Chương 1: Khống Hồn Chi Nhãn

Tuyết rơi dày trên đường, không khí lạnh lẽo âm u, ngoài đường vắng vẻ vô cùng. Từng cơn gió hiu hiu thổi mang theo cái rét thấu tim gan, tựa như con dao cắt lên da thịt. Trong gió có một bóng người nhỏ bé co ro đi trong hẻm nhõ, bờ vai run rẩy . Bất kỳ ai nhìn thấy cũng sẽ cho rằng dưới bộ đồ cũ kĩ ấy , người kia thiếu niên đang rũn rẫy vì lạnh nhưng thực chất lai đang run rẫy vì cười, một nụ cười quái dị mang theo hận ý vô biên. Thiếu niên chính là Lâm Phàm kiếp trước chết vì bị người hại chết mang theo không cam lòng mà giải phóng toàn bộ năng lượng của hệ thống 1 lân nữa trọng sinh về lúc thiếu niên.

Lâm Phàm là con trong một gia đình quyền thế nhưng cha mẹ hắn cùng với chú của mình trong một lần đi công tác mà bị tai nạn qua đời. Dù được quyền thừa kế tài sản của cha me nhưng vì tuổi còn nhỏ nên hắn đã nhận cô của mình làm người bảo hộ. Nhưng trớ trêu thay sau khi thành người bảo hộ người cô luôn dịu dàng yêu thương hắn mới lộ ra nguyên hình, đùa vào quyền bảo hộ nàng dần thay thế và chiếm đoạt toàn bộ tài sản đó thành của mình. Lâm Phàm bị đối sử tê mạt thường xuyên bị bỏ đói nhưn g không ai quản bởi vì hắn bây giờ chẳng có cái gì. Mợ của hắn cũng tức vợ của chú hắn An Thi đã đưa hắn về nuôi cùng vớicon gái của mình. Chú hắn cũng chẳng để lại được gì nhiều toàn bộ gia sản cũng chỉ đủ mua một căn hộ nhỏ trong hẻm để 3 người buôn chải sống tạm qua ngày. Lâm Phàm cùng mợ và e họ chịu đủ mọi sự áp bức mà người cô gây ra, rồi xã hội cũng dồn ép hắn. Về sau khi trưởng thành sau khi linh khí thức tỉnh, trong một lần vô tình hắn mới phát hiện ra ngọc bội mình đeo từ bé lại là một cái thần kỳ bảo vật. Chi tiếc hắn phát hiện ra qua muộn chưa kịp mạnh lên thì bị người hại rơi vào vòng vây mà tử vong. Lần này sống lại hắn có tự tin quyết sẽ trả thù toàn bộ thế giới này, cũng thay đổi chính mình thà làm kẻ ác để ức hiếp người còn hơn để người ức hiếp.

-Mợ ơi con về rồi ạ, con hơi mệt nên muốn ngủ sớm mợ và tiểu Vân cứ dùng cơm đi ạ. Nói xong Lâm Phàm leo lên gác đóng cửa phòng lại để lại 2 mẹ con một măt mộng bức vì Lâm Phàm hôm nay đột nhiên như vậy lễ phép.

Ngồi tại trên giường Lâm Phàm móc ra ngọc bội trong ngực, cắn ngón tay ngỏ máu vào.

Một giọt, hai giọt ba giọt ngọc bội lấp lóe phát sáng từ trong đó hiện lên thân ảnh một lão nhân mặc đồ cổ trang, râu bạc trắng cất tiếng nói.

-Ta là Lâm gia lão tổ , đắc đạo phi thăng nay để lại Thông Linh châu cho đời sau làm trấn tộc chi bảo. ngươi đã là Lâm gia huyết mạch nay nó thuộc về ngươi còn về nó ngươi tự mình xem sẽ hiểu .Thông linh châu kích hoạt cũng gần như Lâm gia gặp tai ương ngươi phái cố gắng lên ta hậu bối, nếu một ngày ngươi có thể độ kiếp phi thăng khi ta tự khắc cảm ứng được ngươi. Đạo tàn hồn này cũng săp tan biến trước đó ta giúp ngươi một chút. Lão giả vung tay hướng về phía Lâm Phàm đang quỳ trước mặt, miệng niệm khẩu quyết sau đó từng luồng chân khí đánh vào người hắn.

-Mộc linh chi khí giúp ngươi thoát thai hoán cốt, nâng cao tư chất bản thân.

-Dương linh chi khí giúp ngươi dương khí hưng thịnh tu luyện về sau thuận lợi, yêu tà tránh xa.

-Tuệ linh chi khí giúp ngươi có thể thêm thông tuệ học một hiểu mười, có thể thay đổi bản thân theo chìu hướng mà ngươi muốn . Còn lại tự dựa vào chính ngươi thôi hậu bối.

- Tổ Tiên ta sẽ không để Lâm Gia mất mặt, Lâm phàm quỳ xuống vái tạ.

Nhờ vào kiếp trước Lâm Phàm gần như hiểu rõ về Thông Linh châu, nó gốc là của một vị Thần cảnh xuất thân từ thế giới song song trong một lần đại chiến bị thương thông qua không gian loạn lưu đi đến nơi này, được hắn lão tổ cứu giúp vì kết tình trước khi đi vị thần cảnh kia đã lưu lại toàn bộ kí ức về thế giới của hắn cùng toàn bộ công pháp và đồ vật của hắn tại thông linh châu.

-Rắc Lâm Phàm bóp nát thông linh châu, khí linh của nó tự động dung nhập vào cơ thể của hắn.

-Bỏ qua mọi khâu giới thiệu, trực tiếp mở ra gói quà tân thủ , toàn bộ sử dụng.

- Kí chủ nhận được:

Khống hồn chi nhãn

Thẻ đột phá cấp 1 x1

Du lịch thẻ x1

Triệu hồi thẻ x1

dịch dung thẻ x1

-Sử dụng khống hồn chi nhãn cùng thẻ đột phá cấp 1, lập tức một vòng soái linh khí vây lấy Lâm Phàm từng chút dung nhập vào cơ thể hắn.

Một lát sau hắn trức tiếp đột phá đến Kinh Hồng cảnh nhất cấp, đôi mắt xuất hiện thêm vô số hoa văn kì lạ rồi dần dần nhạt đi.

-Khống hồn chi nhãn có thể thôi miên bất cứ người nào mà hắn muốn nhưng chỉ dùng được với người thường còn với người tu luyện gần như vô dụng. Kiếp trước lúc hắn có được nó thì đã sau thời kì linh khí thức tỉnh toàn dân tiến vào tu chân thời kì nên khống hồn chi nhãn lúc đó chẳng có trứng mà dùng.

Nhưng bây giờ thì khác nha lúc này vẫn là lúc hắn còn thiếu niên, linh khí chưa thức tỉnh nên năng lực này tuyệt vô cùng. Lâm Phàm nở nụ cười tàn nhẫn mở cửa đi xuống dưới nhà