Chương 138: Trùng quan nhất nộ

Trần Kiếm Phong thấy Lý Dương tiếp nhận “ Hắc Diệm Linh Châu “ lúc này mới hài lòng nở nụ cười: “Lúc này mới thấy nhẹ lòng, nếu ngươi không nhận lấy nó ta khó mà yên lòng được”.

Jake và Lyly nhìn Lý Dương cười cười.

"Thưa chưởng môn, tiệc mừng sắp bắt đầu!" đệ tử Ly Sơn thông báo với Trần Kiếm Phong.

Lúc này, Trần Kiếm Phong mới đứng lên, quay về phía Lý Dương chờ cùng đi ra đại điện.

Cảnh huyên náo của tiệc mừng qua đi, mọi người cũng đã về, đệ tử của các môn phái đã rời đi, đại bộ phân còn lại chuẩn bị cho ngày mai lên đường.

Tại phòng của Kim Thiền trưởng lão.

Lúc này, ngoại trừ Thục Sơn kiếm phái Đại trưởng lão Tán Tiên Du Mộc còn bốn vị trưởng lão khác đang có mặt tại phòng của Kim Thiền trưởng lão.

“Lần này triệu tập mọi người lại là vì một việc có liên quan đến chưởng môn sư điệt” - Kim Thiền trưởng lão là Nhị trưởng lão của Thục Sơn kiếm phái lên tiếng trước.

Tam trưởng lão Kim Mân liền nói ngay: “Kim Thiền sư huynh cùng ta trong lúc độ kiếp đã phát hiện một nam và một nữ trên người có tiên ngọc của chưởng môn sư điệt”.

Vừa nghe qua Tứ trưởng lão nhất thời nghi hoặc liền hỏi: “Tiên ngọc? Chưởng môn sư điệt tiến vào thế tục, sau khi trở lại Tiên ngọc liền biến mất không thấy nữa. Theo như lời Tam trưởng lão thì nam và nữ đó từ đâu mà tới? Chẳng lẽ bọn họ đều đến từ thế tục?”

Kim Thiền trưởng lão gật đầu nói: “Đúng, bọn họ đi theo hai đệ tử của Tinh Cực tông đến đây, trong đó có một người là Thiên vân Tinh Cực tông Tế Trường Phong!”

Ngũ trưởng lão lúc này chợt nói: “Thời gian này trên Côn Lôn tiên cảnh, cánh cửa nối thông với thế tục đã bị mở quá một lần mà do chính Tinh Cực tông đệ tử mở, mỗi lần truyền tống trận thông đạo được mở ra cơ hồ các đại môn phái cũng sẽ biết, hơn nữa mỗi đại môn phái mở thông đạo đều có đặc thù riêng cho nên rất dể dàng phân biệt”.

“Xem ra nam và nữ này quả thật đến từ thế tục, nhưng tiên ngọc của là tín vật hộ thân của sư đệ, làm sao có thể dễ dàng cấp cho người khác?” Trong lòng Ngũ trưởng lão đã có đáp án, hắn đoán nam và nữ đó có thể là con của Trần Kiếm Phong năm đó tại thế tục đã có với một nữ nhân, nhưng hắn cũng không dám tin tưởng.

Việc tu chân giả có gia đình đây cũng là một việc bình thường, tại tu chân tông phái cũng không có hạn chế việc đó, nếu Trần Kiếm Phong tại thế tục thực sự có vợ thì đó cũng không phải là chuyện quan trọng chỉ cần báo lại với tông phái một tiếng là có thể được, tại sao lại phải giấu diếm như vậy.

Kim Thiền trưởng lão thở dài nói: “Theo ta và Kim Mân sư đệ quan sát nam và nữ này không phải loài người”.

Lời này vừa nói ra, Tứ trưởng lão cùng với Ngũ trưởng lão đều thấy ngạc nhiên.

Không phải loài người thì là gì đây? Người trong ma giới? Hay là yêu nhân?

Bất kể là đáp án nào, đây là tu tiên giới tất cả tu tiên giả đều không cho phép như thế, cùng loài người kết làm phu phụ thì không sao, nhưng cùng yêu nhân hoặc là tộc nhân Ma giới kết làm phu phụ thì tuyệt đối không thể tha thứ được.

“Không thể có khả năng đó. Chưởng môn sư điệt phẩm hạnh như thế nào mọi người cũng đã biết, làm sao có thể thông hôn với người dị tộc? Chuyện này chúng ta không thể ở đây võ đoán được, cần phải hỏi lại chưởng môn sư điệt trước. Khi đó hãy quyết định sau!” Tứ trưởng lão cũng khó có thể tin tưởng.

Phàm là người hiểu rõ con người của Trần Kiếm Phong cũng sẽ không tin, Trần Kiếm Phong trong mắt đệ tử Thục Sơn kiếm phái là tuyệt đối, là chưởng môn vĩ đại nhất, không có gì phải bàn cãi bất kể là trong cách cư xử với mọi người hay đối đãi với môn hạ đệ tử, mặc dù Trần Kiếm Phong lên làm chưởng môn mới được vài chục năm nhưng uy dang vang dội, cũng là hiếm có trong số các vị Thục Sơn chưởng môn trước giờ.

“Việc này chúng ta cứ hỏi thẳng chưởng môn sư điệt, chuyện này phải được giải quyết. Nếu bị người khác truyền ra ngoài chẳng phải sẽ thành trò cười cho thiên hạ sao” Kim Thiền trưởng lão đứng lên nói.

“Nếu như tra ra nam và nữ đó đích thực là hậu nhân của chưởng môn sư điệt thì nên làm thễ nào?” Kim Mân trưởng lão nhìn ba người đồng đạo.

Giết?

Bốn vị trưởng lão của Thục Sơn phái cũng không ai nghĩ tới bước phải giết người.

“Dù thế nào thì cũng là hai mạng người, đối với Côn Lôn tiên cảnh dù là yêu nhân chúng ta cũng tuyệt đối không giết bừa, nếu hai người này đích thực là hậu nhân của chưởng môn sư điệt, chúng ta đưa bọ họ rời khỏi Côn Lôn tiên cảnh, để bọn họ tiếp tục cuộc sống tại thế tục. Ta sẽ truyền lệnh xuống các đệ tử Thục sơn kiếm phái chiếu cố họ một chút!” Kim Thiền trưởng lão cười buồn nói, bỗng dưng Kim Thiền trưởng lão nói một cách nghiêm túc: “Nhưng dù thế nào, một khi xác định bọn họ đích thực là hậu nhân của chưởng môn sư điệt, phải lập tức đưa ra khỏi Côn Lôn tiên cảnh, chuyện này tuyệt đối không thể được, chưởng môn sư điệt là chưởng môn nhân của Thục sơn kiếm phái ,tuyệt đối không thể để chuyện này lưu truyền ra ngoài nếu không sẽ thành trò cười cho thiên hạ!”

Ba vị trưởng lão gật đầu đồng tình.

Chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái thông hôn với người dị tộc, mà lại còn có con.

Phỏng chừng tin tức này mà truyền ra ngoài chẳng phải Thục Sơn kiếm phái bị cả Côn Lôn tiên cảnh cười nhạo sao.

Bốn vị trưởng lão làm việc cũng rất dứt khoát, bốn người trực tiếp đi đến chỗ ở của Trần Kiếm Phong.

“Lyly, A Vũ ( Jake còn có tên là Trần Vũ), bây giờ đã khuya các con trở về nghỉ ngơi đi!” Trần Kiếm Phong mỉm cười nhìn hai con.

“Thưa phụ thân, con cùng tỉ tỉ đi trước, mai chúng con sẽ tở lại gặp người!” Jake kéo tay Lyly chuẩn bị đi ra.

Đột nhiên, thân ảnh của bốn vị trưởng lão xuất hiện ở bên ngoài cửa lớn, đồng thời trong nháy mắt Kim Thiền trưởng lão đã bố trí một cấm chế để thanh âm của bọn họ không truyền ra ngoài được.

“Chưởng môn sư điệt, bốn vị trưởng lão chúng ta cùng đến, chúng ta mong người cho chúng ta một đáp án” Kim Thiền trưởng lão đứng ngoài cửa, nhìn Trần Kiếm Phong nói. Lúc này bốn vị trưởng lão gần như đồng thời nhìn về phía Jake và Lyly.

Bốn vị trưởng lão cùng phát hiện ra tiên ngọc.

Thậm chí bốn vị trưởng lão còn thấy Jake và Lyly có khuôn mặt rất giống Trần Kiếm Phong, Lyly mặc dù không giống hoàn toàn nhưng Jake nếu chỉ cần lớn lên chút nữa thì sẽ giống Trần Kiếm Phong như đúc.

Jake thiên tư thông tuệ, chính Lý Dương cũng không ngừng cảm thán Jake đích thực là thiên tài, Lyly cũng không kém khi quản lí mấy trăm tỷ đô của một siêu cấp tập đoàn, Lyly có lẽ tâm cơ cũng tuyệt đối không thua kém mấy vị trưởng lão này.

Phát hiện ánh mắt của bốn vị trưởng lão, hai người liền có dự cảm.

“Lyly các con về nghỉ ngơi đi!” Trần Kiếm Phong cũng có dự cảm không lành, hắn biết hơi thở của chị em Lyly như thế không qua mặt được bốn vị trưởng lão. Hắn muốn hai chúng lánh đi trước. Hắn không muốn chúng gây trở ngại.

Nhưng Jake và Lyly kiên quyết từ chối. Bọn họ muốn biết rốt cục bốn vị trưởng lão cùng tới đây có việc gì.

“Chưởng môn sư điệt, tại thế tục ngươi có phải đã thông thành vợ chồng hôn với một nữ nhân dị tộc?” Kim Thiền trưởng lão hỏi thẳng vào vấn đề.

Trần Kiếm Phong chau mày.

“Lyly, các con lại đây!” Trần Kiếm Phong gọi hai người lại bên mình, nhìn bọn họ một hồi lâu rồi mới ngẩng đầu nhìn bốn vị trưởng lão nói: “Đúng!”

Bốn vị trửong lão nhất thời biến sắc.

Bất luận nam và nữ này có phải là con của Trần Kiếm Phong hay không, nhưng mà việc Trần Kiếm Phong cùng nữ nhân dị tộc thông hôn, đây thật sự là vấn đề nghiêm trọng.

“Bây giờ nàng ta ở nơi nào?” Tam trưởng lão Kim Mân hỏi tiếp.

Trần Kiếm Phong cười khan một tiếng nói: “Đã chết!”

Bốn vị trưởng lão thở dài, chết không đối chứng, nếu thực sự nàng ta đã chết, chuyện này xem như kết thúc.

“Hai người này đích thực có phải là con của chưởng môn sư điệt hay không?” Kim Thiền trưởng lão chỉ vào Lyly và Jake, quay về phía Trần Kiếm Phong hỏi.

Lập tức bốn vị trưởng lão cùng nhìn về phía Trần Kiếm Phong, Lyly và Jake cũng nhìn về phía cha mình.

Trần Kiếm Phong im lặng.

Quá khứ lại ùa về, năm đó náo loạn nhân gian, cùng Ái Lệ Toa có cuộc sống vui sướng hạnh phúc.

Hôm nay Ái Lệ Toa đã chết, chỉ còn lại hai người con này.

“Lyly và A Vũ đích thực là con của ta!” Trần Kiếm Phong bình tĩnh nói, vừa nói vừa ôm Lyly và Jake vào lòng, lúc này hắn không còn là chưởng môn Thục Sơn kiếm phái mà chỉ là một người cha bình thường.

Sắc mặt bốn vị trưởng lão rất khó coi.

Mặc dù có dự liệu từ trước nhưng khi chuyện này đuợc xác nhận bọn họ vẫn khó có thể tiếp nhận.

“Chưởng môn sư điệt, người cũng biết rằng cùng nữ nhân dị tộc thông hôn tại Côn Lôn tiên cảnh này là điều không thể được, vì sao năm đó ngươi lại…” Kim Thiền trưởng lão thở dài nói.

Trần Kiếm Phong lúc này cũng đã nhận thấu, thản nhiên nhìn bốn vị trưởng lão nói: “Chuyện tại thế tục một lời nói không thể kể hết được, tình yêu thì không phân biệt chủng tộc, năm đó ta cùng Ái Lệ Toa yêu thương lẫn nhau, đây là chuyện rất tự nhiên, hơn nữa chẳng lẽ môn quy của môn phái ta không cho phép thông hôn với nữ nhân dị tộc sao?” Trần Kiếm Phong quay lại hỏi bốn vị trưởng lão.

Bốn vị trưởng lão sửng sốt.

Cùng nữ nhân dị tộc thông hôn là chuyện vô cùng sỉ nhục đối với người tu hành tiên đạo. Đây là lẽ tự nhiên tại tu chân giới, cơ hồ tất cả người tu chân đều cho rằng như vậy. Nhưng đích thực là môn quy của môn phái không có quy định là không cho phép thông hôn với nữ nhân dị tộc.

Có thể năm đó khai phái tổ sư cũng cho rằng “Không cho phép cùng dị tộc thông hôn” là chuyện tự nhiên, căn bản không cần quy định trong môn quy, cho nên không ghi chép trong môn quy.

Nhưng dù nói như thế nào, trong môn quy đích thực là không có quy định không đuợc phép cùng dị tộc thông hôn.

“Chưởng môn sư điệt, cái đó… chuyện thông hôn cùng nữ nhân dị tộc, thì sẽ bị đồng đạo khắp tu chân giới sỉ nhục, chuyện đó và môn quy không liên quan tới nhau!” Kim Thiền trưởng lão liền lập tức chuyển hướng vấn đề.

Trần Kiếm Phong chỉ im lặng.

Hắn hiểu nếu chuyện này truyền ra ngoài sẽ có ảnh hưởng rất lớn, hắn là biểu tượng cho một môn phái, nên cũng phải tuân theo vài quy tắc. Cùng dị tộc thông hôn, cả tu chân giới sẽ không cho phép, đây là một quy tắc mà ai cũng thừa nhận. Năm đó Trần Kiếm Phong không đưa Ái lệ Toa vào Côn Lôn tiên cảnh cũng vì nguyên nhân này.

“Chuyện đã xảy ra rồi, bốn vị trưởng lão khuyên ta nên làm thế nào bây giờ?” Trần Kiếm Phong cười buồn nhìn bốn vị trửong lão hỏi.

Làm gì bây giờ?

Xử trí Trần Kiếm Phong? Bốn vị trửong lão không có dũng khí làm như vậy, hơn nữa Đại trưởng lão vắng mặt, bằng vào bốn vị trưởng lão thì không đủ quyền hạn, dù sao Trần Kiếm Phong cũng là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái.

“Lập tức sắp xếp người đưa bọn họ ra khỏi Côn Lôn tiên cảnh, cả đời không được trở lại Côn Lôn tiên cảnh! Bốn vị trưởng lão chúng ta không muốn chuyện này phát sinh thêm gì nữa!” Kim Thiền trưởng lão thay mặt bốn vị trưởng lão ra quyết định.

Bốn vị trưởng lão đã rất nhân từ, bọ họ cũng không đuổi cùng giết tận, chỉ là muốn Trần Kiếm Phong để hai đứa trẻ rời khỏi đây mà thôi.

“Lập tức rời khỏi? Cả đời không đuợc bước vào Côn Lôn tiên cảnh?” Trần Kiếm Phong biến sắc.

Vừa mới cùng hai con tương phùng, hôm nay hắn mới biết mình còn hai người con. Bây giờ lại bắt hắn vĩnh biệt chúng cả đời không được gặp sao hắn có thể tiếp nhận được.

“Bốn vị trưởng lão, chưởng môn quý phái là cha của chị em ta, chẳng lẽ cha con gặp nhau cũng không được sao?” Lyly cũng đã trải qua bao sóng to gió tại thế tục, lúc này vẫn bình tĩnh.

Kim Mân trưởng lão tức giận trỏ vào Lyly và Jake nói: “Hai người các ngươi phải rời đi, chẳng lẽ các ngươi không biết các ngươi ở lại nơi này sẽ mang đến phiền toái cho cha các ngươi, cho cả Thục Sơn kiếm phái sao?” Kim Mân trưởng lão tức giận quá mức, Thục Sơn kiếm phái cao cao tại thượng có thể vì chuyện này mà danh dự sẽ bị hủy, hết thảy bọn họ đều cho rằng mọi chuyện đều do hai đứa trẻ này mà ra.

“Kim Mân trưởng lão không nên nhắm vào hai đứa nhỏ!” Trần Kiếm Phong lúc này đứng chặn trước mặt Lyly và Jake, lạnh lùng nhìn Kim Mân trưởng lão.

Hiện tại hắn cũng chỉ có hai đứa con này, hắn không cho phép kẻ nào khi dễ chúng.

Kim Mân trưởng lão mặt đỏ bừng, hít một hơi thật sâu rồi quay đầu đi không nói một lời nào nữa, dù gì thì Trần Kiếm Phong cũng là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái.

“Bọn họ phải lập tức rời đi! Hơn nữa cả đời không được bước vào Côn Lôn tiên cảnh!” Kim Thiền trưởng lão bình tĩnh nhìn về phía Trần Kiếm Phong, thanh âm vững như bàn thạch, “Hãy nhớ, ngươi là chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái!”

Chưởng môn của Thục Sơn kiếm phái!

Trần Kiếm Phong đứng lên, trong lòng bắt đầu hỗn loạn, từ nhỏ sinh sống tại Thục Sơn kiếm phái, trong lòng hắn Thục Sơn kiếm phái là cao hơn cả!

“Có thể để bọn họ theo ta một năm, một năm sau ta sẽ để bọn họ rời khỏi đây!” Trần Kiếm Phong nhượng bộ. Lyly và Jake cũng hiểu đuợc nối khổ của cha mình, trong lòng cũng thầm chấp nhận phương pháp này.

“Không thể được!”

Giọng Kim Thiền trưởng lão vô cùng tàn nhẫn.

“Phải lập tức rời khỏi, không thể mạo hiểm như thế, đó là danh dự của Thục Sơn kiếm phái!”

Bốn vị trưởng lão đồng loạt hướng về Trần Kiếm Phong.

“Tuyệt đối không được! Không ai có thể đưa bọn chúng rời khỏi ta!” Trần Kiếm Phong khí thế trên người phát ra ra. Hắn lúc này trong lòng kiên quyết vô cùng.

“Chưởng môn sư điệt, chẳng lẽ ngươi quên rằng trong ngày sư tôn thăng thiên, huynh ấy đã dặn dò ngươi như thế nào sao? Chẳng lẽ ngươi đã quên mong mỏi của sư huynh đối với ngươi sao?” Kim Thiền trưởng lão lớn tiếng trách mắng.

Sư tôn? Trần Kiếm Phong trong lòng chấn động.

“Kim Mân sư đệ, đưa hai đứa trẻ ra ngoài, đứa bọn chúng rời khỏi Côn Lôn tiên cảnh!” Kim Thiền trưởng lão thấy bộ dáng Trần Kiếm Phong như vậy, quay về phía Kim Mân trưởng lão nói.

Kim Mân trưởng lão gật đầu, đi tới trước, đưa tay bắt lấy hai đứa nhỏ.

“Dừng tay!” Thân hình Trần Kiếm Phong chợt lóe, che ở trước mặt Kim Mân trưởng lão “Ái Lệ Toa đã chết, nếu hôm nay ta để mặc các người mang hai đứa trẻ này đi, thì ta dù có chết cũng không thể đối mặt với nàng! Hôm nay, trừ phi ta chết nếu không dù là ai cũng đừng nghĩ tới chuyện mang Lyly và A Vũ rời khỏi ta!”

Cùng một tiếng cộng hưởng, kiếm tiên “ Thanh Hồng ” trong nháy mắt bay lên, huyễn hóa thành bảy đạo kiếm ảnh, thành bắc đẩu thất tinh xoay quanh đỉnh đầu Trần Kiếm Phong.

Báo lỗi trong các bản dịch Thốn Mang: http://4vn/forum/showthread.php?t=26789

Mời mọi người tham gia dịch Thốn Mang: http://4vn/forum/showthread.php?p=146029#post146029