Chương 2: Khống Chế An Thi

Bước xuống bếp thấy mợ An Thi đang rửa chén, Lâm Phàm đến giả vờ nói:

-Mợ ngươi xem trong mắt ta có bụi gì không giúp ta thôi , thật đau a .

AN Thi quay sangn nhìn vào mắt Lâm Phàm, trong nháy mắt tinh thần bị khống chế rơi vào thôi miên trạng thái.

-Mợ ngươi lúc này thấy hai mắt rất mệt mỏi càng ngày càng muốn đi ngủ, hãy nhắm mắt lại dưỡng thần! Bất quá ngươi vẫn như cũ nghe được thanh âm của ta."

An Thi bỗng nhiên cảm thấy mí mắt càng ngày càng nặng trĩu, hai mắt híp lai sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại.

-Tốt giờ trả Mợ lời ta bất kì vấn đề nào mà ta hỏi, cho dù là câu hỏi cóm kì quái hay xấu hổ nhường nào.

Thanh âm của Lâm Phàm như từng dòng điện in vào trong đầu An Thi, niệng thì lặp đi lặp lại lời Lâm Phàm nói

- Vấn đề, câu hỏi... trả lời...

Nhìn thấy con An Thi đã tuyệt đối rơi vào khống chết Lâm Phàm mừng như điên:

- Hãy nói ta nghe một chút về ngươi!

-An Thi, 29 tuổi ,cao 1m55,vì nhà nghèo nên học hết cấp 3 ta liền lấy chồng lúc 19 để lấy tiền chăm sóc cha bệnh liệt giường và muội muội còn nhỏ, 20 tuổi sinh con, hai năm trước chồng qua đời do tai nạn, hiện đang sống cùng con gái và cháu trai. Hai người cứ thế một bên hỏi một bên máy móc trả lời.

- Số đo 3 vòng của ngươi là bao nhiêu?

-Ta số đo 3 vòng 90 – 55- 65.

-Vậy ngươi biết ta là ai ?

Ngươi là Lâm Phàm con của anh chồng ta , cũng là cháu chồng ta.

- Vậy ta trong long ngươi như thế nào.

- Là một cái số khổ đứa bé , bốc đồng lạnh nhạt có lẽ do tổn thương vì vậy ta khá là thương ngươi.

-Tình cảm của ngươi đôi với chồng của mình thế nào?

-Ta rất yêu chồng của ta, biết nhà ta khó khắn hắn luôn quan tâm hỗ trợ, cũng không keo kiệt tính toán với ta phi thường cưng chiều ta cùng con gái.

-Tốt, từ giờ ngươi sẽ thấy ở ta có hình bóng của chồng ngươi, bất kì hành động nào của ta cũng khiến ngươi thấy giống ck mình lúc trước, lúc ở cạnh ta ngươi sẽ thấy thật vui vẻ cùng phấn khích ,ngươi yêu thích vô cùng muốn cái cảm giác này, nên không tiếc hy sinh tất cả đại giới để ta không rời xa ngươi"

– Giống chồng ta.. phấn khích yêu thích vô cùng.. Không tiếc hy sinh tất cả An Thi miệng lẩm bẩm theo lời Lâm Phàm nói

-Chính vì vậy cho nên ngươi sẽ vô cùng nghe theo lời của ta.

-Nghe theo lời của ngươi .

- Chỉ cần duy nhất mình ta nói ,''Mợ của ta thật vui vẻ'' mặc kệ ngươi người ở chỗ nào, hoặc làm bất cứ việc gì ngươi sẽ lập tức tiến vào trạng thái này , hiện tại ta đếm đến 3 ngươi sẽ thanh tỉnh trở lại nhưng lời ta nói cùng ngươi sẽ ghi tạc trong lòng ngươi sẽ tự làm theo không đi chống cự vi phạm đồng thời ngươi cũng quên ta đối với ngươi thôi miên, nhưng ngươi như trước sẽ đi làm.

1 2 3 An Thi tỉnh táo lại, nhìn thây trước mắt cháu trai không hiểu sao như thế giống chồng của mình.

Và tỏng lòng nàng cũng bùng lên cảm xúc vui vẻ phấn khích vô cùng, thật muốn cháu trai ở cạnh mình.

Lâm Phàm hí hửng, giả vờ bỏ đi lên gác , An Thi thấy thế, lập tức lôi kéo dùng ôn nhu lại động lòng người ngữ khí đối với ta nói

-Đừng đi , Phàm Nhi ở lại đây với mợ được không?"

Lâm Phàm bộ bất đắc dĩ bộ dáng, "Ta không thể a , ta phải về phòng, xem bài."

Lập tức đi tới cầu thang, làm ra nhất định phải đi ra bộ dáng.

-Ta có thể chỉ bài cho ngươi, ngươi không biết cái nào ? An Thi nghe xong, vội vàng nói, nàng nghĩ cháu mình mới lớp 7 mấy bài tập cũng không khó nàng khi trước vẫn luôn là học sinh giỏi chỉ vì gia cảnh mới nghỉ mà thôi mấy cái này với nàng cũng coi như đơn giản.

Lâm Phàm xong khổ sở nói: "Cái này ôn tập rất quan trọng muốn thi, ta còn chưa hiểu đâu."

  • Ngươi không cần cái nào ta đềucó thể giải chỉ cần ngươi ở tại chỗ này."

Lâm Phàm lấy sách sinh học chương giới tính sinh sản ra đặt trước mặt An Thi thở dài. Cái này ta thật không hiểu a, chả mườn tượng ra được cái gì . An thi thấy chợt đỏ mặt không ngờ cháu mình muốn giải lại là mấy cái xấu hổ này , nàng nhìn vào sách chỉ thấy thô sơn tranh vẽ nếu không có mấy kí hiệu thuyết minh thật sự cũng không biết là cái gì.

- Mợ nếu không giải được ta liền lên gác yên tĩnh suy nghĩ nha. Lâm Phàm một mặt thất vọng .

Thấy vậy An Thi có chút hoảng , nàng không muốn Lâm Phàm đi vì vậy chỉ vào sach rồi nói cho Lâm Phàm, nhưng hắn cứ giả vờ không hiểu làm nàng có chút gấp.

Lâm Phàm lại đưa nàng vào thôi miên trạng thái nhồi thêm vào đầu nàng suy nghĩ học tập tốt nhất chính là mắt thấy tai nghe, lý thuyết không bằng thực hành.

Sau khi tỉnh lại trong đầu An Thi trong đầu liền có ý niệm mà Lâm Phàm chỉ thị .

An Thi đem sách sinh vật khép lại, đứng dậy kéo bàn dời ra 1 chút sau đó ngồi lên bàn trước mặt Lâm Phàm nói:

- Không trách ngươi khó hiểu như vậy, xem sách thế này rât hư vô mờ mịt vẫn là mợ cho ngươi xem đồ thật. An Thi đem nàng váy ngắn kéo cao lên hai chân dang rộng ra cho Lâm Phàm nhìn. Hắn thấy ttrước mặt cặp đùi trắng nõn phía dưới , là một cái no đủ mu l*n, hít một hơi Lâm Phàm cảm nhận được cái mùi đặc biệt của nó, làm hắn như chết đứng mãi mê ngắm nhìn nó.

-Nhìn ngươi ngốc nghếch kìa đúng là không biết cái gì , Mợ cười dịu dàng rồi bảo Lâm Phàm :

Giúp ta cởi quần lót ra , như vậy mới xem được rõ ràng, mới dễ tiếp thu bài .

Nghe vậy Lâm Phàm hào hứng đưa tay tay kéo quần lót nàng ra một cách từ từ, hắn hưởng thụ cái cảm giác khe thiêng từ từ hiện ra .

-Lần đầu thấy nữ nhân hạ thể có cảm giác gì ? mợ khẽ cười nói

-Ngươi có thể tự do quan sát mợ , chỗ nào không hiểu thì hỏi ta . Lâm Phàm không kịp chờ đợi lấy tay vạch ra hai mép l*n đầy đặn của mợ , hai mắt mở rộng nhìn thật kĩ hắn muốn ghi nhớ cái quang cảnh này trong đầu . Mà mợ cũng không có chút nào ngại ngùng hai chân cố dang rộng hết sức để tạo điều kiện thốt nhất cho Lâm Phàm học tập .