuyết, sắc mặt kích động đỏ ửng lên.

- Sư đệ, ngươi làm sao vậy?

Lý Dương nhìn bộ dáng Jake, có vẻ rất kinh ngạc.

Jake trừng mắt nhìn Băng Lăng Hoa Hồn rồi nói:

- Mau tới, mau tới đây, nhìn cái Băng Lăng Hoa trung ương, nhìn Băng Lăng Hoa trung ương đi, trời ạ, chẳng lẽ truyền thuyết lại có thực sao?