Chương 186: Lý Dương chết rồi (hạ)

Huyễn Quang chân nhân cùng với một ít đệ tử cấp cao Tinh Cực tông như Tế Trường Phong, Lý Phong Du vốn theo lệnh của Tiêu Diêu tán nhân đang đứng chờ .

Vốn theo lệnh của Huyễn Quang chân nhân không được phép tới, thế nhưng chuyện tranh đọat bảo vật ở Vân Vụ sơn tạo ra rung động quá lớn.

Giờ phút này, cả Côn Lôn tiên cảnh vô luận là người trong tông phái tu yêu cũng như người tông phát tu tiên, cơ hồ hơn nửa số người đều tới, chỉ thấy đầy trời bóng người chen nhau đứng.

Trên bầu trời, đám người tu tiên cũng như đám tu yêu xuất hiện vẻ mặt rất khó coi.

Bởi vì tiền bối các môn phái đã chết quá nhiều.

Đệ tử của mỗi một tông phái đều để lại một miếng ngọc giản lại môn phái của mình, miếng ngọc giản đó gắn liền với khí tức của mỗi đệ tử, một khi đệ tử đó hồn phi phách tán thì ngọc giản cũng sẽ tự động vỡ nát.

Người trong tông phái sẽ biết được đệ tử kia chết rồi.

Lần này, vô luận là thập đại tông phái hay ẩn thế tông phái hay Thượng Thanh cung, hay Thục Sơn kiếm phái các tán tiên gần như không còn ai sống sót.

Tây Cực Môn, Kim Cương Môn, Bắc Tông Ngũ môn, Ngũ Hành môn, Độn Giáp tông, Tạm thiết tông, chỉ cần tiến vào không ai có thể sống sót bước ra.

Một vài môn phái ẩn thế, lịch sử so với Thượng Thanh cung còn dài hơn như là Thiết Sam tông, Tuyết Binh tông cũng cử một số cao thủ tiến vào ví dụ như lão bạch mi kia .Chính là đệ nhất cao thủ ẩn thế

Tộc trưởng của lưỡng đại yêu tộc là Dương tộc và Báo tộc, Công Tôn Dương, Hắc Mặc tam yêu cũng đã chết.

Thượng Thanh cung phàm là tán tiên tương đương với thiên tiên đều chết sạch không còn một mống trong đó có cả nhân vật đỉnh đỉnh đại danh Ngọc Minh chân nhân. Thậm chí cả những trưởng lão lâu nay luôn bế quan của Thượng thanh cung.

Lần này các vị tiền bối tán tiên đó xuất quan cũng không còn đường quay về.

Thục Sơn kiếm phái cũng chẳng tốt đẹp gì hơn. Trừ Kim Kiếm tôn giả may mắn, còn bất cứ ai tiến vào Vân Vụ sơn đều không có đường về.

………..

Lần này tranh đọat bảo vật trong Vân Vụ sơn những cao thủ từ thiên tiên cảnh giới trở lên chết đến quá nửa. Đặc biệt Thục Sơn kiếm phái và THượng Thanh cung tổn thất nặng nề.

Trong các tông phái ngoại trừ Thục Sơn kiếm phái và Thượng thanh cung , cao thủ trong môn phái gần như chết sạch sẽ.

Phải!

Tử vong!

Hơn nữa lại là các tiền bối trong tông phái, siêu cấp cao thủ liên tục tử vong.

Thượng Thanh cung gần vạn đệ tử, Thục Sơn kiếm phái gần vạn đệ tử, chí ít một nửa nhân mã cũng chạy tới Vân Vụ sơn. Không chỉ riêng hai phái này, các tông phái các cũng vậy

Không chỉ có thế, còn có người tu yêu bên ngoài Vân Vụ sơn, hơn mười vạn tu yêu giả từ khắp Côn Lôn tiên cảnh đều chạy lại đây.

Không có một ai có đủ can đảm tiến nhập vào trong đó

Ngay cả các tán tiên - tiền bối trong tông phái – cũng bỏ mạng, bọn hậu bối làm sao dám vào đây? Cho nên hơn mười vạn người cũng chỉ biết trơ mắt nhìn Vân Vụ sơn.

Mọi người chờ đợi người vào Vân Vụ sơn trở về.

Đột nhiên.

Tử sắc quang đột nhiên tiêu tán

Thiết Oa chân nhân

Huyễn quang chân nhân vừa nhìn chợt nhận ra Thiết Oa chân nhân, Thiết Oa chân nhân, Cửu Vĩ Yêu Hồ Tuyết Cơ cùng với Huyền Thiết Kiếm Hùng “Sa” tam đại yêu thú nhanh chóng lao xuống.

“Thiết Oa chân nhân, tôn nhi Lý Dương của ta bây giờ như thế nào rồi, có xảy ra chuyện gì không?”

Huyễn Quang chân nhân ngự không ra nghênh đón lập tức hỏi về tin tức của Vân Vụ sơn.

Đối với Vân Vụ sơn chẳng ai dám đi lên. Người chết đã quá nhiều rồi.

Thiết Oa chân nhân cười khổ, quay đầu nhìn lại Vân Vụ sơn, nhìn những người tu yêu, tu tiên bên ngòai Vân Vụ sơn không dám tiến vào mà cười khổ

Lắc đầu.

“Huyễn Quang, tôn nhi của ngươi được Tiêu Diêu tán nhân chiếu cố, bây giờ có thể coi là an toàn. Tuy nhiên, thần kiếm Tử Điện xuất thế, bốn Đại la kim tiên cũng tranh đấu, không chừng Tiêu Diêu tán nhân tự lo cho bản thân cũng không được, Lý Dương có bị nguy hiểm hay không cũng rất khó nói” Thiết Oa chân nhân nói.

Sau khi bọn Thiết Oa chân nhân chạy xuống núi, TIêu Diêu tán nhân mới đọat được thần kiếm, cho nên Thiết Oa chân nhân cũng không biết việc xảy ra trên đó.

“Bốn vị Đại la kim tiên tranh đoạt thần kiếm Tử Điện?”

Huyễn Quang chân nhân trợn mắt, các tu tiên giả xung quanh cũng nghe được cuộc đàm thoại, lập tức tin tức được truyền đi.

Đại la kim tiên, trong mắt người tu tiên hay người tu yêu là chí cao, là cao thủ trong truyền thuyết không thể đề cập đến.

Tứ đại cao thủ tranh đoạt thần kiếm Tử Điện,các tu tiên giả cùng tu yêu giả bắt đầu xuất hiện ảo tưởng, bốn vị Đại la kim tiên cùng tranh đoạt, lại còn không làm rung động trời đất?

“Những người khác đâu?” đột nhiên có người cao giọng hướng Thiết Oa chân nhân hỏi.

Thiết Oa chân nhân nhàn nhạt nói: “Ngoại trừ bốn vị Đại la kim tiên, Kim Kiếm tôn giả, Lý Dương, những người khác toàn bộ đã chết”

Toàn bộ đã chết

Bên ngoài vân vụ sơn. Đám người tu tiên cũng như tu yêu ai ai trong lòng cũng mang chút kì vọng, hy vọng những tiền bối trong tông phái có thể sống sót, thế nhưng Thiết Oa chân nhân, một câu nói ra đều làm mọi người sửng sốt.

Lập tức tòan bộ náo loạn.

“Sư tôn” một tu tiên giả bỗng dưng quì xuống, lệ rơi đầy mặt.

“Sư thúc tổ” hơn mười người tu tiên quì xuống, ai ai trong lòng cũng tràn ngập bi thương.

“Đại trưởng lão!”

………….

Tu tiên giả phần lớn sinh sống trong môn phái một thời gian dài, đối với môn phái cực kì trung thành , đối với sư tôn thì như phụ thân mình.

Đệ nhất cao thủ của môn phái cũng chính là trụ cột tinh thần, chỗ để các đệ tử có thể kiêu ngạo được.

Bây giờ, sư tôn mình đã chết, tinh thần chi trụ môn phái sụp đổ, những người tu tiên, tu yêu này làm sao lại không thương tâm

“Lý Dương con ta …” Lý Phong Du nóng nảy, dưới chân đao mang loé lên muốn bay vào Vân Vụ sơn.

“Quay lại”

Huyễn Quang chân nhân vừa nhìn thấy Lý Phong Du muốn bay vào Vân Vụ sơn liền quát lớn , đồng thời thân hình lướt tới phía trước Lý Phong Du.

“Phụ thân, Lý Dương hắn…….”

Lý Phong Du thật sự lo lắng. Đối với Lý Dương, hắn cũng thật sự chưa làm được trách nhiệm của người cha. Bây giờ nghe nhi tử mình sống chết ra sao không rõ thử hỏi làm sao hắn không lo lắng.

Huyễn Quang chân nhân trừng mắt:

“Hừ, nghiệt tử, ngay cả Ngọc Minh chân nhân cao thủ nhường này cũng đã chết, Thiết Oa chân nhân cũng bị thương nặng, tiểu tử ngươi đi vào cũng chỉ kiếm lấy cái chết."

Huyễn Quang chân nhanh nói, giọng cực kì lãnh khốc.

Huyễn Quang chân nhân quyền uy trong Tinh Cực tông cao tuyệt đối, hơn nữa hắn nói cũng có lý. Lý phong du cũng tựu bất đắc dĩ đứng ở giữa không trung nhìn vào sâu trong Vân Vụ sơn.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tất cả mọi người nhìn về Vân Vụ sơn. Tranh đoạt thần kiếm Tử Điện kết quả ra sao, mọi người đều đang ngóng chờ.

Đột nhiên

“Có người xuống tới rồi”

Tiếng hét vang lên trong đám người ở dưới, chỉa thấy rong Vân Vụ sơn xuất hiện vài nhân ảnh mờ nhạt, sau một lúc tử sắc quang vực tan đi , mọi người mới có thể nhìn rõ trong đó.

Ở sâu trong Vân Vụ sơn .

Chỉ thấy ở sâu trong Vân Vụ sơn.

Gió nhẹ thổi phây phây, mây mù răng khắp , tại nơi mơ hồ trong mây mù, xuất hiện một thân ảnh mờ ảo.

Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân ngự không phi hành,từ trong mây mù trên núi phiên nhiên phi xuống. Kim Kiếm tôn giả, Nam Cung Lam, và Hữu Di ôm thi thể Tằng Phong đi phía sau. Năm người ngự không phi hành xuống. Phía bên kia Vân Vụ sơn là Hoàng Tuyền Chi Hải , sóng đang gào thét.

“Nghĩa phụ, chúc mừng người đã lấy được thần kiếm Tử Điện” Lý Dương cười hi hi nói với Tiêu Diêu tán nhân .

Tiêu Diêu tán nhân nhìn Lý Dương cười nói

“Ừm, Lý Dương này, nghĩa phụ lấy được thần kiếm Tử Điện. Ngươi thu hoạch cũng không ít , tiên đế Thiên Nhàn tử để lại “Thanh Vân” trọng bảo, sau này ngươi tiến nhập ma giới nghĩa phụ ta cũng có chút yên tâm”

Lý Dương nghĩ đến mình có được Thanh Vân, sáu thanh tiên kiếm chia ra từ tiên kiếm Xích Tiêu, cùng với Tiểu Càn Khôn đại, liền tức khắc trên mặt có vẻ tươi cười.

Giờ phút này, Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán nhân tâm tình đều cực tốt.

Thế nhưng, bọn họ không phát hiện ra sự biến hoá của Hữu Di …..

Hữu Di vẫn luôn cúi đầu, ánh mắt vốn luôn phảng phất như một hồ nước chết đã bắt đầu chậm rãi tập trung trở lại, một tia quang mang lạnh lẽo sắc bén lóe lên rồi lập tức biến mất, bạch sắc chủy thủ giấu trong nguyên anh mụ ta bắt đầu xoay chuyển.

Tằng Phong cùng Hữu Di lần này có mang theo tiên khí, chính là “Phệ Hồn Âm Dương chuỷ”. Tằng Phong sử dụng chính là chi âm chuỷ màu đen, Hữu Di sử dụng là dương chuỷ màu trắng.

Hữu Di vẫn đang cúi đầu, trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nhưng bởi vì cúi đầu, lại ở phía sau nên lúc này cả Lý Dương và Tiêu Diêu tán nhân đều không phát hiện ra. Sắc mặt của Hữu Di lúc này từ từ đỏ hồng lên, mà trên nguyên anh của nàng cũng chậm rãi xuất hiện một tia hỏa diệm...

“Lý dương, nghĩa tử và hiện tại cũng là thân nhân duy nhất của Tiêu Diêu tán nhân” lời nói của Ngọc Minh chân nhân lúc trước đang vang lên trong đầu nàng. “Là hung thủ giết Ngạn nhi, là hung thủ phá huỷ nhục thể Tằng Thăng”

Tiêu Diêu tán nhân hiện có thần kiếm hộ thể, hữu di biết mình không phải là đối thủ, cho nên việc trả thù đều đặt hết trên mình Lý Dương. Giết chết Lý Dương, đả kích đối với Tiêu Diêu tán nhân thật sự rất lớn thân nhân chết đi thật sự là thống khổ . Hữu Di hiện tại minh bạch, nàng cũng muốn Tiêu Diêu tán nhân phải nếm trải cảm giác thống khổ như vậy.

Nguyên anh bị lửa thiêu đốt, thống khổ vô cùng, nhưng nụ cười trên mặt Hữu Di thì lại càng lúc càng sáng lạn.

“Vèo”

Phệ Hồn Âm Dương chuỷ -dương chuỷ trong nháy mắt chợt loé, mục tiêu là Tiêu Diêu tán nhân. Đồng thời thiêu đốt nguyên anh nguyên thần. Giờ phút này Hữu Di công lực tăng lên thập bội, thân thể Hữu Di lao theo dương chuỷ, cũng nhằm về phía Tiêu Diêu tán nhân. Khoảng cách thật sự quá gần. Nhưng Tiêu Diêu tán nhân có thần kiếm Tử Điện, cũng trong nháy mắt ngăn cản dương chuỷ.

“Muốn chết”

Tiêu Diêu tán nhân tức khắc lạnh lùng nhìn kẻ tập kích - Hữu Di. Trong sơn phúc sở dĩ không giết Hữu Di chính bởi vì tình cảm của Hữu Di đối với Tằng Phong, cùng với ánh mắt muốn chết dưới thần kiếm Tử Điện làm cho hắn nhớ tới tình cảnh năm đó của mình và Ti Cơ . Cho nên hắn xuất hiện một tia cảm động, cuối cùng mới tha cho Hữu Di một mạng, ai ngờ Hữu Di thật sự muốn đánh lén.

Lý Dương thân hình dịch sang một bên để cho nghĩa phụ hắn ra tay.

Hữu Di cùng với Tiêu Diêu tán nhân căn bản cách nhau không quá mấy chục thước. Hơn nữa, thực lực Hữu Di bạo tăng bội phần, Dương chuỷ bị Tiêu Diêu ngăn cản lại thì Hữu Di đã tới trước mặt Tiêu Diêu tán nhân.

“hanh”

Thần kiếm Tử Điện hoá làm một đạo hồng quang trực tiếp bắn về nguyên anh Hữu Di. Thần kiếm Tử Điện tốc độ cực nhanh, căn bản không cho Hữu Di lấy một cơ hội né trán. Thần kiếm Tử Điện trong nháy mắt xuyên thấu nguyên anh, đáng tiếc, nguyên anh của Hữu Di đã hoá thành hoả diễm .

Thần kiếm Tử Điện xuyên qua hoả diễm, có hiệu quả không?

Không có?

“Ta chỉ cần một chút thời gian!”

Nguyên thần Hữu Di truyền đến cảm giác thiêu đốt thống khổ , nàng biết chính mình sắp hồn phi phách tán. Nhưng nàng lại khao khát có thêm một chút thời gian. Mà giờ phút này, Tiêu Diêu tán nhân tự tin Hữu Di sẽ chết .

“Chỉ một chút thôi, một chút là đủ rồi” Hữu Di trong lòng khát khao nhìn, tại sát na sinh tử, nàng bộc phát toàn bộ thực lực mà trước đó chưa từng có.

“Vèo”

Trong nháy mắt, thân thể Hữu Di hoá làm một đạo hồng quang, Hữu Di cách Lí Dương chỉ độ vài chục thước. Với tốc độ của Hữu Di, khoảng cách hơn mười thước làm cho Lí Dương ngay cả phản ứng cũng không có.

Tốc độ của đạo hồng quang so với thần kiếm Tử Điện không hơn kém bao nhiêu.

Đây là nhiên thiêu nguyên thần, vị Đại La kim tiên sử dụng lực đạo tối hậu trước khi chết.

“Oanh”

Lý dương chỉ cảm thấy trước mặt một đạo hồng quang, toàn đan điền chấn động, thậm chí không có thời gian phản ứng, một cỗ năng lượng cường đại khủng khiếp trong nháy mắt chấn phá đan điền, trực tiếp oanh kích hạch tâm Lý Dương – đao phách chi thượng.

“BÙm”

Một thanh âm thanh thuý vang lên, đao phách của Lý Dương bị oanh kích chia làm hai nửa.

Thân thể Lý Dương bị một đạo năng lượng cường đại cuối cùng của Hữu Di công kích, bay về phía bên kia Vân Vụ sơn – Hoàng Tuyền Chi Hải, cũng chính là Tử Vong Chi Hải.

Năng lượng của Hữu Di thật quá mạnh mẽ Lý Dương bị oanh kích hoá thành một mũi tên trong nháy mắt rơi vào Hoàng Tuyền Chi Hải.

“Bùm!”

Đao phách đã là thực thể, tiếng vỡ tuy rất nhỏ nhưng Tiêu Diêu tán nhân không hiểu vì sao lại thập phần nghe rõ. Tiêu Diêu tán nhân cũng biết rõ hạch tâm của Lý Dương là đao phách .

Đao phách gẫy thành hai đoạn, điều đó……….

Một tiếng vỡ khe khẽ so với Cửu Thiên Thần Lôi còn có phần kinh khủng hơn, nhất thời Tiêu Diêu tán nhân người đã từng mỉn cười với để cửu tán tán tiên thiên kiếp bị âm thanh nhỏ bé kia làm cho ngây ngốc.

“Không có khả năng, không có khả năng, thần kiếm Tử Điện đã phá nguyên anh nguyên thần của Hữu Di, Hữu Di phải hồn phi phách tán rồi. Như thế nào có thể, không có khả năng, như thế nào lại như thế, như thế nào lại như thế…..? Đao phách, đao phách, đao phách, đao phách vỡ rồi, đao phách vỡ rồi” Tiêu Diêu tán nhân tâm thần mông lung như biên cả, lão đang đứng bên bờ vực tẩu hỏa nhập ma.

Đao phách vỡ rồi, đao phách chính là hạnh tâm, Lý Dương nhất định đã chết.

“Haha. Tiêu diêu tán nhân, phu thê ta cho dù chết cũng muốn ngươi sống không bằng chết, cho ngươi vĩnh viễn như sống trong địa ngục, ha ha……” thanh âm Hữu Di vang lên tại cả Côn Lôn tiên cảnh, nguyên anh và thân thể của Hữu Di cũng theo hồng quang mà tiêu tán.

“Bùm”

Thân thể lý dương rơi mạnh vào Hoàng Tuyền Chi Hải, “bùm” một tiếng rơi xuống nước làm cho Tiêu Diêu tán nhân chấn động.

Hắn tỉnh táo lại

"Lí Dương"

Tiêu Diêu tán nhân gầm to mộttiếng, thân hình trong nháy mắt hoá thành quang mang. Không chút do dự, trực tiếp hướng Hoàng Tuyền Chi Hải .

Trên Côn Lôn tiên cảnh lưu truyền một truyền thuyết, phàm là ai tiến nhập Hoàng Tuyền Chi Hải, đều vô pháp sống sót đi ra ngoài