Chương 187: Đồ Sát

Huyễn Quanh chân nhân, Lý Phong Du nhìn thấy Tiêu Diêu tán nhân cùng Lý Dương trở về chuẩn bị tiến lên nghênh đón.

Thế sự đại biến, Lí Dương bị đánh bay vào Hoàng Tuyền Chi Hải, Tiêu Diêu tán nhân cũng tiến vào trong Hoàng Tuyền Chi Hải.

Phàm là tiến vào Hoàng Tuyền Chi Hải, vô luận là ai cũng không có khả năng sống sót trở về

Nghĩ đến chuyện được cả Côn Lôn tiên cảnh truyền tụng Huyễn Quanh chân nhân cùng Lý Phong Du sững sờ như bị thiên lôi đánh trúng

“Hô”

Huyễn Quang chân nhân, Lý Phong Du liền vọt tới bên Hoàng Tuyền Chi Hải

“Lý Dương, tôn nhi của ta”

Huyễn Quang chân nhân mắt tối sầm lại, Hoàng Tuyền Chi hải sóng đánh ầm ầm. Không ném nổi hai chân vô lực quỳ xuống, đôi mắt lão đẫm lệ.

Dưới Hoàng Tuyền Chi Hải chính là nơi của người tu ma, trong Hoàng Tuyền Chi Hải, cho dù một tán tiên tiến vào trong đó cũng không có sống sót bước ra ngoài.

Lý Phong Du khó tin vào chuyện vừa rồi, nhìn Hoàng Tuyền Chi Hải.

Hiện tại Hoàng Tuyền Chi Hải đã khôi phục như thường, đối với hai người vừa tiến vào trong đó cũng không có chút ảnh hưởng.

Trong Hoàng Tuyền Chi Hải, Tiêu Diêu tán nhân đã tiến vào trong đại danh của Hoàng Tuyền Chi Hải hắn hiển nhiên biết rõ

Chỉ là một người ngay cả chết cũng còn không sợ, sao phải quan tâm đến Hoàng Tuyền Chi Hải.

Một cỗ năng lượng đặc thù lúc này hướng Tiêu Diêu tán nhân tiến tới, tiên nguyên lực của Tiêu Diêu tán nhân cũng bị cỗ năng lượng đấy ảnh hưởng.

Là thôn phệ năng lượng

Tiêu Diêu tán nhân thần thức cẩn thận tìm tòi, đồng thời trong cơ thể, tinh thuần tiên nguyên lực tiến vào Quy Nguyên Châu, một đạo kim sắc hào quang.

Từ khi sinh ra, hắn không sợ chết, nhưng là ít nhất phải tìm được Lý Dương. Thời khắc này, Tiêu Diêu tán nhân chỉ biết duy nhất một sự tình

Nhất nhất phải tìm được nghĩa tử

“Lý Dương”

Thần thức của Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên phát hiện ra Lý Dương, thân hình liền tăng tốc, tiếp tục hướng về chỗ sâu trong Hoàng Tuyền Chi Hải phóng đi

Nhanh lên, Tiêu Diêu tán nhân dùng mắt thường cũng thấy được thân ảnh Lý Dương, lúc này, trên người Lý Dương máu tươi đầm đìa, trên bụng có một lỗ thủng kinh khủng

Thế nhưng năng lượng thần bí từ Hoàng Tuyền Chi Hải bắt đầu làm cho các vết thương trên người Lý Dương trở nên dễ chịu. vết thương đang chậm rãi khôi phục

Người tu ma ở sâu trong Hoàng Tuyền Chi Hải.

Tiêu Diêu tán nhân minh bạch điều đó, năng lượng trong Hoàng Tuyền Chi Hải đối với người tu ma nhất định có lợi

Lý Dương đầu hướng xuống dưới, không ngừng trầm xuống.

“Lý Dương”

Tiêu Diêu tán nhân tay hướng về phía gót chân của Lý Dương cố gắng nắm lấy để giảm tốc độ rơi xuống.

“Bùm~”

Một lượng hồng quang cự đại phát sáng, dưới Hoàng Tuyền Chi Hải vài trăm thước có một cấm chế thật lớn.

Cấm chế này bao trùm cả Hoàng Tuyền Chi Hải, nói một cách chuẩn xác thì đây không phải là cấm chế do con người làm ra mà do thiên địa hình thành

Một cái bích chướng đem Côn Lôn tiên cảnh cùng địa phương của người tu ma ngăn cách làm hai .

Hòan tòan tách biệt

Đây là do thiên địa hình thành, phạm vi trải rộng cả Hoàng Tuyền Chi Hải.

Người tu ma có thể từ phía trên bích chướng mà lọt xuống phía dưới để trở về thế giới tu ma, nhưng không cách nào từ phía dưới đi lên phía trên

Trong vô số người tu ma tại Hoàng Tuyền Chi hải không có một người tiến vào Côn Lôn tiên cảnh lục địa cũng là do nguyên nhân này

Tiêu Diêu tán nhân chính là tiên nhân, tự nhiên không thể xuyên qua bích chướng này, mà Lý Dương chính là người tu ma, cũng tự nhiên lọt qua bích chướng đó.

Tiến vào khu vực tu ma, hắn cũng không thể lại trở về Côn Lôn tiên cảnh lục địa nữa.

“Phá cho ta”

Tiêu diêu tán nhân nhìn thấy đã sắp chụp được Lý Dương, thế nhưng lại bị bích chướng này ngăn cách, vô cùng sốt ruột.

“Bùm”

Thần kiếm Tử Điện hoá thành một đạo hồng quang, đánh mạnh xuống. Thế nhưng bích chướng thật lớn này ngay cả rung động cũng không có.

Bích chướng do thiên địa hình thành có thể phá dễ dàng vậy sao?

Thần kiếm Tử Điện mặc dù là bán thần khí, thế nhưng Tiêu Diêu tán nhân thực lực chỉ là Đại la kim tiên tiền kì,

Uy lực của thần kiếm Tử Điện chỉ có thể phát huy một phần mười mà thôi

Đối phó với Đại la kim tiên thông thường, dựa vào thần kiếm Tử Điện cũng thì nắm chắc, cho dù đối phó với Cửu Thiên Huyền Tiên hắn cũng miễn cưỡng có thể đối phó, nhưng đối phó với tiên quân, hắn thật sự chỉ có thể chạy trốn. Một Đại la kim tiên sử dụng bán thần khí uy lực có được bao nhiêu?

Làm sao có khả năng phá được bích chướng do thiên địa hình thành .

“Phá”

Tiêu Diêu tán nhân nhìn thân ảnh Lý Dương càng trầm càng sâu, hãm nhập sâu trong Hoàng Tuyền Chi Hải

“Bùm”

Thần kiếm Tử Điện cố sức mà không kết quả.

Thân ảnh Lý Dương đã dần dần biến mất trong mắt Tiêu Diêu tán nhân “phá phá phá phá”

Công lực Tiêu Diêu tán nhân bính phát. liền tức khắc thần kiếm Tử Điện tựa như điên cuồng công kích thiên địa bích chướng.

“Bồng bồng bồng bồng bồng bồng”

Thanh âm công kích của thần kiếm Tử Điện không ngừng vang lên, Tiêu Diêu tán nhân chẳng biết làm thế nào đầu tóc tán loạn, trong mắt chỉ có điên cuồng công kích.

Sắc mặt càng lúc càng trắng bệch, công lực tiêu hao càng lúc càng lớn, điên cuồng công kích. Trong đầu nhớ lại cuộc sống trước đây với Lý Dương.

“Phụt”

Tiêu Diêu tán nhân phun xuất ra bụm tiên huyết, công lực tiêu hao hơn phân nửa, thần kiếm Tử Điện cho dù phát huy công kích cực lớn cũng không rung chuyển được thiên địa bích chướng, ngay cả chấn động cũng không có

“Lý dương, nghĩa phụ xin lỗi ngươi “

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Tiêu Diêu tán nhân

Hối hận, vô cùng hồi hận

Nếu lúc trước ở trong sơn phúc, chính mình nhẫn tâm nhất kiếm hạ sát Hữu Di, Hữu Di như thế nào có cơ hội giết nghĩa tử mình được.

Lý Dương chết rồi sao?

“Ta phát thiện tâm, ta đã cảm động, ta bởi vì tiện nhân Hữu Di đó mà cảm động, ta vậy mà…”.

“Buông tha nó, ha ha, ta vậy mà buông tha cho nó, làm nó giết nghĩa tử của ta”

“Đao phách đoạn, hồn phách tán, haha. Lý dương a, là nghĩa phụ hại ngươi rồi, là do nghĩa phụ, là nghĩa phụ”

Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên ho khan vài tiếng, phun ra tiên huyết

Đao phách đoạn, hồn phách tán, một người tu luyện phi đao nhập đạo, đặc biệt là còn chưa đạt tới thiên tiên cảnh giới, linh hồn còn chưa đạt tới nguyên thần cảnh giới, không thể ly khai đao phách, một khi đao phách vỡ vụn, linh hồn tự nhiên vỡ vụn

Hoàng Tuyền Chi Hải ẩn chứa năng lượng nhưng Tiêu Diêu tán nhân căn bản không có chút khôi phục nào, nơi này chỉ có ma sát lực liên tục ăn mòn hào quang. Cho dù có là Đại la kim tiên tiên nguyên lực cũng sẽ bị năng lượng này ăn mòn chứ đừng nói tán tiên

Tán tiên một khi tiến vào trong đó, không được mấy lần hít thở tựu sẽ bị năng lượng kì dị ăn mòn, Tiêu Diêu tán nhân sở dĩ vì có Quy Nguyên châu-trung phẩm phòng ngự tiên khí mới có khả năng kiên trì trong thời gian dài như vậy.

“Tằng Phong, Hữu Di, Thượng Thanh cung”

Đột nhiên Tiêu Diêu tán nhân đình chỉ ho khan

“Từ hôm nay, Tiêu Diêu tán nhân ta sống trên đời chỉ có một mục tiêu, tiêu diệt toàn bộ Thượng Thanh cung, kể cả trên tiên giới”

“Diệt Thượng Thanh cung, một năm không được thì trăm năm, trăm năm không được thì ngàn năm, ngàn năm không được thì vạn năm. Cho đến một ngày ta tiêu diệt tất cả Thượng Thanh cung đệ tử, để bồi táng cùng nghĩa tử ta”

Đôi mắt của Tiêu Diêu tán nhân như một hắc động sẵn sàng thôn phệ hết tất cả.

Nếu trước đây nói Tiêu Diêu tán nhân là hàn băng, thì bây giờ là kinh khủng hắc ám.

“Hưu”

Tiêu diêu tán nhân trong nháy mắt biến thành một đạo quang mang, xuyên qua Hoàng Tuyền Chi Hải.

“Giết”

“Đệ tử Thượng Thanh cung, tất cả đều phải chết”

“Hô hô”

Vừa ra khỏi Hoàng Tuyền Chi Hải, Tiêu Diêu tán nhân sử dụng tâm cảnh đạt tới tiên quần tiền khí điên cuồng hấp thụ thiên địa linh khí. Thiên địa linh khí hóa thành vật chất điên cuồng thu nạp vào trong thân thể T Diêu tán nhân.

Thân hình chỉ sau tiếng “xoát” đã xuất hiện tại nơi khác.

Phía trước thi thể của Tằng Phong.

Một đạo kiếm khí phún phát, thi thể Tằng Phong trong nháy mắt huyết nhục bắn tung ra. Chung quanh thi thể của Tằng Phong có mấy đệ tử đứng bảo vệ, lập tức cũng bốc hơi luôn.

“Thượng Thanh cung, sát”

Tiêu Diêu tán nhân mái tóc dài, trắng bạch, đột nhiên xuất hiện. Một tia hồng quang là thần kiếm Tử Điện hoà cùng với huyết hồng sắc kiếm thể.

Thượng Tthanh cung đệ tử tại Vân Vụ sơn có mấy ngàn

Giết, Tiêu Diêu tán nhân chính thức đại khai sát giới.

“bồng bồng bồng bồng bồng”

Mỗi đệ tử Thượng thanh cung thân thể đều hoá thành từng mảnh vỡ. Ngập trời kiếm khí tung hoành, những tu tiên giả cũng như tu yêu giả đều kinh hoảng chạy trốn, lo lắng bị vạ lây.

“A a a , thanh âm thảm thiết liên tiếp vang lên, không ai có dũng khí tới gần, kể cả Đại la kim tiên Nam Cung Lam”

“Chắc là do cái chết của Lý Dương, tiêu diêu tán nhân thật sự muốn đồ sát cả Thượng Thanh cung”

Nam Cung Lam không ra tay bởi vì hắn căn bản không phải là đối thủ của Tiêu Diêu tán nhân.

“Chạy thôi, Tiêu Diêu tán nhân nổi điên rồi” Một vị cao cấp đệ tử Thượng Thanh cung hô lên, lập tức ngự phi kiếm muốn chạy trốn.

Một đạo huyết sắc quang mang bắn đến, hắn tự phần eo chia là hai, chân vẫn còn đang trên phi kiếm,cả người bên trên bị nổ tung bở vì nguyên anh đã bị vỡ nát.

“Hô hô”

Thượng Thanh cung đệ tử, mấy ngàn người đều sợ hãi, điên cuồng mà chạy

Đột nhiên, một đạo kiếm khí thật lớn, dài trăm trượng, chém ra, phía trước đúng là trận doanh của Thượng Thanh cung .Theo kiếm khí thật lớn đó liền tức khắc huyết nhục vẩy ra, tiên huyết đầy trời, trong lúc nhất thời thiên địa bị vây bởi màu đỏ như máu. Các tu chân giả thi nhau đào tẩu.

Bày trận bày trận

Thượng thanh cung cung chủ hô to, thế nhưng một đạo kiếm khí đã xuyên thấu thân thể hắn

“Bùm”

Thượng Thanh cung chủ trong nháy mắt huyết nhục tứ phía văng ra

“Kim Kiếm này, về Thục Sơn đi, từ nay về sau Thục Sơn kiếm phái trên dưới, tuyệt đối không được đối địch cùng Tinh Cực tông, ta trở về tiên giới đây”

Nam Cung Lam hạ mệnh lệnh rồi thở dài một tiếng, lập tức thân thể hoá thành một đạo kim quang hướng lên phía bầu trời phá không mà đi.

Kim Kiếm tôn giả nhìn Nam Cung Lam rời đi, liền mang theo toàn bộ người của Thục Sơn kiếm phái trở về. Tiêu Diêu tán nhân đã độ quá chín lần tán tiên thiên kiếp, phóng mắt nhìn toàn bộ Côn Lôn tiên cảnh không có ai là địch thủ, hơn nữa thần kiếm Tử Điện, ngay cả Đại La kim tiên cũng muốn tránh xa

“Sát!”

Dưới chân núi Vân Vụ sơn có năm ngàn thượng thanh cung đệ tử, trong đó có bốn ngàn là bị đồ sát ngay tại chỗ.

Một ngàn còn lại vẫn đang bị Tiêu Diêu tán nhân truy sát.

Chạy trốn?

Thần kiếm Tử Điện của Tiêu Diêu tán nhân có tốc độ cực nhanh, căn bản không có người tu tiên nào có thể tưởng tượng được, không có ai có thể né tránh.

Tất cả đệ tử của Thượng Thanh cung, không có một ai toàn thây

Lúc trước, chính là vì không kiên quyết phá huỷ thân thể Tằng Phong, tha hữu di một mạng nên mới làm cho nghĩa tử mình đao phách đoạn, hồn phách tán. Bây giờ Tiêu Diêu tán nhân làm sao để cho đệ tử thượng thanh cung đầy đủ thi thể đây?

Trong Thượng Thanh cung

“Tằng Thăng trưởng lão, mau chạy đi, Tiêu Diêu tán nhân đó đánh tới rồi. Tin tức này là do sư đệ vừa chết ở Vân Vụ sơn dùng ngọc bội truyền đến”

Một vị đệ tử nói với Tằng Thăng . Tằng Thăng mệnh rất lớn, nhưng vì công lực quá yếu, mà áp lực cấm chế rất lớn nên Tằng Phong và Hữu Di ra lệnh ở lại.

“Lo lắng cái gì? Vân vụ sơn cách Thượng Thanh cung chúng ta chí ít cũng một ngày đường” Tằng Thăng bình tĩnh.

Đáng tiếc, Tiêu Diêu tán nhân tốc độ cực nhanh, ngay cả đại la kim tiêm cũng chỉ bằng 1% mà thôi.

Chưa đến một tuần trà, Tiêu Diêu tán nhân đã tới Thượng Thanh cung.

“Ách”

Tằng Thăng vừa đi ra khỏi phòng đã nhìn thấy trước ngực mình đã xuất hiện lỗ thủng. Không tin được! Giờ phút này nguyên anh hắn đã vỡ vụn, nhục thể Tằng Thăng liền tức khắc bị nát bấy .

Đồ sát

Dưới thần thức bao trùm của Tiêu Diêu tán nhân, không có một ai có thể chạy trốn. Thượng Thanh cung chỉ có duy nhất là tuyệt vọng bao trùm. Hồng sắc kiếm quang đoạt mệnh, không ai có thể cản. Hồng sắc kiếm quang lướt qua, huyết nhục bắn ra, nguyên anh nát bấy.

Nửa ngày sau

Tiêu Diêu tán nhân xuất hiện tại Tinh Cực tông

Trong gian phòng của Huyễn Quang chân nhân.

“Hai thanh chuỷ thủ này cũng là trung phẩm tiên khí. Cũng sử dụng giống như phi đao” Tiêu Diêu tán nhân đem hai cây chuỷ thủ đặt trên bàn, đồng thời ánh mắt hướng Huyễn Quang chân nhân

“Huyễn Quang, ta lúc trước nói bảo vệ tốt Lý Dương, là ta thất tín, ta xin lỗi các ngươi”

Nói xong, Tiêu Diêu tán nhân li khai khỏi gian phòng.

“Lý dương, hắn có hy vọng không? Hắn không phải có hạnh linh đan sao?” Huyễn Quang chân nhân đột nhiên nói.

Tiêu diêu tán nhân thân hình hơi dừng lại

“Đao phách hắn vỡ rồi”

Lập tức thân hình Tiêu Diêu tán nhân đã biến mất.

Huyễn Quang chân nhân trong nháy mắt sắc mặt trơở nên tái nhợt.

“Đao phách gẫy?”

Huyễn Quang chân nhân trong nháy mắt trở nên già nua đi rất nhiều “Đao phách đoạn rồi, nghĩa là linh hồn cũng tản, hạnh linh đan chỉ có tác dụng khi linh hồn không tiêu tan mà thôi”

Tiêu Diêu tán nhân về chỗ ở của mình.

“Đao phách đoạn? Còn có nguyên thần của Hạng Vũ trong cơ thể Lý Dương, nếu Hạng Vũ phản ứng nhanh, có thể dung nhập vào trong đao phách. Không chừng có thể bảo trụ linh hồn Lý Dương, có thể có khả năng này”

Tiêu Diêu tán nhân trong lòng nghĩ

Bất quá Tiêu Diêu tán nhân hiểu rõ một điểm, đao phách với linh hồn dung hợp là tuyệt đối dung hợp, đao phách là trở ngại ngăn cản năng lượng ngoại lai tiến vào.

Nguyên thần của Hạng Vũ nếu chưa tiến đao phách bao giờ, đối với phòng ngự của đao phách lại không quen tất không có khả năng đột phá đao phách phòng ngự để tiến vào bên trong.

Hơn nữa Hữu Di công kích với tốc độ cực nhanh, ngay cả Hạng Vũ không chừng cũng bảo vệ không kịp,

“Hạnh linh đan, hạnh linh đan thần kì, nhưng điều kiện là linh hồn không được tiêu tán, một khi tán đi rồi thì hạnh linh đan cũng là vô dụng”

“A!!!”

Tiêu Diêu tán nhân bình tĩnh lại, nghĩ tới nghĩ lui, hy vọng nghĩa tử mình còn sống cũng rất nhỏ.

………….

Lúc này, sâu trong Hoàng Tuyền Chi Hải.

Lý Dương khoanh chân ngồi, linh lực cường đại ở thể nội bành phát, một viên hạnh linh đan vừa bị hắn nuốt vào, trong khoé miệng ẩn hiện nụ cười……

thaolakinh89 : trong quá trình làm q6 chúng tôi có chút khó khăn cho nên chưa kịp soát hết lỗi < Lỗi viết hoa , tên riêng v.v > vì vậy độc giả nào phát hiện ra xin liên hệ trực tiếp với tôi để sửa lại.

Xin cảm ơn